NĂM LINH MỤC 2010.

THÀNH QUẢ

Nhân dịp kỷ niệm 150 năm, ngày qua đời của thánh Gioan Maria Vianney, 2 tháng 8, 1859, Đức Thánh Cha Bênêdictô XVI đã công bố Năm Linh Mục, bắt đầu từ ngày lễ kính Thánh Tâm Chúa Giêsu 19 tháng 6, 2009 đến ngày 11 tháng 6, 2010. Thánh Gioan Maria Vianney, Cha Sở của Xứ Đạo Ars, Bổn Mạng Các Cha Sở, khi sống ở dưới trần gian Ngài đã nên gương sáng ngời của một vị mục tử tốt lành dám hy sinh vì đoàn chiên của Chúa. Đời sống gương mẫu của ngài có khả năng làm đổi thay nhiều tâm hồn về với Chúa. Giáo Hội đã cử hành Năm Linh Mục, để trong thời gian này, qua các buổi học hỏi, suy niệm, các việc lành thánh và những phản ảnh đời sống, giúp các linh mục học theo gương mẫu của Cha Thánh mà kiên trì trong việc phục vụ Chúa Kitô và Giáo Hội.

Ý Nghĩa Năm Thánh  

Chỉ còn ít ngày nữa, chúng ta sẽ kết thúc Năm Linh Mục. Ngày tháng trôi qua thật nhanh, mới ngày nào Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI công bố khởi đầu Năm Thánh với rất nhiều mong ước và ý hướng thánh thiện. Mọi người đều hân hoan đón chào Năm Thánh với nhiều chuẩn bị và định hướng thực hành. Hình ảnh cha thánh Gioan Maria Vianney và lời Kinh Năm Thánh cầu cho các linh mục được in ra đủ mọi loại hạng và kích thước. Các trang trí và biểu ngữ được trương lên đánh dấu ngày khai mạc. Ai cũng mong ước có sự gì thay đổi nơi mỗi con người linh mục. Thay đổi để trở nên tốt hơn và nên giống Thánh Quan Thầy của mình.

Gần một năm trôi qua, nếu chúng ta có dịp lên các mạng lưới Công Giáo, chúng ta đã thấy có rất nhiều bài suy niệm về ơn gọi, chức linh mục và đời sống của linh mục. Những bài viết như: Nào là Linh mục là ai? Những mâu thuẫn của đời sống linh mục. Linh mục với cái nhìn đổi mới. Linh mục và tỉnh thức. Linh mục và luật độc thân. Tại sao gọi là chức linh mục? Linh mục nâng tâm hồn lên với Chúa. Linh mục đời đời. Linh mục và của lễ. Linh mục nên thánh nhờ cầu nguyện và hy sinh. Linh mục hãy nên thánh.v.v. Có nhiều bài viết về những mẫu gương tốt lành của linh mục sống chứng nhân can trường. Bài viết nào về ơn gọi linh mục cũng có nhiều ý nghĩa và rất thánh thiện. Ơn gọi linh mục thật là thánh thiêng. Lý tưởng của đời linh mục thật cao vời. Cuộc sống linh mục thật tốt đẹp. Một lần xin vâng, cố gắng sống cho trọn lời thề. Xét về phương diện linh thánh thần học, chức vị linh mục thật cao qúi vì được chia sẻ chức vị tư tế của Chúa Giêsu Linh Mục Thượng Phẩm.

Trong phần kế tiếp con muốn trình bày một vài nét đặc trưng về đời sống gương mẫu của Cha Vianney. Mở tấm gương nhân đức của thánh Quan Thầy Vianney để các linh mục cùng soi chung và phản ảnh đời sống chứng nhân.

Cha Vianney, Mẫu Gương

Cho tới hôm nay, con vẫn cứ luẩn quẩn suy nghĩ tại sao Đức Thánh Cha lại chọn cha Gioan Maria Vianney làm quan thầy của các cha sở và lại chọn Ngài là mẫu mực cho các linh mục trong Năm này. Mới đầu, con cũng không chú ý lắm về Năm Linh Mục. Con đang phục vụ tại một Giáo Xứ đa văn hóa, dưới sự coi sóc của các cha Dòng. Xem ra các ngài cũng không để ý nhiều tới những biến cố do Đức Thánh Cha khơi động. Thế rồi ngày qua tháng lại, trong nhà thờ nơi con phục vụ, cũng chỉ treo lên một cái phướn về Năm Linh Mục (Year of Priests). Con cố tìm học hỏi về đời sống của cha thánh Vianney đã chết cách đây đã 150 năm xem có gì đặc biệt.

Trước đó, con cũng đã đọc qua chút ít về những sinh hoạt mục vụ thường xuyên của Ngài, nhưng con chỉ nghĩ rằng đây là một vài câu truyện và tấm gương soi chung. Càng đọc về cuộc đời của Thánh Gioan Vianney, con càng cảm thấy sao mà xa lạ quá. Cuộc đời linh mục của cha Vianney mãi trên kia, thuộc thế giới khác và đã như là đi vào huyền sử. Con chỉ biết ngước mắt trông lên mà thán phục. Còn việc bắt chước gương mẫu đời sống của Ngài thì xem ra không thể. Thánh Gioan Vianney có nhiều khác biệt trong đời sống linh mục và cách thế phục vụ lắm. Con cứ đi từ ngạc nhiên này tới sự khâm phục khác. Và con tự an ủi mình rằng cha Thánh sống vào thế kỷ trước, khác xa bây giờ. Vả lại Ngài đã có niềm tin sắt son và lãnh nhận nhiều ơn Chúa. Ngài sống cao siêu quá, thánh thiện qúa, khiêm nhường qúa và con nghĩ ai mà theo cho được. Con khó có thể theo bước chân của Ngài, vì con nặng nợ trần gian quá.

Ơn Gọi Phục Vụ

Cha Vianney không được học hỏi nhiều và không thông minh lắm. Khi Đức Giám Mục hỏi các giáo sư nghĩ gì về Thầy Gioan Vianney. Các Giáo Sư trả lời: Về phần đạo đức sốt sáng, cách ăn ở khiêm nhường cùng các nhân đức khác thì Gioan hơn hẳn anh em bạn học, chỉ mỗi tội là học quá kém thôi. Nghe thế, cha Chính Địa Phận trả lời rằng cha bằng lòng cho thầy Gioan chịu chức, chức 5, rồi chức 6 và chức linh mục. Nhưng Gioan đã phải bước qua rất nhiều thử thách, vất vả, khó nhọc cùng chịu nhiều đau khổ cay đắng suốt hai mươi năm trọn cho đến ngày tiến chức linh mục vào ngày 13 tháng 8, 1815.

Sau khi chịu chức linh mục, cha được sai về làm phó cho cha Bailey, xứ Ecully. Cha Vianney vui mừng quá đỗi được về giúp cha Bailey như là cha linh hướng và thầy dạy. Đức Giám Mục đòi cha Vianney phải học thêm về luân lý thần học một thời gian nữa mới được giải tội. Điều này làm cha Vianney tủi hổ vô cùng. Nhưng nhờ sự khiêm nhượng và phó thác, cha Vianney đã tiến triển trên đường nhân đức. Cha Bailey hết lòng nâng đỡ và khuyến khích cha Vianney trong mọi cách sống của đời dâng hiến. Sau khi cha Bailey qua đời, cha Vianney được bổ nhiệm làm cha xứ. Ngài bắt đầu đời sứ vụ qua việc ăn chay hãm mình để đền tội thay cho giáo dân. Cha không những coi sóc giáo dân mà còn phải giải tội và làm các phép cho giáo dân các xứ bên cạnh.

Bài Sai Xứ Đạo

Ngày 20 tháng 2, 1818, cha Gioan đi nhận xứ Ars, trên đường về nhận xứ, cha qùy gối xuống bên đường lộ, để cầu nguyện cho đàn chiên mà cha sắp chăn dắt. Đây là một xứ miền quê, người ta sống đủ ăn đủ mặc và không túng thiếu. Đời sống cũng tốt nhưng vì qua cuộc cách mạng cấm đạo, không có linh mục coi sóc nên lòng người ra mê muội, biếng nhác đọc kinh dự lễ và không hiểu biết giáo lý. Khi cha mới về, chỉ năm ba người đàn bà dự lễ. Chúa nhật có một số đi dự lễ cho có lệ và uể oải lắm. Từng bước từng bước qua sự an chay hãm mình và cầu nguyện, cha đã cải đổi tâm hồn họ.

Mỗi anh em linh mục cũng được Đức Giám Mục Địa phận hay Bề Trên sai đến một địa chỉ của Họ Đạo hay Xứ Đạo để phục vụ. Có những nơi, các cơ sở đã được chuẩn bị và có đầy đủ phương tiện để đáp ứng nhu cầu của cuộc sống. Có những nơi như vùng Truyền Giáo hay vùng kinh tế mới, các linh mục phải bắt tay vào việc xây dựng cơ sở từ số không. Cũng có những Xứ Đạo đã đi vào nề nếp và giữ đạo tốt lành sầm uất. Có những Họ Đạo lẫn lộn lương giáo và thuộc vùng xa vùng sâu nghèo khổ. Mỗi linh mục lãnh nhận sứ mệnh và có nhiệm vụ sống chết với đoàn chiên của mình. Không vì hoàn cảnh nghèo khổ mà chúng ta mất đi lòng nhiệt thành trong đời sứ vụ.

Nơi Phục Vụ

Có nhiều cách thế cha Gioan đã dùng để khuyên nhủ mọi người bỏ đàng tội mà sống đạo tốt. Cha đã cầu xin Chúa giúp và vâng theo thánh ý Chúa. Khi nhận xứ, cha chẳng để ý đến nhà xứ và việc tu sửa vì cha ở nhà thờ hầu như cả ngày. Không mấy lúc cha ở trong phòng hay trong nhà xứ. Từ một hai giờ sáng cho đến chín mười giờ tối, trừ lúc ban chiều cha đi thăm viếng con chiên và đưa của ăn đàng cho kẻ liệt. Ai có việc tìm cha, chỉ cần ra nhà thờ. Ở đó, cha quì thẳng trước Nhà Tạm, không tựa vào đâu, mắt nhìn chăm chú vào nhà tạm. Có lúc cha đọc Kinh Nhật Tụng, có lúc cha khóc lóc kêu xin Chúa thương đến giáo dân của mình.

Chúng con cũng là linh mục. Chúng con cũng được trao ban đầy đủ tác vụ của một linh mục nhưng chúng con đã sống thế nào? Điều trước nhất khi mới về nhà xứ là chúng con phải tìm một cơ ngơi thuận tiện và thoải mái. Chúng con lo xây sửa mọi nơi ở cho thật xứng đáng. Chúng con lý luận rằng phải có đầy đủ tiện nghi phòng ốc, nhà cửa rồi mới có thể phục vụ được chứ. Nhà cha xứ mà. Nhà xứ là nơi chúng con sinh họat hằng ngày, là nơi gặp gỡ người ta và là nơi sinh sống và làm việc. Còn nhà thờ là nơi để dâng lễ và để giáo dân cầu kinh mà thôi. Thật thế, đâu có mấy lúc chúng con ghé qua nhà thờ gặp Chúa nơi Nhà Tạm, quá ít và rất họa hiếm. Nhà tạm nơi Chúa ngự bên đèn chầu bằng dầu, đôi nơi còn dùng đèn điện, chẳng bao giờ phải thay hay phải lau chùi. Chúng con gần như khách lạ trước Nhà Tạm Chúa. Con tự hỏi: Làm sao cha Gioan có thể ở nhà thờ suốt ngày được? Chỉ có thể, khi Ngài tin thật Chúa Giêsu đang hiện diện trong Bí Tích Thánh Thể. Ngài qùi đó mà không chán và không mệt mỏi. Vì Ngài đang tâm sự với Đấng hiện hữu thật sự mà Ngài tôn thờ.

Giảng Dạy

Cha Gioan đến nhận xứ Ars. Làng Ars không phải là đất của chữ nghĩa. Không có thầy dạy, không có trường học và dân chúng nơi đây chỉ chú trọng đến công ăn việc làm. Cha Gioan lập trường học và chịu khó giảng giải mỗi ngày. Ngài nói: Tôi lấy sự giảng giải là cần thiết và nặng nề hơn các việc khác. Tôi không lấy sự hãm mình, ăn chay và đánh tội mỗi ngày, ngồi tòa giải tội lâu giờ, thao thức suốt đêm mà khổ sở cho bằng dọn bài giảng. Cha dọn bài rất cẩn thận và không tiếc thời giờ. Cha đọc sách, nghiên cứu và viết bài giảng. Mỗi ngày sau các giờ cầu nguyện, cha dọn bài giảng từ tám giờ tối cho đến gần nửa đêm. Suốt trong vòng mười năm đầu, cha phải học thuộc hoặc nhớ rõ chi tiết. Cha còn để lại các bản nháp trong phòng cha, ở Xứ Ars.

Là linh mục, chúng con được học hỏi và có nhiều kiến thức về Kinh Thánh, Triết Học, Thần Học và về Giáo Hội đầy đủ. Chúng con đã làm gì với vốn liếng ấy. Chúng con có nhiều sách để cất giữ và xếp trên kệ sách cho đẹp mắt. Rồi chúng con thu nhặt nhiều sách đẹp, hay và giá trị nhưng lại ít khi mở ra để học hỏi và nghiên cứu. Chúng con ngại ngùng cầm cây bút để viết và sọan bài giảng. Chúng con còn quá nhiều công việc phải lo, nhiều vấn đề phải giải quyết và phải gặp gỡ đối diện nhiều người hàng ngày. Chúng con không có nhiều giờ để dọn bài giảng. Một vài ý tưởng lóe lên trong đầu hay một vài ý tưởng ghi xuống cũng đủ để chúng con chia sẻ một bài giảng huyên thuyên từ 10 tới 15 phút. Chúng con không biết rằng giáo dân đang phải ngồi chịu đựng thánh giá và sức nặng từ môi miệng chúng con phát ra. Vì người ta gọi đó là Bài Giảng mà. Phải nghe thôi!

Ăn Chay và Đánh Tội

Phần cha Gioan, cha ăn chay, hãm mình, đánh tội, trước hết là vì cha muốn bắt xác thịt phải vâng phục linh hồn và để đền tội. Cha muốn làm cho thân xác yếu nhược để nó không chống cưỡng với linh hồn được. Nghe nói việc ăn chay, đánh tội sao mà xa lạ quá. Giáo Hội chỉ còn khuyên ăn chay kiêng thịt một năm có hai ngày Thứ Tư Lễ Tro và Thứ Sáu Tuần Thánh, kiêng thịt các ngày Thứ Sáu trong Mùa Chay. Có thế thôi, cũng chưa thực hành được, nói chi đến ăn chay đánh tội mỗi ngày. Cha Gioan mỗi mgày chỉ đứng ăn vài củ khoai và uống vài ly nước lã. Khi không có khoai, cha ăn bánh tráng hay uống bát nước hồ. Thế là xong bữa. Khi tuổi già sức yếu, cha uống thêm một chén cà phê hay một ly sữa.  Thỉnh thoảng  cha ăn một chút bánh miến và hai ba miếng thịt để vâng lời bề trên buộc giảm bớt việc ăn chay.

Còn chúng con, ngày hai ba bữa được dọn sẵn sàng. Ăn sáng, ăn trưa, ăn tối và còn ra vào không kể. Chúng con nói rằng ăn để có sức mà phục vụ nhà Chúa. Linh mục cần có sức khỏe thì mới phục vụ tốt được. Điều này rất đúng. Nhiều xứ còn có các người giúp bếp, nấu nướng những món ngon vừa miệng, đâu thể ăn chay kiểu của cha Gioan được. Đánh tội thì có vẻ xa xưa rồi, ngày nay đâu có ai thực hành đánh tội nữa. Ngày nay chúng con lại còn dung dưỡng thân xác nhiều hơn, nào là tập thể dục mỗi ngày, có máy đẩy, máy kéo, máy chạy và thuốc bỏ đủ loại… đủ mọi phương tiện để bồi dưỡng sức khỏe.

Quyền Giải Tội

Cha Gioan ngồi tòa giải tội từ 15 tới 18 tiếng mỗi ngày. Mỗi đêm khi chuông đồng hồ gõ 12 tiếng là Ngài dậy, rồi ra nhà thờ cầu nguyện và giải tội. Ngài thực hành không chỉ trong vòng thời gian ngắn nhưng là trong khoảng 40 năm là cha Xứ Ars. Ngày này qua ngày khác, Ngài đã làm việc liên tục và không ngừng nghỉ. Nhiều khi đi không vững và phải vịn vách tường mà ra nhà thờ. Ngài đã bị kiệt quệ trong thân xác nhưng tinh thần rất minh mẫn. Chúa thêm sức cho Ngài qua việc cử hành Thánh Lễ và Rước Mình Máu Chúa và cầu nguyện. Hàng ngày cả mấy trăm người từ khắp nơi đến xin xưng tội. Danh tiếng sự thánh thiện của Ngài đã lôi kéo rất nhiều người trở lại và họ đã được đổi đời qua bí Tích Hòa Giải. Cha Vianney còn được thị kiến những tâm hồn khô khan cần được nâng đỡ và giúp họ hòa giải với Chúa và tha nhân.

Phần chúng con là linh mục, một tuần chúng con chỉ ngồi tòa giải tội có một hay hai giờ là nhiều lắm rồi. Đôi khi chúng con còn ngại ngùng và thoái thác. Nhiều khi chúng con còn từ chối người muốn xin xưng tội. Nói rằng phải có nơi và có giờ đã được ấn định, hẹn lúc khác. Chúng con làm khó làm dễ một số người muốn đến với tòa cáo giải. Và sự hòa giải gần như trở thành máy móc, chúng con không có giờ cầu nguyện để nhận được ơn hướng dẫn và thúc giục hối nhân trở về cùng Chúa. Cha Gioan ngồi mười mấy tiếng đồng hồ để nghe các hối nhân xưng thú tội lỗi. Ngài phải có sức chịu đựng phi thường và lòng tin yêu mãnh liệt để cứu các linh hồn.

Đối diện khó khăn.

Những kẻ hiền lành nhân đức luôn phải chịu sự khốn khổ đời này. Tục ngữ dạy: “Lửa thử vàng, gian nan thử đức”. Cha Gioan đi giảng và giải tội nơi nhiều Xứ Đạo khác. Các giáo dân rất qúy mến và khen cha nhân đức. Trong khi thấy con chiên của mình đua nhau đến xứ Ars xưng tội với cha Vianney, thì các linh mục ở những Xứ gần cận lại đem lòng ghen ghét và trách cứ cha Vianney. Có linh mục nói rằng: Cha Vianney dốt lắm. Tiếng La tinh thì không thông biết nhiều, phải học đi học lại thần học mà không hiểu. Có cha khác lại nói: Cha Vianney tính tình lạ lùng, khác thường và không theo cách ăn ở của linh mục. Cha hay ăn chay hãm mình và mặc quần áo rách rưới, lấy cái vẻ bề ngoài, làm cho người ta kính trọng và khen ngợi. Cha làm mồi và bỏ bùa để người ta đến xưng tội với mình. Hầu hết các linh mục mỉa mai và chê trách cha Vianney. Rất nhiều linh mục vì ghen tương, thay vì giảng đức bác ái yêu thương, trên tòa giảng một phần chê trách cha Vianney. Cha rất khiêm nhượng và trả lời: Các cha chưa biết tôi rõ ràng, chớ nếu biết tỏ tường, các ngài còn chê trách và cáo tội nhiều điều khác nữa.

Mỗi vị thánh có một cách sống đức tin tuyệt đối. Các ngài đạt tới cùng tận của lòng mong ước nên thánh. Các ngài dám hy sinh và xả thân vì lý tưởng để đạt đến cùng đích. Còn chúng con linh mục, chúng con cũng không tránh khỏi những sự dèm pha, ghen tương và xét xử thiên kiến với nhau và những người đạo đức khác. Khi làm được điều gì, chúng con mong muốn được người ta khen thưởng. Chúng con vui với những thành công trước mặt như xây nhà thờ, sửa nhà xứ, dựng tượng đài và mở mang khu vực… Chúng con muốn đầu tư vào những công việc bên ngòai nhiều hơn là những đổi thay bên trong tâm hồn. Chúng con đua nhau để làm đẹp vẻ bề ngoài và chuộng hình thức. Vì những biểu hiện bên ngoài thì dễ bắt mắt người ta hơn và dễ dàng thực hiện hơn.

Chúng ta thường nhầm lẫn giữa phương tiện và mục đích. Và một khi chúng ta đánh mất cái trọng tâm thì sẽ bám vào cái bề ngoài là cơ sở vật chất để bù đắp. Những cơ sở hoành tráng bên ngoài trở thành chiếc phao che đậy cái trống rỗng bên trong. Quan niệm sống và hoàn cảnh sống sẽ tạo nên những ý thức hệ. Nếu các linh mục là những mục tử không dẫn dắt giáo dân sống đời cầu nguyện và nội tâm thực sự, họ cũng sẽ dễ dàng hướng ngoại để nhìn về những nhu cầu vật chất hơn là tinh thần. Truyện kể: Một linh mục về quê dâng lễ tạ ơn, nhà thờ đã lâu không có người coi sóc và tình trạng  xuống cấp nhiều. Một số vị đi theo và giới thiệu hết nhu cầu nâng cấp cầu, tượng đài, nhà xứ, đến tu sửa cung thánh, ghế quỳ, bàn thờ và khu vực chung quanh. Nhưng rồi chẳng thấy cha nói gì. Trước khi ra về, họ nhắc lại: “Vậy cha không cho chúng con gì à”. Cha cười, trả lời: “Tôi cho lễ rồi mà”. Họ nói: “Tưởng cha cho gì, chứ cho lễ thì chúng con không cần”.

Sự Phó Thác.

Đức tin là nền tảng và là cội nguồn của các nhân đức khác. Cha Vianney giảng: Ta có phúc dường bao khi xem thấy Chúa Giêsu ngự trong Phép Thánh Thể. Ai không có đức tin, người đó mù tối trong linh hồn còn hơn những người mù thân xác nữa. Cha Vianney học hành chậm chạp và trí khôn tối tăm nhưng nhờ cha mạnh tin và lấy đức tin làm mẫu mực cho các việc mình làm nên cha trở thành người khôn ngoan, thông biết và cao siêu. Cha nói: Ai tâm sự nói năng với Chúa như khi ta nói truyện với nhau, đó là người mạnh tin. Lòng trông cậy của cha Vianney còn mãnh liệt hơn nữa. Ngài nói rằng: “Người nào yêu chuộng sự gì thì lòng họ luôn hướng đến sự ấy.” Nếu như ta năng suy gẫm và ước ao phúc thiên đàng ta sẽ coi mọi sự vui thú thế gian là hèn hạ và đáng ghét. Ba mươi năm cuối đời của cha, cha Vianney chú tâm vào một việc duy nhất là yêu mến Chúa hết lòng mỗi ngày một hơn và lo liệu cho mọi người yêu mến Chúa. Cha nói rằng: Ở thế gian này chỉ có một sự biết và yêu mến Chúa là vui thật.

Phó thác hoàn toàn trong sự quan phòng của Chúa là một nhân đức. Chúng ta không thể chỉ cậy dựa vào sức riêng mình. Có Chúa, chúng ta sẽ có tất cả. Trong thực tế cuộc sống, chúng ta đi tìm nhiều bảo hiểm khác ngoài Chúa. Chúng ta dựa vào các bảo hiểm như là sự bảo đảm an toàn cho cuộc đời. Chúng ta có mọi thứ bảo hiểm từ sức khỏe, sống chết, của cải, tiền bạc… Chúng ta nghĩ rằng khi có đủ bảo hiểm chúng ta sẽ vui sống tự tại. Những của cải vật chất không thể là chỗ chúng ta tựa dựa và dung thân. Một lúc nào đó chúng ta cũng phải buông lại tất cả của cải vật chất để ra đi với hai bàn tay trắng. Công sức gom góp và thu nhặt rồi cũng tan đi như làn khói. Mọi sự trên trần gian thì nay còn mai mất. Chúng ta nên đặt niềm tin tưởng và phó thác trong sự quan phòng của Chúa.

Như lời kết,

Hôm nay các cuộc cử hành Năm Linh Mục đã vãn hồi và các biểu ngữ đã bạc mầu. Các cuộc hội ngộ linh mục cũng đã được tổ chức ở nhiều nơi rất ấn tượng. Anh em linh mục đã vui mừng gặp gỡ nhau và chia sẻ đời sống mục vụ trong nhiều hoàn cảnh riêng biệt. Kinh nghiệm mục vụ thì vô vàn, công việc thì bề bộn và cuộc sống thì chạy đuổi theo thời gian. Các sinh họat Phụng vụ và Mục vụ của Giáo Xứ thì liên tục trong năm. Các sinh hoạt thường xuyên của Giáo Xứ như: các Lễ Quan Thầy Xứ và các Hội Đoàn, Cấm Phòng Các Giới, Thăng Tiến đời sống Hôn nhân, Thăng tiến Gia đình, Hội thảo Giới trẻ , Sinh hoạt Thiếu Nhi..v.v… Hầu như không có lúc nào linh mục ngừng nghỉ. Xem ra bộ mặt bên ngoài của Xứ Đạo rất rộn ràng và sống động.  Điều này tốt và rất tốt.  

Năm Thánh Linh Mục mời gọi các linh mục đi vào chiều sâu của ơn gọi phục vụ. Các linh mục cần chạy đến với Chúa Kitô để múc tận nguồn ơn cứu độ mà phân phát cho mọi người. Ước chi mỗi linh mục học được nơi mẫu gương của cha Thánh Vianney một chút. Thực hành nhân đức mỗi ngày thêm một chút, mỗi việc phục vụ có ý nghĩa hơn một chút và đời sống gắn bó với Chúa Giêsu Thánh Thể hơn một chút nữa. Các anh em linh mục chúng ta sẽ ghé thăm Nhà Thờ và gặp gỡ hối nhân thường xuyên hơn.

Lạy Chúa Giêsu, Thầy Cả Thượng Phẩm, xin uốn nắn lòng chúng con để chúng con học biết và dám xả thân mình để giúp cứu rỗi các linh hồn. Xin thánh Quan Thầy Gioan Maria Vianney phù trợ chúng con trên bước đường phục vụ. Xin Thiên Chúa Ba Ngôi đổ tràn hồng ân trên các linh mục của Chúa để các ngài luôn là chứng nhân của tình yêu. Xin mọi người tiếp tục cầu nguyện cho các linh mục.

Lm. Giuse Trần Việt Hùng

Bronx, New York


Năm Linh Mục