TUẦN
IV MÙA CHAY (11 tháng 3 – 17 tháng 3 năm 2018)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Xây dựng Triều Đại Thiên Chúa
Tám Mối
phúc là kim chỉ nam cho những người trong Giáo Hội để sống cuộc đời Ki-tô hữu,
đồng thời cũng mô tả đâu là sứ mệnh của họ trong thế giới. Như Chúa Giê-su nhận định, mọi dấu hiệu thành
công theo kiểu người đời đều là sai, và điều xem ra khó làm được thực ra lại là
dấu hiệu nói lên lòng trung thành với việc xây dựng Triều Đại Thiên Chúa.
Tôi tưởng tượng xem thế nào là tham
gia vào một đội thể thao vĩ đại đang trong mùa tranh giải vô địch mà họ hy vọng. Ông bầu nói với các đội viên về những khổ cực
họ sẽ phải đối đầu, những phấn đấu họ phải thắng vượt để đạt được chiến thắng. Một ông bầu giỏi sẽ thành thực nói về những
gì các đội viên phải đương đầu, để họ sẽ không ngã lòng trước một việc không thể
tránh, là mọi sự không luôn suông sẻ như họ hy vọng đâu.
Trong Tám Mối phúc, Chúa Ki-tô theo đường
lối tương tự như vậy, khi Người nói rằng niềm hy vọng xây dựng vương quốc Chúa
sẽ có đủ mọi thăng trầm. Người bảo các học
trò của Người rằng sứ mệnh này sẽ rất cam go, nhưng phần thưởng sẽ là chính quê
trời.
Chúa Giê-su nói: Các bạn sẽ biết là mình đang xây dựng vương
quốc trong khi các bạn bị người ta “oán ghét, khai trừ, sỉ vả và
bị xoá tên như đồ xấu xa” (Lu-ca 6:22), y như họ đã làm cho các
vị ngôn sứ. Người ta oán ghét những ai
được Thiên Chúa sai đến vì những người này luôn đụng chạm đến lương tâm của những
kẻ tự cho mình là công chính. Chúa
Giê-su đã làm đảo lộn mọi sự qua việc Người đến với những kẻ phong hủi, phụ nữ,
các người thu thuế và những kẻ tội lỗi.
Ngày nay, Ki-tô hữu cũng kích động lương tâm người ta khi họ đến với người
nghèo, các thai nhi, người nhập cư và tị nạn, các gia đình, kẻ ốm đau và nhiều
hạng người khác nữa.
Vậy Chúa Ki-tô kêu gọi bạn hãy phục vụ
cho lợi ích của ai? Bạn có muốn bị bôi
nhọ vì những công việc Chúa Giê-su kêu gọi bạn làm không? Bạn có muốn nói lên, nhân danh những người
không có quyền phát biểu, và có muốn không ngừng hành động chống lại kỳ thị
không? Nếu muốn, thì Chúa Giê-su bảo bạn: con có phúc đấy.
- Tim Muldoon, The Ignatian Workout for Lent
Sự hiện diện của Chúa
Tôi
ngừng lại một lúc để suy nghĩ về tình yêu và ơn thánh Chúa đổ xuống tràn đầy
trên tôi. Tôi được dựng nên theo hình ảnh
Thiên Chúa; tôi là nơi Thiên Chúa ngự.
Sự tự do
Lạy
Chúa, Chúa đã ban cho con ân huệ cao cả là sự tự do. Lạy Chúa, nhiều lần xon xin Chúa ban cho con
được giải thoát khỏi mọi hình thức kỳ thị chủng tộc hoặc khắt khe lên án. Xin Chúa nhắc nhở cho chúng biết tất cả chúng
con đều bình đẳng dưới con mắt Chúa.
Ý thức
Biết
Chúa yêu thương tôi vô điều kiện, tôi có thể thành thực biết mình như thế nào.
Ngày
hôm qua thế nào? Và tôi cảm thấy thế nào
lúc này? Tôi cởi mở chia sẻ những cảm
nghĩ của tôi với Chúa.
Lời Chúa
Tôi
dùng thì giờ đọc Lời Chúa chậm chậm, đọc vài lần, để tôi dừng lại ở bất cứ điều
gì đánh động tôi. (Xin bạn lấy phần Kinh
Thánh in ở những trang tiếp theo. Những
điểm gọi ý cũng có tại đó để bạn sử dụng nếu cần. Sau khi sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp
tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lạy
Chúa, đôi khi con thắc mắc không biết phải nói gì khi gặp riêng Chúa.
Con
nghĩ con sẽ thưa với Chúa: “Con cám ơn
Chúa vì Chúa luôn ở đó với con”.
Kết thúc
Tôi cảm
tạ Chúa về những lúc Chúa và tôi đã ở với nhau và những ơn soi sáng của Người
giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh hơn.
_______________
Tuần IV mùa Chay
Chúa Nhật, ngày 11 tháng 3
Gio-an 3:14-21
Như ông Mô-sê đã
giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy,15
để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.16 Thiên Chúa yêu thế
gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết,
nhưng được sống muôn đời.17 Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến
thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người,
mà được cứu độ.18 Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án;
nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một
Thiên Chúa.19 Và đây là bản án: ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người
ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa.20
Quả thật, ai làm điều ác, thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các
việc họ làm khỏi bị chê trách.21 Nhưng kẻ sống theo sự thật, thì đến
cùng ánh sáng, để thiên hạ thấy rõ: các việc của người ấy đã được thực hiện
trong Thiên Chúa."
* Thiên Chúa đã yêu thương thế gian. Lạy Chúa, đây là đức tin của con. Đôi khi dường như có bằng chứng phản lại đức
tin này những lúc lụt lội, động đất, hạn hán và sóng thần tàn phá gây thiệt hại
cho những người nghèo khổ. Tâm điểm đức
tin của con chính là hình ảnh Chúa Giê-su bị đóng đinh thập giá, khi con biết rằng
lúc Người bị hủy hoại và là một “thất bại”, thì đó chỉ là Người hiến mạng sống
mình vì yêu thương chúng con.
* Lạy Thiên Chúa của mọi nguồn ánh sáng, Chúa
tiếp tục sai Ánh Sáng vào trần gian và vào đời sống con. Xin giúp con nhận biết Ánh Sáng ấy, biết cảm
tạ Chúa vì Ánh Sáng ấy và biết tham gia vào công cuộc của Ánh Sáng ấy.
_______________
Thứ Hai, ngày 12 tháng 3
Gio-an 4:43-54
Sau hai ngày, Đức Giê-su bỏ nơi đó đi Ga-li-lê.44
Chính Người đã quả quyết: ngôn sứ không được tôn trọng tại quê hương mình.45
Khi Người đến Ga-li-lê, dân chúng trong miền đón tiếp Người, vì đã được chứng
kiến tất cả những gì Người làm tại Giê-ru-sa-lem trong dịp lễ, bởi lẽ chính họ
cũng đã đi dự lễ.46 Vậy Đức Giê-su trở lại Ca-na miền Ga-li-lê, là
nơi Người đã làm cho nước hoá thành rượu. Bấy giờ có một sĩ quan cận vệ của nhà
vua có đứa con trai đang bị bệnh tại Ca-phác-na-um.47 Khi nghe tin
Đức Giê-su từ Giu-đê đến Ga-li-lê, ông tới gặp và xin Người xuống chữa con ông
vì nó sắp chết.48 Đức Giê-su nói với ông: "Các ông mà không
thấy dấu lạ điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu! "49 Viên
sĩ quan nói: "Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất! "50
Đức Giê-su bảo: "Ông cứ về đi, con ông sống." Ông tin vào lời Đức
Giê-su nói với mình, và ra về.51 Ông còn đang đi xuống, thì gia nhân
đã đón gặp và nói là con ông sống rồi.52 Ông hỏi họ con ông đã bắt
đầu khá hơn vào giờ nào. Họ đáp: "Hôm qua, vào lúc một giờ trưa thì cậu
hết sốt."53 Người cha nhận ra là vào đúng giờ đó, Đức Giê-su đã
nói với mình: "Con ông sống", nên ông và cả nhà đều tin.54
Đó là dấu lạ thứ hai Đức Giê-su đã làm, khi Người từ miền Giu-đê đến miền
Ga-li-lê.
* Thánh
Gio-an sắp xếp bảy “dấu lạ” để trình bày về cuộc đời công khai thi hành sứ vụ của
Chúa Giê-su. Dấu lạ thứ nhất là Người
hóa nước thành rượu tại Ca-na (Ga 2:1-11).
Bài đọc hôm nay kể lại dấu lạ thứ hai.
Đối với thánh Gio-an, dấu lạ không chỉ đơn thuần là một biến cố bất thường
bên ngoài, nhưng là một điều mầu nhiệm xảy ra để biểu lộ Thiên Chúa và dẫn người
ta đến đức tin. Viên sĩ quan tuyệt vọng
vì đã hết sức tìm cách cứu chữa đứa con trai sắp chết của ông, nhưng không được,
nên ông nài xin Chúa Giê-su chữa lành nó.
Khi Chúa Giê-su bảo đảm với ông là con ông sẽ sống, thì “ông tin vào lời
Đức Giê-su nói với mình”.
* Câu chuyện này cũng minh chứng Chúa Giê-su
không hề kỳ thị khi có ai cần đến Người.
Trong chương trước, Người đến gặp người phụ nữ xứ Sa-ma-ri. Tại đây Người đã giúp đỡ một người dân ngoại. Chúa đã đến làm Đấng Cứu Độ của thế giới. Vậy hôm nay trong thế giới nhỏ bé quanh tôi,
ai sẽ cần gặp gỡ Chúa Giê-su?
_______________
Thứ Ba, ngày 13 tháng 3
Gio-an 5:1-16
Sau đó, nhân dịp lễ của
người Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem.2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần
Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành
lang.3 Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở
đó, (chờ cho nước động,4 vì thỉnh thoảng có thiên thần Chúa xuống hồ
khuấy nước lên; khi nước khuấy lên, ai xuống trước, thì dù mắc bệnh gì đi nữa,
cũng được khỏi).5 Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm.6
Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì
nói: "Anh có muốn khỏi bệnh không? "7 Bệnh nhân đáp:
"Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới
đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi! "8 Đức Giê-su bảo:
"Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi! "9 Người ấy liền được
khỏi bệnh, vác chõng và đi được.
Hôm đó lại là ngày sa-bát.10 Người Do-thái mới nói với
kẻ được khỏi bệnh: "Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng!
"11 Nhưng anh đáp: "Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói
với tôi: "Anh hãy vác chõng mà đi! "12 Họ hỏi anh:
"Ai là người đã bảo anh: "Vác chõng mà đi"? "13
Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi,
vì có đám đông ở đấy.14 Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ
và nói: "Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn
hơn trước! "15 Anh ta đi nói với người Do-thái: Đức Giê-su là
người đã chữa anh khỏi bệnh.16 Do đó, người Do-thái chống đối Đức
Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.
* Một người đàn ông không tên tuổi nằm bên cạnh
hồ nước gọi là Bết-da-tha, đã ba mươi tám năm trời để chờ được chữa lành. Người ta có thể mô tả anh như một người “sống
bằng ước muốn” suốt thời gian đó. Những
lời cầu xin của chúng ta không luôn được hồi đáp lập tức đâu. Nhưng chúng ta phải “sống bằng ước muốn”. Bạn hãy nhớ lời thi sĩ T. S. Eliot: “Tất cả trong khi chờ đợi, chỉ là niềm tin và
tình yêu cùng hy vọng mà thôi”.
* Kẻ thù của Chúa Giê-su chỉ trích người được
Chúa chữa lành, vì anh ta vác chõng mà đi trong ngày sa-bát. Chúng ta nghĩ đến lòng nhân ái thật dễ
thương; vậy mà ở đây một hành vi cảm
thương của Chúa Giê-su lại gợi lên lòng thù địch. Có khi nào bạn thấy một người làm việc nhân
ái lại là cớ cho một sự hồi đáp xấu xa không?
_______________
Thứ Tư, ngày 14 tháng 3
Gio-an 5:17-30
Nhưng Đức Giê-su đáp lại: "Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm
việc, thì tôi cũng làm việc."18 Bởi vậy, người Do-thái lại càng
tìm cách giết Đức Giê-su, vì không những Người phá luật sa-bát, lại còn nói
Thiên Chúa là Cha của mình, và như thế là tự coi mình ngang hàng với Thiên
Chúa.19 Đức Giê-su lên tiếng nói với họ rằng: "Thật, tôi bảo
thật các ông: người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều
Người thấy Chúa Cha làm; vì điều gì Chúa Cha làm, thì người Con cũng làm như
vậy.20 Quả thật, Chúa Cha yêu người Con và cho người Con thấy mọi
điều mình làm, lại sẽ còn cho người Con thấy những việc lớn lao hơn nữa, khiến
chính các ông cũng phải kinh ngạc.21 Chúa Cha làm cho kẻ chết trỗi
dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tuỳ ý.22
Quả thật, Chúa Cha không xét xử một ai, nhưng đã ban cho người Con mọi quyền
xét xử,23 để ai nấy đều tôn kính người Con như tôn kính Chúa Cha. Kẻ
nào không tôn kính người Con, thì cũng không tôn kính Chúa Cha, Đấng đã sai
người Con.24 Thật, tôi bảo thật các ông: ai nghe lời tôi và tin vào
Đấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết
bước vào cõi sống.25 Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến - và
chính là lúc này đây - giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe thì
sẽ được sống.26 Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế nào, thì
cũng ban cho người Con được có sự sống nơi mình như vậy,27 lại ban
cho người Con được quyền xét xử, vì người Con là Con Người.28 Các
ông chớ ngạc nhiên về điều này, vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe
tiếng người Con29 và sẽ ra khỏi đó: ai đã làm điều lành, thì sẽ sống
lại để được sống; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án.30
Tôi không thể tự ý mình làm gì. Tôi xét xử theo như tôi được nghe, và phán
quyết của tôi thật công minh, vì tôi không tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng
theo ý Đấng đã sai tôi.
* Tương quan giữa Chúa Giê-su với Cha trên
trời của Người là đề tài của đoạn Tin Mừng bí ẩn này. Chúa Giê-su duyệt lại mọi sự về căn tính của
Người và nguồn gốc mọi lựa chọn của Người đều là ở trong Chúa Cha. “Tôi không thể tự ý mình làm điều gì”. Người và Cha Người liên kết ràng buộc với
nhau trong mọi đường lối đến nỗi cả hai trở nên một (Gio-an 10:30).
* Bạn hãy lưu ý tới khẳng định gây ấn tượng
mạnh này: “Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi
cũng làm việc”. Thiên Chúa hiện diện
giữa chúng ta, nhưng đây không phải là sự hiện diện thụ động. Mà đó là sự hiện diện chủ động để Thiên Chúa
can dự vào cuộc sống chúng ta như một bạn đồng diễn hoặc một đối tác.
_______________
Thứ Năm, ngày 15 tháng 3
Gio-an 5:31-47
Nếu tôi làm chứng về chính mình, thì lời chứng của tôi không
thật.32 Có Đấng khác làm chứng về tôi, và tôi biết: lời Người làm
chứng về tôi là lời chứng thật.33 Chính các ông đã cử người đến gặp
ông Gio-an, và ông ấy đã làm chứng cho sự thật.34 Phần tôi, tôi
không cần lời chứng của một phàm nhân, nhưng tôi nói ra những điều này để các
ông được cứu độ.35 Ông Gio-an là ngọn đèn cháy sáng, và các ông đã
muốn vui hưởng ánh sáng của ông trong một thời gian.36 Nhưng phần
tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn lời chứng của ông Gio-an: đó là những việc
Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn thành; chính những việc tôi làm đó làm
chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi.37 Chúa Cha, Đấng đã sai tôi,
chính Người cũng đã làm chứng cho tôi. Các ông đã không bao giờ nghe tiếng
Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người.38 Các ông đã không để
cho lời Người ở mãi trong lòng, bởi vì chính các ông không tin vào Đấng Người
đã sai đến.39 Các ông nghiên cứu Kinh Thánh, vì nghĩ rằng trong đó
các ông sẽ tìm được sự sống đời đời. Mà chính Kinh Thánh lại làm chứng về tôi.40
Các ông không muốn đến cùng tôi để được sự sống.41 Tôi không cần
người đời tôn vinh.42 Nhưng tôi biết: các ông không có lòng yêu mến
Thiên Chúa.43 Tôi đã đến nhân danh Cha tôi, nhưng các ông không đón
nhận. Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến, thì các ông lại đón nhận.44
Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa
duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được?45 Các ông đừng tưởng
là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ông chính là ông Mô-sê,
người mà các ông tin cậy.46 Vì nếu các ông tin ông Mô-sê, thì hẳn
các ông cũng tin tôi, bởi lẽ ông ấy đã viết về tôi.47 Nhưng nếu điều
ông ấy viết mà các ông không tin, thì làm sao tin được lời tôi nói? "
* Chúa Giê-su là ai? Đây là câu hỏi cốt lõi được trình bày trong
bài đọc hôm nay. Chìa khóa của câu trả
lời nằm trong mối quan hệ giữa Chúa Giê-su và Thiên Chúa (mà Người gọi là
Cha). Câu hỏi phụ thuộc là: Ai (hoặc điều gì) làm chứng (chứng nhân) cho
Chúa Giê-su? Ông Gio-an nêu ra bốn nhân
chứng (chứng từ): Gio-an Tẩy Giả, những
công việc Chúa Giê-su làm, Chúa Cha, và Kinh Thánh. Bạn có hiểu cách lý luận này không?
* Chúa Giê-su là ai? Thánh Gio-an đề cập đến câu hỏi này từ miệng
những nhà lãnh đạo tôn giáo Do-thái và từ nhãn quan văn hóa. Còn bạn, hôm nay bạn sẽ trả lời câu hỏi này
thế nào trong môi trường văn hóa bạn đang sống?
Bạn sẽ trả lời thế nào theo kinh nghiệm biết Chúa của riêng bạn?
_______________
Thứ Sáu, ngày 16 tháng 3
Gio-an 7:1-2, 10, 25-30
Sau đó, Đức Giê-su thường đi lại trong miền Ga-li-lê; thật
vậy, Người không muốn đi lại trong miền Giu-đê, vì người Do-thái tìm giết
Người.2 Lễ Lều của người Do-thái gần tới.10 Tuy nhiên,
khi anh em Người đã lên dự lễ, thì chính Người cũng lên, nhưng không công khai
và hầu như bí mật. 25 Bấy giờ có những người ở Giê-ru-sa-lem nói:
"Ông này không phải là người họ đang tìm giết đó sao?26 Kìa,
ông ta ăn nói công khai mà họ chẳng bảo gì cả. Phải chăng các nhà hữu trách đã
thực sự nhìn nhận ông là Đấng Ki-tô?27 Ông ấy, chúng ta biết ông
xuất thân từ đâu rồi; còn Đấng Ki-tô, khi Người đến thì chẳng ai biết Người
xuất thân từ đâu cả."28 Lúc giảng dạy trong Đền Thờ, Đức Giê-su
nói lớn tiếng rằng: "Các ông biết tôi ư? Các ông biết tôi xuất thân từ đâu
ư? Tôi đâu có tự mình mà đến. Đấng đã sai tôi là Đấng chân thật. Các ông, các
ông không biết Người.29 Phần tôi, tôi biết Người, bởi vì tôi từ nơi
Người mà đến, và chính Người đã sai tôi."30 Bấy giờ họ tìm cách
bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt, vì giờ của Người chưa đến.
* Lễ Lều là lễ tưởng nhớ việc dân Do-thái lang
thang trong sa mạc, một thời gian trong cuộc Xuất Hành. Cái chết và sự Phục Sinh của Chúa Giê-su sẽ
thiết lập cuộc Xuất Hành thứ hai.
* Chúa Giê-su bảo rằng Người đến “từ Thiên
Chúa” là vì Người được sai đến. Bạn để ý
thấy nhiều lần trong Tin Mừng thánh Gio-an, Chúa Giê-su nói về Thiên Chúa (hoặc
thường xuyên hơn, là Cha Người) như “Đấng dã sai tôi”. Vậy có thể nói được rằng bạn và tôi cũng được
sai đến, vì Thiên Chúa là Cha chúng ta nữa chứ?
_______________
Thứ Bảy, ngày 17 tháng 3
Gio-an 7:40-53
Trong dân chúng, có những người nghe các lời ấy thì nói:
"Ông này thật là vị ngôn sứ."41 Kẻ khác rằng: "Ông
này là Đấng Ki-tô." Nhưng có kẻ lại nói: "Đấng Ki-tô mà lại xuất thân
từ Ga-li-lê sao?42 Nào Kinh Thánh đã chẳng nói: Đấng Ki-tô xuất thân
từ dòng dõi vua Đa-vít và từ Bê-lem, làng của vua Đa-vít sao? "43
Vậy, vì Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ.44 Một số trong bọn họ
muốn bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt.45 Các vệ binh trở về
với các thượng tế và người Pha-ri-sêu. Họ liền hỏi chúng: "Tại sao các anh
không điệu ông ấy về đây? "46 Các vệ binh trả lời: "Xưa
nay chưa hề đã có ai nói năng như người ấy! "47 Người
Pha-ri-sêu liền nói với chúng: "Cả các anh nữa, các anh cũng bị mê hoặc
rồi sao?48 Trong hàng thủ lãnh hay trong giới Pha-ri-sêu, đã có một
ai tin vào tên ấy đâu?49 Còn bọn dân đen này, thứ người không biết
Lề Luật, đúng là quân bị nguyền rủa! "50 Trong nhóm Pha-ri-sêu,
có một người tên là Ni-cô-đê-mô, trước đây đã đến gặp Đức Giê-su; ông nói với
họ:51 "Lề Luật của chúng ta có cho phép kết án ai, trước khi
nghe người ấy và biết người ấy làm gì không? "52 Họ đáp:
"Cả ông nữa, ông cũng là người Ga-li-lê sao? Ông cứ nghiên cứu, rồi sẽ
thấy: không một ngôn sứ nào xuất thân từ Ga-li-lê cả."53 Sau
đó, ai nấy trở về nhà mình.
* Các nhà lãnh đạo tôn giáo Do-thái và những
chuyên gia về Lề Luật không thể đồng ý với nhau về vấn đề Chúa Giê-su là
ai. Bạn để ý thấy họ luôn nại vào Kinh
Thánh Cựu Ước. Chúng ta có thể xác tín
hơn nhờ những điều các vệ binh Đền Thờ báo cáo:
“Xưa nay chu78a hề đã có ai nói năng như người ấy!” Chúa Giê-su nói với tất cả con người, đức
khôn ngoan và uy quyền của Người. Điều
này gây ấn tượng cho những người vệ bình không giỏi giang về việc lý luận biện
minh. Bởi họ đã nhận ra sự nhân lành của
Chúa Giê-su, trong khi các nhà lãnh đạo tôn giáo lại không thấy.
* Đức Giáo Hoàng Phanxicô dạy rằng chúng ta
phải lắng nghe những người nghèo và bị xã hội loại bỏ, vì họ có một cái nhìn
rất đặc biệt về thực tại của thế giới và của Thiên Chúa. Vậy trong những giao tiếp hằng ngày của tôi,
ai có thể có cái nhìn chân thật về thực tại Thiên Chúa?