CHÚA NHẬT
1 MÙA VỌNG C
CHÚA SẼ ĐẾN
GIẢI THOÁT
+++
A. DẪN NHẬP.
Chúng ta bắt đầu bước vào Mùa Vọng của
năm Phụng vụ mới. Theo ý của Hội thánh : “Mùa Vọng có hai đặc tính : vừa là mùa
chuẩn bị mừng lễ trọng Giáng sinh, là lễ
kính nhớ Con Chúa đến lần thứ nhất với loài người, vừa là mùa mà qua cuộc kính
nhớ này, các tín hữu hướng lòng mong đợi Chúa Kitô đến lần thứ hai trong ngày tận
thế. Vì hai lý do này, Mùa Vọng được coi như mùa sốt sắng và hân hoan mong đợi”(Những
qui luật tổng quát về năm Phụng vụ và niên lịch, số 39).
Chúa nhật I Mùa Vọng mở đầu cho năm Phụng
vụ mới. Mở đầu mùa sốt sắng và hân hoan mong đợi, Lời Chúa hôm nay nhắc lại lời
hứa của Thiên Chúa là ban Đấng Công chính cho Israel. Bốn tuần lễ Mùa Vọng tượng
trưng cho 4000 năm dân Do thái mong đợi Đấng Cứu thế. Lời hứa ấy đã được thực
hiện trong lịch sử cách đây hơn 2000 năm, khi Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thể làm
người và được Đức Maria sinh ra tại hang đá Be lem. Hằng năm chúng ta vẫn mừng
biến cố vĩ đại này : Lễ Chúa giáng sinh.
Lời Chúa hôm nay còn mời gọi người tín
hữu hãy tỉnh thức và cầu nguyện, hãy tấn tới hơn nữa trong đời sống Đức ái đối
với Chúa và tha nhân để đón chờ ngày Chúa Kitô “lại đến” trong vinh quang. Ước
gì trong ngày Chúa đến, chúng ta “hãy đứng thẳng và ngẩng cao đầu lên”, vì ơn cứu
rỗi chúng ta đã đến.
B. TÌM HIỂU LỜI CHÚA.
+ Bài đọc 1 : Gr 33,14-18.
Giêrêmia là một tiên tri chứng kiến cảnh tang thương của đất nước
mình : vì dân bất trung với Chúa nên Ngài để cho quân thù đến vây hãm thành thánh,
Giêrusalem bị phá hủy và dân chúng bị phân tán và đi lưu đầy.
Nhưng trong khi dân chúng đang sống trong tuyệt vọng trong cảnh lưu
đầy thì Giêrêmia lại loan báo rằng Thiên Chúa không quên lời Ngài đã hứa. Ngài
sẽ ban một “Đấng Công chính” để giải thoát dân Ngài :”Trong những ngày ấy… Ta sẽ cho mọc lên một mầm non, một Đấng Công
chính… Giuđa sẽ được cứu thoát… Giêrusalem sẽ được an cư lạc nghiệp”.
Rõ ràng đây là lời hứa về lần đến lần thứ nhất của Đấng Messia. Lời
loan báo này làm cho dân Chúa xưa cũng như chúng ta hôm nay có thể chỗi dậy và
tiến bước.
+ Bài đọc 2 : 1Tx 3,12-4,2.
Thánh Phaolô phải rời Thessalonica trước khi kịp dạy bảo những điều
thiết yếu. Vì vậy Ngài lo lắng cho sự tăng trưởng về đức tin và đức ái trong cộng đoàn còn non
trẻ này.
Ngài nhắc bảo họ hãy tin và chờ đợi Chúa sẽ trở lại trong vinh
quang. Niềm tin này sẽ định hướng cuộc đời của mọi người. Trong khi chờ đợi Chúa
sẽ đến trong vinh quang, mọi người phải thực hiện giới răn của Chúa là thi hành
đức bác ái đối với nhau :”Xin Chúa cho
tình thương của anh em đối với nhau và đối với mọi người ngày càng thêm đặm đà
thắm thiết… Có như thế thì… anh em mới được bền tâm vững chí không có gì đáng
trách… trong ngày Chúa Giêsu quang làm”.
+ Bài Tin mừng : Lc 21,25-27.34-36.
Luca mô tả sự sụp đổ của Giêrusalem như một tai hoạ toàn cầu :
trong thế giới tôn giáo của người tín hữu,
thành Giêrusalem chiếm địa vị quan trọng đến nỗi khi tưởng tượng đến sự sụp đổ
của thành thì không thể không nghĩ đến ngày tận thế.
Đoạn Tin mừng này nằm trong diễn từ chung luận, trong đó Đức Giêsu
nói về những sự việc sẽ xẩy ra vào những
ngày cuối cùng của thế giới. Vì thế, sống trong thế giới văn minh ngày nay, chúng
ta đừng quên rằng cuộc sống của chúng ta
không hoàn toàn thuộc về chúng ta, mà chúng ta còn phải trả lẽ với Đấng
là chủ tể toàn năng về cuộc sống của mình. Chúng ta hãy tỉnh thức và cầu nguyện
để luôn luôn ở trong tư thế sẵn sàng.
C. THỰC HÀN LỜI CHÚA.
Đứng thẳng
và ngẩng đầu lên.
I. Ý NGHĨA MÙA VỌNG.
1. Mùa Vọng .
Ngày xưa ta gọi mùa này là Mùa
AtÙ, có lẽ do chữ Adventus của tiếng La tinh có nghĩa là việc Chúa đến. Ngày
nay ta gọi mùa này là Mùa Vọng. Mùa vọng có nghĩa là thời gian trông mong, hướng
về, chờ đợi Chúa đến.
* Cả Cựu ước là Mùa Vọng.
Sau khi nguyên tổ loài người phạm tội, Thiên Chúa không nỡ bỏ rơi
con người , Thiên Chúa không nỡ bỏ rơi con người dưới ách thống trị của tội lỗi
và sự chết. Ngài đã hứa ban Đấng Cứu thế (St 2,15). Ai tin vào Thiên Chúa Tình
yêu và sống trong tình yêu là sống trong Vương quốc của Ngài. Trong lịch sử dân
Israel, Thiên Chúa đã nhiều lần lặp lại lời hứa này với các tổ phụ và tiên tri.
Niềm hy vọng này đã nâng đỡ dân Chúa sống
niềm tin tưởng phó thác qua giòng lịch sử.
* Cả cuộc sống Giáo hội là một Mùa Vọng.
Lời hứa của Chúa đã được thực hiện, Ngôi Hai Thiên Chúa là Đức Giêsu
đã giáng trần,
sống trong kiếp người,
đã chịu chết và sống lại, về trời cùng Thiên Chúa Cha và loan báo sẽ trở lại
trong vinh quang để phán xét kẻ sống và kẻ chết. Do đó, toàn thể đời sống của
Giáo hội hướng về ngày Quang lâm của Đức Giêsu. Vì thế, Giáo hội thường xuyên kêu
lên : Maranatha, Lạy Chúa Kitô, xin ngự đến.
* Cả cuộc sống từng người cũng là một Mùa Vọng.
Chúng ta cùng Giáo hội đón chờ ngày Chúa đến lần thứ hai. Nhưng Chúa
có thể đến riêng với chúng ta lần thứ hai trước ngày tận thế, nghĩa là đến gọi
chúng ta ra đi trong ngày kết thúc cuộc đời mình. Chúng ta được mời gọi sống tinh thần Mùa Vọng
trong mỗi giây phút của cuộc đời.
2. Mùa Vọng đối với chúng ta.
Hôm nay chúng ta bắt đầu bước vào Mùa Vọng. Mùa Vọng là thời gian để
chúng ta hướng lòng về ngày Chúa đến. Chúa đến thế gian này hai lần : lần thứ
nhất đã đến rồi, và lần thứ hai chưa đến, nhưng chắc chắn sẽ đến. Vì thế Mùa Vọng
có 2 ý nghĩa :
- Nhìn về phía sau : chuẩn
bị đón mừng kỷ niệm biến cố trọng đại lần thứ nhất cách đây 2000 năm, Ngày Chúa
giáng trần.
- Nhìn về phía trước :
chuẩn bị đón Chúa đến lần thứ hai. Ta không biết khi nào Chúa đến, có thể là còn
lâu, có thể là đến nơi rồi vì Ngài đã nói giờ đó đến bất ngờ như kẻ trộm, hoặc
như chiếc lưới chụp xuống mọi người sống trên mặt đất (Lc 21,35). Giữa hai lần ấy,
có biết bao lần Ngài bất ngờ đến. Đó là ngày tận cùng của mỗi người chúng ta.
II. CHUẨN BỊ ĐÓN CHÚA
ĐẾN.
1. Chúa đến lần thứ nhất.
Thực sự, Chúa đã đến với nhân loại lần thứ nhất tại hang đá Be lem,
nghĩa là Chúa nhập thể làm người cách đây
2000 năm. Lúc này đây chúng ta đang sống trong mầu nhiệm làm người của Đức Giêsu.
Tất nhiên chúng ta không thể sống một tâm tình như thể Chúa chưa giáng trần. Nhưng
chúng ta sống lại những tâm tình của dân Do thái mong đợi Chúa đến, để lúc này đây
công cuộc nhập thể cứu chuộc của Chúa ăn sâu vào đời sống của ta, việc này đòi
nhiều thời gian và ta sẽ phải làm suốt đời.
Trong suốt năm, chúng ta sẽ được sống
trở lại toàn bộ những câu chuyện của Ngài. Nhưng chúng ta đã nghe kể về những câu
chuyện đó nhiều lần. Do đó, có nguy cơ là chúng ta có thể xem những câu chuyện đó
là cũ rích, nhàm chán. Hãy cố gắng và nhìn nhận rằng đó là những câu chuyện vẫn còn mới mẻ, hiện đang tồn tại và sống động.
Điều này không giống như việc xem một cuốn băng video cũ. Việc cử hành mỗi ngày
lễ mang từng sự kiện trở lại, trong sự sáng tỏ và sinh động của nó, không bao
giờ chúng ta được mặc cho ngày lễ đó trở nên lạnh lẽo, mất sức sống, hoặc chìm
vào quên lãng.
Ngoài ra, chúng ta không phải là khán giả,
nhưng là những tác nhân trong toàn bộ ngày lễ này. Những mầu nhiệm về cuộc đời
của Đức Kitô được trình bầy theo cách thế khiến chúng ta được lôi cuốn, và trở
nên những nguời tham dự vào những mầu nhiệm đó. Điều này làm cho ngày lễ mang
tính cách đòi hỏi hơn, nhưng cũng phong phú hơn và đem lại phấn khởi hơn. Thiên
Chúa không phải chỉ là một Thiên Chúa của quá khứ, nhưng còn là của hiện tại và
tương lai nữa
(Flor McCarthy).
2. Chúa đến lần thứ hai.
Hôm nay các bài đọc đều tập trung vào ngày Đức Kitô đến lần thứ hai
và là ngày tận thế. Các Kitô hữu tiên khởi tin rằng ngày Đức Kitô đến lần thứ
hai đã gần kề, và sẽ được báo trước bằng những dấu hiệu về thiên văn. Chúng ta
không biết chắc chắn về điều đó. Nhưng chúng ta biết chắc chắn rằng, khi lịch sử
kết thúc, Đức Giêsu sẽ đến trong vinh quang để đến phán xét kẻ sống và kẻ chết
trong ngày chung thẩm.
Trước lời hứa trở lại của Chúa, người
ta đem ra nhiều lý luận và suy đoán viển vông. Khi nào nó xẩy đến, xẩy đến như
thế nào, chúng ta không đuợc biết. Nhưng một điều chân thật lớn lao sẽù phát xuất
là lịch sử đang tiến tới một chỗ nào đó. Có một số người – các triết gia phái
Khắc kỷ coi lịch sử là một vòng tròn. Họ tin rằng cứ mỗi 3000 năm hoặc khoảng
như thế, vũ trụ lại một lần bị thiêu đốt, rồi sau đó bắt đầu lại, lịch sử lại tái
diễn. Có nghĩa là lịch sử chẳng đi đến đâu cả và loài người cứ bước đi loanh
quanh như một cối xay vĩnh cửu. Còn người Kitô hữu chúng ta tin rằng lịch sử có
cùng đích và tại cùng đích đó Chúa Cứu Thế Giêsu sẽ làm chủ tể mọi sự mọi loài.
Đức Giêsu đã nói rõ ngày tận thế sẽ xẩy
ra bất ngờ như “chiếc lưới chụp xuống mọi người sống trên mặt đất”(Lc 21,35),
như chiếc lưới chụp xuống đàn chim đang ăn mồi, như chiếc lưới chụp xuống đàn cá
đang nhởn nhơ trên mặt hồ. Nhưng có những người lại dám tự mình cho mình biết rõ
ngày tận thế, ấn định ngày tận thế và loan báo cho tín đồ của họ phải chuẩn bị
cho ngày đó.
Truyện : Tận thế ở Đại hàn.
Hồi cuối tháng 10 năm
1992, hàng chục ngàn người Hàn quốc thuộc một giáo phái đã tụ tập tại hơn 150 nhà
thờ ở nhiều nơi trong nước để chuẩn bị đón Chúa Kitô tái lâm và phán xét thế
gian. Theo giới lãnh đạo của giáo phái này : ngày tận thế sẽ xẩy ra vào đúng nửa
đêm 28.10.1992. Các tín đồ của giáo phái này trưng nhiều biểu ngữ với câu :”Chúng
ta sẽ gặp lại nhau trên trời” . Trong khi đó, hàng ngàn cảnh sát Hàn quốc được đặt
trong tình trạng báo động trên toàn quốc để phòng ngừa một cuộc tự sát tập thể,
nếu tận thế không xẩy ra. Một cuộc tự sát
như thế có thể xẩy đến, bởi vì nhiều người đã bỏ tài sản, gia đình để chuẩn bị
cho biến cố này. Thế nhưng, cuối cùng tận thế đã không xẩy ra, nên giáo phái này
đã tự động giải tán (Phạm văn Phượng, Chia sẻ Tin mừng C, tr 4).
3. Chúa đến giữa hai lần : giờ chết.
Chúa lại đến để đưa lịch sử loài người đến cùng đích và tất cả loài
người đều phải trình diện trước Thiên Chúa, nhưng cũng có thể mỗi người phải
trình diện Thiên Chúa khi kết thúc cuộc đời lữ hành trên trần gian này.
a)
Cuộc đời chóng qua.
Cuộc đời con người rất bấp bênh giống như con tầu đi trên mặt biển.
Tuy con tầu có vẻ to lớn và rất chắc chắn, không gì có thể làm cho nó chìm được,
nhưng con tầu sánh đâu được với biển cả. Số phận con người cũng thế, thật mỏng
manh :”Đời sống con người giống như cây cỏ,
như bông hoa nở trên cánh đồng, một cơn gió thoảng đủ làm nó biến đi , nơi nó mọc
cũng không còn mang vết tích (đáp ca lễ an táng)..
Truyện
: chiếc tầu Titanic.
Con tầu vĩ đại Titanic dài 271 mét, rộng
28 mét, cao 22 mét, có 8 tầng lầu với đủ các tiện nghi, có phố chợ, hồ tắm, sân
chơi, rạp hát, vườn bông, khách sạn. Con tầu chỉ chở những nhân vật tai to mặt
lớn : những ông hoàng, bà chúa, những đại phú gia. Nó đi từ Southampton, hải cảng
Anh quốc, vượt Đại tây dương để đến New York là thành phố lớn nhất, giầu nhất
thế giới hồi đó. Họ tưởng đi trên con tầu đó sẽ an toàn vững chắc như trên mặt đất,
nhưng nó vừa khởi hành được mấy ngày thì đụng vào băng sơn gẫy đôi chôn sống hơn
1500 người vào ngày 14.04.1912 (Vũ khắc Nghiêm, Xây nhà trên đá, C, tr 6).
Cái chết thường đến đột ngột bất ngờ.
Trong bài Tin mừng này, Đức Giêsu đã nói rõ điều ấy :”Các con hãy tỉnh thức vì các con con không biết ngày nào giờ nào”. Đành
rằng có nhiều người bệnh một thời gian khá lâu rồi mới chết, nhưng chẳng ai ngờ
mình sẽ chết vào giờ này, ngày này. Tuy bất ngờ nhưng không phải hoàn toàn bất
ngờ, vì Chúa thương chúng ta, Chúa luôn ban cho chúng ta nhiều tín hiệu báo trước
trước cái chết để chúng ta kịp chuẩn bị. Ví dụ : mỗi khi chúng ta thấy một người
khác chết, đó là một tín hiệu ; mỗi khi chải đầu thấy mái tóc mình bạc hơn… Đó
là những tín hiệu mà Chúa gửi trước cho
chúng ta vì Chúa thương chúng ta. Vì thế
chúng ta đừng giả mù, giả điếc trước những tín hiệu tình thương ấy. Tốt nhất là
đón nhận chúng, nhận ra ý nghĩa của chúng và chuẩn bị.
b)
Chuẩn bị cho tương lai.
Sống ở trên đời, mỗi người phải đặt ra những thắc mắc, những ưu tư
và phải tìm ra câu giải đáp. Ưu tư của chúng ta là khi rời bỏ thế gian này rồi
sẽ ra sao ? Chính vì vậy cổ nhân đã đưa ra cho chúng ta 3 câu hỏi và phải tìm
ra câu giải đáp :
+ Nhân sinh hà tại : con người bởi đâu mà đến ?
+ Tại thế hà như : đến để làm gì ?
+ Hậu thế như hà : sau này sẽ ra sao ?
- Con người bởi đâu mà đến
? Thánh kinh viết :”Ta hãy dựng nên loài
người giống hình ảnh Ta”(St
1,26). Do đó chúng ta biết con người do Thiên Chúa mà đến.
- Đến để làm gì ? Thánh kinh đáp :”Con phải kính mến Thiên Chúa hết lòng và thương yêu đồng loại như mình”. Do đó, chúng ta lại
biết con nguời đến để phụng thờ Thiên Chúa và giúp đỡ lẫn nhau.
- Sau này sẽ đi đâu ? Thánh kinh lại minh chứng :”Ai
nấy sẽ về nhà đời đời của mình”(Kn
12,5) và ở đó sẽ được thưởng theo công trạng mình đã lập được”(x. Mt 10,19 ; Lc
10,7).
c)
Hãy học với thần chết.
Có câu chuyện về một người tên Cataneda tìm thầy học đạo, chàng đến
với đạo sư Don
Juan. Đạo sư chỉ cho
anh một bí quyết : học với thần chết. Dĩ nhiên, chàng đệ tử không muốn nghĩ đến
sự chết, anh chỉ muốn học hỏi những kiến thức kỳ lạ, những pháp thuật, nên đạo
sư tỏ ra khó chịu, bèn bảo anh :”Con chớ nên bắt chước mọi người cứ nghĩ rằng
mình chẳng bao giờ chết mà đòi làm những việc vĩ đại, kinh thiên động địa, vá
trời lấp biển mà nên ý thức rằng Thần Chết là vị khôn ngoan nhất mà con sẽ gặp.
Truyện : Kinh nghiệm về sự chết.
Một vị đan tu tên là Mésique. Bất trung với ơn gọi, ông đã sống một cuộc đời
không mấy tốt đẹp trong nhiều năm. Đột nhiên ông bị bệnh nặng. Thiên Chúa cho ông
rơi vào tình trạng hôn mê trong một tiếng đồng hồ. Khi tỉnh dậy ông không nói
gì về những điều đã cảm thấy trong thời gian một tiếng đồng hồ ấy. Ôâng xin người
ta cho ông ở một mình trong một căn phòng xây kín, và ông đã ở đó suốt 12 năm
trời. Hằng ngày, qua một cửa sổ nhỏ người ta đem đến cho ông một chút bánh mì và
nước uống. Một hôm người ta tưởng ông đã chết nên đập phòng đi vào thì thấy ông
đang hấp hối. Trước mặt các tu sĩ đang vây quanh, ông nói với họ những lời cuối
cùng trước khi ra đi :
- Anh em thân mến của tôi, người nào luôn khắc
ghi vào tâm khảm ý tưởng về sự chết, người đó sẽ không bao giờ phạm tội.
Nói thế rồi, ông tắt thở, để cho mọi người một
ấn tượng sâu đậm. (Góp nhặt)
III. THÁI ĐỘ CỦA CHÚNG
TA.
1. Hãy đứng thẳng và ngẩng cao đầu lên
Ngày tận thế và ngày mỗi người phải ra đi khỏi trần thế này là một điều
chắc chắn. Ngày đó là ngày đáng sợ cho mọi người, nhưng Chúa bảo chúng ta đừng
sợ vì ơn cứu rỗi của chúng đã đến. Ngược lại, chúng ta còn phải phấn khởi và chờ
đợi trong tư thế đứng thẳng và ngẩng cao đầu lên.
* Hãy đứng thẳng là tư
thế của con người can đảm. Đúng thế, đức tính can đảm là một điều kiện cần thiết
để có sức mạnh mà đối phó với mọi nghịch cảnh, khó khăn và quyết liệt dứt khoát
từ bỏ mọi quyến rũ bất chính. Thử hỏi một người hay lười biếng, nhát đảm, yếm
thế cầu an thì làm sao lướt thắng được mọi khó khăn, chu toàn bổn phận và giữ vững
luơng tri giữa bao thử thách cám dỗ !
* Hãy ngẩng đầu lên là tư
thế của con người lạc quan, hy vọng. Bởi vì, ai biết sống lạc quan, hy vọng không
những tăng thêm sức mạnh cho mình, mà còn giảm thiểu được những sai phạm. Và sống
mà không có hy vọng lạc quan để nhắm tới mục đích thì không thể nào ra sức phấn
đấu và cố gắng vươn tới được. Nhưng chúng ta hy vọng gì và hy vọng vào ai ? Tất
nhiên ngoài Chúa ra và hạnh phúc đời đời
thì tất cả mọi hy vọng khác chỉ là tạm bợ mau qua hoặc hão huyền mây khói mà thôi.
Vậy khi sống trên cõi đời này đầy bất trắc và lắm thử thách, chỉ có
những ai biết tin tưởng phó thác nơi Chúa, chắc chắn họ sẽ có đủ can đảm vượt
thắng gian nan và hy vọng được hưởng hạnh phúc đời đời giúp họ bền đỗ đến cùng.
Truyện : Hãy đứng thẳng.
Mới đây các nhà khảo
cổ đã tìm ra một thành phố cổ xưa đã bị chôn vùi trong lòng đất hàng ngàn năm,
do núi phun lửa làm cho nham thạch bất ngờ ập xuống thành phố. Rất nhiều người đã
bị chôn vùi trong lớp nham thạch nóng bỏng và chết lập tức. Nhiều xác chết đã được
đào thấy bị chết khi đang ở trong những tư thế khác nhau : có người chết khi đang
ngủ trên giường, người khác chết đang khi ngồi bàn ăn uống. Đặc biệt người ta đào
được xác của một người lính bị chết trong tư thế đang đứng gác và đang cầm một
cây giáo dài trong tay.
2. Hãy giữ lòng kẻo ra nặng nề
Chúa dạy chúng ta :”Các con hãy giữ mình kẻo lòng chúng con ra nặng
nề”. Chúa nhắc nhở ta phải canh chừng
và đề phòng những lôi cuốn của thế gian nó làm cản trở tâm hồn bay lên. Ba điều
cản trở được nhắc ở đây là : ăn uống thái quá, chè chén say sưa, lo lắng sự đời
quá mức.
Truyện
: Ham mê ăn uống.
Câu chuyện ngụ ngôn
kể về một con chim ưng. Đang khi đói, nó bay qua một nông trại, nhìn xuống thấy
biết bao nhiêu giun dế. Nó thèm lắm, nhưng lại sợ chết nên nó phải hạ cánh bay
xuống sát mặt đất của nông trại để thương lượng với ông nông dân. Con chim ưng
sẵn sàng đổi cho ông cứ mỗi cái lông lấy
một con giun. Vì háu ăn, con chim đã ăn quá nhiều giun, và như thế nó cũng mất đi
rất nhiều lông cánh tới độ nó không còn có thể bay lên cao được nữa. Dù nó nhận
biết rằng thân phận của nó là phải bay trên bầu trời cao, nhưng những con giun đã
làm cho nó mê muội rồi quên đi khung trời cao xanh ở trên, mà chỉ biết tới những
con giun dưới đất.
3. Hãy tỉnh thức và cầu nguyện
Chúng ta hãy tỉnh thúc và cầu nguyện để đón chờ Chúa đến. Chủ đề này
được lặp đi lặp lại trong Tin mừng dưới nhiều cách thức. Chẳng hạn ở một đoạn
Tin mừng khác, Đức Giêsu nói:”Hãy coi chừng
! Hãy tỉnh táo ! Các con không biết được ngày nào giờ nào Con Người sẽ đến, vào
buổi tối, nửa đêm, lúc gà gáy hay vào buổi sáng… Điều Ta nói với các con cũng là
điều Ta muốn nhắn nhủ mọi người đó là “Hãy tỉnh thức”(Mc 13,33.35-36)
Nếu chúng ta luôn tỉnh thức và cầu nguyện (Lc 21,36), luôn sẵn sàng
và thanh thoát, thì việc Ngài đến sẽ là một thú vị bất ngờ. Ngày đó chúng ta không
phải “lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng thét”(Lc 21,25), chúng ta sẽ
không “sợ hãi đến hồn xiêu phách lạc”(Lc 21,26), nhưng sẽ “đứng thẳng và ngẩng
cao đầu lên”(Lc 21,28), vì chúng ta sắp được lãnh ơn cứu độ.
4. Hãy sống đúng
tinh thần Mũa vọng.
Sống mùa Vọng không những là hy vọng và chờ đợi Chúa đến; mà còn sẵn
sàng nhận ra sự hiện diện của Ngài ở giữa chúng ta, dù không trông thấy những dấu
lạ lùng nơi mặt trời, mặt trăng và các tinh tú. Sống mùa vọng trong thế giới chúng
ta là chuẩn bị ngẩng đầu lên mặc dù quyền uy và vinh quang của Con Người không
hiện diện ở đó. Sống Mùa Vọng là hy vọng rằng Thiên Chúa luôn luôn được tỏ hiện
trong đời chúng ta, không phải chỉ vào ngày tận thế, hoặc vào ngày phán xét cuối
cùng, nhưng ngay hôm nay. Nhưng điều này đòi hỏi chúng ta phải biết đọc những dấu chỉ của Chúa và sự hiện
diện của Ngài ngày hôm nay, nơi bản thân và chung quanh chúng ta. Điều này đòi
hỏi chúng ta phải hiểu biết Ngài và quan tâm đến Ngài hơn nữa.
Dấu lạ là cần thiết khi sự chú ý yếu đi. Nhưng chúng ta lại chẳng
thấy trong đời mình những dấu lạ ấy, những biến cố làm chúng ta chú ý đó sao, và
đôi khi chúng ta tránh vì sợ ý nghĩa và sự thách thức của những dấu lạ đó, hoặc
tầm thường hóa chúng vì ta đã thấy nhiều quá rồi. Vậy nên ta phải cùng nhau
nghe lại Lời Chúa trong Cựu ước và Tân ước, cùng nhau ý thức lại sự hiện diện của
Thiên Chúa nơi Chúa Giêsu là như thế nào đến nỗi Ngài đã hiến mạng sống mình để
cho thế gian được sống (Jean-Guy-Nadeau).
Phúc cho những ai nói lên được lời này khi Chúa đến:”Lạy Chúa, sau
bao năm trung thành với việc tỉnh thức và cầu nguyện, giờ đây con vui mừng được
diện kiến Ngài”. Hãy tỉnh thức và cầu nguyện đó chính là sứ điệp Giáo hội truyền
dạy chúng ta trong Chúa nhật thứ nhất mùa Vọng này. Vậy, chúng ta hãy lo tỉnh
thức và cầu nguyện để khi Chúa đến, Ngài sẽ nói với chúng ta :”Hãy đến, hỡi các
con yêu dấu của Ta. Sau bao năm tháng xa cách, Ta thật hết sức vui mừng được gặp
lại các con”.
Để kết thúc bài suy niệm hôm nay, chúng ta hãy đọc lời cầu nguyện của
một tác giả vô danh thuộc một trường dành cho dân da đỏ là Red Cloud miền Pine
Ridge tiểu bang South Dakota. Tư tưởng của lời cầu nguyện này có liên quan đến
chủ đề phụng vụ hôm nay là Hãy tỉnh thức và cầu nguyện :
“Kính lạy Thần Trí cao vời, hơi
thở Ngài đem đến nguồn sống cho thế gian, con đang nghe tiếng Ngài thì thầm
trong gió thổi.
Xin hãy lắng nghe con là kẻ bé mọn
yếu hèn đang khẩn cầu Ngài đây.
Xin cho con bước đi trên đường
thiện mỹ, đôi mắt lúc nào cũng chiêm ngắm cảnh hoàng hôn mầu tím, cho đôi tay
con biết kính trọng mọi tạo vật của Ngài, và đôi tai con luôn nhạy bén nghe lời
Ngài nói.
Xin cho con ơn khôn ngoan để thấu
hiểu những lời giáo huấn của Ngài; cho con biết khám phá ra bài học Ngài nhắn
nhủ chúng con trong từng lá cây, viên đá.
Xin ban cho con sức mạnh không
phải để con chế ngự anh chị em con, mà để con chế ngự kẻ thù hung hãn nhất là
chính bản thân mình.
Xin cho con luôn sẵn sàng đến gặp
Ngài với đôi tay thanh sạch và đôi mắt thẳng ngay, và khi cuộc đời xế tàn tựa bóng
hoàng hôn lịm tắt, tâm hồn con không phải hổ thẹn khi đi diện kiến Ngài”. Amen
(Mark Link).
Lm Giuse Đinh lập Liễm
Giáo xứ Kim phát
Đà lạt