Đức Biển Đức XVI Viết Thư Về
Lòng Thương Xót Cao Cả Của Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II
Ca ngợi
Vị Tiền nhiệm vì đã cho thấy sự Thiện hảo và chỉ ra con đường đến với Chúa Kitô
NGÀY 15
THÁNG 5 NĂM 2020
Đức
Nguyên Giáo Hoàng Biển Đức XVI đã viết một lá thư đặc biệt nhân dịp một trăm
năm ngày sinh của Đức Giáo Hoàng Gioan
Phaolô II.
Toàn
văn bức thư Đức Biển Đức viết cho Đức Hồng Y Stanislaw Dziwisz bằng tiếng Đức
đã được Hội Đồng Giám mục Ba Lan cung cấp cho ZENIT bằng tiếng Anh.
Trong
bức thư, Đức Biển Đức ca ngợi trí nhớ, lòng thương xót và tác động của vị tiền
nhiệm vĩ đại cũng là người bạn thân yêu của Ngài.
Nhận
thấy một nhiệm vụ gần như bất khả đang
chờ đợi vị Giáo Hoàng Gioan
Phaolô II mới đắc cử như thế nào, “ngay từ giây phút đầu tiên,” Đức Biển Đức nói, “Đức Gioan Phao-lô II đã khơi dậy sự nhiệt
tình mới cho Chúa Kitô và Giáo hội của Người”.
“Câu nói của Ngài từ bài giảng trong thánh lễ khai mạc
sứ vụ giáo hoàng của mình: ‘Anh chị em đừng sợ! Hãy mở, mở rộng cánh cửa
cho Chúa Kitô!’ Lời kêu gọi và cung giọng này sẽ là nét đặc trưng cho toàn
bộ sứ vụ giáo hoàng của Ngài và khiến Ngài trở thành người khôi phục và đem lại
tự do cho Giáo hội”.
Đức
Biển Đức lưu ý rằng đây là điều kiện
thuận lợi bởi thực tế là Đức Tân Giáo Hoàng đến từ một quốc gia ở đó sự đón nhận
Công Đồng là tích cực: đón nhận một sự đổi mới vui tươi trong mọi sự thay vì một
thái độ nghi ngờ và hoang mang trong tất cả.
Nhớ
lại rằng Đức Gioan Phao-lô II đã
đi khắp thế giới, đã thực hiện 104 chuyến đi mục vụ, Đức Biển Đức nói, “Ngài công bố Tin Mừng bất cứ nơi nào Ngài đi
như một thông điệp của niềm vui, và bằng cách này Ngài giải thích nghĩa vụ bảo
vệ những gì là Thiện Hảo và những gì dành cho Chúa Kitô”.
Đức
Biển Đức cho biết, trong 14 Thông điệp của mình, “Đức Gioan Phaolô II đã trình bày một cách toàn diện đức tin và giáo huấn
của Giáo hội theo cung cách con người. Bằng cách này, Ngài chắc chắn đã
gây ra mâu thuẫn trong Giáo hội phương Tây, bị che mờ bởi sự nghi ngờ và không
chắc chắn”.
Đức
Biển Đức bày tỏ mong muốn thêm vào “một
nhận xét cá nhân ngắn gọn có vẻ như là một khía cạnh quan trọng trong bản chất
và công việc của Giáo hoàng”.
“Ngay từ đầu, Đức Gioan Phaolô II đã vô cùng xúc động
trước thông điệp của Faustina Kowalska, một nữ tu từ Kraków, đã nhấn mạnh đến Lòng
Thương Xót của Thiên Chúa như một trọng tâm thiết yếu của đức tin Kitô giáo”.
Đức
Biển Đức nhớ lại lảm thế nào Đức Gioan
Phaolô II rốt cuộc đưa ra một đề nghị giữ lại Chủ nhật thứ hai sau lễ Phục sinh theo hình thức lịch sử vốn có
nhưng đưa thêm sứ điệp Lòng Thương Xót của Thiên Chúa vào trong sứ điệp ban đầu
của nó. “Thường có những
trường hợp tương tự mà tôi bị ấn tượng bởi sự khiêm nhường của vị Giáo hoàng vĩ
đại này, đã từ bỏ những ý tưởng đã ấp ủ vì Ngài không thể tìm được sự chấp thuận
từ các cơ quan chính thức mà Ngài phải hỏi ý kiến theo các chuẩn mực đã được
thiết lập”.
Đức Gioan Phaolô II trút hơi thở cuối cùng trên trần
thế này, khi lời cầu nguyện Kinh Chiều đầu tiên của Lễ Lòng Thương Xót vừa kết
thúc. Điều này chiếu
sáng giờ chết của Ngài: ánh sáng của lòng thương xót của Thiên Chúa chiếu tỏa
như một thông điệp an ủi về cái chết của Ngài.
Đức
Biển Đức nhắc lại, Trong cuốn sách cuối
cùng Ký ức và Danh tính, được xuất bản vào đêm trước khi chết, Đức
Giáo Hoàng một lần nữa tóm tắt thông điệp về Lòng Thương Xót của Thiên Chúa.
Đức Giáo Hoàng người Đức nghỉ hưu
lưu ý, trong suốt cuộc đời của Đức
Gioan Phaolô II, Ngài đã “tìm
cách làm cho trọng tâm khách quan của đức tin Kitô giáo, của giáo lý về sự cứu
rỗi trở thành của riêng mình và giúp những người khác biến đức tin và giáo lý
đó thành của riêng họ”.
Đức Gioan Phaolô II giải
thích, “Nhờ Chúa Kitô phục sinh, lòng thương xót của Thiên Chúa được dành cho mỗi
cá nhân. Mặc dù trọng tâm hiện hữu Kitô giáo này chỉ được trao ban cho
chúng ta trong đức tin, nhưng nó cũng có ý nghĩa về mặt triết học, bởi vì nếu
lòng thương xót của Chúa không phải là sự thật, thì chúng ta sẽ phải tìm ra con
đường của mình trong một thế giới nơi sức mạnh tối thượng của điều thiện chống
lại điều ác không dễ nhận ra. Cuối cùng thì, ngoài ý nghĩa lịch sử khách quan này, mọi người cần biết rằng
rốt cuộc lòng thương xót của Chúa mạnh hơn sự yếu đuối của chúng ta.
Đức
Nguyên Giáo Hoàng đã quan sát thấy, “Hơn
nữa, tại thời điểm này, người ta cũng có thể tìm thấy sự thống nhất nội tại
trong thông điệp của Đức Gioan Phaolô II và những ý hướng cơ bản của Đức Giáo
Hoàng Phan-xi-cô: Đức Gioan Phaolô II không phải là người đạo đức nghiêm khắc
như một số người đã phần nào mô tả Ngài. Tập trung vào lòng thương xót của
Thiên Chúa, Ngài cho chúng ta cơ hội chấp nhận yêu cầu đạo đức đối với con người,
ngay cả khi chúng ta không bao giờ có thể đáp ứng đầy đủ yêu cầu ấy. Bên cạnh
đó, những nỗ lực đạo đức của chúng ta được thực hiện trong ánh sáng lòng thương
xót của Thiên Chúa, lòng thương xót đó chứng tỏ là một sức mạnh chữa lành cho sự
yếu đuối của chúng ta”.
Đức
Biển Đức nhớ lại rằng, khi Đức Giáo
Hoàng Gioan Phaolô II đang hấp hối, Quảng trường Thánh Phê-rô có rất nhiều người,
đặc biệt là nhiều người trẻ, những người muốn gặp Giáo Hoàng của họ lần cuối.
Đức
Biển Đức chú thích: “Tôi không thể quên
khoảnh khắc khi Đức Tổng Giám mục Sandri công bố thông báo về sự ra đi của Đức
Giáo Hoàng. Trên tất cả, tôi vẫn không thể nào quên khoảnh khắc khi tiếng
chuông lớn của Đền thở Thánh Phê-rô đưa ra thông báo này”.
Đức
Biển Đức nói, “Vào ngày tang lễ của
Ngài, có rất nhiều áp phích với dòng chữ “Santo subito!”[1] Đó
là một tiếng kêu trào dâng lên từ cuộc gặp gỡ với Đức Gioan Phaolô II từ mọi
phía. Ý tưởng trao cho Đức Gioan Phaolô II danh hiệu “Vĩ Nhân” đã được thảo luận
không phải từ quảng trường mà còn trong các nhóm trí thức khác nhau”.
Đức
Nguyên Giáo Hoàng Biển Đức XVI chỉ ra, “Đức
Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã chết
trong những giây phút đầu tiên của Lễ Kính Lòng Thương Xót mới được thiết lập”.
Thưa Thánh Gioan Phaolô II kính mến, xin cầu cho
chúng con!
Đức
Biển Đức kết thúc.
https://zenit.org/
Phê-rô
Phạm Văn Trung, dịch.