LỄ
MÌNH MÁU CHÚA KITÔ
(Năm C)
CÁC CON HÃY CHO HỌ ĂN
+++
A. DẪN NHẬP
Trong ngày thứ Năm Tuần thánh, chúng
ta đã cử hành Thánh lễ Tiệc ly để kỷ niệm việc Đức Giêsu lập phép Thánh Thể và
chức Linh mục. Nhưng trong dịp này, chúng ta không thể suy niệm riêng về phép
Thánh Thể mà còn phải suy niệm về những
mầu nhiệm khác như việc Đức Giêsu chịu chết và sống lại. Hôm nay Giáo hội muốn
dành riêng một ngày để có nhiều thời giờ suy niệm về phép Thánh Thể để khuyến
khích mọi người hãy tỏ lòng tôn sung, yêu mến phép Thánh Thể, siêng năng rước lể,
năng đến viếng thăm Chúa nhự trong nhà tạm…
Bí tích Thánh Thể không phải tình cờ mà
có nhưng đã được tiên báo bằng những hình ảnh trong Thánh Kinh như manna trong
sa mạc (Xh 16), việc hóa bánh ra nhiều (Lc 9,11b-17)… Sau cùng, trong bữa Tiệc
ly, Đức Giêsu đã chính thức thiết lập Bí tích Thánh Thể để làm của ăn của uống
nuôi linh hồn loài người, để con người được tham dự vào đời sống thần linh của
Chúa và được sống đời đời.
Nhân dịp này chúng ta hãy suy tư về mầu
nhiệm Thánh Thể dưới một số khía cạnh như Thánh Thể có liên quan tới bữa ăn, sự
giao hòa, hiệp nhất, phục vụ và tạ ơn. Đồng thời chúng ta hãy cộng tác với Chúa
trong việc cử hành Thánh lể để Chúa được hiện diện với loài người cho đến tận
thế; ngoài ra, chúng ta cũng cần cộng tác với Chúa để đưa “bánh của Thiên Chúa”
hướng tới anh chị em mình tức là “bánh của con người”, biết chia sẻ với người
khác bằng chính những cái mà Chúa đã ban cho mình như tiền bạc, của cải, sức khỏe,
thời giờ, viếng thăm … trong cuộc sống hằng ngày.
B. TÌM HIỂU LỜI CHÚA
+
Bài đọc 1 : St 14,18-20
Ôâng Abraham vừa chiến thắng trở về, ông
Melkisêđê, vừa là vua vừa là tư tế thành
Salem, đã đem bánh và rượu đến chúc mừng
ông Abraham; đồng thời Melkisêđê cũng nhân danh Thiên Chúa tới chúc lành cho ông
Abraham.
Truyền thống đã coi ông Melkisêđê là
hình ảnh của Đức Giêsu Thượng Tế, và bánh rượu xem như là hình ảnh báo trước Thánh
Thể.
+
Bài đọc 2 : 1Cr 11,23-26
Thánh Phaolô dạy giáo lý cho tín hữu Côrintô
về Bí tích Thánh Thể. Ngài trích dẫn một bản văn Phụng vụ về việc Chúa lập Bí
tích Thánh Thể. Theo đó, khi chúng ta cử hành Thánh lễ, chúng ta không chỉ làm
cho Đức Kitô hiện diện, mà còn làm tái hiện
cái chết mà Ngài đã dùng để cứu
chuộc chúng ta.
Vì thế, phải cử hành cho xứng đáng
trong sự kết hợp với Chúa và trong sự
chia sẻ rộng rãi với anh em mình.
+
Bài Tin mừng : Lc
9,11-17
Thánh Luca thuật lại cho chúng ta phép lạ Đức Giêsu biến bánh ra nhiều để cho
5000 người đàn ông ăn no nê và thu lại được 12 thúng đầy miếng bánh vụn. Qua phép
lạ này, thánh Luca có ngụ ý nói với chúng ta :
- Phép lạ này tái diễn phép lạ manna trong sa mạc ngày xưa và còn
trổi vượt hơn phép lạ ngày xưa nữa.
- Phép lạ này ám chỉ Bí tích Thánh Thể mà Đức Giêsu sẽ thiết lập
sau này.
Như vậy, phép lạ hóa bánh ra
nhiều nhắc lại phép lạ manna ngày xưa và là hình ảnh tiên báo về Bí tích Thánh
Thể.
C. THỰC HÀNH LỜI CHÚA.
Chia
sẻ bàn tiệc Thánh Thể
I. ĐỨC GIÊSU LẬP BÍ
TÍCH THANH THỂ
1. Những
hình ảnh tiên báo.
Trong Kinh thánh có nhiều hình ảnh báo
trước Bí tích Thánh Thể mà Đức Giêsu sẽ lập ra sau nay, ví dụ manna được ban
cho người dân Israel trong sa mạc (Xh
16), lời tiên báo của tiên tri Isaia (Is 25,6), phép lạ của tiên tri Eâlisê (2V
4,43-44), tiệc cưới tại Cana (Ga 2,1-11) và phép lạ hóa bánh ra nhiều trong bài
Tin mừng hôm nay.
Tác giả các sách Tin mừng đều đề cập đến
phép lạ này (Mt 14,18; Mc 8,1t; Ga 6,5t; Lc 9,11b-17). Phép là hóa bánh ra nhiều để nuôi dân chúng là một trong những phép lạ
quen thuộc của Tin mừng. Phụng vụ Thánh lễ đã trích đoản văn Lc 9,11b-17 dùng
cho lễ Minh Máu Thánh Chúa hôm nay.
Thánh Luca cho biết : trời đã về chiều,
các Tông đồ muốn Đức Giêsu giải tán dân chúng để họ vào các làng mạc mà mua thức
ăn vì đây là nơi hoang địa. Bất ngờ Đức
Giêsu bảo các ông hãy cho họ ăn. Các ông hoàn toàn bó tay vì làm sao kiếm đủ số
bánh cho 5000 người đàn ông ăn no được, các ông chỉ vỏn vẹn có 5 chiếc bánh và
2 con cá. Nhưng Đức Giêsu bảo các ông cứ cho họ ngồi xuống từng nhóm 50 người một.
Ngài cầm lấy 5 chiếc bánh và 2 con cá, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các
ông phân phát cho dân chúng. Tất cả đều ăn no nê và còn thu lại được 12 thúng đầy
miếng bánh vụn.
Đây chỉ là phép lạ Đức Giêsu làm để thỏa
mãn cơn đói khát phần xác của dân chúng. Qua phép lạ này, Ngài còn hướng dân chúng thèm khát của ăn khác còn cao trọng hơn mà Ngài
sẽ ban cho họ sau này, đó là Bí tích Thánh Thể.
2. Đức Giêsu lập Bí tích Thánh Thể.
Cả bốn sách Tin mừng đều thuật lại việc
Đức Giêsu lập Bí tích Thánh Thể trong bữa Tiệc ly.
Đến chiều ngày thứ năm, Đức Giêsu cùng
đoàn Tông đồ tới dự tiệc mừng lễ Vượt qua, gồm những tuần rượu, những món ăn cổ
truyền, xen lẫn với việc đọc các Thánh vịnh. Sau khi nhắn nhủ các môn đệ nhiều điều xoay quanh vấn đề chính là hãy yêu thương
nhau, Đức Giêsu cầm lấy bánh và nói trước mặt các môn đệ rằng :”Tất cả các con cầm lấy mà ăn, này là Minh Thầy”.
Chúa trao cho các môn đệ cùng ăn. Rồi Chúa cầm lấy chén rượu và nói :”Tất cả các con cầm lấy mà uống : này là chén
máu Thầy”. Chúa trao cho các môn đệ
cùng uống. Với những lời nói và những cử chỉ trịnh trọng đó, Đức Giêsu đã lập
Phép Thánh Thể.
Chúa còn truyền cho các môn đệ :”Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”,
tức là Chúa ban quyền cho các môn đệ được làm việc cao quí này để tưởng niệm đến
Ngài. Như thế, trong bữa tiệc lịch sử này và cũng là Thánh lễ đầu tiên do Đức
Giêsu cử hành, Chúa đã lập Bí tích Thánh Thể và thiết lập chức linh mục cho các
Tông đồ.
Sau này, để củng có đức tin của chúng
ta vào bí tích kỳ diệu và cực thánh này, Thiên Chúa đã làm nhiều phép lạ tỏ tường trước mặt nhiều người.
Truyện : Phép lạ ở nhà thờ thánh
Christiana.
Vào năm 1263, có một linh mục người Đức
đang cử hành thánh lễ tại nhà thờ kính thánh Christiana, thì lúc bẻ bánh trước
khi rước lễ, vị linh mục này đã trông thấy Mình thánh hình bánh đã biến thành
Thân xác Đức Giêsu tử nạn. Trên thân
mình Chúa, máu đang rịn ra qua các vết thương ở tay chân và cạnh sườn Người. Máu
chảy ra làm ướt tấm khăn thánh và mấy lớp khăn phủ bàn thờ. Vị linh mục vội gấp
các tấm khăn kia lại. Nhưng gấp tới đâu thì máu lại thấm ra tới đó. Cuối cùng máu
thấm qua 25 lần vải khăn. Vừa cảm động lại vừa sợ hãi đến nỗi vị linh mục không thể tiếp tục dâng hết Thánh lễ được.
Sau đó, vị linh mục đến xin yết kiến Đức
Giáo hoàng Urbanô và tường trình sự kiện lạ lùng ấy. Đức Giáo hoàng liền sai một
phái đoàn, đứng đầu là một vị Giám mục đến điều tra thực hư. Sau khi xác định là
phép lạ, vị Giám mục đã cho rước Mình Thánh Chúa về Rôma và đặt tại một nhà thờ
dâng kính phép Thánh Thể, và mời giáo dân đến chầu Mình Thánh liên tục. Sau đó,
vào ngày mồng 8 tháng 9 năm 1264, Đức Giáo hoàng Urbanô đã ra sắc dụ truyền thiết
lập lễ kính Mình Máu thánh Chúa Giêsu và truyền mừng lễ trong toàn thể Hội thánh.
II. SUY TƯ VỀ BÍ
TÍCH THÁNH THỂ
1. Thánh Thể và bữa tiệc.
Ai trong chúng ta cũng có dịp mời bạn
bè đến tham dự một bữa tiệc để chia tay ra đi vĩnh viễn hay một thời gian…
Trong bữa tiệc này nếu chúng ta có điều gì tâm huyết giữ kín từ lâu thì đây là
lúc thuận lợi nhất để nói ra cho mọi người trước khi giã biệt. Hơn thế nữa, một
người mẹ hiền hay một người cha trong gia đình trước khi từ giã cõi đời muốn trăn
trối với con cháu những điều thật quan trọng, những điều thiết yếu nhất và các
con cháu họ cũng thề hứa không bao giờ dám quên những điều tâm huyết ấy.
Đức Giêsu đã dùng bữa Tiệc ly để nhắn
nhủ các môn đệ hãy thương yêu nhau, đồng thời nhắc nhở các ông :”Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”. Đức
Giêsu muốn các môn đệ luôn tổ chức các bữa tiệc như vậy để nhớ đến Ngài, tức là
dâng Thánh lễ để biến bánh rượu trở nên Mình Máu Chúa Kitô để Ngài hiện diện ở
trần gian này cho đến tận thế. Thánh Lễ chính là bữa tiệc mà Chúa mời gọi mọi
người đến dự trong dụ ngôn ông chủ dọn
tiệc và sai các đầy tớ đi mời khách đến dự tiệc hoàn toàn miễn phí (x. Lc
14,17t)
2. Thánh Thể và giao hòa.
Trong bài đọc 1, Kinh thánh kể lại việc
ông Maisen làm nghi lễ giao hòa bằng cách lấy máu bò tơ tưới lên bàn thờ. Người xưa coi máu là sự sống, cấm đổ máu người
ta là cấm hại mạng sống người ta vì mạng
sống thuộc quyền của Chúa; người xưa lấy máu để tỏ tình đoàn kết giao hòa. Hai
bộ lạc để tỏ tình đoàn kết thì cho hai vĩ thủ lĩnh gặp nhau, lấy dao rạch máu ở
tay, và đôi bên uống máu nhau. Bằng nghi thức ấy, họ cho rằng hai bên đã uống
nguồn sống của nhau và đã trở nên anh em, đã giao hòa mãi mãi với nhau. Maisen đã
làm nghi lễ ấy khi lấy máu bò tơ, đại diện cho toàn dân để tưới lên bàn thờ Thiên
Chúa : giữa Thiên Chúa và dân đã có một cuộc giao hòa vĩnh viễn.
Khi lập nên phép Thánh Thể, Đức Giêsu đã
hoàn tất việc giao hòa ấy giữa ta với Thiên Chúa. Máu thánh của Ngài chảy trong
huyết quản của ta, làm cho ta giao hòa với Thiên Chúa, Ngài ở trong ta như ta ở
trong Ngài. “Này là chén máu Ta, máu tân ước
vĩnh cửu, sẽ đổ ra cho các con và nhiều người được tha tội”. “Nếu các con không
ăn thịt và uống máu Ta, các con không có sự sống đời đời” (Hồng Phúc, Suy niệm Lời Chúa, năm C, tr 82).
3. Thánh Thể và hiệp nhất.
Đức Giêsu truyền cho các môn đệ tổ chức
dân thành từng nhóm 50 người (giống như dân Israel trong sa mạc (Xh 18,21-25;
Ds 31,14; Đnl 1,15). Phân tích chữ từng nhóm. “Từng nhóm” ở đây ngoài ý nghĩa trật tự giúp cho việc phục vụ bẻ bánh
được dễ dàng, còn mang ý nghĩa tình huynh đệ hiệp nhất của cộng đoàn trong bữa ăn,
thay vì phân tán từng cá nhân thì qui tụ thành cộng đoàn để ăn tiệc.
Bí tích Thánh Thể là một dấu chỉ : “Dấu chỉ của sự hiệp thông”. Hiệp thông có
nghĩa là nên một. Nói cách khác : bí tích Thánh Thể là dấu chỉ của sự nên một, như Hội thánh luôn tuyên xưng
và cầu nguyện rằng :”Chúng con cúi xin
Cha cho Thánh Thần liên kết chúng con nên một khi chúng con dự tiệc Mình và Máu
Đức Kitô”(Kinh Tạ ơn II). Hay : “Và khi chúng con được Mình Máu Con Cha bổ dưỡng,
được đầy tràn Thánh Thần của Người, xin cho chúng con trở nên một thân thể và một
tinh thần trong Đức Kitô”(Kinh Tạ Ơn III). Chính Đức Giêsu đã từng nói :”Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì ở trong Ta và Ta ở trong kẻ ấy”(Ga 6,56).
Động từ “ở trong” mà Chúa nói, diễn tả
mạnh mẽ ơn hiệp thông.
Trong bí tích Thánh Thể, ta không chỉ
nên một với Chúa mà thôi, nhưng còn với anh chị em của mình nữa. Vì khi cùng chia sẻ một tấm bánh là chính thân
mình Chúa Kitô, tất cả mọi người sẽ nên những chi thể của Ngài. Thánh Phaolô đã từng nói :”Tất cả chúng ta
tuy nhiều nhưng cùng chia sẻ một tấm bánh, vì thế chúng ta làm nên một thân
mình. Thân mình mầu nhiệm này sẽ được sống
nhờ sức sống của Chúa Kitô là chính Thánh Thần của Chúa Kitô mà Người
ban cho ta”.
4. Thánh Thể và phục vụ.
Bí tích Thánh Thể là bí tích của sự hiệp
thông. Với bí tích Thánh Thể Đức Giêsu đã trao ban trọn vẹn và hoàn toàn con người
của Ngài cho chúng ta, để nhờ Ngài chúng ta được thông phần vào sự sống của Thiên
Chúa, và được sống đời đời như lời Ngài quả quyết :”Ai ăn Thịt Ta và uống Máu Ta thì có sự sống đời đời, Và Ta, Ta sẽ cho kẻ
ấy sống lại ngày sau hết”(Ga 6,54).
Ngài yêu chúng ta bằng một tình yêu hoàn toàn vị tha. Ngài yêu thương chúng
ta đến nỗi Ngài đã tự hủy mình để trở nên tấm bánh, và ao ước được chúng ta ăn,
để chúng ta được nên một với Ngài. Vì thế, trong một đoạn Tin mừng ngắn hôm
nay, động từ “ăn” đã được lặp lại tới 9 lần.
Không chỉ khi hiến thân trên thập giá,
trong suốt cuộc đời trần thế của mình, Đức Giêsu đã liên tục chấp nhận trở nên
“tấm
bánh bẻ ra” cho nhiều người. Ngài chấp nhận “tấm bánh bị ăn”, Ngài tự
nguyện trở thành của ăn cho nhiều người chúng ta. Đó là một hành vi tự nguyện tiêu tan đi
để cho chúng ta nhờ đó mà được sống. Cuộc sống của Ngài hoàn toàn là vì
chúng ta, Ngài không kể gì đến bản thân mình, đến nỗi có lần người nhà của Ngài
đã muốn đến bắt Ngài về, vì nghĩ là Ngài bị mất trí (x. Mc 3,20-21).
5. Thánh Thể và tạ ơn.
Theo nguyên ngữ, Eucharistia, Thánh lễ
là một lễ Tạ ơn. Trong bài 2, thánh Phaolô kể lại cho tín hữu Côrintô biết khi
lập phép Thánh Thể “Đức Giêsu cầm lấy bánh “dâng lời tạ ơn”, rồi bẻ ra và nói :Đây
là Mình Thầy, hiến dâng vì các con”.
Và trong bài Tin mừng hôm nay, thánh
Luca thuật lại khi Đức Giêsu làm phép lạ hóa bánh ra nhiều, hình ảnh tiên bao
bí tích Thánh Thể, Ngài cũng “cầâm lấy, ngước mắt lên trời và chúc tụng”. Chúng
ta có thể cho việc chúc tụng cũng là một hành vi tạ ơn.
Nếu Thánh lễ là một hành vi tạ ơn, tại
sao chúng ta không biết đi dự Thánh lễ để tạ ơn Chúa vì bao nhiêu hồng ân Chúa đã
ban cho chúng ta trong cuộc sống, những ơn phần hồn cũng như phần xác. Và nhiều
khi đi dự Thánh lễ, chúng ta chỉ biết xin ơn mà lại quên tạ ơn.
III. BÍ TÍCH THÁNH
THỂ VÀ CHÚNG TA
1. Thánh Thể là bí tích Chúa lập ra.
Thánh lễ và bí tích Thánh Thể không do
Hội thánh, không do bất cứ ai bịa ra, nhưng là do chính Chúa Kitô thiết lập. Thánh
lễ ngày nay tái diễn và làm sống lại Thánh lễ Chúa Kitô đã dâng khi xưa trên thánh
giá để tiếp tục chuyển ơn cứu rỗi cho mọi người, mọi thời và mọi nơi.
Và Thánh Thể chính là lương thực nuôi
sống linh hồn ta trong hành trình làm người,
cũng là hành trình đi về quê hương trên trời. Chính Đức Giêsu đã nói đi nói lại
nhiều lần :”Thịt Ta thật là của ăn, máu
Ta thật là của uống. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì sẽ được sống đời đời”(Ga 6,54-55). Ngay cả khi Ngài biết rõ ràng rằng : Khi Ngài
nói ra những điều ấy, người ta sẽ không tin, sẽ nhạo cười và sẽ bỏ đi. Ngài vẫn
cứ nói. Điều đó cho thấy vấn đề Đức Giêsu nói ra quan trọng và cần thiết như thế
nào.
Ước mong rằng việc rước Mình và Máu thánh
Chúa vào lòng sẽ làm cho chúng ta trở nên giống Chúa để có thể nói như thanh
Phaolô :”Tôi sống nhưng không con phải là
tôi, mà chính Chúa Kitô sống trong tôi”. Chúng ta hãy dâng lời nguyện xin
Chúa :
“Lạy Cha, con muốn “ăn thịt và uống
máu” Đức Giêsu bằng cách mỗi ngày nhìn vào đời sống của Ngài để biến một phần rất
nhỏ “chất tôi” trong con thành “chất Giêsu”.
Nếu mỗi ngày con chỉ biến 1%o (một phần ngàn) “chất tôi”thành “chất Giêsu”
một cách thật nghiêm túc và thành công, thì trên nguyên tắc chỉ cần 1.000 ngày
sau – tức khoảng 3 năm – con đã được biến đổi hoàn toàn nên giống Đức Giêsu. Đó
là tính theo kiểu toán học, thực tế không đơn sơ, dễ dàng và thành công như vậy.
Xin cho con biết “ăn thịt và uống máu Ngài” theo kiểu ấy, để nhờ đó con có sự sống
đời đời”(JKN).
2. Hãy cử hành Thánh Thể mà nhớ đến Ngài.
Đức Giêsu lìa bỏ thế gian mà về cùng
Chúa Cha, Ngài không còn hiện diện như khi còn ở vói các môn đệ nữa, Ngài muốn
chúng ta “cách mặt nhưng gần lòng”, Ngài muốn chúng ta luôn nhớ đến Ngài. Vì thế
trong đêm trước khi chịu chết, Ngài đã ngồi xuống cùng ăn với các môn đệ, rồi cầm
lấy bánh và 2 nói :”Này là Mình Thầy được
ban cho các con”. Rồi Ngài cầm lấy chén rượu và nói :”Này là chén máu Thầy… Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”.
Dĩ nhiên Chúa muốn các môn đệ nhớ đến
Ngài không phải chỉ vì ích lợi cho Ngài mà vì ích lợi cho chính họ. Họ cũng cần
nhớ đến Ngài nữa. Vì yêu thương họ nên
Ngài đã để lại một cách đặc biệt để nhớ đến Ngài, đó là bí tích Thánh Thể.
Nhớ là một khả năng quí giá. Nó nối kết
chúng ta lại với những người và những sự việc không còn nữa. Khi chúng ta nhớ đến
những người thân yêu thì họ trở thành hiện diện đối với chúng ta. Họ không chỉ
là một ký ức mà là một sự hiện diện thực sự. Khi nhớ tới họ là chúng ta tiếp tục
gặt hái những hoa trái mà họ đã gieo khi còn sống với chúng ta.
Huống chi là khi chúng ta nhớ đến Đức
Giêsu, hoa trái của chúng ta gặt hái còn nhiều hơn đến mức nào nữa. Nhất là nhớ
đến Ngài bằng cách thức Ngài chỉ dạy, đó là cử hành bí tích Thánh Thể (Theo
McCarthy).
3. Chúa cần chúng ta cộng tác.
Trong việc làm phép lạ cho bánh hóa
nhiều, chúng ta thấy Đức Giêsu không làm một mình. Ngài muốn cho môn đệ cộng tác
vào, tuy chỉ là công việc nhỏ và dễ dàng. Thực ra, những công việc làm ở đây
mang một ý nghĩa biểu trưng. Chúng ta thử phân tích mấy động tác :
- Đức Giêsu cho các môn đệ cộng tác cụ thể với sự nghiệp của Ngài
:”Các con hãy cho họ ăn”.
- Chia công tác cho các ông, truyền
cho các ông tổ chức dân chúng :”Các con hãy
bảo họ ngồi xuống từng nhóm 50 người”.
- Phân phát bánh đã hóa nhiều cách rộng
rãi :”Đức Giêsu đọc lời chúc tụng, bẻ ra
và trao cho các môn đệ để các ông phân phát cho mọi người”
Theo đó, Francois
Bovon kết luận :”Nhìn theo quan điểm Giáo hội học, Đức Giêsu mời gọi sự cộng
tác của các môn đệ, dù rằng, trước phục sinh, các ông chưa hoàn toàn hiểu được điều
đang xẩy ra. Việc làm trung gian mà Ngài trao cho nhóm Mười Hai báo trước tác vụ
và trách nhiệm tương lai của các ông sau phục sinh. Như vậy đã rõ, Đức tin thiết
lập tác vụ như một sự phục vụ chứ không phải
như một sự thống trị. Căn nguyên
của tác vụ này và những thiện ích phát sinh từ đó ra, không hệ tại bản thân thừa
tác viện, nhưng hệ tại Thiên Chúa, Đấng tuyển chọn và bổ nhiệm…”
4. Từ bàn tiệc Thánh Thể đến bàn tiệc ngoài
đời.
Có lẽ chúng ta cần nhận ra rằng :”Bánh
của Thiên Chúa” đòi ta phải hướng tới anh em mình, tới “bánh của con người”…
hoa quả và ruộng đất công lao của con người.
Chia sẻ Mình Máu Chúa Kitô và chia sẻ
lương thực với nhau trong tình huynh đệ, là ý nghĩa đầy đủ của bàn tiệc Thánh
Thể. Qua bàn tiệc Thánh Thể con người kết hợp với Thiên Chúa và liên kết với
nhau, để cuối cùng Thiên Chúa trở nên mọi sự trong mọi người (Sacrosanctum
Concilium đoạn 48). Vì thế, việc cử hành bàn tiệc Thánh Thể là một dấu chỉ của
sự loan báo Vương quốc Tình yêu, Bữa Tiệc
Thiên quốc (Lc 22,16; GLCG số 1344).
Nếu Đức Giêsu đã sinh ra một lần nơi
trần thế, Ngài sẽ còn sinh ra mãi. Nếu Đức Giêsu đã một lần hóa bánh ra nhiều,
Ngài sẽ còn tiếp tục hóa bánh ra nhiều mãi. Phép lạ đã xẩy ra ngày xưa, vẫn tiếp
tục xẩy ra hôm nay cho những ai tin cậy nơi Ngài. Đã có lần nào trong chúng
ta cảm nghiệm, chính chúng ta làm phép lạ
hóa bánh ra nhiều chưa.
Truyện : Ta đã dựng nên ngươi.
Tại góc đường của một thành phố lớn, có
một người đàn bà quần áo rách tả tơi đứng xa ăn xin với đứa con trai nhỏ gầy ốm
xanh xao của bà. Trong số những người đi qua đường phố, có một người đàn ông
triệu phú bước qua, nhìn họ không nói tiếng nào, cũng chẳng giúp đỡ gì. Nhưng
khi trở về biệt thự sang trọng của mình rồi, nhìn vào bàn ăn với đủ mọi thứ cao lương mỹ vị, ông liên tưởng
đến thằng bé còm kĩnh và người mẹ khốn khổ của nó. Càng nghĩ về họ ông càng tức
giận Thiên Chúa. Rồi ông nắm tay lại đưa
quả đấm lên trời la to với Thiên Chúa :”Làm sao Ngài lại có thể để cho sự khốn
khổ như thế này xẩy ra cho được ? Tại sao Ngài lại không làm gì để giúp đỡ những
con người bất hạnh đó” ? Và từ một nơi nào đó, rất sâu tự bên trong tâm hồn của
ông, có tiếng Thiên Chúa trả lời :”Ta đã làm. Ta đã dựng nên ngươi” (Nguyễn văn
Thái, Sống Lời Chúa giữa dòng đời, tr 216).
Ta đã tạo nên con để con giúp đỡ họ, để
con làm phép lạ hóa bánh ra nhiều ! Thế nào cũng đã có lần chúng ta chứng kiến
và cảm nghiệm sự bác ái yêu thương của những người con cái Chúa. Mỗi lần như thế
là mỗi lần bánh tình yêu được biến hóa ra nhiều.
Khi chúng ta rước Mình Máu thánh Chúa,
chúng ta cũng cử hành mầu nhiệm làm gia tăng đức bác ái thương người, hóa bánh
ra nhiều (Cv 2,42-46; 1Ga 3,17-18). Đức Giêsu dùng chính những lễ vật chúng ta
dâng hiến : tiền bạc, của cải vật chất, tài năng, công sức, lòng quảng đại, lời
cầu nguyện, sự hy sinh đóng góp để mưu ích cho toàn thể dân Chúa.
Mừng lễ Mình Máu Chúa Kitô là dịp chúng
ta tạ ơn Thiên Chúa vì hồng ân cao trọng Ngài ban tặng cho loài người, vốn mỏng
giòn yếu đuối và bất xứng. Hồng ân đó, Thiên Chúa vẫn hằng ngày ban tặng cho chúng
ta trong bất cứ giờ cử hành Thánh lễ nào diễn ra trên toàn thế giới. Bí tích Thánh
Thể mời gọi chúng ta đến kín múc lương
thực Thần linh qua việc lãnh nhận Mình Máu Chúa Kitô để chúng ta được kết hợp mật
thiết với Ngài, đồng thời giúp chúng ta
thông phần vao đời sống vĩnh hằng của Thiên Chúa ngay tại thế này.
Lm Giuse Đinh lập Liễm
Giáo xứ Kim phát
Đà lạt