TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN (Ngày
29 tháng 7 – ngày 4 tháng 8 năm 2018)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Trong lòng êm ái của Thiên Chúa
Tôi
không có ý phủ nhận rằng có điều gì đó thật tuyệt vời và kỳ diệu, thậm chí còn
lớn lao khôn dò về Thiên Chúa. Như có
người nào đó đã nhận xét, nếu như chúng ta hiểu được Thiên Chúa thì khi ấy điều
chúng ta hiểu sẽ chẳng còn là Thiên Chúa nữa.
Tuy nhiên, khi nghĩ đến những từ tuyệt
vời và kỳ diệu nói về Thiên Chúa,
tôi lại thường cho rằng chúng được sử dụng để nói lên những khía cạnh uy nghi
và quyền năng của Thiên Chúa. Tôi cần nhắc
nhở mình rằng những đặc nét về Thiên Chúa vĩ đại hơn cả những gì tôi hiểu được
cũng là những đặc nét êm dịu hơn và giúp người ta thấy thoải mái hơn. Tôi phải hiểu Thiên Chúa là Đấng khôn dò,
đúng thế, nhưng những sâu thẳm ấy lại là những sâu thẳm giúp cho người ta cảm
thấy nhẹ nhàng thanh thoát.
Có thể vào những ngày khó khăn, mọi sự
dường như không xuôi chảy, tôi cứ bảo mình hãy có một chút gì đó cộng thêm vào
bộ quần áo, đôi dép và cái gối để tập yoga của tôi. Một chút gì đó có thể là hãy dành một chút thời
gian để cảm nhận sự hiện diện của Chúa đang bao bọc tôi trong sự ấm áp của Người. Tôi có thể đào xới mọi dư âm của Chúa như tiếng
của cái ghế sắt gấp lại và chìm đắm trong thực tại Thiên Chúa giống như mình
đang ngồi trong lòng ấm áp của Người làm cho cả thân xác lẫn linh hồn tôi được ủi
an.
- Ginny Kubitz
Moyer, Taste and See: Experiencing the
Goodness of God
with Our Five Senses
Sự hiện diện của Chúa
Tôi dừng
lại một lúc để nghĩ đến tình yêu và ân sủng Chúa tỏ ra cho tôi. Tôi được tạo dựng theo hình ảnh Chúa; tôi là nơi cho Thiên Chúa ngự.
Sự tự do
Tôi được
tự do. Khi tôi nhìn vào chữ viết của những
lời này, thì dường như chúng đã tạo cho tôi một cảm nghĩ kinh ngạc. Phải, một cảm nghĩ tuyệt vời về tự do. Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa.
Ý thức
Trước sự
hiện diện của Thiên Chúa yêu thương, tôi thành thực nhìn vào những cảm nghĩ của
mình về ngày vừa qua: những thăng trầm
và những lãnh vực đều đều. Tôi có thấy
được Chúa đã hiện diện tại những nơi nào không?
Lời Chúa
Tôi đọc
chậm chậm Lời Chúa, đọc đi đọc lại vài lần, rồi lắng nghe điều Chúa nói với
tôi. (Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những
trang sau. Những điểm gợi ý đã có sẵn
cho bạn nếu cần sử dụng. Khi bạn đã sẵn
sàng, hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Nhớ
mình vẫn ở trong sự hiện của Chúa, tôi tưởng tượng Chúa Giê-su đang đứng hoặc
ngồi bên cạnh tôi, rồi tôi nói với Chúa những gì trong trí khôn tôi, những gì
trong tâm hồn tôi, nói như một người bạn chuyện vãn với một người bạn.
Kết thúc
Vinh
danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa. Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi đến
thiên thu vạn đại. A-men.
Tuần 17 Thường niên
Chúa Nhật, ngày 29 tháng 7
Gio-an 6:1-15
Sau đó, Đức Giê-su sang
bên kia Biển Hồ Ga-li-lê, cũng gọi là Biển Hồ Ti-bê-ri-a.2 Có đông đảo
dân chúng đi theo Người, bởi họ từng được chứng kiến những dấu lạ Người đã làm
cho những kẻ đau ốm.3 Đức Giê-su lên núi và ngồi đó với các môn đệ.4
Lúc ấy, sắp đến lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái.5 Ngước mắt
lên, Đức Giê-su nhìn thấy đông đảo dân chúng đến với mình. Người hỏi ông
Phi-líp-phê: "Ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây? "6 Người
nói thế là để thử ông, chứ Người đã biết mình sắp làm gì rồi.7 Ông
Phi-líp-phê đáp: "Thưa, có mua đến hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ
cho mỗi người một chút."8 Một trong các môn đệ, là ông An-rê,
anh ông Si-môn Phê-rô, thưa với Người:9 "Ở đây có một em bé có
năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng với ngần ấy người thì thấm vào
đâu! "10 Đức Giê-su nói: "Anh em cứ bảo người ta ngồi xuống
đi." Chỗ ấy có nhiều cỏ. Người ta ngồi xuống, nguyên số đàn ông đã tới khoảng
năm ngàn.11 Vậy, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân
phát cho những người ngồi đó. Cá nhỏ, Người cũng phân phát như vậy, ai muốn ăn
bao nhiêu tuỳ ý.12 Khi họ đã no nê rồi, Người bảo các môn đệ:
"Anh em thu lại những miếng thừa kẻo phí đi."13 Họ liền đi
thu những miếng thừa của năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn còn lại, và chất đầy
được mười hai thúng.14 Dân chúng thấy dấu lạ Đức Giê-su làm thì nói:
"Hẳn ông này là vị ngôn sứ, Đấng phải đến thế gian! "15
Nhưng Đức Giê-su biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, nên Người lại
lánh mặt, đi lên núi một mình.
* Chúa Giê-su bắt đầu với những gì đã có sẵn: Mấy ổ bánh và vài con cá khô. Vậy khi tôi thấy không thể có được những gì cần
phải có thì tôi sẽ cố gắng nhìn vào những gì tôi đã có.
* Các tông đồ thu lại những mẩu bánh còn dư, “để
không có gì bị mất đi”. Tôi có vô tâm đối
với sự phong phú của Thiên Chúa không?
Tôi có gìn giữ cẩn thận những tài nguyên và kho tàng ân huệ của Chúa
không?
_______________
Thứ Hai, ngày 30 tháng 7
Mát-thêu 13:31-35
Đức Giê-su còn trình bày cho họ nghe một dụ ngôn khác. Người nói:
"Nước Trời cũng giống như chuyện hạt cải người nọ lấy gieo trong ruộng
mình.32 Tuy nó là loại nhỏ nhất trong tất cả các hạt giống, nhưng
khi lớn lên, thì lại là thứ lớn nhất; nó trở thành cây, đến nỗi chim trời tới
làm tổ trên cành được."33 Người còn kể cho họ một dụ ngôn khác:
"Nước Trời cũng giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột,
cho đến khi tất cả bột dậy men."34 Tất cả các điều ấy, Đức
Giê-su dùng dụ ngôn mà nói với đám đông; và Người không nói gì với họ mà không
dùng dụ ngôn,35 hầu ứng nghiệm lời sấm của ngôn sứ: Mở miệng ra, tôi
sẽ kể dụ ngôn, công bố những điều được giữ kín từ tạo thiên lập địa.
*
Chúa Giê-su thường sử dụng những hình ảnh về sự nhỏ bé khi Người mô tả
Nước Trời. Qua những kỳ diệu của việc
tạo dựng, Thiên Chúa ban nước sinh động và ánh sáng rực rỡ để làm cho hạt cải
nhỏ xíu mọc lên dần dần trở thành “một bụi cây lớn nhất”, đâm rễ sâu và làm chỗ
cho chim trời làm tổ trên cành.
*
Lạy Chúa, con cầu nguyện cho con biết hướng lòng tới Nước Chúa trước
hết. Chúa mời gọi con cảm nghiệm sự sống
trọn vẹn Chúa muốn ban cho con. Chúa yêu
thương con vô điều kiện và gìn giữ con luôn đâm rễ sâu trong đức tin, để con
được biết Chúa hơn và cảm nghiệm tình yêu Chúa yêu thương con.
_______________
Thứ
Ba, ngày 31 tháng 7
Mát-thêu 13:36-43
Bấy giờ, Đức Giê-su bỏ
đám đông mà về nhà. Các môn đệ lại gần Người và thưa rằng: "Xin Thầy giải
nghĩa dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con nghe."37 Người
đáp: "Kẻ gieo hạt giống tốt là Con Người.38 Ruộng là thế gian.
Hạt giống tốt, đó là con cái Nước Trời. Cỏ lùng là con cái Ác Thần.39
Kẻ thù đã gieo cỏ lùng là ma quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên
thần.40 Vậy, như người ta nhặt cỏ lùng rồi lấy lửa đốt đi thế nào,
thì đến ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy.41 Con Người sẽ sai các
thiên thần của Người tập trung mọi kẻ làm gương mù gương xấu và mọi kẻ làm điều
gian ác, mà tống ra khỏi Nước của Người,42 rồi quăng chúng vào lò lửa;
ở đó, chúng sẽ phải khóc lóc nghiến răng.43 Bấy giờ người công chính
sẽ chói lọi như mặt trời, trong Nước của Cha họ. Ai có tai thì nghe.
* “Con Người sẽ sai các thiên thần của Người đến”. Chúa Giê-su đang nói rằng Thiên Chúa sẽ phân
chia mọi sự ra trong ngày tận thế. Đồng
thời chúng ta cũng không được giữ vai trò xét xử, vì chúng ta không phân biệt được
cỏ xấu với lúa tốt. Khi suy nghĩ, tôi thấy
những kẻ được Chúa Giê-su gọi là công chính lại không phải là những kẻ xem ra
được chúc phúc theo cái nhìn của văn hóa chúng ta, thí dụ những kẻ chiến thắng,
nhưng ngược lại là những người bị văn hóa coi là kẻ thất bại. Cuộc phán xét sau cùng có thể là một ngạc
nhiên rất lớn cho cả kẻ chiến chắng lẫn người thất bại.
* Lạy Chúa, xin mở mắt con để con biết ngạc
nhiên vì ân sủng và lòng thương xót của Chúa.
Xin Chúa giúp con nhận ra qua khuôn mặt mọi người ai là người con yêu dấu
của Chúa.
_______________
Thứ Tư, ngày 1 tháng 8
Mát-thêu 13:44-46
"Nước Trời giống
như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng. Có người kia gặp được thì liền chôn
giấu lại, rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy.45
"Nước Trời lại cũng giống như chuyện một thương gia đi tìm ngọc đẹp.46
Tìm được một viên ngọc quý, ông ta ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua
viên ngọc ấy”.
* Hạt ngọc, điều mà tôi đánh giá cao nhất của
tôi là gì? Kho tàng chôn giấu mà tôi sẵn
sàng hy sinh mọi sự để có được là gì?
* Thế giới này sẽ ra sao, nếu như hạt ngọc mà hết
thảy chúng ta tìm kiếm chính là việc phục vụ người nghèo cũng như kẻ sống bên lề
xã hội, và là việc chúng ta hành động cho hòa bình và công lý? Chúa Giê-su nói rằng khi ấy thế giới sẽ trở
nên giống như Nước Trời vậy! Lạy Chúa,
xin Chúa in sâu trong con cảm nhận về người khác như là kho tàng vô giá của
Chúa.
_______________
Thứ Năm, ngày 2 tháng 8
Mát-thêu 13:47-53
"Nước Trời lại còn giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom
được đủ thứ cá.48 Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt
cá tốt cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài.49 Đến ngày tận thế,
cũng sẽ xảy ra như vậy. Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi
hàng ngũ người công chính,50 rồi quăng chúng vào lò lửa. Ở đó, chúng
sẽ phải khóc lóc nghiến răng.51 "Anh em có hiểu tất cả những
điều ấy không? " Họ đáp: "Thưa hiểu."52 Người bảo họ:
"Bởi vậy, bất cứ kinh sư nào đã được học hỏi về Nước Trời, thì cũng giống như
chủ nhà kia lấy ra từ trong kho tàng của mình cả cái mới lẫn cái cũ."53
Khi Đức Giê-su kể các dụ ngôn ấy xong, Người đi khỏi nơi đó.
* Chúa Giê-su khuyên chúng ta hãy hết sức vun
đắp cho mọi người. Trách nhiệm của chúng
ta là chia sẻ Tin Mừng; còn việc của
Thiên Chúa là lựa chọn chúng ta tùy theo tâm hồn chúng ta, nhu cầu của chúng
ta, tội lỗi chúng ta và những tài năng của chúng ta.
* Lạy Chúa, xin cho lời Chúa đâm rễ sâu trong
tâm hồn con và xin biến đổi lối suy nghĩ, phân định và hành động của con. Xin cho con làm một học trò chuyên cần và một
môn đệ trung thành của Cựu Ước lẫn Tân Ước.
_______________
Thứ Sáu, ngày 3 tháng 8
Mát-thêu 13:54-58
Người về quê, giảng dạy dân chúng trong hội đường của họ, khiến họ sửng
sốt và nói: "Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như
thế?55 Ông không phải là con bác thợ sao? Mẹ của ông không phải là
bà Ma-ri-a; anh em của ông không phải là các ông Gia-cô-bê, Giô-xếp, Si-môn và
Giu-đa sao?56 Và chị em của ông không phải đều là bà con lối xóm với
chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông ta được như thế? "57 Và họ vấp
ngã vì Người. Nhưng Đức Giê-su bảo họ: "Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng
chỉ là ở chính quê hương mình và trong gia đình mình mà thôi."58
Người không làm nhiều phép lạ tại đó, vì họ không tin.
* Dân chúng kinh ngạc về giáo lý của Chúa
Giê-su. Khi chúng ta cảm thấy mình kinh
ngạc giống như vậy, thì đó là dấu hiệu cho thấy điều chúng ta đang lắng nghe
hoặc làm chứng là điều quan trọng, thậm chí còn gây khó khăn nữa. Mới đây tôi có bao giờ kinh ngạc không? Tôi có cưỡng lại khi được Chúa thúc giục để
thay đổi đời sống của mình không?
* Người ta đã vấp ngã vì nhiều lý do: cá nhân, chính trị, cả về tài chánh nữa. Khi nào tôi dễ dàng vấp phạm nhất? Phương diện nào trong đời sống mà tôi không
thích Chúa Giê-su đến để nói cho tôi hay?
_______________
Thứ Bảy, ngày 4 tháng 8
Mát-thêu 14:1-12
Thời ấy, tiểu vương Hê-rô-đê nghe danh tiếng Đức Giê-su,2 thì
nói với những kẻ hầu cận rằng: "Đó chính là ông Gio-an Tẩy Giả; ông đã từ
cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm phép lạ."3 Số là
vua Hê-rô-đê đã bắt trói ông Gio-an và tống ngục vì bà Hê-rô-đi-a, vợ ông
Phi-líp-phê, anh của nhà vua.4 Ông Gio-an có nói với vua: "Ngài
không được phép lấy bà ấy."5 Vua muốn giết ông Gio-an, nhưng
lại sợ dân chúng, vì họ coi ông là ngôn sứ.6 Vậy, nhân ngày sinh
nhật của vua Hê-rô-đê, con gái bà Hê-rô-đi-a đã biểu diễn một điệu vũ trước mặt
quan khách, làm cho nhà vua vui thích.7 Bởi đó, vua thề là hễ cô xin
gì, vua cũng ban cho.8 Nghe lời mẹ xui bảo, cô thưa rằng: "Xin
ngài ban cho con, ngay tại chỗ, cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả đặt trên mâm."9
Nhà vua lấy làm buồn, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên
truyền lệnh ban cho cô.10 Vua sai người vào ngục chặt đầu ông
Gio-an.11 Người ta đặt đầu ông trên mâm, mang về trao cho cô, và cô
ta đem đến cho mẹ.12 Môn đệ ông đến lấy thi hài ông đem đi mai táng,
rồi đi báo cho Đức Giê-su.
* Tối hôm ấy vua Hê-rô-đê không muốn hành quyết
ông Gio-an. Nhưng vì nhà vua là người
yếu đuối nên đã bị bà vợ thuyết phục.
Ông ta sợ dân chúng vì họ kính trọng Gio-an; giờ đây ông ta sợ phản ứng của những khách
mời nếu ông rút lại lời thề. Lạy Chúa,
xin ban cho con ơn can đảm để làm điều gì là đúng, mặc dù điều ấy có là điều
thông thường hay không.
* Vì Hê-rô-đê làm vua nên ông ta có thể chém
đầu Gio-an để khỏi phải nghe ngài khuyên dạy.
Vậy trong những cách nào tôi đã không muốn lắng nghe những sự thật không
làm tôi vui? Có thể tôi không cưỡng lại
sự thật ấy một cách mãnh liệt, nhưng chẳng phải chống cự như thế lại gây bạo
lực cho linh hồn tôi sao?