Xin Chúa Chúc Lành Cho Việc Lao Động
(dongten.net)
Để có thể tồn tại và sinh sống, chúng ta cần những lương thực cần
thiết. Những lương thực ấy không tự nhiên xuất hiện trước mắt chúng ta nhưng là
kết quả của biết bao mồ hôi nước mắt từ nỗ lực lao động của bao người. Dù là
nơi đồng ruộng thôn quê hay nơi công xưởng chốn thị thành, không có bàn tay lao
tác của con người, thì cũng sẽ không có những miếng cơm ngon, một ngôi nhà no
ấm.
Khi hoàn thành xong công trình tạo dựng, Thiên Chúa đã trao vào tay
con người tất cả những thụ tạo để con người lao tác và canh giữ chúng. Lao động
dường như trở nên một vinh quang cho con người vì được cộng tác với Thiên Chúa
trong việc canh tân thế giới, nhưng đồng thời cũng là một nghĩa vụ mà Đấng Sáng
Tạo đã trao ban cho mình. Thế giới tự nhiên sẽ trở nên lụi tàn khi không được
con người canh tác. Những thành quả của thế giới tự nhiên cũng sẽ phong phú hơn
khi được con người chăm bón, bảo vệ. Có thể nói, lao động là một hình thức con
người thu tích những gì Thiên Chúa ban qua tự nhiên để có thể đảm bảo cho cuộc
sống của mình. Chính Con Thiên Chúa làm người năm xưa cũng phải kiếm sống bằng
nghệ mộc cha Giuse. Lao động làm cho phẩm giá của con người được thăng hoa hơn,
làm cho cuộc sống của con người có ý nghĩa hơn.
Thế nhưng, có lẽ ai trong chúng ta cũng nghiệm thấy được những khó
khăn trong việc lao động. Chẳng có lao động nào lại không đòi hỏi chúng ta phải
từ bỏ cái gì đó. Từng nhát cuốc bổ xuống trên ruộng đồng mang theo biết bao
giọt mồ hôi nhễ nhãi. Cái nắng ban trưa của mùa hè như thiêu đốt cả người nông
dân. Khi gió lên, khi mưa xuống, hạt mầm có nảy sinh không, có sâu bệnh gì
không, nước có dâng lên làm ngập úng không. Một hạt gạo là cả một nỗi niềm lắng
lo gói ghém trong đó. Nơi công ty, những áp lực của hợp đồng, của chất lượng
sản phẩm cứ canh cánh không yên. Lao động làm cho chúng ta tốn sức, làm cho trí
óc ta phải vận hành liên lỉ không ngơi. Phải chạy đôn chạy đáo chỗ này, lựa lời
ăn nói chỗ kia. Phải vắt óc suy nghĩ ra chiến dịch này, khuyến mãi kia để có
khách. Mỗi sáng thứ 2 hàng tuần luôn là một khoảng thời gian uể oải, vì phải đi
làm việc, phải kiếm đồng lương để cho con cái, cho gia đình, cho tương lai.
Tệ hại hơn, con người ngày nay không còn xem lao động là một hình
thức cải tảo thiên nhiên nhưng đã trở thành một kiểu hủy hoại thiên nhiên cách
tàn nhẫn. Chỉ vì đồng tiền, con người bất chấp những thủ đoạn, bất chấp cả
những hậu họa có thể gây ra vì những hành vi sai trái của mình. Buôn ma túy,
buôn người… giờ đây đã trở nên nghề thịnh hành hái ra tiền, bất chấp những
nghiêm minh của luật pháp. Những cây gỗ quý, thú quý, thảo dược quý giúp cân
bằng hệ sinh thái đã bị con người khai thác không thương tiếc. Việc sử dụng
những hóa chất giúp trái cây được tươi, rẻ đã gây ra không ít những chứng bệnh
quái ác cho con người. Những khí độc thải ra từ các ống khói nhà máy đang ngày
càng chọc thủng các tầng Ozon, lớp bảo vệ sự sống của con người. Rồi cũng vì
đồng tiền, con người sẵn sàng hãm hại nhau, thủ tiêu nhau không thương tiếc.
Mạng sống con người, vốn là hình ảnh Thiên Chúa, đã bị chính con người xếp
ngang hàng với thứ hàng hóa rẻ tiền. Đấy là hậu quả của một thứ lao động bất
chính và phi nhân, đi ngược lại với lệnh truyền của Tạo Hóa.
Trong ít phút ngắn ngủi hôm nay, chúng ta hãy xin Chúa ban ơn cho
chúng ta, giúp chúng ta có một ý thức đúng đắn về lao động, rằng lao động là
cộng tác với Chúa vào công cuộc sáng tạo của Người, rằng lao động là đặc ân mà
Thiên Chúa chỉ ban riêng cho con người, và đồng thời cũng là một nhiệm vụ mà
con người lãnh nhận trực tiếp từ tay Tạo Hóa.
Chúng ta cũng hãy dâng lên Chúa những mệt mỏi của chúng ta khi lao
động. Xin cho chúng ta biết chạy đến với Người mỗi khi chúng ta mệt mỏi, nặng
gánh vai mang, để được Người nâng đỡ ủi an như lời Người đã hứa. Từng giọt mồ
hôi nước mắt vất vả mới làm nên được miếng cơm nuôi sống gia đình. Ước chi
chúng trở thành của lễ dâng lên Chúa, để Chúa thánh hóa và tuôn đổ muôn ơn lành
hồn xác cho chúng ta. Chúng ta cũng xin Chúa giúp chúng ta luôn tín thác vào
Chúa hơn. Dù lao động để trang trải cuộc sống, nhưng bao giờ bám víu vào những
của cải ấy, nhưng chỉ một lòng hướng về Chúa mà thôi, với niềm xác tín rằng
Chúa sẽ lo lắng cho mình và ban cho mình hằng ngày dùng dủ.
Chúng ta cũng xin Chúa ban ơn cho chúng ta, giúp chúng ta không quá
tham lam vào của cải vật chất mà thực hiện những hình thức lao động có hại đến
thiên nhiên và con người.
Và cuối cùng, chúng ta xin Chúa tạo điều kiện cho những ai đang
thất nghiệp vì lý do khách quan hay chủ quan nào đấy. Xin Chúa cũng cho họ được
có cơ hội tham gia vào việc gìn giữ và cải tạo thế giới này của Chúa qua tài
năng của họ, để cuộc sống của họ cũng được ấm no hơn, mọi người sống hạnh phúc
hơn, trần gian được bình an hơn.
Pr. Lê Hoàng