TUẦN V MÙA CHAY (Ngày
7 – 13 tháng 4 năm 2019)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Người
ta luôn hỏi tôi: “Làm sao tôi biết mình
nghe được tiếng Chúa nói hay không?” Mặc
dù tôi không có câu trả lời đáng giá triệu bạc cho câu hỏi ấy, nhưng tôi vẫn có thể nói cho bạn biết điều này: Một cách để nhận ra tiếng Chúa là bạn hãy
dành thì giờ cầu nguyện bằng Kinh Thánh.
Kinh Thánh thực sự là lời Chúa và là tiếng Chúa. Nếu chúng ta muốn điều chỉnh tai để lắng nghe
tiếng Chúa, thì tại sao không bắt đầu bằng những gì chúng ta biết về lời
Chúa? Bạn thừ nghĩ như thế này. Trong một căn phòng có đông trẻ em, tôi vẫn
biết rõ khi một trong những đứa con của tôi gọi “Mẹ ơi!” hoặc đó là một đứa con
khác. Tại sao vậy? Bởi vì tôi đã mất hằng bao nhiêu giờ đồng hồ
lắng nghe tiếng của các con tôi. Tai tôi
được điều chỉnh thật tinh tế để phân biệt được tiếng chúng nó như thế nào. Tôi cũng phân biệt được rõ ràng đứa nào đang
gọi tôi. Tôi chẳng phải suy nghĩ gì về
điều này; vì điều tự nhiên đối với một
người mẹ là luyện đôi tai mình để nhận ra tiếng con cái mình. Cũng vậy, khi chúng ta tiếp tục suy niệm lời
Chúa, chúng ta sẽ phân biệt được tiếng Chúa nói với chúng ta như thế nào.
- Becky
Eleredge, Busy Lives & Restless Souls
Sự hiện diện của Chúa
Lạy
Chúa Giê-su, hôm nay con kêu cầu Chúa, nhưng không phải để xin xỏ điều gì. Con chỉ muốn được ở lại trong sự hiện diện của
Chúa. Xin cho tâm hồn con biết đáp lại
tình yêu của Chúa.
Sự tự do
Lạy
Thiên Chúa là Đấng dựng nên con, Chúa đã ban cho con sự sống và ân huệ tự
do. Nhờ tình yêu của Chúa con mới hiện hữu
trên đời này. Xin cho con đừng bao giờ
lãnh nhận hồng ân sự sống một cách uổng phí.
Xin cho con luôn biết tôn trọng quyền sống của người khác.
Ý thức
Tôi tự
hỏi hôm nay tôi thế nào. Tôi có mệt nhọc,
bực bội hay lo lắng? Nếu có tình trạng
nào nói trên, tôi có thể bỏ đi những ưu tư làm tôi phiền lòng không?
Lời Chúa
Lời
Chúa đến với chúng ta qua Kinh Thánh.
Xin Chúa Thánh Thần soi sáng tâm hồn và trí khôn con để con biết đáp lại
giáo huấn của Tin Mừng. (Xin bạn lấy phần
Kinh Thánh ở những trang tiếp theo. Các
điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu muốn.
Khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Tôi bắt
đầu nói với Chúa Giê-su về đoạn Kinh Thánh vừa đọc. Phần nào đánh động tâm tư tôi? Có lẽ những lời của một người bạn hoặc một
câu chuyện tôi vừa nghe sẽ hiện lên trong ý thức tôi. Nếu có, câu chuyện ấy có soi sáng cho những
gì đoạn Kinh Thánh nói với tôi không?
Kết thúc
Vinh
danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa. Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi đến
thiên thu vạn đại. A-men.
Tuần V mùa Chay
Chúa Nhật, ngày 7 tháng 4
Gio-an 11:3-7, 17, 20-27, 33-45
Anh La-da-rô, người bị đau nặng, là em của cô.3 Hai cô cho
người đến nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, người Thầy thương mến đang bị
đau nặng."4 Nghe vậy, Đức Giê-su bảo: "Bệnh này không đến
nỗi chết đâu, nhưng là dịp để bày tỏ vinh quang của Thiên Chúa: qua cơn bệnh
này, Con Thiên Chúa được tôn vinh."5 Đức Giê-su quý mến cô
Mác-ta, cùng hai người em là cô Ma-ri-a và anh La-da-rô.6 Tuy nhiên,
sau khi được tin anh La-da-rô lâm bệnh, Người còn lưu lại thêm hai ngày tại nơi
đang ở.7 Rồi sau đó, Người nói với các môn đệ: "Nào chúng ta
cùng trở lại miền Giu-đê!"… 17 Khi đến nơi, Đức Giê-su thấy anh
La-da-rô đã chôn trong mồ được bốn ngày rồi… 20 Vừa được tin Đức
Giê-su đến, cô Mác-ta liền ra đón Người. Còn cô Ma-ri-a thì ngồi ở nhà.21
Cô Mác-ta nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã
không chết.22 Nhưng bây giờ con biết: Bất cứ điều gì Thầy xin cùng
Thiên Chúa, Người cũng sẽ ban cho Thầy."23 Đức Giê-su nói:
"Em chị sẽ sống lại! "24 Cô Mác-ta thưa: "Con biết em
con sẽ sống lại, khi kẻ chết sống lại trong ngày sau hết."25
Đức Giê-su liền phán: "Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào
Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống.26 Ai sống và tin vào Thầy,
sẽ không bao giờ phải chết. Chị có tin thế không? "27 Cô Mác-ta
đáp: "Thưa Thầy, có. Con vẫn tin Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa, Đấng
phải đến thế gian"… 33 Thấy cô khóc, và những người Do-thái đi
với cô cũng khóc, Đức Giê-su thổn thức trong lòng và xao xuyến.34
Người hỏi: "Các người để xác anh ấy ở đâu? " Họ trả lời: "Thưa
Thầy, mời Thầy đến mà xem."35 Đức Giê-su liền khóc.36
Người Do-thái mới nói: "Kìa xem! Ông ta thương anh La-da-rô biết mấy!
"37 Có vài người trong nhóm họ nói: "Ông ta đã mở mắt cho
người mù, lại không thể làm cho anh ấy khỏi chết ư? "38 Đức
Giê-su lại thổn thức trong lòng. Người đi tới mộ. Ngôi mộ đó là một cái hang có
phiến đá đậy lại.39 Đức Giê-su nói: "Đem phiến đá này đi."
Cô Mác-ta là chị người chết liền nói: "Thưa Thầy, nặng mùi rồi, vì em con
ở trong mồ đã được bốn ngày."40 Đức Giê-su bảo: "Nào Thầy
đã chẳng nói với chị rằng nếu chị tin, chị sẽ được thấy vinh quang của Thiên Chúa
sao? "41 Rồi người ta đem phiến đá đi. Đức Giê-su ngước mắt lên
và nói: "Lạy Cha, con cảm tạ Cha, vì Cha đã nhậm lời con.42
Phần con, con biết Cha hằng nhậm lời con, nhưng vì dân chúng đứng quanh đây,
nên con đã nói để họ tin là Cha đã sai con."43 Nói xong, Người
kêu lớn tiếng: "Anh La-da-rô, hãy ra khỏi mồ! "44 Người
chết liền ra, chân tay còn quấn vải, và mặt còn phủ khăn. Đức Giê-su bảo:
"Cởi khăn và vải cho anh ấy, rồi để anh ấy đi."45 Trong số
những người Do-thái đến thăm cô Ma-ri-a và được chứng kiến việc Đức Giê-su làm,
có nhiều kẻ đã tin vào Người.
* Nhiều lần Chúa Giê-su nhắc nhở chúng ta rằng
nếu chúng ta có lòng tin thì không có gì là không thể làm được. Đức tin của cô Mác-ta thật là mạnh mẽ. Tuy biết rằng ngôi mộ chứa thân xác đang thối
rữa của em mình, cô vẫn có thể thốt lên những lời này “Nhưng bây giờ con biết: Bất cứ điều gì
Thầy xin cùng Thiên Chúa, Người cũng sẽ ban cho Thầy”. Vậy tôi có thực sự
tin rằng bất cứ điều gì cũng có thể làm được đối với những ai có đức tin không?
* Khi con ở lại trong ngôi mộ của tuyệt vọng,
xin Chúa cho con biết nghe tiếng Chúa Giê-su giống như anh La-da-rô đã
nghe. Xin cho con biết lắng nghe những
lời thánh Người đã nói lên bên mộ anh La-da-rô:
“Cởi khăn và vải cho anh ấy, rồi để anh ấy đi”.
_______________
Thứ Hai, ngày 8 tháng 4
Gio-an 8:12-20
Đức Giê-su lại nói với người Do-thái: "Tôi là ánh sáng thế gian. Ai
theo tôi, sẽ không phải đi trong bóng tối, nhưng sẽ nhận được ánh sáng đem lại
sự sống."13 Người Pha-ri-sêu nói với Đức Giê-su: "Ông làm
chứng cho chính mình; lời chứng của ông không thật! "14 Người
trả lời: "Tôi có làm chứng cho chính mình đi nữa, thì lời chứng của tôi
vẫn là chứng thật, bởi vì tôi biết tôi từ đâu tới và đi đâu. Còn các ông, các
ông không biết tôi từ đâu tới và đi đâu.15 Các ông xét đoán theo
kiểu người phàm; phần tôi, tôi không xét đoán ai cả.16 Mà nếu tôi có
xét đoán, thì sự xét đoán của tôi vẫn đúng sự thật, vì không phải chỉ có mình
tôi, nhưng có tôi và Đấng đã sai tôi.17 Trong Lề Luật của các ông,
có chép rằng lời chứng của hai người là chứng thật.18 Tôi làm chứng
cho chính mình, và Chúa Cha là Đấng đã sai tôi cũng làm chứng cho tôi."19
Họ liền hỏi Người: "Cha ông ở đâu? " Đức Giê-su đáp: "Các ông
không biết tôi, cũng chẳng biết Cha tôi. Nếu các ông biết tôi, thì hẳn cũng
biết Cha tôi."20 Người đã nói những lời ấy, khi giảng dạy trong
Đền Thờ, tại nơi đặt thùng tiền dâng cúng. Không có ai bắt Người, vì giờ của
Người chưa đến.
* Chúng ta trở lại vấn đề căn tính của Chúa
Giê-su. Đoạn Kinh Thánh bắt đầu với một
trong những thuật ngữ “Tôi là” mà thánh sử Gio-an sử dụng để nói về Chúa
Giê-su. Mục đích của những thuật ngữ này
là gợi lại cho chúng ta câu trả lời Thiên Chúa đã nói với ông Mô-sê khi ông hỏi
thánh danh của Chúa là gì: “Ta là Đấng
Hiện Hữu”. Rồi Người dạy ông Mô-sê hãy
nói với dân Ít-ra-en rằng: “Đấng Hiện
Hữu sai tôi đến với anh em” (Xuất Hành 3:13-14). Khi sử dụng thuật ngữ “Đấng Hiện Hữu”, Chúa
Giê-su cho thấy Người chia sẻ cùng một căn tính của Thiên Chúa.
* Đức tin Ki-tô giáo trước hết không phải là
một lý thuyết, nhưng là một ngôi vị. Nhờ
ngôi vị này là Chúa Giê-su Ki-tô, chúng ta được bước vào mầu nhiệm Thiên
Chúa. Lạy Chúa, con cám ơn Chúa đã đón
nhận con.
_______________
Thứ Ba, ngày 9 tháng 4
Gio-an 8:21-30
Đức Giê-su lại nói với họ: "Tôi ra đi, các ông sẽ tìm tôi, và các ông
sẽ mang tội mình mà chết. Nơi tôi đi, các ông không thể đến được."22
Người Do-thái mới nói: "Ông ấy sẽ tự tử hay sao mà lại nói: "Nơi tôi
đi, các ông không thể đến được"? "23 Người bảo họ:
"Các ông bởi hạ giới; còn tôi, tôi bởi thượng giới. Các ông thuộc về thế
gian này; còn tôi, tôi không thuộc về thế gian này.24 Tôi đã nói với
các ông là các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết. Thật vậy, nếu các ông không
tin là Tôi Hằng Hữu, các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết."25
Họ liền hỏi Người: "Ông là ai? " Đức Giê-su đáp: "Hoàn toàn đúng
như tôi vừa nói với các ông đó.26 Tôi còn có nhiều điều phải nói và
xét đoán về các ông. Nhưng Đấng đã sai tôi là Đấng chân thật; còn tôi, tôi nói
lại cho thế gian những điều tôi đã nghe Người nói."27 Họ không
hiểu là Đức Giê-su nói với họ về Chúa Cha.28 Người bảo họ: "Khi
các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu, và
biết tôi không tự mình làm bất cứ điều gì, nhưng Chúa Cha đã dạy tôi thế nào,
thì tôi nói như vậy.29 Đấng đã sai tôi vẫn ở với tôi; Người không để
tôi cô độc, vì tôi hằng làm những điều đẹp ý Người."30 Khi Đức
Giê-su nói thế, thì có nhiều kẻ tin vào Người.
* Chính lúc chúng ta thấy Chúa Giê-su được
giương cao trên thập giá là lúc ta ý thức được Người là Đấng nào và tại sao
Người đã sống. Các phần khác của sách
Tin Mừng tựa như một thứ chuẩn bị cho cuộc Thương Khó. Nơi thập giá, chúng ta nhận biết được chiến
thắng của tình yêu đối với tội lỗi và sự trợ giúp tốt nhất để chúng ta đương
dầu với thực tại sự dữ.
* Chúa Giê-su nói với trần gian những điều
Người đã nghe từ Chúa Cha. Vậy ngày nọ
qua ngày kia, tôi có nhận thức rằng mình có thể lắng nghe tiếng Chúa, rồi lập
lại cho người khác những điều tôi đã nghe không? Tôi có tin tưởng vào mối tương quan với Chúa
Cha không? Lạy Cha, xin Cha giúp con đảm
nhận vai trò làm con cái Cha với thái độ đầy an ủi, hy vọng và can đảm.
_______________
Thứ Tư, ngày 10 tháng 4
Gio-an 8:31-42
Vậy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người: "Nếu các
ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi;32 các
ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông."33 Họ
đáp: "Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ
cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói: các ông sẽ được tự do? "34
Đức Giê-su trả lời: "Thật, tôi bảo thật các ông: hễ ai phạm tội thì làm nô
lệ cho tội.35 Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người
con mới được ở luôn mãi.36 Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông,
thì các ông mới thực sự là những người tự do.37 Tôi biết các ông là
dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm
vào lòng các ông.38 Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha
tôi; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói."39
Họ đáp: "Cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham." Đức Giê-su nói: "Giả
như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông
Áp-ra-ham đã làm.40 Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là
người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó,
ông Áp-ra-ham đã không làm.41 Còn các ông, các ông làm những việc
cha các ông làm."42 Đức Giê-su bảo họ: "Giả như Thiên Chúa
là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và
bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã
sai tôi.
* Chúa Giê-su hứa rằng sự thật sẽ giải thoát
chúng ta. Lạy Chúa, con thực sự muốn
được tự do, nên xin Chúa cho con biết lắng nghe những người nói thật về con
người con. Xin cho con cũng biết lắng
nghe lời Chúa, để những lời ấy đến với tâm hồn con hầu giải thoát con. Xin cho con bắt đầu với chân lý vĩ đại mà
Chúa muốn thuyết phục con: con không
ngừng được Chúa yêu thương.
* Trong cuộc sống, khi nào tôi đã có được cảm
nghiệm giúp tôi thực sự nhận biết Chúa Giê-su là Đấng được Thiên Chúa sai đến?
_______________
Thứ Năm, ngày 11 tháng 4
Gio-an 8:51-59
Thật, tôi bảo thật các ông: ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải
chết."52 Người Do-thái liền nói: "Bây giờ, chúng tôi biết
chắc là ông bị quỷ ám. Ông Áp-ra-ham đã chết, các ngôn sứ cũng vậy; thế mà ông
lại nói: "Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết.53
Chẳng lẽ ông lại cao trọng hơn cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham sao? Người đã
chết, các ngôn sứ cũng đã chết. Ông tự coi mình là ai? "54 Đức
Giê-su đáp: "Nếu tôi tôn vinh chính mình, vinh quang của tôi chẳng là gì
cả. Đấng tôn vinh tôi chính là Cha tôi, Đấng mà các ông gọi là Thiên Chúa của
các ông.55 Các ông không biết Người; còn tôi, tôi biết Người. Nếu
tôi nói là tôi không biết Người, thì tôi cũng là kẻ nói dối như các ông. Nhưng
tôi biết Người và giữ lời Người.56 Ông Áp-ra-ham là cha các ông đã
hớn hở vui mừng vì hy vọng được thấy ngày của tôi. Ông đã thấy và đã mừng
rỡ."57 Người Do-thái nói: "Ông chưa được năm mươi tuổi mà
đã thấy ông Áp-ra-ham! "58 Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo
thật các ông: trước khi có ông Áp-ra-ham, thì tôi, Tôi Hằng Hữu! "59
Họ liền lượm đá để ném Người. Nhưng Đức Giê-su lánh đi và ra khỏi Đền Thờ.
* Lạy Chúa, con đang cầu nguyện nơi đây bên
cạnh điều con có thể nắm bắt được, hướng về cõi Hiện Tại muôn đời. Điều quan trọng đối với con, đó là Chúa rất
đương thời đối với con như Chúa là Đấng sống đương thời với Phi-la-tô cùng
những kẻ ném đá Chúa.
* Cuộc đời ông Áp-ra-ham đánh dấu khởi đầu lịch
sử cứu độ. Cuộc hành trình đằng đẵng của
ông xuyên sa mạc được thực hiện để đáp lại lời Thiên Chúa kêu gọi. Sa mạc theo Kinh Thánh là một nơi phải đi qua
và được thanh tẩy. Trong quãng đường
chúng ta tiến về Đất Hứa, ta phải học biết rằng Chúa ở với ta trong mọi giai
đoạn của hành trình giống như Người đã ở với ông Áp-ra-ham vậy.
_______________
Thứ Sáu, ngày 12 tháng 4
Gio-an 10:31-42
Người Do-thái lại lấy đá để ném Đức Giê-su.32 Người bảo họ:
"Tôi đã cho các ông thấy nhiều việc tốt đẹp Chúa Cha đã giao cho tôi làm;
vì việc nào mà các ông ném đá tôi? "33 Người Do-thái đáp:
"Chúng tôi ném đá ông, không phải vì một việc tốt đẹp, nhưng vì một lời
nói phạm thượng: ông là người phàm mà lại tự cho mình là Thiên Chúa."34
Đức Giê-su bảo họ: "Trong Lề Luật các ông, đã chẳng có chép lời này sao:
"Ta đã phán: các ngươi là những bậc thần thánh""?35
Nếu Lề Luật gọi những kẻ được Thiên Chúa ngỏ lời là những bậc thần thánh, mà
lời Kinh Thánh không thể bị huỷ bỏ,36 thì tôi là người Chúa Cha đã
thánh hiến và sai đến thế gian, làm sao các ông lại bảo tôi: "Ông nói phạm
thượng! vì tôi đã nói: "Tôi là Con Thiên Chúa"?37 Nếu tôi
không làm các việc của Cha tôi, thì các ông đừng tin tôi.38 Còn nếu
tôi làm các việc đó, thì dù các ông không tin tôi, ít ra cũng hãy tin các việc
đó. Như vậy, các ông sẽ biết và ngày càng biết thêm rằng: Chúa Cha ở trong tôi
và tôi ở trong Chúa Cha."39Bấy giờ họ lại tìm cách bắt Người,
nhưng Người đã thoát khỏi tay họ.40 Đức Giê-su lại ra đi, sang bên
kia sông Gio-đan, đến chỗ trước kia ông Gio-an đã làm phép rửa, và Người ở lại
đó.41 Nhiều người đến gặp Đức Giê-su. Họ bảo nhau: "Ông Gio-an
đã không làm một dấu lạ nào cả, nhưng mọi điều ông ấy nói về người này đều
đúng."42 Ở đó, nhiều người đã tin vào Đức Giê-su.
* Lạy Chúa, Chúa bảo người Do-thái nếu họ không
tin lời Chúa thì hãy nhìn vào những việc Chúa làm. Lòng cảm thông, lòng nhân ái và sự can đảm
trong đời sống con là những điều giúp cho lời nói của con trở nên đáng
tin. Ước gì đời sống con phản ánh điều
con tuyên xưng.
* Trong bài đọc hôm nay, người ta lên án Chúa Giê-su
là do hình ảnh họ có về Thiên Chúa. Vậy
hình ảnh của tôi về Thiên Chúa là gì?
Hình ảnh đẹp nhất đó là hãy nhận biết Chúa là Tình Yêu Tinh Tuyền. Có khi nào tôi lên án người khác vì họ nuôi
dưỡng một hình ảnh méo mó về Thiên Chúa không?
_______________
Thứ Bảy, ngày 13 tháng 4
Gio-an 11:45-56
Trong số những người Do-thái đến thăm cô Ma-ri-a và được chứng kiến việc
Đức Giê-su làm, có nhiều kẻ đã tin vào Người.46 Nhưng lại có những
người đi gặp nhóm Pha-ri-sêu và kể cho họ những gì Đức Giê-su đã làm.47
Vậy các thượng tế và các người Pha-ri-sêu triệu tập Thượng Hội Đồng và nói:
"Chúng ta phải làm gì đây? Người này làm nhiều dấu lạ.48 Nếu
chúng ta cứ để ông ấy tiếp tục, mọi người sẽ tin vào ông ấy, rồi người Rô-ma sẽ
đến phá huỷ cả nơi thánh của ta lẫn dân tộc ta."49 Một người
trong Thượng Hội Đồng tên là Cai-pha, làm thượng tế năm ấy, nói rằng: "Các
ông không hiểu gì cả,50 các ông cũng chẳng nghĩ đến điều lợi cho các
ông là: thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt."51
Điều đó, ông không tự mình nói ra, nhưng vì ông là thượng tế năm ấy, nên đã nói
tiên tri là Đức Giê-su sắp phải chết thay cho dân,52 và không chỉ
thay cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác khắp
nơi về một mối.53 Từ ngày đó, họ quyết định giết Đức Giê-su.54
Vậy Đức Giê-su không đi lại công khai giữa người Do-thái nữa; nhưng từ nơi ấy,
Người đến một vùng gần hoang địa, tới một thành gọi là Ép-ra-im. Người ở lại đó
với các môn đệ.55 Khi ấy sắp đến lễ Vượt Qua của người Do-thái. Từ
miền quê, nhiều người lên Giê-ru-sa-lem để cử hành các nghi thức thanh tẩy dọn
mình mừng lễ.56 Họ tìm Đức Giê-su và đứng trong Đền Thờ bàn tán với
nhau: "Có thể ông ấy sẽ không lên dự lễ, các ông có nghĩ thế không? "
* Suy tư về đoạn Tin Mừng này, Đức Giáo Hoàng
Phanxicô ghi nhận rằng Chúa Giê-su đã chết cho dân Người và cho mọi người. Nhưng Đức Giáo Hoàng nhấn mạnh rằng điều ấy
không áp dụng một cách tổng quát; có
nghĩa là Chúa Giê-su đã chết đặc biệt cho mỗi người và cho từng người chúng
ta. Rồi chính điều này cũng nói lên việc
biểu lộ sau cùng của tình yêu Chúa Giê-su yêu thương mọi người.
* Các nhà lãnh đạo tôn giáo đã vướng mắc vào
chính trị đương thời là phải đối phó với các người Rô-ma chiếm đóng đất nước
họ. Nhìn từ một quan điểm chính trị thì
kết luận của Cai-pha có lý. Vậy chính
trị hoặc những vấn đề khác trong đời sống tôi có chi phối đường lối tôi làm
những lựa chọn hoặc phân định những bước kế tiếp của tôi không?