TUẦN 18 THƯỜNG NIÊN  (Ngày 5 – 11 tháng 8 năm 2018)

 

Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:

 

Theo những ước muốn của chúng ta

Ngay khi còn bé tôi đã yêu thích các con ong mật.  Ông nội tôi nuôi ong trong trang trại khi ông về hưu và tôi rất thích giúp ông bên cạnh những tổ ong.  Chúng tôi đi lấy mật hoặc chỉ kiểm tra xem ong có khỏe mạnh không.  Những điều làm cho tôi ngạc nhiên nhất, đó là ong siêng năng làm việc và cộng tác với nhau để sản xuất ra được một cái gì rất ngọt ngào và quảng đại.

          Mùa hè này trong một cuộc tĩnh tâm, tôi đã dành một thời gian để trong tinh thần chiêm niệm quan sát những con ong chúi đầu vào tâm điểm những đóa hoa đẹp mầu vàng và tím.  Lúc ấy tôi mới nhận định được mình phải sử dụng thời gian thế nào cho năm tới.  Tôi có nhiều sở thích và trách nhiệm, nhiều năng lực, tuy nhiên cũng cần phải chiêm niệm rất nhiều.  Tôi muốn đời mình phải sinh hoa trái và “để vinh quang Thiên Chúa được rạng rỡ hơn”.  Nhưng làm sao chọn lựa đây? 

          Một số con ong dính đầy phấn hoa ở chân khi chúng bay từ hoa này tới hoa khác.  Tôi thấy Chúa dẫn tôi chú ý tới sự kiện các con ong giúp cho công việc thụ phấn đang khi chúng say sưa hưởng mật ngọt mà chúng đem về để làm thành mật ong.  Chúng đâu có ý định làm công việc thụ phấn;  trái lại, việc thụ phấn là một kết quả phản hồi khi chúng di chuyển từ đóa hoa này sang đóa hoa khác.  Lời Chúa mời gọi tôi, đó là hãy đến với những sinh hoạt đặc biệt mà tôi được lôi cuốn tới và hãy quên đi những lo lắng mình sẽ trở nên hữu hiệu tại những lãnh vực nào.  Những khả năng sản xuất của loài ong gắn liền với chúng khi chúng làm theo những ước muốn của chúng, nên Thiên Chúa cũng bảo đảm với tôi rằng nếu cứ theo những ước muốn sâu xa nhất của tôi khi tôi đi làm hay ở nhà, thì tôi sẽ có khả năng sản xuất, dù tôi có nhìn thấy những kết quả của công việc mình hay không.

-  Marina McCoy, mục dotMagis, trang mạng IgnatianSpirituality.com

http://www.ignatianspirituality.com/22700/

following-our-deepest-desires-like-the-bees

 

Sự hiện diện của Chúa

Tôi dừng lại một lúc để suy nghĩ về tình yêu và ân sủng Chúa ban xuống trên tôi. 

Tôi được dựng nên theo hình ảnh Chúa;  tôi là nơi cho Thiên Chúa cư ngụ.

 

Sự tự do

Lạy Chúa, Chúa ban cho con ân huệ lớn lao là sự tự do.  Lạy Chúa, những lúc này xin Chúa ban cho con được tránh khỏi mọi hình thức kỳ thị chủng tộc hoặc thái độ không dung thứ.  Xin Chúa nhắc nhở con rằng tất cả chúng con đều bình đẳng trước con mắt đầy yêu thương của Chúa.

 

Ý thức

Biết là Chúa yêu thương tôi vô điều kiện, tôi có thể thành thực nhận ra mình là ai.

Ngày hôm qua thế nào?  Và tôi cảm thấy thế nào lúc này?  Tôi cởi mở chia sẻ cảm nghĩ của tôi với Chúa.

 

Lời Chúa

Tôi dành thì giờ đọc chậm chậm lời Chúa, đọc đi đọc lại vài lần, để tôi dừng lại ở bất cứ điều gì đánh động tôi.  (Xin bạn hãy lấy phần Kinh Thánh in ở những trang tiếp theo.  Các điểm gợi ý có sẵn để bạn sử dụng nếu cần.  Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).

 

Tâm sự với Chúa

Lạy Chúa, đôi khi con thắc mắc không biết phải nói gì nếu như con gặp mặt Chúa.

Con nghĩ con có thể thưa “Con cám ơn Chúa”, bởi Chúa luôn hiện diện ở đó vì con.

 

Kết thúc

Tôi cảm tạ Chúa về những lúc Chúa và tôi cùng ở với nhau và về mọi ơn soi sáng giúp tôi hiểu lời Chúa.

 

Tuần 18 Thường niên

 

Chúa Nhật, ngày 5 tháng 8

Gio-an 6:24-35

 

Vậy khi dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm Người.25 Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy? "26 Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.27 Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận."28 Họ liền hỏi Người: "Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn? "29 Đức Giê-su trả lời: "Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến."30 Họ lại hỏi: "Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông? Ông sẽ làm gì đây?31 Tổ tiên chúng tôi đã ăn man-na trong sa mạc, như có lời chép: Người đã cho họ ăn bánh bởi trời."32 Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực,33 vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian."34 Họ liền nói: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy."35 Đức Giê-su bảo họ: "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!

 

*  Khi Thiên Chúa ban man-na từ trời xuống cho dân Ít-ra-en đang lúc họ đói lả trong sa mạc, thì ban đầu họ vui mừng lắm.  Tuy nhiên chẳng bao lâu sau họ đã dần dần chán ngấy thứ lương thực này.

*  Khi nào tôi bị cám dỗ biến những thứ vật chất đời này để nuôi linh hồn thay vì tìm kiếm lương thực từ “bánh đích thực bởi trời”?

_______________

 

 

Thứ Hai, ngày 6 tháng 8

Lễ Chúa Hiển Dung

Mác-cô 9:2-10

 

Sáu ngày sau, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, chỉ mình các ông thôi, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông.3 Y phục Người trở nên rực rỡ, trắng tinh, không có thợ nào ở trần gian giặt trắng được như vậy.4 Và ba môn đệ thấy ông Ê-li-a cùng ông Mô-sê hiện ra đàm đạo với Đức Giê-su.5 Bấy giờ, ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng: "Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a."6 Thực ra, ông không biết phải nói gì, vì các ông kinh hoàng.7 Bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Và từ đám mây, có tiếng phán rằng: "Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người."8 Các ông chợt nhìn quanh, thì không thấy ai nữa, chỉ còn Đức Giê-su với các ông mà thôi.9 Ở trên núi xuống, Đức Giê-su truyền cho các ông không được kể lại cho ai nghe những điều vừa thấy, trước khi Con Người từ cõi chết sống lại.10 Các ông tuân lệnh đó, nhưng vẫn bàn hỏi nhau xem câu "từ cõi chết sống lại" nghĩa là gì.

 

*  Ông Phê-rô vui mừng lẫn ngạc nhiên kêu lên:  “Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay!”  Đó là cách chúng ta chắc chắn mình đã cảm nghiệm được sự hiện diện của Chúa:  trong vui mừng và ngạc nhiên, tạo vật tôn vinh Chúa trong sự hiện diện của Người.  Chúng ta thường quá lơ là trên mặt đất xoay vần này, chẳng bao giờ lắng nghe tiếng tim đập của trái đất.  Chúng ta nhìn vào những sâu thẳm của vũ trụ mà chắng khi nào nghe được tiếng hát của những vì sao.

*  Khi nào là lần mới đây nhất tôi đã hát ca và ngợi khen Chúa hết lòng hoặc vỗ tay hay hô vang niềm vui?

_______________

 

 

Thứ Ba, ngày 7 tháng 8

Mát-thêu 14:22-36

Đức Giê-su liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng.23 Giải tán họ xong, Người lên núi một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình.24 Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió.25 Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ.26 Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau: "Ma đấy! ", và sợ hãi la lên.27 Đức Giê-su liền bảo các ông: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ! "28 Ông Phê-rô liền thưa với Người: "Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài."29 Đức Giê-su bảo ông: "Cứ đến! " Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giê-su.30 Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên: "Thưa Ngài, xin cứu con với! "31 Đức Giê-su liền đưa tay nắm lấy ông và nói: "Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi? "32 Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng ngay.33 Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói: "Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa! "34 Khi qua biển rồi, thầy trò lên đất liền, vào Ghen-nê-xa-rét.35 Dân địa phương nhận ra Đức Giê-su, liền tung tin ra khắp vùng, và người ta đem tất cả những kẻ đau ốm đến với Người.36 Họ nài xin Người cho họ chỉ sờ vào tua áo của Người thôi, và ai đã sờ vào thì đều được khỏi.

 

*  Sau khi đã được bình an qua khỏi sóng gió nhờ Chúa Giê-su, các môn đệ Người vẫn chưa hiểu được những gì Người có thể và sẽ làm để chăm sóc họ.  Người xuất hiện giữa họ và đem lại cho họ sự trầm tĩnh cũng như thư thái trước cảnh hỗn độn.  Ông Phê-rô đã phản ứng bằng cách ao ước được làm một phép lạ, nhưng ao ước của ông chẳng mấy chốc rơi vào thất bại, hoảng sợ và cuối cùng là bái lạy Chúa Giê-su.  Đó có phải là cách chúng ta đáp lại lời mời gọi của Chúa không?  Bạn có thể nhận ra chính mình nơi con người ông Phê-rô không?

*  Chúng ta chính là đám môn đệ ấy phải không?  Chúng ta có gì gần giống với đức tin mà Chúa Giê-su mời gọi các môn đệ Người không?

_______________

 

 

Thứ Tư, ngày 8 tháng 8

Mát-thêu 15:21-28

 

Ra khỏi đó, Đức Giê-su lui về miền Tia và Xi-đôn,22 thì này có một người đàn bà Ca-na-an, ở miền ấy đi ra, kêu lên rằng: "Lạy Ngài là con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm! "23 Nhưng Người không đáp lại một lời.24 Người đáp: "Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ít-ra-en mà thôi."25 Bà ấy đến bái lạy mà thưa Người rằng: "Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi! "26 Người đáp: "Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con."27 Bà ấy nói: "Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống."28 Bấy giờ Đức Giê-su đáp: "Này bà, lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy." Từ giờ đó, con gái bà được khỏi.

 

*  Có lẽ đây là trường hợp duy nhất trong sách Tin Mừng nói về một người làm cho Chúa Giê-su phải đổi ý.  Xem ra Chúa muốn loại người đàn bà này ra khỏi sứ mệnh của Người vì bà ấy là người Ca-na-an, chứ không phải là một “con chiên lạc của nhà Ít-ra-en”.  Nhưng bà ấy rất kiên trì và đầy sáng tạo khi trả lời Chúa, sử dụng mọi khéo léo của bà.  Nhưng đằng sau lời nài van của bà lại là đức tin lớn lao và đó chính là điều Chúa Giê-su luôn thưởng công khi người ta xin Chúa chữa lành.

*  Bạn có thể nghĩ tới những thí dụ khác trong sách Tin Mừng cho thấy Chúa Giê-su đã cảm phục một người phụ nữ nói thẳng không?  Thẳng thắn trước những ao ước của chúng ta có thể là cách chúng ta không chọn lựa khi cầu nguyện, nhưng xem ra Chúa Giê-su chẳng quan tâm lắm đến thái độ ấy.

_______________

 

Thứ Năm, ngày 9 tháng 8

Mát-thêu 16:13-23

 

Khi Đức Giê-su đến vùng kế cận thành Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng: "Người ta nói Con Người là ai? "14 Các ông thưa: "Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, có người lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ."15 Đức Giê-su lại hỏi: "Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai? "16 Ông Si-môn Phê-rô thưa: "Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống."17 Đức Giê-su nói với ông: "Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời.18 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.19 Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy."20 Rồi Người cấm ngặt các môn đệ không được nói cho ai biết Người là Đấng Ki-tô.21 Từ lúc đó, Đức Giê-su Ki-tô bắt đầu tỏ cho các môn đệ biết: Người phải đi Giê-ru-sa-lem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ sống lại.22 Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người: "Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy! "23 Nhưng Đức Giê-su quay lại bảo ông Phê-rô: "Xa-tan, lui lại đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người."

 

*  Ông Phê-rô đặc biệt làm một cuộc tuyên xưng đức tin vào Thầy mình.  Nhưng khi Chúa Giê-su nói với các môn đệ rằng Người sẽ phải chịu đau khổ và bị giết, thì đối với Phê-rô điều ấy lại là quá đáng.  Rồi bất chấp lời quở trách nặng nề của Chúa, Phê-rô vẫn tiếp tục phạm cùng một lầm lỗi, ngay cho tới Bữa Tiệc ly khi ông từ chối để Chúa rửa chân cho ông.  Ông chỉ không muốn chấp nhận rằng sứ mệnh của Đấng ông đang đi theo sẽ kết thúc trong “thất bại”.

*  Tuy nhiên sứ mệnh tại thế của Chúa Giê-su lại mang đặc nét khiêm nhường, chống đối và thất bại.  Tôi đặt mình trong chỗ đứng của Phê-rô.  Điều gì giúp tôi chấp nhận khiêm nhường, chống đối và ngay cả đến thất bại?

_______________

 

 

Thứ Sáu, ngày 10 tháng 8

Gio-an 12:24-26

 

Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác.25 Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời.26 Ai phục vụ Thầy, thì hãy theo Thầy; và Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó. Ai phục vụ Thầy, Cha của Thầy sẽ quý trọng người ấy.

 

*  Chúa Giê-su rất thích sử dụng hình ảnh mảnh vườn hoặc ruộng lúa.  Trong cuộc sống tại một thành nhỏ miền quê, Chúa đã nhìn thấy rất nhiều hình ảnh này.  Thật là điều an ủi khi chúng ta được nhắc nhở là Chúa Giê-su đã xuất thân từ một nơi khiêm nhường như vậy;  như chúng ta đã thấy, kinh nghiệm của Người chẳng có gì là uyên bác cả.

*  Trong kinh nghiệm của chúng ta, đất để gieo lời Chúa mang ý nghĩa gì?  Trong đời sống của bạn, đâu là đất để lời Chúa có thể mọc lên?

_______________

 

 

Thứ Bảy, ngày 11 tháng 8

Mát-thêu 17:14-20

 

Khi thầy trò đến với đám đông, thì có một người tới quỳ xuống trước mặt Đức Giê-su15 và nói: "Thưa Ngài, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm: nhiều lần ngã vào lửa, và cũng nhiều lần ngã xuống nước.16 Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài chữa, nhưng các ông không chữa được."17 Đức Giê-su đáp: "Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà! Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem cháu lại đây cho tôi."18 Đức Giê-su quát mắng tên quỷ, quỷ liền xuất, và đứa bé được khỏi ngay từ giờ đó.19 Bấy giờ các môn đệ đến gần hỏi riêng Đức Giê-su rằng: "Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy? "20 Người nói với các ông: "Tại anh em kém tin! Thầy bảo thật anh em: nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này: "rời khỏi đây, qua bên kia! " nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được. (21 Giống quỷ này không chịu ra, nếu người ta không ăn chay cầu nguyện)."

 

*  Chúng ta hỏi Chúa Giê-su:  “Tại sao chúng con lại không thể hoàn tất công việc của Chúa trong đời sống chúng con?”  Theo bài đọc hôm nay, Chúa Giê-su cho chúng ta câu trả lời:  “Tại anh em kém tin!”

*  Lạy Chúa, xin ban cho chúng con đức tin rời được núi non – núi non của ươn lười và thụ động, của sợ hãi và lo lắng, của ích kỷ và thất vọng.

 

 

 

 

 

 

 

 

 


Không Gian Thánh Thiện - Sacred Space