GỢI Ý GIẢNG LỄ CHÚA NHẬT 4
MÙA CHAY NĂM A
Một trong những mục đích của công
cuộc Cứu Chuộc là đưa nhân loại ra khỏi cảnh tối tăm, bước vào sự sáng. Đấng
Cứu Thế sẽ thực hiện điều đó trong cuộc Vượt Qua mà chúng ta sẽ tưởng niệm
trong Tuần Thánh. Chính vì thế, ngay từ hôm nay, Phụng vụ đã giới thiệu về Đức
Yêsu, Đấng ban Sự Sáng. Ngài là Đáng từng được cụ già Simêon nhìn nhận và công
bố là “ánh sáng mạc khải cho dân ngoại và vinh quang của Israel Dân Người” (Lc
2, 32). Ngài là Đấng, như ngôn sứ Ysaya
báo trước, đã nên ánh sáng cho miền dất Dân Ngoại : Dân ngồi trong tối tăm đã
thấy ánh sáng lớn lao, và cho kẻ ngồi trong vùng bóng tối sự chết, một ánh sáng
đã rạng lên” (Mt4,16). Đức Yêsu là ánh sáng bởi vì những mạc khải Ngài mang
đến, cũng như lòi dạy và lối sống của Ngài chỉ vẽ cho con người thấy sự thật và
thấy con đường phải đi, tinh thần sống phải có.
I. Hôm nay, Tin Mừng Yoan
giới thiệu về Ngài qua việc tường thuật lại việc Ngài chữa lành một người mù
bẩm sinh.
Phép lạ này chứng tỏ tình thương
và quyền năng của Đức Yêsu. Tuy người mù không van xin Ngài cứu giúp, Ngài đã
quan tâm đến tình cảnh của anh ta và chữa lành. Phép lạ này cho thấy quyền năng
lớn lao của Ngài : mặc dù Ngài cũng áp dụng cách thức chữa mắt như nhiều y sĩ
thời đó – là nhổ xuống đất, trộn nước miếng thành bùn, thoa vào mắt người mù và
bảo anh đi rửa – nhưng Ngài hơn hẳn các y sĩ, vì cách chữa trị của Ngài hiệu
nghiệm tức khắc. Người mù đã được chữa khỏi và trông thấy được.
Phép lạ này cũng gián tiếp gợi
đến sự đui mù của hàng lãnh đạo Do thái và báo trước phép lạ cho tâm linh con
người.
-
Nhìn đến người mù, ai trong chúng ta cũng ít
nhiều suy đoán về nỗi khổ của họ, nhưng nhiều khi chưa đi sâu vào vấn đề của
cái nhìn. Người mù dĩ nhiên là người thật bất hạnh, vì họ không có diễm phúc
trông thấy cảnh sắc muôn màu của thiên nhiên hay môi trường chung quanh – họ
không trông thấy người khác và đường đi – họ gặp biết bao bất tiện trong sự di
chuyển, ăn uống, sinh hoạt.
Nhưng vấn đề của cái nhìn cũng
thật phức tạp.Khi suy nghĩ một chút về vấn đề này, chúng ta thấy có những khía
cạnh như : thấy và không thấy – nhìn rõ và không nhìn rõ – có thể thấy mà không
muốn thấy – được sáng mắt mà lại muốn mù lòa…
-
Trong đời sống, biết bao trường hợp người ta có
mắt mà lại không thấy – hoăc có mắt mà không muốn thấy, tức là cố tình bịt mắt
lại – hoặc người ta có thấy nhưng không thấy đầy đủ.
-
Câu chuyện về Samuel trong bài đọc I chứng minh
điều đó. Thiên Chúa truyền lệnh cho Samuel xức dầu cho một trong những người
con của ông Y-sai làm Vua Israel. Samuel đã nhĩn từng người con ấy theo mắt
thịt, căn cứ vào diện mạo vóc cao bề ngoài, khác với cái nhìn của Thiên Chúa là
cái nhìn đạt thấu bề trong và tâm hồn
mỗi người. Đavit, tuy là đứa út trong nhà, có mái tóc hoe, có đôi mắt xinh và
gương mặt đẹp, ngĩa là thiếu vẻ oai phong, hùng mạnh, nhưng lại là người được
Thiên Chúa kén chọn.
-
Cũng như hàng lãnh đạo Do thái : họ có mắt nhưng
không nhìn thấy tư cách của Đức Yê su. Họ mang một thành kiến, một ác cảm đối
với Ngài, nên mắt họ như bị che chắn bởi một lớp vải bọc, không cho họ thấy
Ngài là người công chính, đến từ Thiên Chúa, mà chỉ thấy Ngài là một kẻ vi phạm
Lề Luật, đi ngược lại những quy định trong Đạo. Đúng hơn, họ có mắt nhưng cố
tình nhắm lại, không thèm nhìn để thấy rõ con người thật của Đức Yêsu. Họ tiêu
biểu cho con người ở trong tối tăm, vì không biết đến sự sáng hoặc vì cố tình
muốn ở lại trong đem tối.
II. Với
việc chữa người mù, Đức Ye6su ám chỉ và báo trước cuộc giải thoát nhân loại
khỏi đêm đen tội lỗi, nô lệ và vô tri.
Nhờ Ngài, nhân loại sẽ được đưa
vào sự sáng. Ai tin vào Ngài – Đấng là Sự Sáng trần gian – kẻ đó sẽ ngày càng
tiến xa trong sự thật, thoát khỏi những khổ đau bất lợi và nhận được nhiều hồng
ân của Chúa.
- Nghe
bài tường thuật về người mù, chúng ta thấy anh đã từng bước đi đến sự thật toàn
vẹn về Đức Yêsu. Ban đầu, sau khi hết mù và bị những người khác gạn hỏi, anh
chỉ biết nói về Đức Ye6su là “người mà thiên hạ gọi là Yêsu”. Sau đó, anh tiến
thêm một mức, nhận Đức Yêsu là “một tiên tri”, một người làm theo ý Thiên Chúa,
bởi Thiên Chúa mà đến, và cuối cùng anh tin Đức Yêsu có thần tính nên sấp mình
thờ lạy Ngài.
Mọi kẻ được Đức Yêsu cứu khỏi đêm
tối, đưa vào sự sáng siêu nhiên cũng sẽ ngày càng nhìn rõ về Ngài và nhận được
nhiều lợi ích về mặt tâm linh : họ sẽ biết phân biệt điều tốt, điều xấu, sẽ trở
nên “con cái sự sáng”, biết sống công chính lương thiện, làm những việc tốt
lành,đáng khen như thánh Phao lô viết cho giáo đoàn Ê phê sô. Họ sẽ biết cùng
đich cuộc đời và đi đúng đường, không còn bị lạc lõng, hoang mang vô định như
những người không được thấy.
III. Nhớ
đến con mắt và khả năng trông nhìn, nhất là nhớ đến cuộc Cứu Chuộc Chúa thực
hiện vì nhân loại
–
chúng ta cảm tạ Chúa đã ban cho chúng ta là
những ngưới có đôi mắt lành lặn, có khả năng nhìn và thấy
–
chúng ta cảm thương và giúp đỡ những anh chị em
khiếm thị, mọi lúc phải sống trong đêm tối với biết bao bất tiện, rắc rối
–
chúng ta cũng tự “khám” lại chính con mắt linh
hồn của mình, để giữ mãi độ sáng và tránh mọi nguy cơ đe dọa
Giữ mãi độ sáng bằng cách chạy
đến với những phương thế Chúa ban là Lời Chúa, là giáo huấn của Hội thánh,
nghĩa là biết tiếp thu những hiểu biết về Đạo, để ngày càng biết sâu sắc về
Chúa hơn, và bước theo Chúa hơn.
Đồng thời tránh những nguy cơ như
: ngày càng mất khả năng trông nhìn, giống như những con mắt càng lúc càng
không nhìn rõ, hoặc ngay cơ “tái mù”, nghĩa là sau khi được Chúa đưa vào Sự
Sáng ngày ta lãnh nhận bí tích Rửa Tội và trở nên con Chúa, ta lại sống tiêu
cực, lười biếng, thiếu phấn đấu, không quý chuộng ơn Chúa, khiến linh hồn mình
ra tối tăm mê muội, không còn nhìn thấy chỗ đứng tối cao của Chúa trong cuộc
sống và ý nghĩa của Đạo.
Đức Yêsu đã nói : chính là để
luận xét mà Ta đã đến thế gian. Luận xét nghĩa là phân chia nhân loại thành hai
hạng người, tùy theo sự chọn lựa của mỗi người : chọn tin Chúa, theo Chúa để
thuộc hạng người được sáng mắt – hoặc chọn từ khước Chúa, xa lìa Chúa, để thành
hạng bị mù lòa, vì tự giam mình trong đêm tối.
Antôn Trần thế Phiệt, Dòng
Chúa Cứu Thế
27/2/2008