Thiên Chúa ban cho chúng ta các đặc sủng khác nhau để mưu ích
cho tất cả mọi người
vi.radiovaticana.va/2014-10-01
15:37:36 – Thiên Chúa ban cho Giáo Hội tràn đầy các ơn của Chúa Thánh Thần và các
đặc sủng khác nhau để sinh ích lợi cho tất cả mọi người, để cho toàn cộng đoàn
kitô lớn lên hài hòa trong đức
tin và tình yêu của Người như một thân thể duy nhất của Chúa Kitô.
Đức Thánh Cha Phanxicô
đã nói như trên với các tín hữu và du khách hành hương năm châu tham dự buổi
tiếp kiến chung sáng thứ tư hàng tuần 1-10-2014 tại
quảng trường thánh Phêrô.
Tham dự buổi tiếp kiến
đã có hàng ngàn nhóm hành hương đến từ các nước Bắc Mỹ và châu Âu, trong đó có
phái đoàn 90 người Việt Nam ở Houston do cha Nguyễn Ngọc Thụ hướng dẫn. Cũng có
các đoàn hành hương đến từ các nước Phi châu như Côte d'Ivoire, Camerun, Nam
Phi, Namibia; hay từ Á châu như Nhật Bản, Đài Loan, Ấn Độ, Malaysia,
Philippines, Sri Lanka; hoặc từ châu Mỹ Latinh như Argentina, Mêhicô, Costa
Rica, El Salvador, Paraguay, Colombia, Perù, Chile, Brasil, và từ Australia.
Trong bài huấn dụ Đức
Thánh Cha đã khai triển đề tài giáo lý: “Các đặc sủng: khác biệt trong hiệp
nhất”. Ngài nói: Ngay từ đầu Chúa đã làm tràn đầy Giáo Hội với các ơn của Thần
Khí Ngài, và như thế khiến cho Giáo Hội luôn sống động và phong phú. Trong các
ơn đó có vài ơn đặc biệt quý báu cho việc xây dựng và con đường của cộng đoàn
kitô: đó là các đặc sủng. Vậy trong bài giáo lý hôm nay chúng
ta muốn tìm hiểu đặc sủng là gì? Làm sao nhận ra nó và
đón nhận nó? Và nhất là sự kiện trong Giáo Hội có nhiều đặc sủng khác
nhau và sự khác biệt và đa diện đó của các đặc sủng bị coi là điều tốt đẹp hay
là một vấn đề.
Trong ngôn ngữ chung, khi nói tới “đặc sủng” người ta thường hiểu nó là một
tài năng, một sự khéo léo tự nhiên. Vì thế, đứng trước một người đặc biệt tài
giỏi và hấp dẫn người ta thường nói: “Đó là một người có đặc sủng”. “Nó có
nghĩa là gì?”. “Tôi không biết,
nhưng họ là người đặc sủng”. Chúng ta nói như vậy.
Tuy không biết nhưng chúng ta nói như thế: “Đó là một người đặc sủng”.
Tuy nhiên, trong viễn
tượng kitô, thì đặc sủng cao hơn một đức tính cá nhân, một bẩm tính mà người ta
có thể có; đặc sủng là một ơn thánh, một ơn do Thiên Chúa Cha rộng ban, qua
hoạt động của Chúa Thánh Thần. Và nó là một ơn được ban cho ai đó không phải vì
họ giỏi hơn những người khác hay xứng đáng hơn, nhưng
đó là một món qùa Thiên Chúa ban cho, để với chính sự nhưng không và tình yêu
thương họ có thể dùng để phục vụ toàn cộng đoàn, cho thiện ích của tất cả mọi
người. Một cách nhân loại thì người ta nói như thế này: Thiên Chúa ban cho đặc
tính này, đặc sủng kia cho người này nhưng không phải
cho cá nhân họ, mà là để phục vụ toàn cộng đoàn.
Hôm
nay trước khi ra quảng trường tôi đã tiếp kiến biết bao nhiêu trẻ em tàn tật
trong đại thính đường Phaolô VI, đông lắm. Có một hiệp hội tận hiến cho việc săn
sóc các trẻ em này: là cái gì vậy? Hiệp hội này, các người
nam nữ này có đặc sủng săn sóc các trẻ em tàn tật. Đó
là một đặc sủng.
Cần phải nhấn mạnh ngay
một điều quan trọng là sự kiện một người không thể tự mình hiểu mình có một đặc
sủng hay không và đặc sủng nào. Biết bao nhiêu lần chúng ta đã nghe có người
nói: “Tôi có phẩm chất này, tôi biết hát hay lắm”, và không ai có can đảm nói
với họ: “Tốt hơn là bạn nên im đi, bởi vì bạn hành hạ tất cả chúng tôi khi bạn
hát!” Không ai có thể nói tôi có đặc sủng này. Chính
bên trong cộng đoàn nảy nở ra các ơn mà Thiên Chúa Cha ban tràn đầy cho chúng
ta. Và chính trong lòng cộng đoàn mà người ta học và nhận ra các đặc sủng như
là một dấu chỉ tình yêu thương của Người đối với mọi con cái Người. Vì thế thật
là tốt, nếu từng người trong chúng ta tự hỏi: “Chúa có khơi dậy nơi tôi đặc
sủng nào không, trong ơn thánh của Thần Khí Người, và các anh em tôi trong cộng
đoàn kitô đã nhận biết ra và khích lệ? Và tôi đã có cung cách hành xử như thế
nào đối với đặc sủng đó: tôi có sống quảng đại bằng cách dùng nó để phục vụ mọi
người hay không, hay tôi lơ là với nó và cuối cùng quên nó? Hay nó lại trở
thành cớ cho tôi kiêu ngạo, đến độ luôn luôn than vãn về người khác và yêu sách
rằng trong cộng đoàn người ta phải làm theo kiểu của
tôi?” Đó là các câu hỏi mà chúng ta phải đưa ra. Nếu
có một đặc sủng trong tôi, nếu đặc sủng đó được Giáo Hội thừa nhận, và nếu tôi
có bằng lòng với đặc sủng đó hay tôi hơi ghen tương các đặc sủng của người khác
và muốn có đặc sủng đó... Không, đặc sủng là một ơn.
Chỉ có Thiên Chúa mới ban tặng cho mà thôi.
Tuy nhiên, kinh nghiệm
đẹp nhất là khám phá ra biết bao nhiêu đặc sủng khác nhau và biết bao ơn của
Thần Khí, mà Thiên Chúa Cha đã ban tràn đầy cho Giáo Hội. Đức Thánh Cha giải
thích sự khác biệt của các đặc sủng như sau:
Điều này không được coi
như là một lý do của sự lẫn lộn, khó chịu: tất cả là các món qùa Thiên Chúa Cha
tặng ban cho cộng đoàn kitô, dể nó có thể lớn lên hài hoà, trong đức tin và
tình yêu của Người, như một thân thể duy nhất, thân
mình của Chúa Kitô. Cùng Thần Khí, Đấng ban sự khác biệt của các đặc sủng, làm
thành sự hiệp nhất của Giáo Hội: cùng Thần Khí. Do đó, đứng trước sự đa diện
này của các đặc sủng, con tim chúng ta phải rộng mở
cho niềm vui và phải nghĩ: “Đẹp biết bao! Biết bao nhiêu ơn khác nhau, bởi vì
chúng ta tất cả đều là con cái Thiên Chúa và đều được yêu thương một cách duy
nhất”.
Vì vậy, khốn cho chúng
ta nếu các ơn này trở thành lý do của ghen tương và chia rẽ! Như thánh tông đồ
Phaolô nhắc nhớ trong thư thứ I gửi tín hữu Côrintô
chương 12, mọi đặc sủng đều quan trọng dưới mắt Thiên Chúa, đồng thời không có
ai là không thể thay thế được. Điều này có nghĩa là trong
cộng đoàn kitô chúng ta cần nhau, và mỗi ơn nhận lãnh được thể hiện tràn đầy,
khi được chia sẻ với các anh em khác, cho thiện ích của tất cả mọi người.
Đó là Giáo Hội! Và khi Giáo Hội, trong sự đa diện của các đặc sủng, được diễn
tả ra trong sự hiệp thông, thì không thể sai lầm: đó là vẻ đẹp và sức mạnh của
ý thức đức tin, của ý nghĩa siêu nhiên của đức tin, do Chúa Thánh Thần ban để
chúng ta tất cả cùng nhau bước vào trọng tâm của Tin Mừng và học đi theo Chúa
Giêsu trong cuộc sống.
Hôm
nay Giáo Hội mừng nhớ thánh nữ Terexa Hài Đồng Giêsu. Chị thánh qua đời năm
24 tuổi và đã rất yêu thương Giáo Hội, muốn làm thừa sai, muốn có mọi đặc sủng
và nói: “Không, tôi muốn làm cái này cái nọ”, và muốn có mọi đặc sủng. Chị đã
cầu nguyện và cảm thấy đặc sủng của mình là tình yêu và đã nói câu hay đẹp này:
“Trong lòng Giáo Hội con sẽ là tình yêu”. Và đặc sủng này tất cả chúng ta đều
có: đó là khả năng yêu thương. Hôm nay chúng ta hãy xin thánh nữ Terexa Hài
Đồng Giêsu khả năng yêu thương Giáo Hội biết bao này, yêu thương Giáo Hội nhiều
và chấp nhận mọi đặc sủng với tình yêu thương của con cái Giáo Hội, của Mẹ
Thánh Giáo Hội phẩm trật.
Các bạn thân mến, đó là
điều Chúa xin chúng ta hôm nay: nhận biết các đặc sủng với niềm vui và lòng biết
ơn, các đặc sủng mà Chúa phân phát trong cộng đoàn, và dấn thân cho nhau, theo các sứ vụ và phục vụ mà chúng ta được mời gọi. Như thế Giáo Hội lớn lên với ơn thánh của Chúa và trong mọi thời và
mọi nơi, trở thành dấu chỉ đáng tin cậy và là chứng tá sống động cho tình yêu
của Thiên Chúa.
Chào
các tín hữu nói tiếng Đức Đức Thanh Cha nhắc cho họ biết tháng Mười là tháng
Mân Côi. Ngài mời gọi mọi người suy gẫm cuộc sống và công
trình của Chúa Kitô với đôi mắt của Mẹ Maria. Ngài nói: anh chị em hãy
lần hạt Mân Côi và như thế đồng hành với công việc của Thượng Hội Đồng Giám Mục
về gia đình.
Trong
tiếng Tây Ban Nha ngài đã đặc biệt chào Đức Cha Javier Echevarría. Giám hạt Opus Dei và
tín hữu về tham dự lễ phong chân phước cho Đức Cha Alvaro del
Portillo. Ngài xin gương sáng của chân phước trợ giúp họ quảng đại đáp trả lại
lời Thiên Chúa mời gọi sống thánh thiện, làm việc tông đồ trong cuộc sống thường
ngày, phục vụ Giáo Hội và toàn nhân loại.
Chào các bạn trẻ, người
đau yếu và các cặp vợ chồng mới cưới Đức Thánh Cha cầu mong tình yêu mà thánh nữ
Terexa Hài Đồng Giêsu có đối với Giáo Hội là giáo huấn cho cuộc sống thiêng
liêng của họ. Ngài cầu chúc các anh chị em bệnh nhân dùng lời
cầu nguyện như dụng cụ đương đầu với những lúc khổ đau khó khăn nhất.
Ngài nhắn nhủ các cặp vợ chồng mới cưới biết xây dựng cuộc sống hôn nhân trên
sự tôn trọng và lòng chung thủy với nhau.
Buổi
tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lậy Cha và phép lành tòa thánh Đức Thánh Cha ban
cho mọi người.
Linh Tiến Khải