TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN (Ngày
1 – 7 tháng 7 năm 2018)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Việc cầu nguyện đơn giản để xét lại
Bắt đầu
Bạn hãy
hít thở chậm chậm. Hãy lắng đọng tâm hồn
và mở lòng để cảm nhận sự hiện diện của Chúa.
Hãy xin Chúa ban ơn giúp bạn bước vào giờ suy nghĩ và cầu nguyện này.
Hãy tạ ơn
Hãy tạ
ơn Chúa về thánh ca: những tác giả, ca
sĩ, những người thu âm và phát hành các bản nhạc bạn yêu thích. Cảm tạ về những người đã giới thiệu cho bạn
những bài hát và những âm điệu bạn thích.
Xét lại
Bạn hãy
nghĩ đến những bài hát và những bản nhạc hay nhất mà bạn biết. Tốt hơn nên viết xuống một danh sách. Bạn chọn lấy một bài. Bạn đã nghe bài ấy lần đầu tiên là khi
nào? Bài ấy mang lại cho bạn những kỷ niệm
hay những liên hệ nào? Hãy nghĩ tới lần
nào đó âm nhạc đã làm cho bạn cảm thấy như một điều gì tốt đẹp đang chờ đợi bạn
trong tương lai. Bạn có cảm thấy tương tự
về cuộc sống là một quy luật chung, hoặc bạn có hay nghĩ rằng “tốt nhất là đời
sau” không? Nếu có, bạn hãy để Chúa giúp
bạn thực hiện điều ấy.
Hãy nhìn về trước mặt
Bạn hãy
kiếm một bài nhạc đã luôn giúp bạn cảm thấy tràn đầy hy vọng. Hãy nghe lại, để tâm hồn mình mở ra đón nhận
những hứa hẹn chứa đựng trong đó. Ngày
mai, suốt ngày bạn hãy tin tưởng rằng những điều tốt đẹp đang chờ đợi bạn.
- Ginny Kubitz
Moyer, Taste and See: Experiencing the Goodness of God with Our
Five Senses
Sự hiện diện của Chúa
Lạy
Chúa Giê-su, hôm nay con kêu cầu Chúa, nhưng không phải để xin ơn này ơn
khác. Con chỉ muốn ở trong sự hiện diện
của Chúa mà thôi. Xin cho tâm hồn con biết
đáp lại tình yêu của Chúa.
Sự tự do
Lạy
Chúa là Đấng dựng nên con, Chúa ban cho con ơn sự sống và tự do. Nhờ tình yêu của Chúa, con được hiện hữu
trong thế giới này. Xin cho con đừng
lãnh nhận ơn sự sống một cách uổng phí.
Xin cho con biết luôn tôn trọng quyền sống của người khác.
Ý thức
Hôm nay
tôi tự hỏi mình thế nào. Tôi có mệt mỏi,
trầm cảm hoặc lo lắng không? Nếu gặp phải
điều nào kể trên làm cho tôi khó chịu, tôi có thể để nó qua đi không?
Lời Chúa
Lời
Chúa đến với chúng ta qua Kinh Thánh.
Xin Chúa Thánh Thần soi sáng tâm trí con, để con biết đáp lại những giáo
huấn của Tin Mừng. (Xin lấy phần Kinh
Thánh ở những trang tiếp theo. Những điểm
gợi ý đã sẵn sàng nếu bạn cần sử dụng.
Khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Tôi bắt
đầu nói với Chúa Giê-su về đoạn Kinh Thánh vừa đọc. Phần nào của bài đọc đánh động tôi? Có lẽ những lời của một người bạn – hoặc câu
chuyện nào đó tôi mới nghe – sẽ hiện lên trong thâm tâm tôi. Nếu có, câu chuyện ấy có soi sáng cho những
gì đoạn Kinh Thánh nói với tôi không?
Kết thúc
Vinh
danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa, Tự muôn đời và
chính hiện nay, luôn mãi đến thiên thu vạn đại.
A-men.
Tuần 13 Thường niên
Chúa Nhật, ngày 1 tháng 7
Mác-cô 5:21-43
Đức Giê-su xuống thuyền,
lại trở sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người
đang ở trên bờ Biển Hồ.22 Có một ông trưởng hội đường tên là Gia-ia
đi tới. Vừa thấy Đức Giê-su, ông ta sụp xuống dưới chân Người,23 và
khẩn khoản nài xin: "Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên
cháu, để nó được cứu thoát và được sống."24 Người liền ra đi với
ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người.25 Có một bà kia bị
băng huyết đã mười hai năm,26 bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc
đã nhiều đến tán gia bại sản, mà vẫn tiền mất tật mang, lại còn thêm nặng là
khác.27 Được nghe đồn về Đức Giê-su, bà lách qua đám đông, tiến đến
phía sau Người, và sờ vào áo của Người.28 Vì bà tự nhủ: "Tôi mà
sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu."29 Tức khắc, máu cầm
lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh.30 Ngay lúc đó, Đức
Giê-su thấy có một năng lực tự nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám
đông mà hỏi: "Ai đã sờ vào áo tôi? "31 Các môn đệ thưa:
"Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy như thế mà Thầy còn hỏi: " Ai đã sờ
vào tôi? "32 Đức Giê-su ngó quanh để nhìn người phụ nữ đã làm
điều đó.33 Bà này sợ phát run lên, vì biết cái gì đã xảy đến cho
mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người.34
Người nói với bà ta: "Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về
bình an và khỏi hẳn bệnh."35 Đức Giê-su còn đang nói, thì có mấy
người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo: "Con gái ông chết rồi, làm phiền
Thầy chi nữa? "36 Nhưng Đức Giê-su nghe được câu nói đó, liền bảo
ông trưởng hội đường: "Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi."37 Rồi
Người không cho ai đi theo mình, trừ ông Phê-rô, ông Gia-cô-bê và em ông này là
ông Gio-an.38 Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Đức Giê-su thấy
người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ.39 Người bước vào nhà và bảo họ:
"Sao lại náo động và khóc lóc như vậy? Đứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy!
"40 Họ chế nhạo Người. Nhưng Người bắt họ ra ngoài hết, rồi dẫn
cha mẹ đứa trẻ và những kẻ cùng đi với Người, vào nơi nó đang nằm.41
Người cầm lấy tay nó và nói: "Ta-li-tha kum", nghĩa là: "Này bé,
Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi! "42 Lập tức con bé đứng dậy
và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta kinh ngạc sững sờ.43
Đức Giê-su nghiêm cấm họ không được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con
bé ăn.
* Ở đây chúng ta gặp thấy những tình huống mà mọi
cách giải quyết của con người đều thất bại.
“Con bé nhà tôi gần chết rồi”… “Bà lại còn thêm nặng là khác”… “Con gái
ông chết rồi”. Nhưng Chúa Giê-su đối đầu
với nỗi tuyệt vọng của con người. Nhu cầu
của người bệnh và đức tin của những kẻ lo lắng đã gợi lên sự hồi đáp cảm thông
từ phía Chúa Giê-su. Chúa dịu dàng đối với
cả người phụ nữ lẫn đứa bé gái. Người
xưng hô với người phụ nữ là “Này con” và với đứa bé là “Này bé” (nguyên ngữ là
“này con chiên nhỏ”).
* Khi có nhu cầu, tôi cũng có thể đến với Chúa
và tìm được chữa lành. Việc chữa lành
đây chính là chữa lành tâm hồn: thái độ
tiêu cực của tôi, những thói xấu, những đáp trả làm người khác bị tổn thương,
và sự khắc nghiệt. Chúa luôn cố gắng
giúp tôi trưởng thành trong tình yêu.
Khi ấy đến lượt tôi có thể trở nên sự hiện diện dịu dàng và chữa lành đối
với những người chung quanh.
_______________
Thứ Hai, ngày 2 tháng 7
Mát-thêu 8:18-22
Thấy xung quanh có đám
đông, Đức Giê-su ra lệnh sang bờ bên kia.19 Một kinh sư tiến đến
thưa Người rằng: "Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo."20
Đức Giê-su trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người
không có chỗ tựa đầu."21 Một môn đệ khác thưa với Người:
"Thưa Ngài, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã."22
Đức Giê-su bảo: "Anh hãy đi theo tôi, cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ."
* Chúa Giê-su sử dụng những lời hết sức cứng cỏi
để nhấn mạnh đến bản chất quan trọng của lời Người kêu gọi. Khác với chúng ta, Người không để ý mấy đến số
lượng kẻ theo Người; nhưng Người quan
tâm hơn đến thái độ dấn thân và sẵn sàng của người môn đệ muốn bước theo thầy.
* “Con Người không có chỗ tựa đầu”. Chúa Giê-su đã sinh ra trong máng cỏ và chết
trên thập giá bên ngoài tường thành Giê-ru-sa-lem. Chẳng lạ gì khi chúng ta thấy việc theo Chúa
có nghĩa là từ bỏ của cải vật chất và những tiện nghi. Vậy tôi có sẵn sàng từ bỏ một số tiện nghi hoặc
an toàn không?
_______________
Thứ Ba, ngày 3 tháng 7
Gio-an 20:24-29
Một người trong Nhóm Mười
Hai, tên là Tô-ma, cũng gọi là Đi-đy-mô, không ở với các ông khi Đức Giê-su đến.25
Các môn đệ khác nói với ông: "Chúng tôi đã được thấy Chúa!" Ông Tô-ma
đáp: "Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay
vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin."26
Tám ngày sau, các môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó
với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói:
"Bình an cho anh em."27 Rồi Người bảo ông Tô-ma: "Đặt
ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy.
Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin."28 Ông Tô-ma thưa Người:
"Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con! "29 Đức Giê-su
bảo: "Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà
tin!"
* Ông Tô-ma không tin vào sự Phục sinh cho đến
khi ông được nhìn thấy chính Chúa. Khi gặp
Chúa Giê-su và đặt ngón tay vào các vết thương của Chúa, mọi nghi ngờ của ông
Tô-ma biến mất và ông đã tuyên xưng đức tin một cách sâu xa: “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!”
* Như trường hợp ông Tô-ma cho thấy, ngay đến
các môn đệ Chúa đôi khi cũng đã nghi ngờ.
Chúa Giê-su gặp chúng ta ở bất cứ nơi nào. Chúa biết rằng trên nẻo đường đức tin, chúng
ta phải đối phó với nhiều thách đố. Lạy
Chúa, khi gặp thử thách, con cầu xin Chúa cho con được can đảm tuyên xưng đức
tin vào Chúa.
_______________
Thứ Tư, ngày 4 tháng 7
Mát-thêu 8:28-34
Khi Đức Giê-su sang bờ
bên kia, và đến miền Ga-đa-ra, thì có hai người bị quỷ ám từ trong đám mồ mả ra
đón Người; chúng rất dữ tợn, đến nỗi không ai dám qua lại lối ấy.29
Chúng la lên rằng: "Hỡi Con Thiên Chúa, chuyện chúng tôi can gì đến ông?
Chưa tới lúc mà ông đã đến đây làm khổ chúng tôi sao? "30 Khi ấy,
ở đàng xa, có một bầy heo rất đông đang ăn.31 Bọn quỷ nài xin Người
rằng: "Nếu ông đuổi chúng tôi, thì xin sai chúng tôi nhập vào bầy heo
kia."32 Người bảo: "Đi đi! " Chúng liền ra khỏi hai
người đó và nhập vào bầy heo. Thế là tất cả bầy heo từ trên sườn núi lao xuống
biển và chết đuối hết.33 Các người chăn heo chạy trốn vào thành, kể
lại mọi sự, và những gì đã xảy ra cho những người bị quỷ ám.34 Bấy
giờ, cả thành ra đón Đức Giê-su, và khi gặp Người, họ xin Người rời khỏi vùng đất
của họ.
* Sứ mệnh của Chúa Giê-su vượt mọi ranh giới. Người không sợ bước qua phía bên kia là miền
đất dân ngoại, nơi những người Do-thái thường không tới. Tại đó Chúa gặp sức mạnh của ma quỷ dưới dạng
những người bị quỷ ám và Người đã chế ngự họ.
Tuy nhiên dân chúng không nhận ra được quyền năng Thiên Chúa hoạt động
nơi Chúa Giê-su nên khẩn khoản xin Người rời khỏi họ.
* Lạy Chúa, có Chúa bên cạnh, con không phải sợ
hãi quyền lực bóng tối trong thế gian.
Chúa giải thoát con khỏi mọi sự dữ và làm tất cả để bảo đảm sự lành sẽ
chiến thắng. Xin Chúa giúp con tin vào
quyền năng Thiên Chúa trong đời sống con và biết để ý đến những đường lối Chúa
gửi sứ điệp ánh sáng của Chúa tới.
_______________
Thứ Năm, ngày 5 tháng 7
Mát-thêu 9:1-8
Đức Giê-su xuống thuyền,
băng qua hồ, trở về thành của mình.2 Người ta liền khiêng đến cho
Người một kẻ bại liệt nằm trên giường. Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su
bảo người bại liệt: "Này con, cứ yên tâm, con đã được tha tội rồi! "3
Có mấy kinh sư nghĩ bụng rằng: "Ông này nói phạm thượng."4
Nhưng Đức Giê-su biết ý nghĩ của họ, liền nói: "Sao các ông lại nghĩ xấu
trong bụng như vậy?5 Trong hai điều: một là bảo: "Con đã được
tha tội rồi", hai là bảo: "Đứng dậy mà đi", điều nào dễ hơn?6
Vậy, để các ông biết: ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội - bấy giờ Đức
Giê-su bảo người bại liệt: "Đứng dậy, vác giường đi về nhà! "7
Người bại liệt đứng dậy, đi về nhà.8 Thấy vậy, dân chúng sợ hãi và
tôn vinh Thiên Chúa đã ban cho loài người được quyền năng như thế.
* Đoạn Tin Mừng này nhắc nhở chúng ta về phẩm
chất của lòng thương xót mà Chúa Giê-su sắp công bố. Hành vi đầu tiên của Chúa là nói với người bại
liệt. Những lời khích lệ của Chúa là cụm
từ chúng ta thường nghe trong Kinh Thánh:
“Can đảm lên… tội lỗi các ngươi đã được tha rồi”. Đôi khi tôi có thể nghĩ rằng mình không có tội
lỗi gì hoặc tội lỗi mình quá nặng nề đến nỗi Chúa Giê-su không thể tha thứ. Nhưng Chúa Giê-su không vui vì các kinh sư
nghi ngờ Người có quyền tha tội, cho nên Chúa mới mau chứng minh Người có quyền
ấy.
* Chúa Giê-su chữa lành người bại liệt khi Người
thấy lòng tin của những kẻ khiêng người bệnh đến! Vậy ai là những người tôi mang họ đến trong đức
tin, trong cầu nguyện, trong tình bạn đồng hành và trong sự cảm thông? Ai là những người đã lấy đức tin của họ mà
đem con người yếu đuối của tôi đến với Chúa lần này lần khác trong đời tôi?
_______________
Thứ Sáu, ngày 6 tháng 7
Mát-thêu 9:9-13
Bỏ nơi ấy, Đức Giê-su đi ngang qua trạm thu thuế, thì thấy một
người tên là Mát-thêu đang ngồi tại trạm. Người bảo ông: "Anh hãy theo
tôi! " Ông đứng dậy đi theo Người.10 Khi Đức Giê-su đang dùng
bữa tại nhà ông ấy, có nhiều người thu thuế và tội lỗi kéo đến, cùng ăn với
Người và các môn đệ.11 Thấy vậy, những người Pha-ri-sêu nói với các
môn đệ Người rằng: "Sao Thầy các anh lại ăn uống với bọn thu thuế, và quân
tội lỗi như vậy? "12 Nghe thấy thế, Đức Giê-su nói: "Người
khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.13 Hãy về học
cho biết ý nghĩa của câu này: "Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế. Vì tôi
không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi."
*
“Sao Thầy các anh lại ăn uống với bọn thu thuế, và quân tội lỗi như
vậy?” Tôi hỏi mình: Tôi có giữ lòng ghét bỏ đối với những người
sống bên lề xã hội hoặc đối với bất cứ ai khá hơn tôi trong cuộc sống
không? Tôi được nhắc nhở rằng sự thù hận
có thể chặn đứng ánh sáng chiếu soi linh hồn tôi. Những cảm nghĩ tác hại như giận dữ và gây
thương tổn ảnh hưởng không những tới hạnh phúc của tôi, mà còn tới sự bình an
và niềm vui của những người chung quanh tôi nữa.
*
Chúa Giê-su kêu gọi tôi tới một nơi tốt hơn. Người kêu gọi tôi hãy có lòng thương xót đối
với những kẻ đang sống bên lề xã hội, hãy tỏ ra sự cảm thông và yêu thương đối
với họ. Giận dữ là điều xa xỉ tôi không
thể làm cho người ta. Lạy Chúa, xin giúp
con buông ra những thù hận, để chọn ánh sáng của lòng Chúa thương xót và ân
sủng của Chúa.
_______________
Thứ
Bảy, ngày 7 tháng 7
Mát-thêu 9:14-17
Bấy giờ, các môn đệ ông
Gio-an tiến lại hỏi Đức Giê-su rằng: "Tại sao chúng tôi và các người
Pha-ri-sêu ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay? "15 Đức
Giê-su trả lời: "Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể than khóc, khi
chàng rể còn ở với họ? Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi rồi, bấy giờ họ mới
ăn chay.16 Chẳng ai lấy vải mới mà vá áo cũ, vì miếng vá mới sẽ co lại,
khiến áo rách lại càng rách thêm.17 Người ta cũng không đổ rượu mới
vào bầu da cũ, vì như vậy, bầu sẽ bị nứt: rượu chảy ra và bầu cũng hư. Nhưng rượu
mới thì đổ vào bầu mới: thế là giữ được cả hai."
* Làm môn đệ Chúa Giê-su thì không bao giờ chỉ
mang một chiều kích mà thôi. Để bước đi
với Chúa Giê-su, tôi phải luôn nhớ rằng có lúc thì ăn chay, có lúc thì ăn mừng. Tôi có cố gắng hiểu biết thêm lời Chúa và kế
hoạch của Người dành cho tôi không?
* Chúa Giê-su muốn tâm trí chúng ta giống như bầu
da mới: cởi mở và sẵn sàng để đón nhận
rượu mới của Chúa Thánh Thần. Người
không muốn chúng ta khư khư ôm lấy dĩ vãng và chống lại công việc luôn mới do
Thánh Thần của Người thực hiện trong đời sống chúng ta. Vậy tôi có giữ chặt điều gì cưỡng lại công việc
mới mẻ của Chúa không?