LỄ MẸ THIÊN CHÚA

+++

 

I. CẦN THIẾT CÓ MỘT NGƯỜI MẸ.

 

Con chim nó hót trên cao

Nếu không có mẹ làm sao có mình ?

Con chim nó hót trên cành

Nếu không có mẹ thì mình làm sao ?

                    (Ca dao)

 

          Câu đố nói lên một cách thống thiết con người cần phải có cha có mẹ vì “không ai ở chỗ nẻ chui lên”. Đó là nguồn cội của con người. Chim có tổ. Nước có nguồn. Con người phải có tổ ấm, phải có gia đình.

 

          Chúa Giêsu khi bước xuống trần gian này cũng không muốn sống ngoài định luật của con người. Ngài cũng có mẹ có cha. Đó là tính cách rất người của Chúa  Giêsu. Chúa không muốn trở thành một vị tiên giáng trần hay một Phù Đổng Thiên Vương vươn vai rồi lớn lên hay như một vị khác thường từ trời giáng thế. Chúa đã chọn con đường bình thường như mọi người là có một gia đình để sinh ra. Đức Maria chính là người đã sinh ra Chúa Giêsu.

 

          Kinh Thánh Tân ước đã chứng minh Đức Maria là Mẹ của Chúa Giêsu trong nhiều trường hợp.

 

          Trong Tin Mừng thánh lễ hôm nay, thánh Luca đã viết :”Các mục đồng liền hối hả ra đi. Đến nơi, họ gặp bà Maria, ông Giuse, cùng với Hài nhi đặt nằm trong máng cỏ” (Lc 2,16). Đó là gia đình của Chúa Giêsu mà bà Maria là thân mẫu và ông Giuse là cha nuôi Ngài.

 

          Khi đến truyền tin, sứ thần Gabriel đã báo cho Đức Maria biết Ngài sẽ là Mẹ Thiên Chúa :”Trinh nữ sẽ thụ thai và sinh con trai, tên Ngài là Giêsu… Ngài sẽ là Con Đấng cao cả… và là Con Thiên Chúa” (Lc 1,31,35-36).

 

          Trong dịp đi thăm viếng bà chị họ Elizabeth, Thiên Chúa lại công bố việc Ngài chọn Đức Maria làm Mẹ. Khi hai chị em gặp nhau, đột nhiên bà Elizabeth tự động nói một câu lạ tai, nếu không dám nói là bạo miệng :”Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa đến thăm tôi” (Lc 1,43). Chúng ta không thắc mắc về câu nói đó vì đã có thánh Luca giải thích :”Bà được đầy Thánh linh soi sáng” (Lc 1,41).

 

          Trong dịp đi lễ đền thờ Giêrusalem, hai ông bà lạc mất con, sau ba ngày trở lại đền thờ thấy Chúa Giêsu đang ngồi giữa các thầy dạy, đàm đạo với họ. Đức Maria vừa vui mừng vừa mắng yêu con :”Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ con như vậy ? Con không thấy, cha con và mẹ đây đã phải cực nhọc tìm con”(Lc 2,48) ?

 

          Như vậy, sứ thần Gabriel – Thánh Linh – bà Elizabeth – Đức Mẹ nói rõ ra chưa đủ, Chúa Giêsu còn bổ khuyết :”Sao cha mẹ lại tìm con ? Cha mẹ không biết là  con có bổn phận ở nhà Cha con sao” (Lc 2,49) ?

 

          Cha của con ở đây là ai ?  Dĩ nhiên không phải thánh Giuse, vì thánh Giuse đang đi tìm Chúa, nên phải hiểu “Cha của con” Chúa nói đây là Thiên Chúa Cha – Cha của Ngài. Do đó, việc Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa  lại càng sáng tỏ hơn nữa.

 

II. ĐỨC MARIA LÀ MẸ THIÊN CHÚA.

 

          Xưa nay mọi người vẫn tuyên xưng Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa vì chúng ta lý luận rằng : gọi là mẹ những người đàn bà đã thật sự sinh con. Bà Maria đã thực sự  sinh con là Chúa Giêsu. Mà Chúa Giêsu theo các chứng đã nêu trên là Con Thiên Chúa và là chính Thiên Chúa thật “Cha Ta và Ta là một” (Ga 10,30; 17,11,22). Cho nên bà Maria là Mẹ Thiên Chúa.

 

          Tước hiệu “Đức Maria-Mẹ Thiên Chúa” là một tước hiệu đã có từ lâu đời trong Giáo hội. Nhưng tước hiệu “Mẹ Thiên Chúa” không có trong bản văn Tân ước. Tước hiệu này được đề cập lần đầu tiên trong tài liệu của thánh Hippolytô (+235) ở Rôma. Sau đó thượng phụ giáo chủ Constantinople là Nestoriô (428) dựa trên quan điểm Kitô học riêng của mình đã phản đối việc xưng tụng Đức Maria dưới tước hiệu này.

 

          Theo Nestôriô, chỉ nên gọi Maria là Mẹ Đức Giêsu Kitô, chứ không được gọi là Mẹ Thiên Chúa, vì theo ông, Con Thiên Chúa là một hữu thể, con Đức Maria là một hữu thể khác vì ông cho rằng Chúa Kitô có hai ngôi vị, đó là ngôi vị Thiên Chúa (Ngôi Lời) và ngôi vị con người (Giêsu). Như thế, Đức Maria không thể được gọi là “Theotokos” (Mẹ Thiên Chúa) ít nhất là theo ý nghĩa thực của hành vi ngôi hiệp (hợp nhất bản tính Thiên Chúa và bản tính nhân loại trong một ngôi vị duy nhất của Chúa Kitô).

 

          Thế nên, vào năm 431, Giáo hội đã triệu tập công đồng Êphêsô dưới sự chủ tọa của thánh Cyrillô, các nghị phụ trong công đồng  này đã tuyên bố  cách chức giáo chủ Nestôriô và đánh đổ lạc thuyết của ông ta.

 

          Công đồng đã định tín Maria là Mẹ Thiên Chúa vì thực sự Mẹ đã sinh ra Con-Thiên-Chúa-Làm-Người.  Từ công đồng Êphêsô, tước hiệu Maria Mẹ Thiên Chúa đã trở thành tước hiệu chính thức của Đức trinh Nữ Maria. Từ công đồng này, chúng ta có phần sau của kinh Kính Mừng :”Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội khi nay và trong giờ lâm tử. Amen”

 

          Công đồng Vatican II cũng tái xác quyết địa vị Mẹ Thiên Chúa :”Đức trinh nữ Maria đã đón nhận Ngôi Lời Thiên Chúa trong tâm hồn và thân xác, và đem sự sống đến cho thế gian. Ngài được công nhận và tôn kính là Mẹ thật của Thiên Chúa (Lumen gentium, số 53).

 

Truyện : Mẹ Tổng thống.

 

          Ngày 20/01/1961 John Kennedy Tổng thống thứ 35 của Hoa kỳ. Một người công giáo đầu tiên giữ chức vụ chóp bu. Trong ngày nhậm chức, có mặt tất cả dòng họ Kennedy, cùng bà mẹ đứng một chỗ danh dự. Vào lúc John Kennedy thề nhậm chức và trở thành Tổng thống thì Rosa Kennedy trở thành mẹ của Tổng thống.

 

          Khi bà sinh John vào năm 1917, bà đã cho đất nước Hoa kỳ một con người mà sau này làm Tổng thống. Bà không sinh ra một con người Tổng thống. Nhưng thực sự và đúng là mẹ của một Tổng thống.

 

          Một cách tương tự, nhưng không y hệt như thế, chúng ta xưng tụng Đức Nữ Đồng trinh là  Mẹ Thiên Chúa, Mẹ đã sinh ra Chúa Giêsu Kitô Đấng vừa là Thiên Chúa vừa là người. Đức Maria không sinh ra Chúa là Chúa, Đức Maria cũng không phải là Chúa hay Bà Chúa. Mẹ là một con người có hạn, được vinh dự dâng hiến  bản tín nhân loại cho Ngôi Con trong Ba Ngôi Thiên Chúa. Qua Mẹ, Đức Giêsu là một người thật và cũng là Thiên Chúa thật. Đó là chân lý chúng ta mừng lễ hôm nay. Ngày đầu năm dương lịch (Arthur Tonne).

 

          Đức Maria là Mẹ Đức Giêsu vì đã sinh ra Ngài đúng nghĩa, chúng ta cũng là con cái Mẹ Maria theo nghĩa thiêng liêng và trở nên anh em với Chúa Giêsu. Chúng ta không còn phải mồ côi vì đã có người Mẹ yêu thương và săn sóc dìu dắt. Phúc cho những người con nào có mẹ. Thật hạnh phúc cho chúng ta khi chúng ta có thể mở miệng ra kêu : “Mẹ ơi” , như lời ca trong ca khúc “Bông hồng cài áo” của nhạc sĩ Phạm thế Mỹ :”Một bông hồng cho anh, một bông hồng cho em, một bông hồng cho những ai đang còn mẹ… Thì xin em hãy cùng tôi vui sướng lên, hãy cùng tôi vui sướng lên…”.

 

          Nếu chúng ta đang tìm cho mình một hướng đi trong năm mới, thiết tưởng không một hướng đi nào vừa bảo đảm lại vừa tốt đẹp cho bằng hãy chạy đến với Đức Maria. Với chức vụ làm Mẹ Thiên Chúa, Mẹ có đủ khả năng để bầu cử và giúp đỡ chúng ta. Với địa vị là mẹ chúng ta, Mẹ có đủ tình thương để sẵn sàng thực hiện những điều chúng ta van xin, vì vậy chúng ta hay thường đọc :

-          Xưa nay chưa từng nghe có người nào chạy đến kêu xin cùng Mẹ mà Mẹ chẳng nhận lời.

 

Hay như thánh Bênađô đã bảo :

-          Kêu xin Mẹ, chúng ta sẽ không bao giờ lầm đường lạc lối.

 

III. ĐỨC MARIA, NỮ VƯƠNG HÒA BINH.

 

          Hôm nay, các mục đồng lại kể thêm về các lời của thiên sứ. Hài nhi trong máng cỏ là Đấng Cứu Thế, các thiên thần đã xướng ca :

 

                             Vinh danh Thiên Chúa trên trời

                    Bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.

 

          Như vậy, Giêsu, Con của Đức Maria thực hiện lời tiên tri hứa cùng nhà Đavít. Ngài sẽ đem lại Hòa bình cho Dân Chúa và vinh quang cho Thiên Chúa. Đức Maria hôm nay gẫm suy những điều ấy. Đấng Cứu Thế đem lại Hòa bình, Ngài là Vua Hòa bình.

 

          Ý thức được quyền uy cao cả của Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, Giáo hội luôn kêu xin Mẹ cầu bầu cùng Chúa Giêsu Hài đồng, Con Mẹ ban cho thế giới được bình an trong năm mới.

 

          Chính Đức Giáo hoàng Phaolô VI đã đặt ngày 01/01 dương lịch hàng năm làm ngày cầu cho hòa binh thế giới. Ngài viết trong tong huấn Marialis Cultus như sau :”Khi canh tân mùa Giáng Sinh, mọi người phải chú ý đến  việc tái lập lễ  Đức Maria Mẹ Thiên Chúa vào ngày 01/01 đúng Phụng vụ Rôma từ xưa, nhằm tôn kính địa vị đặc biệt  của Mẹ,  Đấng tiếp nhận nguồn gốc là Đức Giêsu. Lễ này là dịp rất tốt để chúng ta tôn thờ Vua Hòa bình mới sinh ra và nghe lại lời chúc hòa bình của các thiên sứ và cũng để cầu Chúa Hài nhi, nhờ sự can thiệp của Nữ Vương Hòa Bình ban cho chúng ta ơn cao cả nhất là ơn hòa bình” (Marialis Cultus, số 5).

 

 

          Hòa bình không những là khát vọng của mỗi người mà còn là ước vọng của cả nhân loại. Hòa bình là quà tặng quí giá nhất  Thiên Chúa ban cho nhân loại :”Thầy để bình anh cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con”(Ga 14,27). Hòa bình khởi đi trong tâm hồn. Con Thiên Chúa đã ban cho nhân loại sự bình an đích thực.

 

          Hòa bình không phải chỉ là chấm dứt chiến tranh. Hòa bình còn là xây dựng bình đẳng, ấm no, thịnh vượng, hạnh phúc nữa. Phần tích cực có thể nói  còn giầu nhiều mặt hơn tiêu cực. Hết chiến tranh cũng chưa phải là  đã hết những hậu quả của chiến tranh là những thương tích, đổ vỡ vật chất và tinh thần.  Chúng ta phải cải tạo cái cũ, xây dựng cái mới. Hòa bình hạnh phúc phải là khí thở của mọi người trên thế giới này.

 

          Chúng ta đóng góp được những gì ? Kể từ khi Đức Giáo hoàng Phaolô VI chọn ngày 01/01 làm ngày thế giới hòa bình lần đầu tiên trở đi, mỗi năm các Đức Giáo hoàng chọn cho ngày đó một chủ đề về hòa bình  để mọi người suy niệm, học hỏi, thực hành, như năm 2008, Đức Bênêđictô XVI đã lấy đề tài :Bài trừ đói nghèo, xây dựng hòa bình.

 

          Đức Giáo hoàng kêu gọi phải chiến đấu chống lại sự nghèo đói. Cuộc chiến này phải được mọi người tiếp tay, phải được cả thế giới quyết tâm cao. Các nước giầu phải có bổn phận giúp đỡ nước nghèo. Người giầu có phải giúp đỡ người nghèo. Nhưng trong thực tế, người ta ích kỷ không muốn chia sẻ cho nhau. Chỉ khi con người biết yêu thương nhau, quảng đại chia sẻ giúp đỡ nhau, giảm bớt chi tiêu lãng phí để giúp đỡ kẻ khác thì mới  bớt sự nghèo khó và mới có sự bình an trong cuộc sống. Chân phước Têrêsa Calcutta nói :”Chỉ khi con người biết chia sẻ cho nhau, thì mới hết cảnh đói nghèo”.

 

          Yêu hòa bình thì phải xây dựng công bằng, bác ái, phải kiến tạo bình đẳng, ấm no, thịnh vượng, hạnh phúc.  Hòa bình đòi phải phấn đấu và đấu tranh để tiêu diệt cái xấu và phát triển cái tốt. Rất nhiều công tác cụ thể đang ở tầm tay mỗi người chúng ta. Hết thảy chúng ta hãy tích cực, để không chỉ nói hòa bình, nhưng muốn xây dựng hòa bình.

 

          Trong ngày lễ Mẹ Thiên Chúa và cầu cho hòa bình thế giới hôm nay, chúng ta xin Đức Mẹ là Nữ Vương Hòa Bình ban cho chúng ta , cho các gia đình, cho cộng đoàn giáo xứ, nền hòa bình của Chúa Kitô – Hòa bình mà Đấng Cứu Thế, Con của Mẹ Maria  đã đem xuống trần gian cho mọi người trong đêm Giáng sinh, để chúng ta biết sống hòa thuận thương yêu nhau, đoàn kết xây dựng hòa bình trên quê hương đất nước và trên toàn thế giới hôm nay.

 

          Lạy Hoàng Tử Hòa Bình vừa hạ sinh, nhờ sự can thiệp của Nữ Vương Hòa Bình, xin ban cho nhân loại  được hưởng niềm hòa bình viên mãn và tuôn tràn nguồn an bình đích thực  xuống trong mỗi tâm hồn chúng con. Amen.

 

Lm Giuse Đinh lập Liễm

Giáo xứ Kim phát

Đà lạt

         


Mục Lục