CHIẾC XƯƠNG SƯỜN
+++
I. THEO THÁNH KINH
Sách Sáng thế cho chúng ta biết : Thiên Chúa đã
tạo dựng trời đất vạn vật trong sáu ngày. Sau khi đã hoàn tất việc tạo dựng,
Thiên Chúa mới dựng nên con người để làm chủ những gì Chúa đã dựng nên. Sách
Thánh chép :”Đức Chúa là Thiên Chúa lấy
bụi từ đất nặn ra con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một
sinh vật. Rồi Đức Chúa là Thiên Chúa
trồng một vườn cây ở Eden, về phía đông, và đặt vào đó con người do chính mình
nặn ra” (St 2,7-8)
Con người đầu tiên đó chính là Adong.
Thiên Chúa truyền cho Adong rằng :”Hết mọi trái cây trong vườn, ngươi cứ ăn,
nhưng trái của cây cho biết thiện ác, thì ngươi không được ăn, vì ngày nào
ngươi ăn, chăc chắn ngươi sẽ phải chết” (St 2,16-17).
Nhưng ở
trong vườn địa đàng, Adong vẫn chưa thấy hạnh phúc, còn trống vắng, hình như còn
thiếu cái gì đó, nên Đức Chúa là Thiên
Chúa phán :”Con người ở một mình thì
không tốt. Ta sẽ làm cho nó một trợ tá tương xứng với nó”. Đức Chúa là Thiên Chúa lấy đất nặn ra mọi dã
thú, mọi chim trời và dẫn đến với con người, xem con người gọi chúng là gì, thì
tên nó sẽ là thế. Con người đặt tên cho
mọi súc vật, mọi chim trời và mọi dã
thú, nhưng con người không tìm được cho mình một trợ tá tương xứng. Đức Chúa là Thiên Chúa cho một giấc ngủ mê ập
xuống trên con người, và con người thiếp đi.
Rồi Chúa rút một cái xương sườn của con người ra, và lắp thịt vào. Đức Chúa là Thiên Chúa lấy cái xương sườn đã
rút từ con người ra, làm thành một người đàn bà và dẫn đến với con người.
Con người nói :”Phen này, đây là xương
bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi ! Nàng sẽ được gọi là đàn bà, vì được rút ra
từ đàn ông” (St 2,18-23).
II. TẢN MẠN VỀ CHIẾC XƯƠNG SƯỜN
Thượng Đế
đã tạo ra người đàn bà từ chiếc xương sườn của người đàn ông. Kinh Thánh đã viết thế, không ai chối cãi
được. Chúng ta không thể nào dùng khoa học tối tân của thế kỷ 21 để bài bác
điều ấy.
Dì nhiên,
Kinh Thánh chỉ mô tả việc tạo dựng ấy theo một hình ảnh cụ thể và bình dân như
thế cho người ta dễ hiểu chứ không phải là một mô tả theo khoa học có tính cách
vật chất hoàn toàn. Điều duy nhất chúng
ta phải tin là Chúa đã dựng nên bà Evà
bởi xương thịt ông Adong, để bà làm trợ tá cho ông.
Chúng ta
không biết Thiên Chúa đã rút ra cái xương sườn thứ mấy của ông Adong, nhưng
chúng ta ta tạm gọi là chiếc xương sườn thứ 7 của ông vì nó ở gần trái tim hơn
cả. Và điều đó nói lên tình yêu của hai người thắm thiết bền chặt.
Đàn ông vẫn
thường tự hào rằng phụ nữ được tạo ra từ chiếc xương sườn thứ 7 của mình, mà
đàn ông thường rất tham lam, họ đâu đễ dàng để ai cướp mất thứ gì của
mình. Chính vì vậy mà đàn ông luôn đi
tìm kiếm những thứ đã bị lấy mất và phụ nữ chính là sự mất mát đầu tiên mà
người đàn ông bị tước đoạt bởi Thượng Đế.
Nhưng
Thượng Đế cũng đâu có bất công với họ, thậm chí ưu ái là đàng khác, lấy có một
cái xương mà trả lại cho cả một người phụ nữ, phải chăng Thượng Đế cũng là
người đàn ông nên mới có sự trao đổi “hời”
như vậy ?
Xét cho
cùng so với đàn ông bây giờ thì tổ tiên chúng ta ngày xưa là ông Adong cũng hơn
hẳn về sự kiên nhẫn, ít ra Adong còn đợi
đến lúc Thượng Đế tự nguyện trả lại cho mình “chiếc xương sườn số 7”, còn đàn
ông bây giờ là phải “đi tìm”. Trong suốt cuộc tìm kiếm của mình người đàn
ông đã gặp biết bao chiếc xương sườn và chắc cũng đã làm đau không ít những chiếc
xương sườn không phải của mình.
Có những
người đàn ông gặp, nhìn ngắm, suy ngẫm để xem
đó có phải phần mất đi thực sự của mình hay không. Nhưng cũng có người
vội vàng “lắp thử” vào cơ thể mình để
rồi đau đớn nhận ra rằng nó không phải là của mình, kẻ thì “lắp bừa” với quan niệm “thử”,
không trúng thì thay cái mới, những người như thế không biết có nên gọi là người không ? Vì rằng y học có phát triển đến đâu đi nữa thì
con người cũng đâu có thể tránh được nỗi đau khi thay ra lắp vào nhiều lần như
thế.
Truyện : Chiếc xương sườn thứ 7
Vào một đêm
bầu trời đầy sao và trăng tròn vành vạnh. Chàng trai đã hỏi cô gái :
- Em có
biết câu chuyện về chiếc xương sườn thứ
7 không ?
Cô gái đáp
:
- Có ai
đang yêu mà không biết về câu chuyện đó đâu anh !
Chàng hỏi
tiếp :
- Vậy em có
biết tại sao Thượng Đế không dùng xương tay, xương chân hay xương bả vai để tạo
ra người phụ nữ ?
Làm sao mà
cô gái có thể biết được khi nó là thứ võ
khí vô hình mà chỉ những người như chàng trai mới hiểu được. Ôm cô gái thật chặt, chàng trai thì thầm :
- Nếu Thượng Đế dùng xương bả vai thì người phụ
nữ sẽ phải gánh gồng cực nhọc, nếu dùng chân
thì người phụ nữ sẽ phải mệt mỏi trên những chặng đường xa, và nếu như
Thượng Đế dùng tay thì phụ nữ sẽ phải làm việc cực nhọc. Thượng Đế đã chọn chiếc xương sườn thứ 7 mà
không phải là bất cứ chiếc xương nào khác
cũng như các bộ phận khác vì chiếc xương đó đặt dưới cánh tay để được
người đàn ông che chở, đặt trên đôi chân để được đưa tới những miền đất lạ đầy hoa thơm quả ngọc và
đặc biệt nó nằm cạnh trái tim để được yêu thương.
Anh chàng nói
tiếp :
- Em biết
không, em chính là chiếc xương sườn thừ 7 mà anh tìm kiếm, anh sẽ che chở và
yêu thương em suốt cuộc đời.
Cô gái ấy rất
hạnh phúc khi nghe người yêu của mình nói những lời ngọt ngào đầy thi vị đến
thế.
Người đàn
ông nhất định phải đi tìm cái xương sườn của mình đã bị mất nơi người đàn bà. Công việc tìm kiếm này phù hợp với câu Thiên
Chúa đã nói sau khi dựng nên người đàn
bà :”Bởi thế, người đàn ông lìa cha mẹ mà
gắn bó với vợ mình, và cả hai thành một xương một thịt” (St 2,23).
Hôm nay anh
X đã tìm được cái xương sườn của mình nơi chị Y và chính thức kết hợp với nhau
để thành một đôi vợi chồng. Hai anh chị
đã trở nên một xương một thịt rồi. Hãy gắn bó với nhau cho bền chặt để không gì
có thể tách biệt hai người ra được.
Và giờ đây,
anh chị hãy ký với nhau một hôn ước để nhận nhau làm vợ làm chồng trước mặt vị đại diện Hội thánh và cộng
đoàn giáo xứ. Anh chị hãy đọc lời tuyên
thệ nhận nhau làm vợ làm chồng và hứa sẽ giữ lòng chung thuỷ với nhau khi thịnh
vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khoẻ để yêu htương
và tôn trọng nhau mọi ngày suốt đời mình.
Anh chị có
ý muốn thề hứa trung thành với nhau mãi
mãi hay chỉ một thời gian thôi ? Anh chị
có dám coi hôn ước chỉ là tờ giao kèo
tạm thời để rồi tuỳ hoàn cảnh mà xử lý để “hay
thì ở, dở thì đi” không ?
Muốn cho
đời sống hôn nhân được bền chặt, anh chị hãy thực hành lời thánh Phaolô tông đồ
gửi cho giáo đoàn Côlossê :”Anh em là
những người được Thiên Chúa tuyện lựa, hiến thánh và yêu thương. Vì thế, anh em
hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hoà và nhẫn nại. Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau, nếu trong
anh em người này có điều gì phải trách móc người kia. Chúa đã tha thứ cho anh
em, thì anh em cũng vậy, anh em phải tha thứ cho nhau” (Cl 3,12-13).
Có người
bạn gái đã chia sẻ tâm tìm với bạn trai thật ngọt ngào :”Tình yêu đến với em
thật bất ngờ. Tưởng chừng như mới đó nhưng đã 5 năm rồi anh nhỉ. Cám ơn Thượng Đế thật nhiều vì đã mang anh
đến với em, cùng em chia sẻ mọi niềm vui, an ủi em mỗi khi em buồn và luôn luôn
ở bên cạnh chăm sóc em. Và em biết rằng
mình đích thực là chiếc xương sườn của anh. Mình sẽ mãi hạnh phúc anh nhé”. Lời
tâm sự thật dễ thương !
Lời tâm sự
thật êm ái và ngọt ngào. Nếu tâm tình này kéo dài suốt cả cuộc đời thì hạnh
phúc cho cô biết bao ! Nhưng đường đời
không bằng phẳng, cuộc đời cũng có sóng gió bão táp, phải kiên trì và nhẫn nại
thì mới đứng vững được.
Truyên : Phải chăng lầm lẫn ?
Cô gái đang
yêu hỏi bạn lòng :
- Anh nói
đi, anh yêu ai nhất trên đời ?
- Em, đương
nhiên là em.
- Trong tim
anh, em sẽ là gì đối với anh ?
Chẳng phải
nghĩ ngợi lâu, chàng trai nhìn sâu vào mắt cô, chậm rải nói :
- Em là
mảnh xương sườn của anh. Kinh Thánh chép rằng Thượng Đế thấy Adong đơn chiếc,
cô quạnh; vì thế, đang khi Adong ngủ say, Ngài bóc một mảnh xương sườn của
Adong và tạo thành Evà. Từ thiên cổ tới
nay, mỗi gã đàn ông đều đi tìm lại mảnh xương sườn thất lạc của mình. Chỉ khi nào thấy đúng mảnh xương sườn của mình, hắn mới không
còn cảm thấy nỗi đau dai dẳng trong tim.
Cô ôm chầm
lấy anh. Chưa bao giờ cố thấy ngọt ngào đến thế !
Sau đám
cưới, đôi lứa sống êm đềm, hạnh phúc một thời gian. Thế rồi, những bận bịu mưu
sinh hằng ngày, nhưng âu lo không bao giờ dứt trong cuộc sống, và vì một ngàn
lý do này hay vì một triệu duyên cớ nọ - mà vốn xưa nay có cả ngàn, cả triệu
nguyên nhân như thế trong từng gia đình - hai người bắt đầu nảy sinh lục đục, cằn
dằn, chì chiết lẫn nhau. Hòn đất ném đi, hòn chì ném lại. Mỗi lần một chút, mỗi lần một tăng thêm cường
độ.
Rồi chuyện
gì đến phải đến. Một hôm, sau trận cãi vã dữ dội, chẳng ai chịu nhường ai, chị
vừa khóc vừa gào lên :
- Anh không
thương yêu gì tôi !
Gã đàn ông
buột mồm, như một phản xạ :
- Cưới cố
chẳng qua là lầm lẫn ! Cô đâu phải là
mảnh xương sườn của tôi. Ước gì tôi chưa từng gặp cô.
Ly nước hắt
xuống đất rồi, làm sao hốt lại ! Nhìn vẻ mặt chị lúc ấy, gã đàn ông hối hận,
nhưng vì tự ái, quá tự ái, hắn chỉ lầm lì bỏ nhà ra ngoài tìm một quán rượu.
Rồi họ chia
tay. Lời cuối cùng chị nói trong nước
mắt :
- Thôi,
đừng làm khổ nhau nữa. Hãy tìm lại đúng mảnh xương sườn của anh đi.
Ngày nay
nhiều gia đình đã xuống cấp. Phong trào ly dị lan tràn khắp nơi. Ngời ta coi thường gia đình, nhiều người coi gia đình
chỉ là một cái tổ hợp, hay một cái quán
trọ, muốn ở thì ở, muốn đi thì đi. Người ta xem nhẹ tính cách thánh thiêng của
bí tích hôn nhân.
Nhân dịp
này, chúng ta hãy nhắc lại những đặc tính của hôn nhân Công giáo. Hôn nhân công
giáo có 2 đặc tính, đó là đơn hôn và vĩnh viễn, nghĩa là hôn nhân một vợ một
chồng, và có tính cách vĩnh viễn, không bao giờ được ly dị. Khi hai người đã cử
hành hôn phối hợp pháp và thành sự thì dây hôn phối trở nên bền chặt, không ai
có quyền tháo gỡ vì Chúa đã phán :”Sự gì
Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân lý” (Mt 19,6).
Lm Giuse
Đinh lập Liễm
Giáo xứ Kim phát
Đà lạt