TUẦN III MÙA CHAY  (Ngày 7 – 13 tháng 3 năm 2021)

 

Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:

 

Những cám dỗ Chúa Giê-su chịu không phải là mọi cám dỗ về tội này hay tội kia, nhưng đúng hơn, đó là những lựa chọn căn bản quan trọng đối với hướng đi của cuộc sống Người.  Suốt trong sứ vụ của Người, Chúa Giê-su đã bị cám dỗ lựa chọn những đường lối khác để làm Ngôn Sứ của Thiên Chúa, Đấng Mê-si-a hay Đấng được xức dầu.  Trong một cách ít hiển nhiên hơn, chúng ta cũng có thể bị lôi cuốn do những lựa chọn có thể định hướng lối sống của chúng ta.  Chúng ta hỏi:  Tôi sống bằng gì?  Đâu là mục đích thực sự của tôi?  Đâu là những thức nuôi dưỡng tôi?  Con người không kém chi một vương quốc, còn hơn cả đồ ăn thức uống nữa.  Chỉ có Lời Chúa mới thực sự nuôi dưỡng ta và soi sáng cho ta.

        Rất thường là chúng ta thoáng thấy được “điều gì đó còn hơn thế nữa” mà Chúa đã dành sẵn cho chúng ta.  Những cảm nghiệm mong manh này cần được trân quý:  đứa con đầu lòng ra đời, bắt đầu biết yêu đương, một ý thức được sự hiện diện của Chúa đánh động.  Những cảm nghiệm như thế có thể giúp chúng ta tiếp cận với cuộc Hiển Dung của Chúa Giê-su.  Giống như mọi cảm nghiệm siêu việt khác, cảm nghiệm Hiển Dung cũng mong manh, tuy nhiên nó lại tạo nên một ký ức và để lại trong ta một khát vọng.  Vậy chúng ta phải làm gì?  Bạn hãy tập lắng nghe Chúa.  Đừng sợ.  Chúng ta không thể luôn “ở trên núi” đâu, nhưng mà điều xảy ra ở trên cao ấy vẫn có thể giúp đỡ chúng ta mọi ngày ở dưới đất này.

-  Kieran J. O’Mahony, OSA, Hearers of the Words:  Praying and Exploring

the Readings for Lent & Holy Week, Year A

 

Sự hiện diện của Chúa

Tôi nhắc nhớ mình đang ở trước sự hiện diện của Chúa, Đấng là sức mạnh khi tôi yếu đuối và là Đấng an ủi lúc tôi đau buồn.

 

Sự tự do

Thánh Inhaxiô nghĩ rằng một thân cây to và không có hình thù gì cả sẽ chẳng khi nào nghĩ nó lại có thể trở thành một pho tượng được ngưỡng mộ như một kiệt tác điêu khắc và sẽ không để cho lưỡi đục của điêu khắc gia đẽo gọt nó, mặc dù do tài năng xuất chúng điêu khắc gia có thể làm được điều ấy.  Tôi xin ơn cho tôi biết để mặc Đấng Tạo dựng đầy yêu thương đào tạo tôi.

 

Ý thức

Lạy Chúa, xin giúp con nhớ rằng Chúa đã ban cho con sự sống.  Xin Chúa dạy con tập dừng lại, tĩnh lặng và vui hưởng những thú vui Chúa đã tạo dựng cho con, biết ý thức vẻ đẹp chung quanh con:  những ngọn núi cao, vẻ thanh tịnh mặt hồ, sự mỏng manh của một cánh hoa.  Con phải nhớ rằng tất cả những điều ấy đều từ Chúa mà đến.

 

Lời Chúa

Trong tình trạng tâm trí chờ chợi, bạn hãy tin tưởng mở đoạn Tin Mừng trong ngày.  Hãy tin Chúa Thánh Thần đang hiện diện và sẽ tỏ ra bất cứ điều gì đoạn Kinh Thánh sẽ nói với bạn.  Hãy vừa đọc vừa suy nghĩ, bằng đôi tai nội tâm hãy lắng nghe điều đang xảy ra trong tâm hồn bạn.  (Xin lấy phần Kinh Thánh ở những trang tiếp theo.  Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu muốn.  Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).

 

Tâm sự với Chúa

Những cảm nghĩ nào dậy lên trong tâm hồn khi tôi cầu nguyện và suy nghĩ về Lời Chúa?  Tôi tưởng tượng Chúa Giê-su đang ngồi hoặc đứng bên cạnh, rồi tôi mở lòng ra với Người.

 

Kết thúc

Tôi cảm tạ Chúa về những lúc Chúa và tôi đã cùng ở với nhau và về mọi ơn soi sáng của Người đã giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.

 

Tuần III mùa Chay

 

Chúa Nhật, ngày 7 tháng 3

Gio-an 2:13-25

 

Gần đến lễ Vượt Qua của người Do-thái, Đức Giê-su lên thành Giê-ru-sa-lem.14 Người thấy trong Đền Thờ có những kẻ bán chiên, bò, bồ câu, và những người đang ngồi đổi tiền.15 Người liền lấy dây làm roi mà xua đuổi tất cả bọn họ cùng với chiên bò ra khỏi Đền Thờ; còn tiền của những người đổi bạc, Người đổ tung ra, và lật nhào bàn ghế của họ.16 Người nói với những kẻ bán bồ câu: "Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán."17 Các môn đệ của Người nhớ lại lời đã chép trong Kinh Thánh: Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa, mà tôi đây sẽ phải thiệt thân.18 Người Do-thái hỏi Đức Giê-su: "Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng tôi thấy là ông có quyền làm như thế? "19 Đức Giê-su đáp: "Các ông cứ phá huỷ Đền Thờ này đi; nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại."20 Người Do-thái nói: "Đền Thờ này phải mất bốn mươi sáu năm mới xây xong, thế mà nội trong ba ngày ông xây lại được sao? "21 Nhưng Đền Thờ Đức Giê-su muốn nói ở đây là chính thân thể Người.22 Vậy, khi Người từ cõi chết trỗi dậy, các môn đệ nhớ lại Người đã nói điều đó, Họ tin vào Kinh Thánh và lời Đức Giê-su đã nói.23 Trong lúc Đức Giê-su ở Giê-ru-sa-lem vào dịp lễ Vượt Qua, có nhiều kẻ tin vào danh Người bởi đã chứng kiến các dấu lạ Người làm.24 Nhưng chính Đức Giê-su không tin họ, vì Người biết họ hết thảy,25 và không cần ai làm chứng về con người. Quả thật, chính Người biết có gì trong lòng con người.

 

*  Tôi tưởng tượng mình đang viếng thăm Đền Thờ thì Chúa Giê-su bước vào.  Tôi đã quen với cảnh những người đổi bạc và những kẻ bán buôn phục vụ những người tới làm việc thờ phượng bằng cách bán cho họ chiên, bò hay chim bồ câu để làm vật hiến tế.  Cơn giận dữ của Chúa Giê-su phát ra làm tôi bỡ ngỡ khiến tôi phải suy nghĩ.  Chắc chắn những kẻ buôn bán kia đang kiếm được một ít tiền lương thiện chứ?

*  Nhưng đây là nhà Chúa.  Khi tiền bạc len lỏi vào, nó có khuynh hướng sẽ làm chủ.  Có bí tích nào của đạo Công giáo không dính dáng đến việc thương mại không?  Nào là ăn mừng lễ Rửa tội, tiền mừng Rước lễ lần đầu, vui chơi dịp chịu phép Thêm sức, cười hỏi… Dĩ nhiên đó là để ghi nhớ những dịp Chúa can thiệp vào đời sống chúng ta, nhưng liệu Chúa có nghe giữa những tiếng rổn rảng của tiền bạc ấy không?

_______________

 

Thứ Hai, ngày 8 tháng 3

Gio-an 4:5-42

 

Vậy, Người đến một thành xứ Sa-ma-ri, tên là Xy-kha, gần thửa đất ông Gia-cóp đã cho con là ông Giu-se.6 Ở đấy, có giếng của ông Gia-cóp. Người đi đường mỏi mệt, nên ngồi ngay xuống bờ giếng. Lúc đó vào khoảng mười hai giờ trưa.

        7 Có một người phụ nữ Sa-ma-ri đến lấy nước. Đức Giê-su nói với người ấy: "Chị cho tôi xin chút nước uống! "8 Lúc đó, các môn đệ của Người đã vào thành mua thức ăn.9 Người phụ nữ Sa-ma-ri liền nói: "Ông là người Do-thái, mà lại xin tôi, một phụ nữ Sa-ma-ri, cho ông nước uống sao? " Quả thế, người Do-thái không được giao thiệp với người Sa-ma-ri.10 Đức Giê-su trả lời: "Nếu chị nhận ra ân huệ Thiên Chúa ban, và ai là người nói với chị: "Cho tôi chút nước uống", thì hẳn chị đã xin, và người ấy đã ban cho chị nước hằng sống."11 Chị ấy nói: "Thưa ông, ông không có gầu, mà giếng lại sâu. Vậy ông lấy đâu ra nước hằng sống?12 Chẳng lẽ ông lớn hơn tổ phụ chúng tôi là Gia-cóp, người đã cho chúng tôi giếng này? Chính Người đã uống nước giếng này, cả con cháu và đàn gia súc của Người cũng vậy."13 Đức Giê-su trả lời: "Ai uống nước này, sẽ lại khát.14 Còn ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời."15 Người phụ nữ nói với Đức Giê-su: "Thưa ông, xin ông cho tôi thứ nước ấy, để tôi hết khát và khỏi phải đến đây lấy nước."

        16 Người bảo chị ấy: "Chị hãy gọi chồng chị, rồi trở lại đây."17 Người phụ nữ đáp: "Tôi không có chồng." Đức Giê-su bảo: "Chị nói: "Tôi không có chồng" là phải,18 vì chị đã năm đời chồng rồi, và người hiện đang sống với chị không phải là chồng chị. Chị đã nói đúng."19 Người phụ nữ nói với Người: "Thưa ông, tôi thấy ông thật là một ngôn sứ. ..20 Cha ông chúng tôi đã thờ phượng Thiên Chúa trên núi này; còn các ông lại bảo: Giê-ru-sa-lem mới chính là nơi phải thờ phượng Thiên Chúa."21 Đức Giê-su phán: "Này chị, hãy tin tôi: đã đến giờ các người sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải trên núi này hay tại Giê-ru-sa-lem.22 Các người thờ Đấng các người không biết; còn chúng tôi thờ Đấng chúng tôi biết, vì ơn cứu độ phát xuất từ dân Do-thái.23 Nhưng giờ đã đến -và chính là lúc này đây- giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người như thế.24 Thiên Chúa là thần khí, và những kẻ thờ phượng Người phải thờ phượng trong thần khí và sự thật."25 Người phụ nữ thưa: "Tôi biết Đấng Mê-si-a, gọi là Đức Ki-tô, sẽ đến. Khi Người đến, Người sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự."26 Đức Giê-su nói: "Đấng ấy chính là tôi, người đang nói với chị đây."

        27 Vừa lúc đó, các môn đệ trở về. Các ông ngạc nhiên vì thấy Người nói chuyện với một phụ nữ. Tuy thế, không ai dám hỏi: "Thầy cần gì vậy? " Hoặc "Thầy nói gì với chị ấy? "28 Người phụ nữ để vò nước lại, vào thành và nói với người ta:29 "Đến mà xem: có một người đã nói với tôi tất cả những gì tôi đã làm. Ông ấy không phải là Đấng Ki-tô sao? "30 Họ ra khỏi thành và đến gặp Người.

        31 Trong khi đó, các môn đệ thưa với Người rằng: "Ráp-bi, xin mời Thầy dùng bữa."32 Người nói với các ông: "Thầy phải dùng một thứ lương thực mà anh em không biết."33 Các môn đệ mới hỏi nhau: "Đã có ai mang thức ăn đến cho Thầy rồi chăng? "34 Đức Giê-su nói với các ông: "Lương thực của Thầy là thi hành ý muốn của Đấng đã sai Thầy, và hoàn tất công trình của Người.35 Nào anh em chẳng nói: Còn bốn tháng nữa mới đến mùa gặt? Nhưng này, Thầy bảo anh em: Ngước mắt lên mà xem, đồng lúa đã chín vàng đang chờ ngày gặt hái!36 Ai gặt thì lãnh tiền công và thu hoa lợi để được sống muôn đời, và như thế, cả người gieo lẫn kẻ gặt đều hớn hở vui mừng.37 Thật vậy, câu tục ngữ "kẻ này gieo, người kia gặt" quả là đúng!38 Thầy sai anh em đi gặt những gì chính anh em đã không phải vất vả làm ra. Người khác đã làm lụng vất vả; còn anh em, anh em được vào hưởng kết quả công lao của họ."

        39 Có nhiều người Sa-ma-ri trong thành đó đã tin vào Đức Giê-su, vì lời người phụ nữ làm chứng: ông ấy nói với tôi mọi việc tôi đã làm.40 Vậy, khi đến gặp Người, dân Sa-ma-ri xin Người ở lại với họ, và Người đã ở lại đó hai ngày.41 Số người tin vì lời Đức Giê-su nói còn đông hơn nữa.42 Họ bảo người phụ nữ: "Không còn phải vì lời chị kể mà chúng tôi tin. Quả thật, chính chúng tôi đã nghe và biết rằng Người thật là Đấng cứu độ trần gian."

 

*  Lạy Chúa, con bận rộn với công việc của con giống như người phụ nữ Samari.  Con sửng sốt khi Chúa gặp con tại giếng nước.  Chúa ngưng lại công việc của con, việc kiếm tiền cùng tiêu xài và những việc hằng ngày của con.  Xin cho con vui hưởng cuộc gặp gỡ này với Chúa, tưởng tượng như Chúa đang xem xét những ước muốn của con, đang cho con thấy Chúa biết rõ tâm hồn con suy sụp.  Sau hết, cũng như người phụ nữ Samari, con được thúc đẩy do niềm vui được gặp Chúa nên con không thể kìm hãm được niềm vui ấy.  Lạy Chúa, Chúa dạy con hãy ngước mắt nhìn lên để thấy cánh đồng lúa chín đã tới mùa gặt rồi.

_______________

 

Thứ Ba, ngày 9 tháng 3

Mát-thêu 18:21-35

Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không? "22 Đức Giê-su đáp: "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy."23 Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách.24 Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng.25 Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ.26 Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết."27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ.28 Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: "Trả nợ cho tao! "29 Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh."30 Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ.31 Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện.32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta,33 thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao? "34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông.35 Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình."

 

*  Việc tha thứ có tính cách rất sáng tạo và vượt trên cả những sự kiện hiện thời.  Tha thứ là nhận biết sự tốt lành sâu xa hơn ở nơi người khác, bất kể họ đã làm gì.

*  Như nhà thần học Romano Guardini đã cho thấy, không có sự tha thứ nếu người ta chỉ muốn trừng phạt.  Tha thứ có nghĩa là khoan hồng và buông ra hoàn toàn, tạo nên và làm cho kẻ xúc phạm trở thành mới lại.  Tha thứ đòi hỏi phải có ơn sủng để tha thứ.

*  Công lý có thể là kẻ thù của tình yêu.  Tha thứ biểu lộ đường lối hành động bình thường theo luật pháp.  Ta thường nghe người ta nói:  “Chúng tôi muốn công lý được thi hành”.  Nhưng lòng nhân từ hoặc tha thứ còn cao thượng hơn nhiều và nói:  “Tôi muốn người ta được hoàn toàn yên ổn và lại được sống”.

_______________

 

Thứ Tư, ngày 10 tháng 3

Mát-thêu 5:17-19

 

"Anh em đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ Luật Mô-sê hoặc lời các ngôn sứ. Thầy đến không phải là để bãi bỏ, nhưng là để kiện toàn.18 Vì, Thầy bảo thật anh em, trước khi trời đất qua đi, thì một chấm một phết trong Lề Luật cũng sẽ không qua đi, cho đến khi mọi sự được hoàn thành.19 Vậy ai bãi bỏ dù chỉ là một trong những điều răn nhỏ nhất ấy, và dạy người ta làm như thế, thì sẽ bị gọi là kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời. Còn ai tuân hành và dạy làm như thế, thì sẽ được gọi là lớn trong Nước Trời.

 

*  Chúa Giê-su giảng dạy bằng lời nói và hành động, bằng cách nói và làm.  Gương sống của Người là kim chỉ nam và khích lệ cho chúng ta.  Có sự liên kết giữa điều chúng ta nói và điều chúng ta làm, rồi khi sự liên kết này được mạnh mẽ thì chúng ta cũng mạnh mẽ trong Nước Trời.  Chúng ta phải “làm thế nào thì dạy như vậy”.  Chúng ta được kêu gọi hãy sống thành thực và toàn vẹn.

*  Tôi xét xem lối sống của tôi ảnh hưởng người khác như thế nào.  Trong tâm tình tạ ơn, tôi cầu nguyện cho những lãnh vực nào tôi nghĩ là mình ảnh hưởng tốt đến người khác.  Tôi xin Chúa giúp đỡ trong những lãnh vực mà gương sáng và khích lệ của tôi có thể tốt đẹp hơn.

_______________

 

Thứ Năm, ngày 11 tháng 3

Lu-ca 11:14-23

 

Bấy giờ Đức Giê-su trừ một tên quỷ, và nó là quỷ câm. Khi quỷ xuất rồi, thì người câm nói được. Đám đông lấy làm ngạc nhiên.15 Nhưng trong số đó có mấy người lại bảo: "Ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ."16 Kẻ khác lại muốn thử Người, nên đã đòi Người một dấu lạ từ trời.17 Nhưng Người biết tư tưởng của họ, nên nói: "Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn, nhà nọ đổ xuống nhà kia.18 Nếu Xa-tan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được? ... bởi lẽ các ông nói tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.19 Nếu tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà trừ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông.20 Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.21 Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn.22 Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin tưởng và sẽ đem phân phát những gì đã lấy được.23 "Ai không đi với tôi là chống lại tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.

 

*  Khi bạn nói nơi công cộng, nếu những người nghe ủng hộ bạn, hoặc ít ra họ cũng chú ý nghe bạn, thì điều này sẽ giúp ích cho bạn.  Với Chúa Giê-su thì hoàn cảnh ngược lại, vì người ta chống lại Người, cố gắng bắt lỗi Người.  Trong đoạn Tin Mừng hôm nay, tình hình còn tệ hơn.  Chúa bị tố cáo là liên hiệp với Xa-tan, tên quỷ dữ.

*  Vậy Chúa cảm thấy thế nào?  Chúa Giê-su, Con Thiên Chúa, Đấng tự nguyện hy sinh mạng sống để chúng ta được sống.  “Tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào” (Gio-an 10:10).

*  Bạn biết thật là đau đớn nếu những động lực của bạn bị hiểu lầm và nếu người ta giải thích sai lạc đi những ý tốt của bạn.  Những kinh nghiệm như thế sẽ giúp bạn đồng hình đồng dạng với Chúa Giê-su và đồng cảm với Người.  Vậy bạn hãy ở lại với Chúa và hãy chia sẻ cảm nghiệm của bạn với Người.

_______________

 

Thứ Sáu, ngày 12 tháng 3

Mác-cô 12:28-34

 

Có một người trong các kinh sư đã nghe Đức Giê-su và những người thuộc nhóm Xa-đốc tranh luận với nhau. Thấy Đức Giê-su đối đáp hay, ông đến gần Người và hỏi: "Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu? "29 Đức Giê-su trả lời: "Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất.30 Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi.31 Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó."32 Ông kinh sư nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác.33 Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ."34 Đức Giê-su thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: "Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu! " Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.

 

*  Lạy Chúa, tại sao con phải hết lòng yêu mến Chúa?  Bởi vì giả như có một nhóm người tốt làm một ngôi nhà đẹp và vườn tược để cho con sống trong đó thì con sẽ yêu thương họ.  Nếu như người ta tích cực chống lại tất cả những gì có thể làm con bị tổn thương, con sẽ yêu thương họ.  Nếu một người trong số họ phải chết một cái chết tàn bạo để cứu con khỏi thảm họa, con sẽ yêu thương họ.  Lạy Chúa, giả như người ta hứa ban cho con niềm vui vĩnh cửu, con sẽ yêu thương họ.

*  Lạy Chúa, xin mở rộng trái tim con.  Xin Chúa làm cho con biết nhạy cảm hơn để xứng đáng được Chúa yêu thương, nhất là khi Tuần Thánh sắp tới rồi.  Xin Chúa làm cho con thành một người có lòng biết ơn.

_______________

 

Thứ Bảy, ngày 13 tháng 3

Lu-ca 18:9-14

 

Đức Giê-su còn kể dụ ngôn sau đây với một số người tự hào cho mình là công chính mà khinh chê người khác:10 "Có hai người lên đền thờ cầu nguyện. Một người thuộc nhóm Pha-ri-sêu, còn người kia làm nghề thu thuế.11 Người Pha-ri-sêu đứng thẳng, nguyện thầm rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác: tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia.12 Con ăn chay mỗi tuần hai lần, con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con.13 Còn người thu thuế thì đứng đằng xa, thậm chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vừa đấm ngực vừa thưa rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi.14 Tôi nói cho các ông biết: người này, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên công chính rồi; còn người kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên."

 

*  Thực ra Chúa Giê-su không lên án ông Pha-ri-sêu này.  Đúng vậy, nhiều việc làm của ông là việc tốt.  Tuy nhiên, lời cầu nguyện của ông không được Thiên Chúa nhậm lời là vì ông ta tin vào sự công chính của mình, trong khi người thu thuế thì hoàn toàn phó thác mình vào lòng thương xót của Chúa.  Một người lấy Chúa làm trung tâm;  còn người kia thì lấy bản thân mình làm trung tâm.

*  Ông Pha-ri-sêu tự mãn khi cho rằng ông không phạm tội lỗi giống như các người khác.  Nhưng điều quan trọng không phải là tránh điều này hoặc làm điều kia, mà là đừng đặt mình lên trên cả lòng thương xót của Chúa.

 

 

 

 

 

 

 

 

 


Không Gian Thánh Thiện - Sacred Space 2021