TUẦN 1 THƯỜNG NIÊN / LỄ CHÚA CHỊU
PHÉP RỬA
(Ngày
13 – 19 tháng 1 năm 2019)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Bước
sang năm mới, từ cũ đến mới, mọi sự đều quay đầu. Những kết thúc hôm qua trở thành những khởi đầu
ngày mai. Giáng sinh của Chúa Giê-su thực
là một nghịch lý. Điều vĩnh cửu tỏ mình ra trong thời gian. Thần
khí thuần túy mặc lấy nhục thể và máu
huyết. Cội nguồn sự hiện hữu của
chúng ta trở nên Đấng dẫn chúng ta tiến tới định mệnh của chúng ta. Giáng sinh ấy ở ngoài mọi lý luận của chúng
ta. Giáng sinh ấy đã xảy ra hai ngàn năm
trước; nó vẫn đang xảy ra tại đây và lúc
này và luôn mãi. Chúng ta chưa hiểu được,
nhưng nó đã thấm nhập vào tâm hồn chúng ta sâu xa hơn chúng ta tưởng. Đấng sinh ra sẽ đảo ngược mọi điều chúng ta
giả định và mong đợi nếu chúng ta cứ để cho Ngài làm. Lạy Chúa, Hài Nhi Ki-tô đã đảo ngược mọi sự. Xin Chúa giúp con sống với nghịch lý này và với
hậu quả náo động do sự hiện diện của Chúa đem lại.
- Margaret Silf
trong Daily Inspiration for Women
Sự hiện diện của Chúa
Khi tôi
ngồi đây, tiếng trái tim đập và nhịp hít thở, những chuyển động tâm trí tôi, tất
cả đều là những dấu hiệu nói lên Chúa đang tiếp tục tạo dựng tôi.
Tôi dừng
lại một chút để ý thức sự hiện diện của Chúa trong tôi.
Sự tự do
Mọi sự
đều có thể lấy đi khỏi con người tôi một tình yêu và sự sống đầy tràn.
Tuy
nhiên những ước muốn của tôi lại thường nhắm tới và ràng buộc với những ảo tưởng
thành đạt.
Tôi cầu
xin Chúa, qua sự tự do của tôi, sắp xếp lại mọi ước muốn của tôi để có được sự
hài hòa sống động và đầy yêu thương.
Ý thức
Tôi tự
hỏi, hôm nay tôi cảm thấy thế nào? Tôi
có mỏi mệt, bực bội hoặc kỳ quặc không?
Nếu có, tôi có thể cố gắng buông đi mọi lo âu làm tôi khó chịu không?
Lời Chúa
Tôi đọc
Lời Chúa chậm chậm và đọc đi đọc lại ít lần, rồi tôi lắng nghe điều Chúa nói với
tôi. (Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những
trang tiếp theo. Các điểm gợi ý đã có sẵn
để bạn sử dụng nếu cần. Sau khi đã sẵn
sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Tôi bắt
đầu nói với Chúa Giê-su về đoạn Kinh Thánh vừa đọc. Phần nào của bài đọc đánh động tôi? Có lẽ những lời của một người bạn hoặc của một
câu chuyện tôi vừa đọc sẽ dần dần hiện lên trong ý thức của tôi. Nếu vậy, câu chuyện có soi sáng cho những điều
đoạn Kinh Thánh cố gắng nói với tôi không?
Kết thúc
Sáng
danh Đức Chúa Cha, và Đức Chúa Con, và Đức Chúa Thánh Thần. Như đã có trước vô cùng, và bây giờ, và hằng
có đời đời chẳng cùng. A-men.
Tuần 1 Thường niên
Chúa
Nhật, ngày 13 tháng 1
Lễ
Chúa chịu phép rửa
Lu-ca
315-16, 21-22
Hồi đó, dân đang trông
ngóng, và trong thâm tâm, ai nấy đều tự hỏi: biết đâu ông Gio-an lại chẳng là Đấng
Mê-si-a!16 Ông Gio-an trả lời mọi người rằng: "Tôi, tôi làm
phép rửa cho anh em trong nước, nhưng có Đấng mạnh thế hơn tôi đang đến, tôi
không đáng cởi quai dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh
Thần và lửa.
21
Khi toàn dân đã chịu phép rửa, Đức Giê-su cũng chịu phép rửa, và đang khi Người
cầu nguyện, thì trời mở ra,22 và Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới
hình dáng chim bồ câu. Lại có tiếng từ trời phán rằng: Con là Con của Cha; ngày
hôm nay, Cha đã sinh ra Con.
* Qua mọi thời đại, dân Chúa đã chờ đợi Đấng sẽ
tới. Họ cảm nhận rằng ngay bây giờ là
lúc đã vén lên bình minh của Đấng Cứu Độ.
Rồi niềm mong chờ của họ không hề tuyệt vọng. Vào lúc Chúa Giê-su chịu phép rửa của ông
Gio-an, người ta nghe tiếng Chúa Cha phán trên trời – rồi Chúa Thánh Thần cũng
xuất hiện, sẵn sàng xuống đầy tràn trên tâm hồn tất cả những ai đến để được
thanh tẩy.
* Một sức mạnh mới đang tràn lan trên thế giới,
biến đổi tâm hồn chúng ta và làm cho tinh thần chúng ta được đầy sự sống bởi trời. Lạy Chúa, xin cho con luôn nhớ rằng sự sống ấy
đang hiện diện ngay lúc này ở trong con.
_______________
Thứ Hai, ngày 14 tháng 1
Mác-cô 1:14-20
Sau khi ông Gio-an bị nộp, Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê rao
giảng Tin Mừng của Thiên Chúa.15 Người nói: "Thời kỳ đã mãn, và
Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng."16
Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy ông Si-môn với người anh là
ông An-rê, đang quăng lưới xuống biển, vì họ làm nghề đánh cá.17
Người bảo họ: "Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ
lưới người như lưới cá."18 Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi
theo Người.19 Đi xa hơn một chút, Người thấy ông Gia-cô-bê, con ông
Dê-bê-đê, và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang vá lưới ở trong thuyền.20
Người liền gọi các ông. Và các ông bỏ cha mình là ông Dê-bê-đê ở lại trên
thuyền với những người làm công, mà đi theo Người.
*
“Các anh hãy theo tôi”. Cách thức
theo Chúa Giê-su thì thay đổi giống như số người theo Chúa. Nhưng hành vi “theo” luôn luôn có nghĩa là
tách khỏi những gì là con người của mình trước đây. Chúng ta là những môn đệ đích thực khi chúng
ta đương đầu với thách đố qua câu hỏi:
“Chúa Giê-su sẽ làm thế nào trong tình huống của tôi hiện thời?”
*
Lạy Chúa, Chúa kêu gọi các môn đệ theo Chúa và chia sẻ sứ mệnh của
Chúa. Họ đã quyết tâm vả lập tức đáp
lại. Ước mong không gì ngăn cản được con
quảng đại đáp lại lời kêu gọi hằng ngày hãy theo Chúa.
_______________
Thứ
Ba, ngày 15 tháng 1
Mác-cô 1:21-28
Đức Giê-su và các môn đệ
đi vào thành Ca-phác-na-um. Ngay ngày sa-bát, Người vào hội đường giảng dạy.22
Thiên hạ sửng sốt về lời giảng dạy của Người, vì Người giảng dạy như một Đấng
có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư.23 Lập tức, trong hội đường
của họ, có một người bị thần ô uế nhập, la lên24 rằng: "Ông
Giê-su Na-da-rét, chuyện chúng tôi can gì đến ông mà ông đến tiêu diệt chúng
tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa! "25
Nhưng Đức Giê-su quát mắng nó: "Câm đi, hãy xuất khỏi người này! "26
Thần ô uế lay mạnh người ấy, thét lên một tiếng, và xuất khỏi anh ta.27
Mọi người đều kinh ngạc đến nỗi họ bàn tán với nhau: "Thế nghĩa là gì?
Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có uy quyền. Ông ấy ra lệnh cho cả các thần ô
uế và chúng phải tuân lệnh! "28 Lập tức danh tiếng Người đồn ra
mọi nơi, khắp cả vùng lân cận miền Ga-li-lê.
* Thánh Mác-cô mô tả Chúa Giê-su dấn thân vào một
cuộc chiến đấu chống lại những quyền lực lớn lao của ma quỷ. Chúa Giê-su khuất phục kẻ thù của thế giới,
dù qua những phương thức chúng ta không ngờ.
Vậy khi cầu nguyện: “Xin cứu
chúng con cho khỏi sự dữ”, chúng ta có tin là Chúa làm được không?
* Giáo lý của Chúa Giê-su phát xuất thẳng từ
tâm hồn Người, từ mối tương quan giữa Người với Thiên Chúa. Tôi xin Chúa chúc lành cho tôi để mọi lời nói
và hành động đều tuyên xưng đức tin của tôi.
_______________
Thứ Tư, ngày 16 tháng 1
Mác-cô 1:29-39
Vừa ra khỏi hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đi đến nhà hai ông Si-môn
và An-rê. Có ông Gia-cô-bê và ông Gio-an cùng đi theo.30 Lúc đó, bà
mẹ vợ ông Si-môn đang lên cơn sốt, nằm trên giường. Lập tức họ nói cho Người
biết tình trạng của bà.31 Người lại gần, cầm lấy tay bà mà đỡ dậy;
cơn sốt dứt ngay và bà phục vụ các ngài.32 Chiều đến, khi mặt trời
đã lặn, người ta đem mọi kẻ ốm đau và những ai bị quỷ ám đến cho Người.33
Cả thành xúm lại trước cửa.34 Đức Giê-su chữa nhiều kẻ ốm đau mắc đủ
thứ bệnh tật, và trừ nhiều quỷ, nhưng không cho quỷ nói, vì chúng biết Người là
ai.35 Sáng sớm, lúc trời còn tối mịt, Người đã dậy, đi ra một nơi
hoang vắng và cầu nguyện ở đó.36 Ông Si-môn và các bạn kéo nhau đi
tìm.37 Khi gặp Người, các ông thưa: "Mọi người đang tìm Thầy
đấy! "38 Người bảo các ông: "Chúng ta hãy đi nơi khác, đến
các làng xã chung quanh, để Thầy còn rao giảng ở đó nữa, vì Thầy ra đi cốt để
làm việc đó."39 Rồi Người đi khắp miền Ga-li-lê, rao giảng
trong các hội đường của họ, và trừ quỷ.
* Những ngày giờ đầu tiên của sứ vụ Chúa Giê-su
được ghi chép lại, đó là một sinh hoạt vô cùng bận rộn. Tác giả sách Tin Mừng chủ ý cho chúng ta thấy
sự kiện là khi Chúa Giê-su bước vào cuộc sống của con người, thì mọi sự thay
đổi mau chóng và tốt hơn cho những ai mở lòng đón nhận Người. Một cuộc tạo dựng mới đang có mặt tại
đây! Mọi người đều được mời gọi tham dự
vào cuộc tạo dựng ấy.
* Tôi cần gì từ nơi Chúa Giê-su? Tôi là một kẻ bàng quan đứng bên lề, hay tôi
đang chiến đấu để được ở gần Chúa? Sự
hiện diện của Chúa đem lại sự toàn vẹn, vậy tôi có cần sự toàn vẹn ấy
không? Dân chúng thì trở nên sống động
hơn, vậy tôi có cần được sống động hơn không?
Bà mẹ vợ ông Si-môn có được năng lực để phục vụ, vậy tôi có cần năng lực
ấy không?
_______________
Thứ Năm, ngày 17 tháng 1
Mác-cô 1:40-45
Có người bị phong hủi đến gặp Người, anh ta quỳ xuống van xin rằng:
"Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch."41
Người chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và bảo: "Tôi muốn, anh sạch
đi! "42 Lập tức, chứng phong hủi biến khỏi anh, và anh được
sạch.43 Nhưng Người nghiêm giọng đuổi anh đi ngay,44 và
bảo anh: "Coi chừng, đừng nói gì với ai cả, nhưng hãy đi trình diện tư tế,
và vì anh đã được lành sạch, thì hãy dâng những gì ông Mô-sê đã truyền, để làm
chứng cho người ta biết."45 Nhưng vừa ra khỏi đó, anh đã bắt
đầu rao truyền và tung tin ấy khắp nơi, đến nỗi Người không thể công khai vào
thành nào được, mà phải ở lại những nơi hoang vắng ngoài thành. Và dân chúng từ
khắp nơi kéo đến với Người.
* “Người chạnh lòng thương giơ tay đụng vào
anh”. Trong Kinh Thánh, bệnh phong hủi
không phải chính xác như chúng ta hiểu ngày nay, mà chỉ là một cái tên nói
chung ám chỉ bất cứ bệnh nào về da bị ghẻ lở hoặc đóng vảy. Lạy Chúa, xin Chúa hãy đụng vào con. Xin Chúa hãy đụng đến những lãnh vực xấu xa
trong cuộc sống con mà con không muốn
nhìn vào. Nếu Chúa muốn, Chúa có thể làm
cho con được sạch.
* Chúa Giê-su xác nhận ước muốn của người mắc bệnh
phong hủi. “Ta muốn” là câu trả lời của
Chúa đối với ước muốn của chúng ta là được phát triển và an lành. Người phong hủi biết rõ nhu cầu của mình và
đã tin là Chúa Giê-su có thể giúp đỡ anh.
Với cũng một thái độ ấy, tôi cầu nguyện mà không giấu diếm nhu cầu của
mình, không ngần ngại dâng nhu cầu ấy cho Chúa Giê-su. Rồi tôi lắng nghe câu trả lời đầy khích lệ của
Chúa Giê-su.
_______________
Thứ Sáu, ngày 18 tháng 1
Mác-cô 2:1-12
Vài ngày sau, Đức Giê-su
trở lại thành Ca-phác-na-um. Hay tin Người ở nhà,2 dân chúng tụ tập
lại, đông đến nỗi trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho họ.3
Bấy giờ người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng.4
Nhưng vì dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người được. Họ mới
dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi thả người bại
liệt nằm trên chõng xuống.5 Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su
bảo người bại liệt: "Này con, con đã được tha tội rồi."6
Nhưng có mấy kinh sư đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng:7
"Sao ông này lại dám nói như vậy? Ông ta nói phạm thượng! Ai có quyền tha
tội, ngoài một mình Thiên Chúa? "8 Tâm trí Đức Giê-su thấu biết
ngay họ đang thầm nghĩ như thế, Người mới bảo họ: "Sao trong bụng các ông
lại nghĩ những điều ấy?9 Trong hai điều: một là bảo người bại liệt:
"Con đã được tha tội rồi", hai là bảo: "Đứng dậy, vác lấy chõng
của con mà đi", điều nào dễ hơn?10 Vậy, để các ông biết: ở dưới
đất này, Con Người có quyền tha tội, -Đức Giê-su bảo người bại liệt,-11
Ta truyền cho con: Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà! "12
Người bại liệt đứng dậy, và lập tức vác chõng đi ra trước mặt mọi người, khiến
ai nấy đều sửng sốt và tôn vinh Thiên Chúa. Họ bảo nhau: "Chúng ta chưa thấy
vậy bao giờ! "
* Đức tin mở ra cho chúng ta cánh cửa để đón nhận
mối tương quan sống động với Thiên Chúa trong Chúa Giê-su. Đức tin của những người khác đã giúp đỡ cho
người bệnh này. Giờ cầu nguyện trung
thành của chúng ta cũng có thể giúp đỡ cho những người chúng ta biết hoặc không
biết.
* Lạy Chúa, đôi khi con không đủ can đảm để
hành động là vì một thất bại hoặc chỉ trích nào đó đã làm cho con nản
lòng. Khi ấy con tựa vào sự giúp đỡ của
những bạn hữu tốt, thí dụ như bốn người khiêng kẻ bại liệt, để đem con tới nơi
con được nghe Chúa nói: “Hãy đứng dậy mà
bước đi”.
_______________
Thứ Bảy, ngày 19 tháng 1
Mác-cô 2:13-17
Đức Giê-su lại đi ra bờ biển hồ. Toàn thể dân chúng đến với Người, và
Người dạy dỗ họ.14 Đi ngang qua trạm thu thuế, Người thấy ông Lê-vi
là con ông An-phê, đang ngồi ở đó. Người bảo ông: "Anh hãy theo tôi!
" Ông đứng dậy đi theo Người.15 Người đến dùng bữa tại nhà ông.
Nhiều người thu thuế và người tội lỗi cùng ăn với Đức Giê-su và các môn đệ: con
số họ đông và họ đi theo Người.16 Những kinh sư thuộc nhóm
Pha-ri-sêu thấy Người ăn uống với những kẻ tội lỗi và người thu thuế, thì nói
với các môn đệ Người: "Sao! Ông ấy ăn uống với bọn thu thuế và quân tội
lỗi! "17 Nghe thấy thế, Đức Giê-su nói với họ: "Người khoẻ
mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Tôi không đến để kêu gọi người
công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi."
* Tôi thắc mắc làm sao Chúa Giê-su lại nói
những lời “Anh hãy theo tôi”. Những lời
ấy tựa như là một mệnh lệnh, một lời mời gọi, một tiếng thì thầm, hay một thách
đố quyết liệt? Tuy nhiên một khi câu nói
ấy thốt ra thì nó gợi lên một sự đáp trả.
* Trong giờ cầu nguyện, bạn hãy để Chúa Giê-su
nói với bạn. Bạn nghe thấy lời Chúa kêu
gọi bạn hãy theo Người thế nào – như một lời mời gọi nhẹ nhàng hay một mệnh
lệnh cấp bách? Bất kể như thế nào, lời
kêu gọi ấy luôn được nói cho tâm hồn một người có tự do nội tâm và có lòng
quảng đại sâu xa.