CHÚA NHẬT I MÙA CHAY (4/3/2001)

Mùa chay là thời gian thuận tiện để chúng ta tìm lại ân sủng của Thiên Chúa. Ân sủng ấy theo sách Nhị Luật luôn đồng hành với dân Người, dù là trong kiếp du mục ngoại cư trên đất Ai Cập, nhờ thế mà từ một nhóm ngoại kiều nhỏ nhoi, họ đã trở nên một dân tộc vĩ đại, hùng mạnh và đông đúc. Khi người Ai Cập ngược đãi và hành hạ, Thiên Chúa đã nhìn thấy nỗi thống khổ và khốn cùng của dân Người, Người lập tức dẫn họ ra khỏi Ai Cập với quyền năng oai hùng và mạnh mẽ... ban cho họ đất chảy sữa và mật. Chân lý ấy nhiều tiên tri đã không ngần ngại lặp đi lặp lại trong lời rao giảng của các Ngài "Nào người mẹ có thể quên con mình, và nếu người mẹ nào quên con mình, Ta cũng không hề quên Ngươi". Ý thức về sự đồng hành và chia sẻ cuộc sống mà Thiên Chúa hằng trung tín thi hành cho dân Người là khởi điểm thiết yếu cho mọi cuộc hoán cải và canh tân lòng tin. Chính Môsê đã truyền dạy phải khởi sự hiến lễ dâng lên Chúa bằng tuyên nhớ lại sự đồng hành ấy.

Chính sự đồng hành của Thiên Chúa làm nên lịch sử dân Người, mà vào thời cuối cùng không phải chỉ bằng dấu lạ điềm thiêng, không phải chỉ là bàn tay mạnh hay cánh tay hùng, đích thân Con Thiên Chúa đã đến cư ngụ giữa dân Người để hoàn tất lịch sử Thánh. Đức tin giờ đây không còn phải mò mẫm qua những biến cố hay những lòi rao giảng xa xôi, mà đã đụng chạm tới một con người bằng xương bằng thịt. Một con người đã sinh ra, đã ngang qua cái chết như mọi người để đi vào sự sống vĩnh cửu. Đức Tin cuối cùng vẫn là Tin Thiên Chúa bằng ân huệ cuối cùng tuyệt đối đã cắm lều ở ngay trong cuộc sống mỗi con người trong Đức Giêsu Kitô.

Cơn cám dỗ từ khởi đầu ở vườn điạ đàng lại tái diễn với Đức Giêsu trong hoang điạ, là cơn cám dỗ của mọi người mọi thời : con người sống không cần và không có Thiên Chúa trong cuộc đời. Khi cám dỗ Đức Giêsu truyền cho đá thành bánh, hay khi cám dỗ Đức Giêsu làm bá chủ muôn dân nước, hoặc cám dỗ Người gieo mình xuống từ nóc đền thờ, cho dù đánh vào những khát vọng sâu kín về tiền tài, danh vọng hay lạc thú, thì cái ý nghĩa đích thật của mọi cám dỗ ấy cũng chỉ là không thấy, không chấp nhận, không đồng hành với Thiên Chúa trong cuộc sống. Nói khác đi chính là phủ nhận Thiên Chúa đã cắm lều ngay trong cuộc đời mình. Như thế là tiêu hủy mọi lòng Tin.

Đức Giêsu hôm nay có một chọn lựa dứt khoát, Ngài không cần biết cơm bánh, quyền năng hay lạc thú, Ngài chỉ tập trung ý chí mình vào duy Lời Thiên Chúa và lựa chọn làm theo Lời Người. Đó là khởi điểm cho cuộc chiến thắng cuối cùng trên Thánh Giá : ở đó, Người sung sướng để thưa lên với Cha "Mọi sự đã hoàn tất". Đời Người là cuộc đời hoàn thành Ý Cha, Ý luôn luôn hiện diện và Yêu thương Người, Ý sẽ tôn vinh Người, Ý luôn đồng hành với Người trong ngay cả lúc khốn cùng nhất : chính lúc Người chết đi là lúc Phaolô nghe được lời tấn phong của Chúa Cha dành cho Người "Con là Con Cha, hôm nay Cha sinh ra Con". Đời sống mỗi con người cũng như đời sống Đức Giêsu cũng còn chính là sự sinh thành cực nhọc mà Thiên Chúa sinh ra chúng ta vào sự sống vĩnh hằng. Đấy là ý nghĩa đích thật của mọi ân huệ Thiên Chúa trao ban.

Suy nghĩ như thế đem lại cho chúng ta một niềm tin hoàn toàn mới mẻ đứng trước mọi biến cố và mọi thử thách.

        LM. Giuse Nguyễn Hữu Duyên


Trở Về Mục Lục | Về Trang Nhà