BIẾN HÌNH

Mt 17, 1-9 – Chúa Nhật II Mùa Chay

Suy niệm

“Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng”.

Việc Chúa Giêsu biến hình hay hiển dung, cho ta nhận ra nguồn gốc siêu phàm, và bản tính siêu việt của Con Thiên Chúa làm người. Biến cố này đã làm thay đổi cái nhìn của các môn đệ về con người và cuộc đời, để các ông không chỉ nhìn ở bề mặt mà biết nhìn vào bề sâu.

Vinh quang của Con Thiên Chúa làm người vốn bị che khuất, nay được Chúa Cha hé mở cho các môn đệ thân tín, để củng cố niềm tin của họ trước biến cố tử nạn sắp tới của Thầy mình.

Biến hình không phải trở thành cái gì khác mình, không phải như Tôn Ngộ Không với các trò biến hoá trẻ con. Biến hình là trở lại với cái tôi sâu thẳm của mình, với con người thật sự của mình là con yêu dấu của Thiên Chúa.

Lịch sử Giáo hội ghi nhận nhiều cuộc biến hình hay biến đổi: từ say rượu đến say Chúa; từ gái giang hồ thành thánh nhân; từ trai tứ chiếng trở nên đấng lập Dòng; từ kẻ khô khan đến người sốt mến; từ người tham lam, hà khắc, trở thành kẻ rộng lượng và khoan nhân...

Chẳng ai gặp được Chúa thực sự mà lại không biến hình hay biến đổi. Gần đèn thì sáng. Tiếp xúc thân mật với Chúa sẽ làm thay đổi tâm hồn ta: tình yêu Chúa xua tan sự thờ ơ nguội lạnh và đốt nóng trái tim ta; cảm nhận sự dịu dàng của Chúa làm ta giảm bớt tính cứng cỏi, hà khắc; khám phá ra sự khiêm hạ của Chúa giúp ta quyết trừ thói kiêu căng; thấy Chúa bao dung khiến ta mở rộng lòng đón nhận tha nhân; kề bên Chúa, ta được thanh luyện khỏi những nhỏ nhen ích kỷ...

Qua biến cố Biến hình, Chúa Cha long trọng giới thiệu Chúa Giêsu là con yêu dấu, và kêu gọi ta hãy “nghe lời Người”. Chúng ta thường nghe theo thiên hạ hoặc nghe theo những ham muốn của mình. Chỉ khi nào chúng ta biết lắng nghe Lời Chúa, để cho cho Lời Chúa hướng dẫn trong mọi sự, chúng ta mới được biến đổi và phản chiếu ánh quang của Chúa khi đi vào mọi hoạt động của đời thường.

Đời sống Kitô hữu là một cuộc lên núi và xuống núi với Chúa Giêsu mỗi ngày. Lên núi chính là những giây phút tiếp xúc thân mật với Chúa trong cầu nguyện, tịnh tâm, thánh lễ. Xuống núi với Chúa nghĩa là đi vào đời thường để hiến thân phục vụ gia đình, tha nhân, cách riêng là những người nghèo hèn khốn khổ.

Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu! Chúa đã làm người,
và mang khuôn mặt như mọi người,
khuôn mặt dãi dầu mưa nắng vì sứ vụ,
khuôn mặt chan chứa một tình yêu.

Qua biến cố biến hình,
Chúa hé mở một chút vinh quang rực rỡ,
cho thấy Ngài là Con yêu dấu của Chúa Cha,
Đấng cao vời và bao la hơn các tầng trời.

Biến hình là sự bừng sáng thật huy hoàng,
báo trước vinh quang của Chúa phục sinh,
sau khi phải trải qua nhục hình và tử nạn,
đem lại sự bình an và cứu độ cho con người.

Tuổi trẻ chúng con cũng thích được chói sáng,
nên hay tô vẽ cho mình ánh hào quang,
bằng những hành động và kiểu cách vênh vang,
cũng có khi theo những lối sống nghênh ngang,
hoặc theo thời, theo “mốt”, theo thời trang,
tưởng mình cũng ở cấp độ trở thành Fan hâm mộ.

Chúng con quên rằng,
sự chói sáng đích thực là trở nên giống Chúa,
Đấng hiền lành và khiêm nhượng trong lòng,
Đấng chân thật và thánh thiện vô song,
Đấng mới làm cho bản thân con chói sáng,
bằng một đức tin và tình mến rỡ ràng.

Xin cho con trở lại với cái tôi sâu thẳm,
dám sống với con người thật của mình,
là trở nên con yêu dấu của Thiên Chúa,
đừng bao giờ chạy theo những hơn thua,
theo thói tranh đua trống rỗng của người đời,
nhưng luôn biết lắng nghe Lời Chúa,
để luôn canh tân và đổi mới chính mình.

Chỉ như vậy con mới có một ngày rực rỡ,
vì sẽ được gặp gỡ Chúa muôn đời,
trong ánh sáng siêu vời và rạng ngời vô tận,
với tình yêu ngập tràn và hạnh phúc vô biên.
Amen.

(Trích sách: Lời nguyện của người trẻ, số 47)

Lm. Thái Nguyên