BÌNH AN CHỈ CÓ KHI SỰ THẬT LÊN NGÔI
CHÚA NHẬT 20 THƯỜNG NIÊN, C
(Gr 38,4-6.8-10; Dt 12,1-4; Lc 12,49-53)
Jos.Vinc. Ngọc Biển
Nếu Tin Mừng Chúa Nhật XVIII, Đức Giêsu kêu gọi hãy
dùng tiền của bất chính để mua lấy Nước Trời để được hạnh phúc thật, và Chúa Nhật
XIX, Ngài nhấn
mạnh đến thái độ “sẵn sàng”; “tỉnh thức” để đón chờ
Chúa đến trong ngày Quang Lâm…,thì Chúa Nhật XX này, Đức Giêsu chuyển sang một
hướng khác, một đề tài liên quan trực tiếp đến sứ mạng và chương trình cứu độ
của Ngài, khi loan báo về
cuộc thương khó cũng như cái chết.
Bài Tin Mừng hôm nay được chia làm hai phần:
Phần I, Đức Giêsu
muốn nói đến sứ mạng Thiên Sai của Ngài;
Phần II, Ngài tiên
báo về những hệ lụy do sứ mạng của mình mang lại.
1. Sứ
mạng Thiên Sai của Đức Giêsu
Đức Giêsu chính là Đấng Cứu Thế, Ngài đến để cứu độ
con người, nhưng Ngài cứu độ không bằng quyền bính, mà bằng chính
cái chết của mình để cứu độ nhân loại. Thật thế, qua bài Tin Mừng hôm nay, Đức
Giêsu tiên báo cho các môn đệ
biết về sứ mạng của Mình: “Thầy phải chịu một phép rửa, và lòng Thầy khắc
khoải biết bao cho đến khi hoàn tất”.
Phép rửa mà Đức Giêsu muốn nói ở đây chính là sự
thương khó và cái chết của Ngài. Đồng thời những ai muốn bước theo Ngài thì
cũng phải đón nhận phép rửa như Ngài đã chịu, tức là từ bỏ ý riêng, để vâng theo ý Chúa,
sẵn sàng hy sinh và chấp nhận cả cái chết để sống và làm chứng về những
giá trị Tin Mừng.
Phép rửa và sứ mạng ấy, Đức Giêsu mong muốn cho mau
đến: "Thầy đã đến
đem lửa xuống thế gian và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy lên”. Ngọn “Lửa” ấy chính là Chúa Thánh Thần. Người đến để thanh
luyện những tâm hồn sỏi đá, phân biệt sự thật và giả dối. Người đến còn là
để xét xử trần gian.
Ngọn “Lửa” ấy cũng chính là
ngọn “Lửa” của Tình
yêu, Sự Thật, Công Bình.
Như vậy Đức Giêsu ao ước cho “Lửa” ấy bùng cháy lên để biến đổi trái đất này thành Trời mới Đất mới. Những tâm hồn trai
cứng thành mềm dẻo, biết yêu thương nhau, nâng đỡ và đồng hành với nhau để làm
chứng cho Chúa trong sự thật, để yêu thương mọi người như anh em một nhà.
Làm được điều đó là chúng ta đã đi vào trong quỹ đạo
của Thiên Chúa, một quỹ đạo của sự thật, yêu thương, bình an và hoan lạc.
Nhưng để đạt được điều đó thật không dễ, bởi vì nó đòi hỏi ta phải sẵn sàng
chấp nhận hy sinh, thử thách, đau thương; phải chấp nhận hủy mình ra không để thánh
ý Thiên Chúa được thể
hiện, chấp nhận hủy diệt bản thân mình như hạt lúa gieo vào lòng đất, tức là
chấp nhận cái chết: chết đi cho con người cũ là con người tội lỗi, để thay vào đó là một
con người mới, tâm hồn mới và thái độ mới theo hình ảnh của Đức Kitô.
2. Những hệ lụy của đời chứng nhân
Sau khi đã nói về sứ
mạng của mình, Đức Giêsu muốn đi xa hơn để tiên báo về những hệ lụy sẽ xảy đến
cho cuộc đời của người môn đệ, Ngài nói: “Các con tưởng
rằng Thầy đến đem hòa bình cho trần gian? Thầy bảo cho các con biết: không
phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ” (x. Lc 12,49.51).
Mới nghe, chúng ta có
cảm tưởng rất nghịch lý và mâu thuẫn nội tại. Tức là mâu thuẫn với chính Đức
Giêsu, bởi vì Ngài được mệnh danh là “Hoàng Tử Hòa Bình”, hơn nữa,
Ngài đến để đem bình an cho nhân loại! Ấy vậy mà hôm nay, Ngài lại bảo: “Tôi
đến để đem chia rẽ?
Nhưng không! Qua câu nói đó, Đức Giêsu muốn cho chúng
ta hiểu một cách sâu xa hơn rằng: con đường bình an của Ngài là con đường hy sinh, của từ bỏ; con đường
của sự chết vì chân lý. Và, muốn có được bình an thì phải đi trên con đường đó, để làm chứng
cho sự thật, bảo vệ cho công lý, và xây dựng hòa bình.
Chính Đức Giêsu cũng chỉ vì sự thật mà phải chết. Ngài
không bị kết án vì đã dạy cho con người sống tốt; Ngài cũng không bị kết án vì
đã làm ơn cho kẻ
khác; nhưng Ngài bị kết
án chỉ vì dám nói, sống và làm chứng về sự thật.
Như vậy, bình an đích thực chỉ có thể đến được với những
người có tâm hồn thật thà, ngay thẳng, biết lắng nghe, và thực hành Lời
Chúa. Bởi vì, bình an của Đức
Giêsu không phải là một thứ bình an theo kiểu người đời trao tặng cho nhau, cũng không phải
là một thứ bình an làm cho con người ngủ mê… Nhưng bình an của Đức Giêsu đem đến cho
nhân loại chính là thứ bình an chỉ có được qua hy sinh, được tôi luyện bằng
những thử thách, và được lớn lên trong khuôn khổ thập giá.
Quả thật, hôm nay, lời của Đức
Giêsu như là một lời tiên
tri cho chính Ngài và sứ vụ của các môn đệ: sẽ có nhiều người
chống đối vì họ không thể chấp nhận và thay đổi. Họ không muốn sống theo sự
thật. Vì thế, ngay trong gia đình cũng luôn xảy ra những mâu thuẫn, bất đồng vì
có người theo và có người không theo; sẽ xảy ra những sự chia rẽ giữa những
người tin và những người không tin: “Năm người trong
một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba người chống lại hai, và hai người chống lại ba: cha
chống đối con trai, và con trai chống đối cha; mẹ chống đối con gái, và con gái
chống đối mẹ; mẹ chồng chống đối nàng dâu, và nàng dâu chống đối mẹ
chồng". Qua câu nói này, Đức Giêsu muốn dạy rằng: bình an chỉ có
thể có khi sự thật, công lý được lên ngôi.
3. Bình an chỉ có được khi sự thật được tôn trọng
Tuy nhiên, trong cuộc sống,
nhiều khi chúng ta không dám nói lên sự thật chỉ vì chúng ta sợ mất lòng và bị
người ta ghét bỏ. Hơn nữa, có khi chúng ta lại còn đứng về phía bất công để kết
án những người lương thiện chỉ vì họ sống thật thà với một lương tâm ngay thẳng.
Trong buôn bán, có nhiều kẻ ghét những
người buôn bán thật thà; người hay nói dối thì lại ghét những người nói
thật…trong gia đình,
những đứa con hay nịnh bợ thì lại được cha mẹ nuông chiều, còn những đứa con
thật thà thì lại không được yêu…
Nhưng là Kitô hữu, chúng ta muốn được bình an thực
sự của Chúa, chúng ta không có con đường nào khác, đó là con đường thập giá, con đường của chính Đức Giêsu đã đi. Khi đứng về
phía sự thật, là chúng ta chấp nhận những hệ lụy như chính Đức Giêsu đã chịu. Hậu
quả đó có thể do ghen tức,
trục lợi, hoặc chỉ vì dám nói lên những điều ngay thẳng… Đọc chuyện các
thánh Tử Đạo Việt Nam chúng ta thấy rất rõ điều này: có những đấng bị
chính con cái tố cáo, bỏ tù chỉ vì ghen ghét; có những đấng bị bắt chỉ vì người
nhà, bạn bè, học trò ham tiền, trục lợi… Khi bị bắt rồi, các ngài không chịu
nói dối để được tha, thậm chí còn nhân cơ hội ấy để nói và làm chứng cho vua
chúa quan quyền thời bấy giờ về sự thật, thế nên các ngài đã phải đón nhận cái chết như một sự
trả lẽ cho sự thật.
Như vậy, muốn có bình an thực sự là khi và chỉ khi chúng ta đã quyết liệt
chiến đấu để lựa chọn. Bình an chỉ có được khi nó thực sự tách biệt khỏi gian
dối, hận thù và ghen tương; tách bóng tối ra khỏi ánh sáng nhờ ngọn “Lửa” của Chúa Thánh
Thần mà Đức Giêsu đã ban xuống cho nhân loại.
Lạy
Chúa Giêsu, xin cho ngọn
lửa của tình yêu, sự thật và lòng mến thiêu đốt tâm hồn chúng con, để tâm hồn
chúng con được bình an và đáng hưởng sự sống vĩnh cửu trong cuộc sống mai hậu.
Amen.