HẠNH PHÚC THÔNG THƯỜNG

+++

 

I. HẠNH PHÚC CỦA CON NGƯỜI

 

          Chúng ta đặt một câu hỏi :”Con người bởi đâu mà có” ? Chúng ta tìm ngay được câu trả lời trong sách Sáng thế :”Đức Chúa là Thiên Chúa lấy bụi từ đất nặn ra con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một sinh vật.  Rồi Đức Chúa là Thiên Chúa trồng một vườn cây ở Ê-đen, về phía đông, và đặt vào đó con người do chính mình nặn ra”(St 2,7-8).

 

          Con người là một sinh vật cao quí nhất trong mọi sinh vật, được ca tụng là “linh ư vạn vật”, vì con người được tạo dựng giống hình ảnh Thiên Chúa dựa vào lời Chúa phán :”Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta, để con người làm bá chủ  cá biển, chim trời, gia súc, dã thú, tất cả mặt đất và mọi giống vật bò dưới đất”(St 1,26).

 

          Và chúng ta hỏi tiếp :”Thiên Chúa dựng nên con người để làm gì” ? Dựa vào giáo lý, chúng ta có thể thưa : “Thiên Chúa dựng nên con người để thờ phượng kính mến Đức Chúa Trời trên hết mọi sự và yêu thương anh em như chính mình để ngày sau được hưởng hạnh phúc đời đời”.

 

          Như vậy, mục đích của con người là để đạt tới hạnh phúc đời đời,  nếu biết vâng phục Thiên Chúa, mà hạnh phúc đời đời chính là Thiên Chúa và con người sẽ đạt tới hạnh phúc đời đời trên thiên đàng.

 

          Thực ra, con người đã đạt tới hạnh phúc ấy khi Thiên Chúa dựng nên và đặt vào trong vườn Địa đàng. Nhưng  vì con người không vâng lời Thiên Chúa nên đã bị phạt, con người tự đánh mất hạnh phúc ấy.

 

          Nhưng Thiên Chúa lại thương xót con người.  Ngài đã sai Con Một xuống thế làm người, chịu chết trên thập giá để xóa bỏ tội ấy và chuộc lại hạnh phúc do con người đã đánh mất; và con người sẽ tìm được hạnh phúc ấy trên thiên đàng.

 

II. PHẢI TÌM ĐẾN HẠNH PHÚC.

 

          Hạnh phúc tuyệt đối và vĩnh cửu chỉ có nơi Thiên Chúa và ở trên thiên đàng, nhưng ở trần gian cũng có sẵn hạnh phúc, nhưng chỉ là tương đối, nhỏ nhặt và chóng qua, nó nằm trong tầm tay con người, muốn tìm thì sẽ thấy.

 

          Vấn đề của chúng ta là phải tìm ra hạnh phúc sẵn có, phải có cái nhìn khôn ngoan và tỉnh táo thì mới tìm ra được.

 

          Chúng ta không có những hạnh phúc lớn lao mà chỉ có những hạnh phúc nhỏ bé. Từ sáng tới tối  có biết bao hạnh phúc nhỏ chung quanh mình mà chúng ta không nhận ra nên chúng ta coi thường. Và cũng có khi vì khinh thường mà không tìm ra.

 

          Có người tự chọn suốt đời là khắc khoải khổ đau vì đi tìm những hạnh phúc lớn.  Nhưng cũng có tâm hồn mà đau khổ không làm gì được họ vì họ cứ đi nhặt những hạnh phúc nhỏ. Họ đi nhặt những hạnh phúc nhỏ để trải xuống thành hạnh phúc không lớn nhưng thật dài, dài trọn cuộc đời, và đời họ là hạnh phúc.

                                      Truyện : Mùi thơm kỳ diệu

 

          Ấn giáo có câu chuyện ngụ ngôn như sau : Một người đàn ông nọ mang trong mình một mùi thơm lạ lùng, nhưng không hề biết rằng hương thơm ấy phát xuất từ chính mình. Ngày nọ, người ấy quyết chí lên đường để tìm cho bằng được cái mùi thơm ấy.  Càng đi, càng cảm thấy mùi thơm ấy gần gũi với mình.  Mãi cho đến một hôm kiệt sức quay trở về nhà, người ấy chợt khám phá được rằng mùi thơm kỳ diệu ấy nằm ngay trong túi áo của mình.

 

          Kinh nghiệm cho hay : người ta quen “đứng núi nọ trông núi kia”(tục ngữ), nghĩa là thái độ không bằng lòng, không an tâm với công việc, hoàn cảnh hoặc tình duyên hiện có mà mơ tưởng đến cái khác lớn hơn.

 

          Người ta đã nói lên cái phí lý của thói quen này trong câu ca dao :

 

                                       Xưa nay thế thái nhân tình

                                Vợ người thì đẹp, văn mình thì hay.

 

          Thói thường người ta ít hài lòng về những cái mình đang có mà lại đi ao ước những cái của người khác, nhiều khi còn thua những cái mình đang có.  Người ta chưa biết dừng lại để hưởng những cái mình đang có trong khi người khác đang mong ước cái mình đang có.

 

          Vì thế, thi sĩ Nguyễn công Trứ, trong một bài thơ đã dùng lời của cổ nhân mà khuyên chúng ta hãy hài lòng với những cái mình đang có, được đến đâu, hay đến đấy đừng chờ đợi nữa, cứ theo phương pháp :”Được hoa mừng hoa, được nụ mừng nụ” :

 

                             Tri túc, tiện túc; đãi túc hà thời túc,

                             Tri nhàn, tiện nhàn; đãi nhàn hà thời nhàn ?

                             Biết đủ, coi là đủ; đợi đủ bao giờ mới đủ,

                             Biết nhàn, coi là nhàn; đợi nhàn bao giờ mới nhàn ?

 

III. CÁCH TÌM RA HẠNH PHÚC.

 

          Trong cuộc sống hằng ngày, ít khi chúng ta nhận ra những ân huệ Chúa trao ban mà cảm tạ Ngài. Trái lại, chúng ta chỉ muốn nhìn thấy  những cái mình còn thiếu để xin ơn hoặc kêu trách Chúa.

 

          Chính Chúa Giêsu đã nói với người đàn bà xứ Samaria :”Nếu chị nhận ra ân huệ Thiên Chúa ban, và ai là người nói với chị :”Cho tôi chút nước uống”, thì hẳn chị đã xin , và người ấy đã ban cho chị nước hằng sống”(Ga 4,10).

 

          Chúng ta cũng giống như người đàn bà xứ Samaria ở trên, ít khi nhận ra những ân huệ Chúa ban. Nếu có con mắt đức tin và con mắt sáng suốt thì chúng ta sẽ ngạc nhiên về muôn ân huệ Chúa đã ban mà chúng ta không ngờ.

 

          Trong cuộc sống gia đình cũng thế, nếu biết nhận xét, chúng ta sẽ khám phá ra biết bao ân huệ Chúa ban cho vợ chồng con cái. Đây chỉ là những ân phúc nho nhỏ thôi, nhưng “tích tiểu thành đại”, tất cả sẽ thành một hạnh phúc lớn.

 

          Vợ chồng sống được với nhau, con cái sống thảo hiếu với cha mẹ, đó cũng là một ân huệ cần phải được khai thác, không cần phải tìm đâu xa. Vì thề ông Florian đã nói :

                                     

                                      Hạnh phúc không ở thiên đình

                                Ở ngay bên cạnh người mình đang yêu.

 

          Nói về nghệ thuật đi tìm hạnh phúc, chúng ta thấy người đời đã từng nói :

 

          “Chỉ có hai loại người trên đời : loại hạnh phúc mà không biết, và loại đi tìm hạnh phúc mà không thấy” (Ngạn ngữ Ả rập).

 

          Hạnh phúc đang nằm trong vườn nhà bạn đấy, đừng mất công tìm nó ở vườn hàng xóm làm gì” (Ngạn ngữ Anh quốc).

 

          Chớ đứng núi này trông núi nọ, hay mơ tưởng đến những thứ hạnh phúc không thể có thực, nó chỉ làm cho ta thêm đau khổ, vì không đâu có hạnh phúc trọn vẹn, và không có hạnh phúc nào mà không được tạo nên bằng đau khổ và hy sinh.

 

          Cùng một tư tưởng ấy, ông Lâm Ngữ Đường, một học giả nổi tiếng của Trung hoa, nói :”Thế giới ngày nay giống như một quán cơm. Ai ăn món nào thì gọi món ấy. Nhưng ai cũng nghĩ rằng  món của người bên cạnh thì ngon hơn món của mình”.

 

          Thực ra,  hạnh phúc có tính cách chủ quan, tùy từng người. Không ai có thể đem hạnh phúc đên cho ta nếu ta không sẵn sàng chấp nhận. Hạnh phúc có hay không còn tùy thuộc ở thái độ và sự đánh giá của ta. Ví dụ : một túp lều tranh , hai trái tim vàng : đã yêu nhau thì mọi sự sẽ trở nên tốt đẹp hết :

 

                                      Yêu nhau chẳng quản chiếu giường

                                      Một tầu lá chuối che sương cũng tình

 

          Hạnh phúc không phải là một thứ tiền chế có sẵn, nhưng nó tùy thuộc vào ta. Vì thế, nhà tâm lý Robert Holden nói :”Hạnh phúc tùy thuộc vào bản thân ta hơn là vào những gì xẩy ra bên ngoài.  Nếu chúng ta tìm hạnh phúc ở chỗ đứng của mình, chắc chắn ta sẽ tìm được nó”.

 

          Chúng ta hãy tập thu tích lấy những hạnh phúc nho nhỏ trong đời sống hằng ngày, đừng để nó trôi đi vô ích :

 

          Không phải ngày nào cũng có biến  cố trọng  đại,

          Nhưng ngày nào cũng có niềm vui nho nhỏ.

          Một cành hoa đẹp

          Một lần gặp gỡ,

          Một trang sách hay

          Một món ăn ngon

          Một làn gió mát…

          Hãy sống cởi mở với những niềm vui đó.

          Nếu em quên đi, cuộc đời sẽ trở nên đơn điệu. Và có thể em sẽ trở thành bệnh hoạn.

 

          Tình yêu làm nên hạnh phúc gia đình. Nếu vợ chồng biết yêu thương nhau bằng một tình yêu chân thành, biết lo cho nhau, biết chịu đựng, biết tha thứ cho nhau thì hạnh phúc phải đến trong gia đình.  Hạnh phúc tỷ lệ thuận với tình yêu, càng yêu nhau nhiều, càng hy sinh nhiều thì hạnh phúc cang lớn.

 

          Phương pháp làm cho chúng ta được hạnh phúc là biết thu góp những mảnh vụn hạnh phúc trong cuộc sống hằng ngày.  Chúng ta không thể chiếm được hạnh phúc trọn vẹn mà chỉ thu nhặt được những mảnh vụn hạnh phúc rồi biết khôn ngoan sắp xếp lại thành một hạnh phúc lớn.  Hãy hài lòng với hiện tại của mình :”Con người sở dĩ được hạnh phúc, sung sướng hay không cũng tự lòng tưởng nghĩ như vậy” (Abraham Lincoln).

 

Lm Giuse Đinh lập Liễm

Giáo xứ Kim phát

Đà lạt


Về trang Mục Lục