TUẦN II MÙA CHAY (Ngày
17 – 23 tháng 3 năm 2019)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Một điều
gì đó đã dấy lên từ thâm tâm chúng ta.
Tôi cảm thấy như điều ấy gõ cửa tâm hồn tôi, nài nỉ tôi hãy nhận biết và
thả lỏng tâm hồn. Tôi không biết gọi nó
bằng cái tên gì, nhưng đúng là điều gì đó đã thức dậy sau thời gian dài ngủ
quên. Đúng thế, cái cảm giác gặm nhấm
này đã chồng chất hơn một năm nay, nhưng vào ngày hôm ấy tôi đã vật lộn với sự
hiện diện mạnh mẽ của nó ở trong tôi.
Tôi không có lời nào đáp lại cơn đói đã đòi hỏi tôi mỗi lúc một
hơn. Điều duy nhất có thể làm, đó là tôi
cố trầm tĩnh và nhận biết sự có mặt của
nó. Tôi nín thở và ngước nhìn lên Chúa,
cầu xin Người giúp đỡ tôi thực hiện một công việc không thể làm nổi: đó là ngồi yên và lặng thinh. Dần dần khi những nhịp thở sâu vẫn tiếp tục,
thì có được sự tĩnh lặng nội tâm. Tôi bắt
đầu nhận ra những cảnh vật chung quanh.
Khi ấy, tôi nhìn thấy rõ mọi sự – tất cả đều là đẹp đẽ, thánh thiện, hồng
ân Chúa ban. Trái tim tôi dâng đầy đến nỗi
tôi nghĩ nó muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Tôi ý thức rằng cơn đói mà tôi cảm nhận chính là ao ước có Chúa. Suốt một tiếng đồng hồ, tôi thở sâu trong
thinh lặng và trong sự kết hiệp với Chúa.
Hôm ấy tôi đã chạm tới một điều thật mạnh mẽ: Chúa ở trong tôi, cư ngụ trong khoảng không
gian nội tâm mà chỉ có Chúa và tôi mới đến đó được. Tôi hiểu được sự thánh thiện đang sống trong
tôi cũng như ở bên ngoài tôi, trong những khung cảnh đẹp đẽ của khu nhà tĩnh
tâm.
- Becky Eldredge, Busy
Lives & Restless Souls
Sự hiện diện của Chúa
Tôi dừng
lại một lúc và suy nghĩ về sự hiện diện của Chúa đem sự sống đến cho từng phần
thân thể tôi, cho mọi sự chung quanh tôi, cho tất cả cuộc sống tôi.
Sự tự do
Nhiều
quốc gia đang chịu khốn khổ vì chiến tranh trong lúc này. Tôi cúi đầu tạ ơn Chúa vì tôi được sống trong
tự do. Tôi cầu nguyện cho các tù nhân và
những người bị bắt bớ.
Ý thức
Biết rằng
Chúa yêu thương tôi vô điều kiện, tôi thành thực nhìn lại ngày hôm qua, với những
biến cố và những cảm nghĩ của tôi. Tôi
có điều gì để cảm tạ Chúa không? Vậy tôi
cám ơn Chúa. Có điều gì phải thống hối
không? Vậy tôi xin ơn tha thứ.
Lời Chúa
Giờ đây
tôi lấy bài Kinh Thánh trong ngày. Tôi đọc
chậm từng lời và xem có câu nào hoặc tâm tình nào đánh động tôi không. (Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những trang
sau. Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử
dụng nếu cần. Khi đã sẵn sàng, bạn hãy
trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lạy
Chúa, con biết chắc chắn có nhiều lần Chúa đã bồng con đi. Có những lần con đã vượt qua được những lúc
đen tối đều là nhờ sức mạnh của Chúa.
Kết thúc
Vinh
danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa,
Tự muôn
đời và chính hiện nay, luôn mãi đến thiên thu vạn đại. A-men.
Tuần II mùa Chay
Chúa
Nhật, ngày 17 tháng 3
Lu-ca 9:28b-36
Khoảng tám ngày sau khi
nói những lời ấy, Đức Giê-su lên núi cầu nguyện đem theo các ông Phê-rô, Gio-an
và Gia-cô-bê.29 Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi
khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà.30 Và kìa, có hai
nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Mô-sê và ông Ê-li-a.31 Hai vị
hiện ra, rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại
Giê-ru-sa-lem.32 Còn ông Phê-rô và đồng bạn thì ngủ mê mệt, nhưng
khi tỉnh hẳn, các ông nhìn thấy vinh quang của Đức Giê-su, và hai nhân vật đứng
bên Người.33 Đang lúc hai vị này từ biệt Đức Giê-su, ông Phê-rô thưa
với Người rằng: "Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng
ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a." Ông
không biết mình đang nói gì.34 Ông còn đang nói, thì bỗng có một đám
mây bao phủ các ông. Khi thấy mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ.35
Và từ đám mây có tiếng phán rằng: "Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển
chọn, hãy vâng nghe lời Người! "36 Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ
còn thấy một mình Đức Giê-su. Còn các môn đệ thì nín thinh, và trong những ngày
ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.
* Các ông Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê được đặc
ân nhận biết Chúa Giê-su trong uy quyền của Người. Chúng ta cũng có thể nhận ra nhau giống như vậy
nhờ Chúa Thánh Thần soi sáng. Trong mọi
lúc mang tính cách bí tích, chúng ta nhận ra những người mình yêu thương trong
phẩm giá đích thực của họ như là những người được Thiên Chúa yêu thương. Những mơ ước dành cho đứa con khi nó được rửa
tội, những ân sủng khi chúng ta chịu phép Thêm sức, nét đẹp của ơn tha thứ
trong bí tích Hòa giải, sự ấm áp khi rước Thánh Thể, hy vọng được chữa lành
trong bí tích Xức dầu bệnh nhân, phẩm giá của tình yêu bền vững trong bí tích
hôn phối, vẻ đẹp phục vụ của bí tích truyền chức. Đôi khi trang phục cũng giúp chúng ta ngưỡng
mộ được những điều vừa kể.
* Khi nào mắt bạn mở ra hoàn toàn để nhận biết
được phẩm giá hoàn toàn của người khác?
Bạn thử nhớ lại lúc ấy và nghiền ngẫm, cảm tạ Chúa đã ban cho bạn ân huệ
có được cái nhìn của Người.
_______________
Thứ Hai, ngày 18 tháng 3
Lu-ca 6:36-38
"Anh em hãy có lòng
nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ.37 Anh em đừng xét đoán, thì
anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị
Thiên Chúa lên án. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha.38
Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ
lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng
đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy."
* Chúa Giê-su mời gọi chúng ta hãy giống như
Thiên Chúa, không hơn khôn kém! Người
không có ý hù dọa chúng ta hoặc làm cho chúng ta cảm thấy chán nản vì lời mời gọi
lớn lao ấy, nhưng Người muốn chúng ta hãy ngưỡng mộ sự bao la về khả năng yêu
thương của Thiên Chúa. Theo bản tính
nhân loại, chúng ta không phải là vô hạn, nhưng chúng ta được kêu gọi hãy yêu
thương và hy vọng thật lớn lao. Lời mời
gọi của Chúa đến với chúng ta như đến với con người hiện thời, kêu gọi chúng ta
bước vào sự sống của Chúa.
* Xét đoán, lên án và thiếu lòng tha thứ luôn
ngăn cản điều tốt và làm cho tinh thần không bay bổng được. Lạy Chúa, xin Chúa giúp con biết sống quảng đại,
không phải bằng cách ép buộc con không được có điều này điều nọ, nhưng là biết
hoàn toàn chia sẻ những gì Chúa ban cho con.
_______________
Thứ
Ba, ngày 19 tháng 3
Lễ
thánh cả Giu-se, Bạn Trăm Năm của Đức Trinh Nữ Ma-ri-a
Mát-thêu
1:16, 18-21, 24
Gia-cóp sinh Giu-se, chồng
của bà Ma-ri-a, bà là mẹ Đức Giê-su cũng gọi là Đấng Ki-tô.
18
Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô: bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với
ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền
năng Chúa Thánh Thần.19 Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và
không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo.20 Ông
đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng:
"Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì
người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần.21 Bà sẽ sinh
con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân
Người khỏi tội lỗi của họ."
24
Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà.
* Chúng ta biết gì về thánh Giu-se? Chúng ta biết Ngài rất yêu thương Mẹ Ma-ri-a
đến nỗi dẹp bỏ mọi nghi ngờ về sự trong trắng của Mẹ và để mặc cho người ta coi
mình là cha ruột của Hài Nhi, dù Ngài biết không phải như vậy. (Khi Chúa Giê-su có mặt tại hội đường
Na-da-rét, những kẻ thù ghét Chúa đã đưa ra nhận xét: “Ông này chẳng phải là con ông Giu-se
sao?”); Ngài đã nuôi dưỡng con trẻ lớn
lên như chính con ruột mình, bất chấp mọi khó khăn và nguy hiểm, nhất là trong thời
gian đầu; Ngài đã dạy nghề cho
Chúa; Ngài đã yêu thương Chúa; và Chúa Giê-su đã trưởng thành (thể xác, can
đảm, ý chí mạnh mẽ, được mọi người thương mến), tất cả đều nói lên công lao dưỡng
dục của người cha nuôi là thánh Giu-se.
Thánh Giu-se là bổn mạng của những người cha nuôi.
* Tôi cầu nguyện cho tất cả những người tôi biết
họ là cha nuôi, cha kế, cha được người khác nuôi, cha độc thân và là hình ảnh người
cha đối với người khác.
_______________
Thứ Tư, ngày 20 tháng 3
Mát-thêu 20:17-28
Lúc sắp lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đưa Nhóm Mười Hai đi riêng
với mình, và dọc đường, Người nói với các ông:18 "Này chúng ta
lên Giê-ru-sa-lem, và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế và kinh sư. Họ sẽ
kết án xử tử Người,19 sẽ nộp Người cho dân ngoại nhạo báng, đánh đòn
và đóng đinh vào thập giá và, ngày thứ ba, Người sẽ trỗi dậy."20
Bấy giờ bà mẹ của các con ông Dê-bê-đê đến gặp Đức Giê-su, có các con bà đi
theo; bà bái lạy và kêu xin Người một điều.21 Người hỏi bà: "Bà
muốn gì? " Bà thưa: "Xin Thầy truyền cho hai con tôi đây, một người ngồi
bên hữu, một người bên tả Thầy trong Nước Thầy."22 Đức Giê-su
bảo: "Các người không biết các người xin gì! Các người có uống nổi chén
Thầy sắp uống không? " Họ đáp: "Thưa uống nổi."23 Đức
Giê-su bảo: "Chén của Thầy, các người sẽ uống; còn việc ngồi bên hữu hay
bên tả Thầy, thì Thầy không có quyền cho, nhưng Cha Thầy đã chuẩn bị cho ai,
thì kẻ ấy mới được."24 Nghe vậy, mười môn đệ kia tức tối với
hai anh em đó.25 Nhưng Đức Giê-su gọi các ông lại và nói: "Anh
em biết: thủ lãnh các dân thì dùng uy mà thống trị dân, những người làm lớn thì
lấy quyền mà cai quản dân.26 Giữa anh em thì không được như vậy: Ai
muốn làm lớn giữa anh em, thì phải làm người phục vụ anh em.27 Và ai
muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ anh em.28 Cũng như Con Người
đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng
sống làm giá chuộc muôn người."
* Khi cầu nguyện, chúng ta thường xin những điều
mình muốn. Khi đã ý thức hơn về sự hiện
diện của Chúa, chúng ta sẽ nhận ra Chúa muốn ban cho chúng ta điều lớn lao hơn
nữa. Rõ ràng dường như chúng ta cần phải
bỏ đi những khẩn cầu của mình, nhưng chúng ta lại sớm ý thức được rằng không điều
nào chúng ta thực sự muốn mà lại bị Chúa bỏ quên.
* Chúa Giê-su rất rõ ràng về mối tương quan giữa
Người với Thiên Chúa; Người biết mình là
ai và những gì Người phải cho đi. Lạy
Chúa, xin giúp con biết rõ hơn những điều phần con phải làm và những gì con nên
để cho Chúa.
______________
Thứ Năm, ngày 21 tháng 3
Lu-ca 16:19-31
"Có một ông nhà
giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình.20 Lại
có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông
nhà giàu,21 thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà
ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta.22 Thế rồi
người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà
giàu cũng chết, và người ta đem chôn.23 "Dưới âm phủ, đang khi
chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng xa, và thấy
anh La-da-rô trong lòng tổ phụ.24 Bấy giờ ông ta kêu lên: "Lạy
tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay
vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm!25
Ông Áp-ra-ham đáp: "Con ơi, hãy nhớ lại: suốt đời con, con đã nhận phần
phước của con rồi; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ,
La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ.26 Hơn nữa,
giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua
bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được.27
"Ông nhà giàu nói: "Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh
La-da-rô đến nhà cha con,28 vì con hiện còn năm người anh em nữa.
Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này!29
Ông Áp-ra-ham đáp: "Chúng đã có Mô-sê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời
các vị đó.30 Ông nhà giàu nói: "Thưa tổ phụ Áp-ra-ham, họ không
chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám
hối.31 Ông Áp-ra-ham đáp: "Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng
chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin."
* Bạn hãy dành ít phút để thưa với Chúa Giê-su
về câu chuyện này; hãy suy xét tình huống
Người đang suy nghĩ và xem tâm hồn Người đang cảm thấy thế nào. Rồi cùng với Chúa Giê-su, bạn hãy nhìn vào
tình huống của bạn, vào thế giới của bạn:
Ai là người giàu tự mãn? Ai là người
khinh miệt kẻ nghèo khổ?
* Chúa Giê-su mô tả ông La-da-rô như một kẻ bị
người đời bỏ quên, chỉ có những con chó chăm sóc cho ông thôi. Người giàu có trong thế giới chúng ta thường
phung phí tiền bạc để chăm sóc cho thú cưng chó mèo của họ hơn là chăm sóc cho
anh chị em họ. Tôi cầu xin Chúa mở tâm hồn
tôi và giúp tôi biết nhìn người nghèo với lòng cảm thông, để tôi trở nên giống
như Chúa Giê-su hơn.
_______________
Thứ Sáu, ngày 22 tháng 3
Mát-thêu 21:33-43, 45-46
Các ông hãy nghe một dụ
ngôn khác: "Có gia chủ kia trồng được một vườn nho; chung quanh vườn, ông
rào giậu; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá
điền canh tác, rồi trẩy đi xa.34 Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ
đến gặp các tá điền để thu hoa lợi.35 Bọn tá điền bắt các đầy tớ
ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ.36 Ông lại
sai một số đầy tớ khác đông hơn trước: nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy.37
Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: "Chúng
sẽ nể con ta."38 Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo
nhau: "Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài
nó! "39 Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho,
và giết đi.40 Vậy xin hỏi: Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn
tá điền kia? "41 Họ đáp: "Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn
chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi
cho ông."42 Đức Giê-su bảo họ: "Các ông chưa bao giờ đọc
câu này trong Kinh Thánh sao? Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng
góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng
ta.43 Bởi đó, tôi nói cho các ông hay: Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ
lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa
lợi… 45
Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pha-ri-sêu hiểu là Người
nói về họ.46 Họ tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì dân
chúng cho Người là một ngôn sứ.
* Chúa Giê-su nói về ông chủ vườn, khi ông đi vắng
thì khiến cho các tá điền quên mất họ là ai.
Tôi cầu nguyện cho hết thảy những ai coi nhẹ những dấu chỉ nói lên sự
chăm sóc của Thiên Chúa và cứ tưởng như Thiên Chúa vắng mặt. Xin cho lời cầu nguyện của tôi dành cho họ và
hành động của tôi ngày hôm nay làm chứng cho sự hiện diện và tình yêu của Chúa.
* Chúa Giê-su – người Con trong dụ ngôn – đến với
chúng ta để chúng ta được lãnh nhận gia nghiệp;
chúng ta không cần phải dùng sức mạnh mà chiếm đoạt điều gì, mà chỉ có
thể tín thác vào lời hứa, sứ điệp và sự hiện diện của Chúa Giê-su mà thôi.
_______________
Thứ Bảy, ngày 23 tháng 3
Lu-ca 15:1-3, 11-32
Các người thu thuế và
các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng.2
Những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: "Ông này đón tiếp
phường tội lỗi và ăn uống với chúng."3 Đức Giê-su mới kể cho họ
dụ ngôn này:
11
Rồi Đức Giê-su nói tiếp: "Một người kia có hai con trai.12 Người
con thứ nói với cha rằng: "Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng.
Và người cha đã chia của cải cho hai con.13 Ít ngày sau, người con
thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung
phí tài sản của mình.14 "Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại
xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng
thiếu,15 nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng; người này
sai anh ta ra đồng chăn heo.16 Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà
nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho.17 Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự
nhủ: "Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta
ở đây lại chết đói!18 Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với
người: "Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha,19 chẳng
còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.20
Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha.21 Bấy giờ người con nói rằng:
"Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con
cha nữa. ..22 Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng: "Mau
đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu,23
rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng!24
Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy. Và họ bắt đầu
ăn mừng.25 "Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi
anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa,26 liền gọi một
người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì.27 Người ấy trả lời:
"Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh
khoẻ.28 Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha
cậu ra năn nỉ.29 Cậu trả lời cha: "Cha coi, đã bao nhiêu năm trời
con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được
một con dê con để con ăn mừng với bạn bè.30 Còn thằng con của cha
đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại
giết bê béo ăn mừng!31 "Nhưng người cha nói với anh ta: "Con
à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con.32
Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống,
đã mất mà nay lại tìm thấy."
* Câu chuyện này thường được kể lại để nhấn mạnh
đến lòng tha thứ hoặc chú trọng đến việc chúng ta cần phải sám hối. Nhưng dường như Chúa Giê-su kể dụ ngôn này là
để chúng ta biết cậy trông vào lòng thương xót hằng có của Thiên Chúa. Cha yêu thương trên trời chỉ muốn chúc phúc
và phục hồi tình yêu cùng phẩm giá chúng ta mà thôi.
* Lạy Chúa, trong mùa Chay này, xin giúp con
không chỉ hoàn toàn chú tâm đến tội lỗi con, nhưng xin giữ tâm hồn con chú ý đến
tình yêu của Chúa. Xin Chúa đừng để con
bị chi phối do bất cứ hình ảnh sai lạc nào về chính con, nhưng xin cho con biết
lắng nghe Chúa mời gọi hãy lớn lên theo hình ảnh Chúa, hãy phản ánh tình yêu của
Chúa.