TUẦN IV MÙA CHAY (Ngày
31 tháng 3 – ngày 6 tháng 4 năm 2019)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Chúng
ta nên biết rằng mình có thể đến với Chúa bất cứ lúc nào và bất cứ nơi
đâu. Chúng ta mang trong mình chúng ta
ngôi nhà nguyện – một không gian thánh thiện – nên có thể cầu xin Chúa ở mọi thời
điểm. Chúa là người bạn chúng ta có thể
nói chuyện với Ngài suốt ngày: khi chúng
ta thức dậy, nấu nướng, ăn uống, lái xe/đi làm, khi chơi đùa hoặc vui vẻ với bạn
bè. Chúa sẵn sàng nói với chúng ta khi
chúng ta giặt quần áo, thay tã cho con, chạy xe đón rước bạn đi làm, chở con
cái đứa này đứa kia tham dự sinh hoạt của chúng, xem chừng chúng làm bài vở và
sắp đặt thời biểu cho gia đình. Mọi sự đều là thánh thiện vì ngày sống của
chúng ta đầy ắp những phương thức để Chúa có thể xen vào cũng như giúp chúng ta
trở về với Chúa khi chúng ta suy nghĩ, cầu nguyện và xét mình.
- Becky
Eldredge, Busy Lives & Restless Souls
Sự hiện diện của Chúa
Tôi dừng
lại một chút để suy nghĩ về tình yêu và ân sủng Chúa ban xuống cho tôi. Tôi được tạo dựng theo hình ảnh Chúa; tôi là nơi Chúa cư ngụ.
Sự tự do
Lạy
Chúa, Chúa ban cho con ân huệ tự do. Lạy
Chúa, xin Chúa cho con được thoát khỏi óc kỳ thị hoặc không dung thứ. Xin Chúa nhắc nhở cho con biết tất cả chúng
con đều bình đẳng trước mặt Chúa.
Ý thức
Biết rằng
Chúa yêu thương tôi vô điều kiện, tôi có thể thành thực về con người mình.
Hôm qua
tôi ra sao, và hiện giờ tôi cảm thấy thế nào?
Tôi cởi mở chia sẻ cảm nghĩ của tôi với Chúa.
Lời Chúa
Tôi
dành thì giờ đọc chậm chậm Lời Chúa vài lần, để tâm hồn mình dừng lại ở bất cứ
điều gì đánh động tôi. (Xin bạn lấy phần
Kinh Thánh ở những trang tiếp theo. Những
điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu cần.
Khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lạy
Chúa, đôi khi con không biết mình phải nói gì nếu con gặp riêng Chúa. Con nghĩ con có thể thưa “Cảm tạ Chúa” vì
Chúa luôn ở đấy vì con.
Kết thúc
Tôi cám
ơn Chúa về những lúc Chúa và tôi cùng ở với nhau và về những ơn soi sáng Người
giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.
Tuần IV mùa Chay
Chúa Nhật, ngày 31 tháng 3
Gio-an 9:1, 6-9, 13-17, 34-38 (bài Tin Mừng năm A)
Đi ngang qua, Đức Giê-su
nhìn thấy một người mù từ thuở mới sinh… 6 Đức Giê-su nhổ nước miếng
xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người mù,7 rồi bảo anh ta:
"Anh hãy đến hồ Si-lô-ác mà rửa" (Si-lô-ác có nghĩa là: người được
sai phái). Vậy anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được.8
Các người láng giềng và những kẻ trước kia thường thấy anh ta ăn xin mới nói:
"Hắn không phải là người vẫn ngồi ăn xin đó sao?"9 Có người nói:
"Chính hắn đó! " Kẻ khác lại rằng: "Không phải đâu! Nhưng là một
đứa nào giống hắn đó thôi! " Còn anh ta thì quả quyết: "Chính tôi
đây!"… 13 Họ dẫn kẻ trước đây bị mù đến với những
người Pha-ri-sêu.14 Nhưng ngày Đức Giê-su trộn chút bùn và làm cho mắt
anh ta mở ra lại là ngày sa-bát.15 Vậy, các người Pha-ri-sêu hỏi
thêm một lần nữa làm sao anh nhìn thấy được. Anh trả lời: "Ông ấy lấy bùn
thoa vào mắt tôi, tôi rửa và tôi nhìn thấy."16 Trong nhóm
Pha-ri-sêu, người thì nói: "Ông ta không thể là người của Thiên Chúa được,
vì không giữ ngày sa-bát"; kẻ thì bảo: "Một người tội lỗi sao có thể
làm được những dấu lạ như vậy? " Thế là họ đâm ra chia rẽ.17 Họ
lại hỏi người mù: "Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh? "
Anh đáp: "Người là một vị ngôn sứ!"…34
Họ đối lại: "Mày sinh ra tội lỗi ngập đầu, thế mà mày lại muốn làm thầy
chúng ta ư? " Rồi họ trục xuất anh.35 Đức Giê-su nghe nói họ đã
trục xuất anh. Khi gặp lại anh, Người hỏi: "Anh có tin vào Con Người
không? "36 Anh đáp: "Thưa Ngài, Đấng ấy là ai để tôi tin?
"37 Đức Giê-su trả lời: "Anh đã thấy Người. Chính Người
đang nói với anh đây."38 Anh nói: "Thưa Ngài, tôi
tin." Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người.
* Không những anh mù được sáng mắt, mà còn được
ơn can đảm để nhận biết những gì Chúa Giê-su đã làm cho anh: “Chính tôi đây”. Theo câu chuyện đầy đủ (Gio-an 9:1-38), khi
nhóm Pha-ri-sêu lý luận với anh rằng Chúa Giê-su là một kẻ tội lỗi vì Người đã
phạm luật khi chữa bệnh vào ngày sa-bát, thì anh đã không chút sợ hãi trả lời rằng: “Người là một vị ngôn sứ”. Cuối cùng, khi anh bị đuổi ra khỏi đền thờ và
Chúa Giê-su đi tìm anh, chúng ta nghe anh nói:
“Thưa Ngài, tôi tin”. Giờ đây anh
còn nhìn thấy bằng con mắt đức tin nữa.
* Bạn hãy xin Chúa ban cho bạn ơn can đảm để
làm chứng cho đức tin: đôi khi phải làm
chứng một cách nghiêm túc, đôi khi cách khôi hài! “Đức Ki-tô là Đấng Thánh, hãy
tôn Người làm Chúa ngự trị trong lòng anh em. Hãy luôn luôn sẵn sàng trả lời
cho bất cứ ai chất vấn về niềm hy vọng của anh em. Nhưng phải trả lời cách hiền
hoà và với sự kính trọng” (1 Phê-rô 3:15-16).
_______________
Thứ Hai, ngày 1 tháng 4
Gio-an 4:43-54
Sau hai ngày, Đức Giê-su bỏ nơi đó đi Ga-li-lê.44
Chính Người đã quả quyết: ngôn sứ không được tôn trọng tại quê hương mình.45
Khi Người đến Ga-li-lê, dân chúng trong miền đón tiếp Người, vì đã được chứng
kiến tất cả những gì Người làm tại Giê-ru-sa-lem trong dịp lễ, bởi lẽ chính họ
cũng đã đi dự lễ.46 Vậy Đức Giê-su trở lại Ca-na miền Ga-li-lê, là
nơi Người đã làm cho nước hoá thành rượu. Bấy giờ có một sĩ quan cận vệ của nhà
vua có đứa con trai đang bị bệnh tại Ca-phác-na-um.47 Khi nghe tin
Đức Giê-su từ Giu-đê đến Ga-li-lê, ông tới gặp và xin Người xuống chữa con ông
vì nó sắp chết.48 Đức Giê-su nói với ông: "Các ông mà không
thấy dấu lạ điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu! "49 Viên
sĩ quan nói: "Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất! "50
Đức Giê-su bảo: "Ông cứ về đi, con ông sống." Ông tin vào lời Đức
Giê-su nói với mình, và ra về.51 Ông còn đang đi xuống, thì gia nhân
đã đón gặp và nói là con ông sống rồi.52 Ông hỏi họ con ông đã bắt
đầu khá hơn vào giờ nào. Họ đáp: "Hôm qua, vào lúc một giờ trưa thì cậu
hết sốt."53 Người cha nhận ra là vào đúng giờ đó, Đức Giê-su đã
nói với mình: "Con ông sống", nên ông và cả nhà đều tin.54
Đó là dấu lạ thứ hai Đức Giê-su đã làm, khi Người từ miền Giu-đê đến miền
Ga-li-lê.
*
Bạn hãy nghĩ đến những người yếu đau bạn đang cầu nguyện cho họ. Có lẽ lời cầu nguyện của bạn và của những
người khác đã dự phần vào việc phục hồi sức khỏe họ – hoặc với kết quả không
thấy được. Tuy nhiên chẳng có lời cầu
nguyện nào là vô ích đâu. Việc cầu
nguyện cho người khác làm cho các mối tương quan bền vững hơn, cho tâm hồn bình
lặng hơn và được Chúa nhậm lời.
* Giờ đây tôi muốn cầu nguyện cho ai? Tôi tin
rằng Chúa sẽ nhậm lời theo cách nào tốt nhất.
_______________
Thứ
Ba, ngày 2 tháng 4
Gio-an 5:1-16
Sau đó, nhân dịp lễ của
người Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem.2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần
Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành
lang.3 Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở
đó, (chờ cho nước động,4 vì thỉnh thoảng có thiên thần Chúa xuống hồ
khuấy nước lên; khi nước khuấy lên, ai xuống trước, thì dù mắc bệnh gì đi nữa,
cũng được khỏi).5 Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm.6
Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì
nói: "Anh có muốn khỏi bệnh không? "7 Bệnh nhân đáp:
"Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới
đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi! "8 Đức Giê-su bảo:
"Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi! "9 Người ấy liền được
khỏi bệnh, vác chõng và đi được.
Hôm đó lại là ngày sa-bát.10 Người Do-thái mới nói với
kẻ được khỏi bệnh: "Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng!
"11 Nhưng anh đáp: "Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói
với tôi: "Anh hãy vác chõng mà đi! "12 Họ hỏi anh:
"Ai là người đã bảo anh: "Vác chõng mà đi"? "13
Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi,
vì có đám đông ở đấy.14 Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ
và nói: "Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn
hơn trước! "15 Anh ta đi nói với người Do-thái: Đức Giê-su là
người đã chữa anh khỏi bệnh.16 Do đó, người Do-thái chống đối Đức
Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.
* Ba mươi tám năm chờ đợi! Chúa Giê-su có lựa chọn người này vì biết rằng
anh đã phải chịu đựng sự đau yếu lâu hơn mọi người không? Chúa Giê-su kiên nhẫn nói với anh và để cho
con người anh nói lên nỗi đau của kẻ cô đơn, nhưng Người cũng khơi lên ước muốn
được chữa lành của anh. Chúa Giê-su nói
với chúng ta về ước muốn của Người dành cho kẻ được chữa lành: “Đừng phạm tội nữa…”
* Trong gia đình bạn hoặc trong số bạn bè, có
ai đau yếu không? Bạn hãy đem đến với
Chúa từng người một, xin Người làm điều gì tốt nhất cho họ. Có thể bạn cũng quan tâm về sức khỏe của bản
thân bạn nữa? Hãy nói với Chúa về những
lo lắng của bạn và để chúng lại cho Chúa.
“Mọi âu lo, hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc anh em” (1 Phê-rô 5:7).
_______________
Thứ Tư, ngày 3 tháng 4
Gio-an 5:17-30
Đức Giê-su đáp lại: "Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng
làm việc."18 Bởi vậy, người Do-thái lại càng tìm cách giết Đức
Giê-su, vì không những Người phá luật sa-bát, lại còn nói Thiên Chúa là Cha của
mình, và như thế là tự coi mình ngang hàng với Thiên Chúa.19 Đức
Giê-su lên tiếng nói với họ rằng: "Thật, tôi bảo thật các ông: người Con
không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha làm;
vì điều gì Chúa Cha làm, thì người Con cũng làm như vậy.20 Quả thật,
Chúa Cha yêu người Con và cho người Con thấy mọi điều mình làm, lại sẽ còn cho
người Con thấy những việc lớn lao hơn nữa, khiến chính các ông cũng phải kinh
ngạc.21 Chúa Cha làm cho kẻ chết trỗi dậy và ban sự sống cho họ thế
nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tuỳ ý.22 Quả thật, Chúa
Cha không xét xử một ai, nhưng đã ban cho người Con mọi quyền xét xử,23
để ai nấy đều tôn kính người Con như tôn kính Chúa Cha. Kẻ nào không tôn kính
người Con, thì cũng không tôn kính Chúa Cha, Đấng đã sai người Con.24
Thật, tôi bảo thật các ông: ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có
sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống.25
Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến - và chính là lúc này đây - giờ các kẻ
chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe thì sẽ được sống.26 Quả
thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế nào, thì cũng ban cho người Con được có
sự sống nơi mình như vậy,27 lại ban cho người Con được quyền xét xử,
vì người Con là Con Người.28 Các ông chớ ngạc nhiên về điều này, vì
giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng người Con29 và sẽ ra
khỏi đó: ai đã làm điều lành, thì sẽ sống lại để được sống; ai đã làm điều dữ,
thì sẽ sống lại để bị kết án.30 Tôi không thể tự ý mình làm gì. Tôi
xét xử theo như tôi được nghe, và phán quyết của tôi thật công minh, vì tôi
không tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng theo ý Đấng đã sai tôi.
* Khi sách Tin Mừng Gio-an sử dụng thuật ngữ
“người Do-thái” thì đó là ám chỉ những người Do-thái chối bỏ Chúa Giê-su; tóm lại, Chúa Giê-su và các môn đệ là dân
Do-thái. Khi Chúa Giê-su nói rằng ngày
sa-bát được tạo nên cho con người (Mc 2:27) và khi Người gọi Thiên Chúa là Cha
của Người, thì Người đã thách thức cái nhìn của dân chúng về Thiên Chúa và
tuyên bố rằng Thiên Chúa không như một nhà làm luật lệ, mà là một người cha từ
ái đối với hết thảy con cái mình.
* “Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc thì tôi
cũng làm việc”. Thánh Inhaxiô Loyola
quen nói rằng Chúa hằng làm việc vì chúng ta:
chúng ta nhận được những kết quả không ngờ, hoặc chúng ta đang ở đúng
nơi đúng lúc. Đó đều là những dấu hiệu
cho thấy Thiên Chúa quan phòng đang hoạt động. Bạn hãy cảm tạ Chúa về những thời điểm này.
_______________
Thứ Năm, ngày 4 tháng 4
Gio-an 5:31-47
Nếu tôi làm chứng về chính mình, thì lời chứng của tôi không thật.32
Có Đấng khác làm chứng về tôi, và tôi biết: lời Người làm chứng về tôi là lời
chứng thật.33 Chính các ông đã cử người đến gặp ông Gio-an, và ông
ấy đã làm chứng cho sự thật.34 Phần tôi, tôi không cần lời chứng của
một phàm nhân, nhưng tôi nói ra những điều này để các ông được cứu độ.35
Ông Gio-an là ngọn đèn cháy sáng, và các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng của ông
trong một thời gian.36 Nhưng phần tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn
lời chứng của ông Gio-an: đó là những việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn
thành; chính những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi.37
Chúa Cha, Đấng đã sai tôi, chính Người cũng đã làm chứng cho tôi. Các ông đã
không bao giờ nghe tiếng Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người.38
Các ông đã không để cho lời Người ở mãi trong lòng, bởi vì chính các ông không
tin vào Đấng Người đã sai đến.39 Các ông nghiên cứu Kinh Thánh, vì
nghĩ rằng trong đó các ông sẽ tìm được sự sống đời đời. Mà chính Kinh Thánh lại
làm chứng về tôi.40 Các ông không muốn đến cùng tôi để được sự sống.41
Tôi không cần người đời tôn vinh.42 Nhưng tôi biết: các ông không có
lòng yêu mến Thiên Chúa.43 Tôi đã đến nhân danh Cha tôi, nhưng các
ông không đón nhận. Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến, thì các ông lại đón
nhận.44 Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát
xuất từ Thiên Chúa duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được?45
Các ông đừng tưởng là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ông
chính là ông Mô-sê, người mà các ông tin cậy.46 Vì nếu các ông tin
ông Mô-sê, thì hẳn các ông cũng tin tôi, bởi lẽ ông ấy đã viết về tôi.47
Nhưng nếu điều ông ấy viết mà các ông không tin, thì làm sao tin được lời tôi
nói? "
* Đây là một đoạn Tin Mừng khó hiểu. Tuy nhiên cầu nguyện không phải là nghiên
cứu. Vậy bạn cứ chú tâm vào những gì
mình hiểu! Chúa Giê-su bao giờ cũng ý
thức mình được Chúa Cha sai đến. Điều
quan trọng duy nhất đối với Người chính là việc Chúa Cha làm chứng cho Người và
Người đã nhận được lời chứng ấy khi Người chịu phép rửa và biến đổi hình
dạng. “"Đây
là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người" (Mát-thêu 3:17; 17:5).
Trong khi Chúa Giê-su được tự do nói về
Chúa Cha và vương quốc của Người, bất chấp mọi chống đối, thì cũng giống như
chúng ta, Người vẫn nhạy cảm trước sự chế diễu và thù nghịch.
* Bạn hãy cám ơn Chúa về những khích lệ bạn
nhận được từ gia đình, trường học và bạn hữu.
Hãy tìm cách tha thứ cho những người đã từng gây thất vọng cho bạn.
_______________
Thứ Sáu, ngày 5 tháng 4
Gio-an 7:1-2, 10, 25-30
Sau đó, Đức Giê-su thường đi lại trong miền Ga-li-lê; thật vậy, Người
không muốn đi lại trong miền Giu-đê, vì người Do-thái tìm giết Người.2
Lễ Lều của người Do-thái gần tới,10 Tuy nhiên, khi anh em Người đã
lên dự lễ, thì chính Người cũng lên, nhưng không công khai và hầu như bí mật.25
Bấy giờ có những người ở Giê-ru-sa-lem nói: "Ông này không phải là người
họ đang tìm giết đó sao?26 Kìa, ông ta ăn nói công khai mà họ chẳng
bảo gì cả. Phải chăng các nhà hữu trách đã thực sự nhìn nhận ông là Đấng Ki-tô?27
Ông ấy, chúng ta biết ông xuất thân từ đâu rồi; còn Đấng Ki-tô, khi Người đến
thì chẳng ai biết Người xuất thân từ đâu cả."28 Lúc giảng dạy
trong Đền Thờ, Đức Giê-su nói lớn tiếng rằng: "Các ông biết tôi ư? Các ông
biết tôi xuất thân từ đâu ư? Tôi đâu có tự mình mà đến. Đấng đã sai tôi là Đấng
chân thật. Các ông, các ông không biết Người.29 Phần tôi, tôi biết
Người, bởi vì tôi từ nơi Người mà đến, và chính Người đã sai tôi."30
Bấy giờ họ tìm cách bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt, vì giờ của Người
chưa đến.
* Bạn hãy lưu ý đến chi tiết “nhưng không công
khai và hầu như bí mật”. Chúa Giê-su
không bao giờ muốn trở thành cái rốn vũ trụ.
Nhưng Người luôn hướng đến Cha Người, đến mục đích của đời Người, nói về
Chúa Thánh Thần là Đấng phải đến. “Họ tìm cách bắt Người…” Nhưng chân trời chính là khi “giờ của Người”
sẽ đến, giờ cái chết của Người và giờ vinh hiển của Người. “Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu
thương họ đến cùng” (Gio-an 13:1).
* Trong thinh lặng, bạn hãy cúi mình trước mầu
nhiệm Thiên Chúa là Cha, Con và Thánh Thần, rồi bạn hãy chậm rãi cầu
nguyện: “Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con,
cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa”.
_______________
Thứ Bảy, ngày 6 tháng 4
Gio-an 7:40-53
Trong dân chúng, có những người nghe các lời ấy thì nói: "Ông này
thật là vị ngôn sứ."41 Kẻ khác rằng: "Ông này là Đấng
Ki-tô." Nhưng có kẻ lại nói: "Đấng Ki-tô mà lại xuất thân từ Ga-li-lê
sao?42 Nào Kinh Thánh đã chẳng nói: Đấng Ki-tô xuất thân từ dòng dõi
vua Đa-vít và từ Bê-lem, làng của vua Đa-vít sao? "43 Vậy, vì
Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ.44 Một số trong bọn họ muốn bắt Người,
nhưng chẳng có ai tra tay bắt.45 Các vệ binh trở về với các thượng
tế và người Pha-ri-sêu. Họ liền hỏi chúng: "Tại sao các anh không điệu ông
ấy về đây? "46 Các vệ binh trả lời: "Xưa nay chưa hề đã có
ai nói năng như người ấy! "47 Người Pha-ri-sêu liền nói với
chúng: "Cả các anh nữa, các anh cũng bị mê hoặc rồi sao?48
Trong hàng thủ lãnh hay trong giới Pha-ri-sêu, đã có một ai tin vào tên ấy đâu?49
Còn bọn dân đen này, thứ người không biết Lề Luật, đúng là quân bị nguyền rủa!
"50 Trong nhóm Pha-ri-sêu, có một người tên là Ni-cô-đê-mô,
trước đây đã đến gặp Đức Giê-su; ông nói với họ:51 "Lề Luật của
chúng ta có cho phép kết án ai, trước khi nghe người ấy và biết người ấy làm gì
không? "52 Họ đáp: "Cả ông nữa, ông cũng là người Ga-li-lê
sao? Ông cứ nghiên cứu, rồi sẽ thấy: không một ngôn sứ nào xuất thân từ
Ga-li-lê cả."53 Sau đó, ai nấy trở về nhà mình.
* Đây là hai cách chúng ta đến gần với Chúa
Giê-su: có những người nghe Chúa, nhìn
xem Người sống thế nào, rồi yêu mến và ngưỡng mộ Người. Nhưng cũng có những người trở lại với sách vở
của họ và tranh luận về gốc gác của mình.
Lạy Chúa, xin cứu con đừng để con mất Chúa giữa đống sách vở và lý
luận. Xin cho con được gặp gỡ, biết và
ngưỡng mộ Chúa.
* “Xưa nay chưa hề đã có ai nói năng như người
ấy!” Tôi có thể nghe Chúa Giê-su nói với
tôi qua Kinh Thánh bất cứ lúc nào tôi muốn – nhưng có lẽ lời của Chúa đã cùn
nhụt vì quá quen thuộc rồi chăng? Tôi
cầu xin Chúa Thánh Thần giúp tôi tìm lại được cảm nhận sự mới mẻ của Thiên
Chúa.