TUẦN 3 THƯỜNG NIÊN (Ngày
27 tháng 1 – ngày 2 tháng 2 năm 2019)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Nhờ
phát minh kỹ thuật, chúng ta có rất nhiều thứ giúp mỗi người kiểm soát những điều
chúng ta nghe. Chúng ta biết được những
bài ca yêu thích nhờ điện thoại, những thính hiệu chúng ta có thể mở ra khi lái
xe, và những ống nghe chặn lại tiếng nói chuyện chung quanh chúng ta trên máy
bay. Dần dần chúng ta có thể bỏ qua bất
cứ điều gì chúng ta không muốn nghe, dù là một bài hát hay hoặc lời nhắc nhở của
tiếp viên về vấn đề an toàn. Chúng ta có
thể dành rất nhiều thời giờ của mình trong cái góc nhỏ với những âm thanh mình
thích. Chắc chắn điều này rất tốt, nhưng
có lẽ nó cũng có mặt trái của nó. Nó có
thể ngăn cách chúng ta tiếp xúc với thế giới rộng lớn bên ngoài. Nó cũng có thể cản trở chúng ta vui vẻ khám
phá những bài hát mới hoặc những âm thanh chúng ta ưa thích. Có điều gì đó cần phải nói lên để dần dần loại
bỏ đi những bài hát riêng cho mình mà chỉ lắng nghe những điều đang xảy ra chung
quanh chúng ta. Một ngày kia tôi đã cố gắng
làm điều này, quyết định không chú tâm vào những bài hát ưa thích đang khi làm
việc trên máy điện toán nữa. Trái lại,
tôi lắng tai nghe những gì nghe được qua cánh cửa sổ mở. Khi chú ý đến những gì ở bên ngoài, tôi mới
nhận ra rằng có rất nhiều điều vĩ đại đang xảy ra, thậm chí ngay tại góc nhỏ
thuộc khu phố của tôi.
- Ginny Kubitz
Moyer trong dotMagis, trang mạng IgnatianSpirituality.com
Sự hiện diện của Chúa
Chúa
phán: “Ta đứng ở trước cửa và gõ”. Quả là một hồng ân tuyệt vời, đó là Chúa muôn
loài ao ước đến với tôi. Tôi tiếp đón sự
hiện diện của Người.
Sự tự do
Tôi sẽ
cầu xin Chúa giúp đỡ
để tôi
được tự do không vướng mắc những bận rộn,
để tôi
biết mở lòng cho Chúa trong giờ cầu nguyện này,
để tôi
được biết, yêu mến và phụng sự Chúa hơn nữa.
Ý thức
Trong sự
hiện diện đầy yêu thương của Chúa, tôi trải lòng về ngày hôm trước,
bắt đầu
từ đây mà nhìn lại từng lúc một.
Tôi lắng
đọng trong tất cả những gì là tốt lành và trong sáng, trong niềm cảm tạ.
Tôi lưu
ý đến những bóng tối và điều những bóng tối ấy cho tôi hay, thí dụ như tìm được
chữa lành, được can đảm và biết tha thứ.
Lời Chúa
Giờ đây
tôi lấy đoạn Kinh Thánh dành cho ngày hôm nay.
Tôi đọc chậm từng lời và xem có câu nào hoặc tâm tình nào đánh động tôi
không. (Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những
trang tiếp theo. Các điểm gợi ý đã có sẵn
để bạn sử dụng nếu cần. Sau khi đã sẵn
sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lạy
Chúa, đôi khi con không biết mình phải nói gì khi gặp riêng Chúa. Con nghĩ con có thể nói “Cảm tạ Chúa” vì Chúa
luôn ở đó để bênh đỡ con.
Kết thúc
Tôi cảm
tạ Chúa về những lúc Chúa và tôi cùng ở với nhau và về những ơn soi sáng giúp
tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.
Tuần 3 Thường niên
Chúa Nhật, ngày 27 tháng 1
Lu-ca 1:1-4;
4:14-21
Thưa ngài Thê-ô-phi-lô
đáng kính, có nhiều người đã ra công soạn bản tường thuật những sự việc đã được
thực hiện giữa chúng ta.2 Họ viết theo những điều mà các người đã được
chứng kiến ngay từ đầu và đã phục vụ lời Chúa truyền lại cho chúng ta.3
Tôi cũng vậy, sau khi đã cẩn thận tra cứu đầu đuôi mọi sự, thì thiết tưởng cũng
nên tuần tự viết ra để kính tặng ngài,4 mong ngài sẽ nhận thức được
rằng giáo huấn ngài đã học hỏi thật là vững chắc.
Được quyền năng Thần Khí thúc đẩy, Đức Giê-su trở về miền
Ga-li-lê, và tiếng tăm Người đồn ra khắp vùng lân cận.15 Người giảng
dạy trong các hội đường, và được mọi người tôn vinh.16 Rồi Đức
Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người
vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.17 Họ
trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:18
Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo
Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết
họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp
bức,19 công bố một năm hồng ân của Chúa.20 Đức Giê-su
cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong
hội đường đều chăm chú nhìn Người.21 Người bắt đầu nói với họ:
"Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe."
*
“Năm hồng ân” là mùa Thiên Chúa muốn viếng thăm dân Người; Thiên Chúa muốn đến để đảo ngược tình huống
dân Người đang nằm trong vòng tay kẻ thù.
Người sẽ giải thoát kẻ bị áp bức, trả lại tự do cho kẻ bị giam cầm, chữa
lành kẻ bệnh tật và đau yếu. Đó sẽ là
một thời đại mới: Thiên Chúa sẽ đem dân
Người thoát cảnh khốn khổ.
*
Chúa Giê-su bảo những kẻ nghe Người rằng khi Người đến là lúc Thiên Chúa
viếng thăm dân Người. Rồi từ ngày ấy cho
đến hiện giờ, Thiên Chúa viếng thăm từng người thuộc dân của Người.
_______________
Thứ
Hai, ngày 28 tháng 1
Mác-cô 3:22-30
Còn các kinh sư từ Giê-ru-sa-lem xuống thì lại nói rằng Người bị quỷ vương
Bê-en-dê-bun ám và Người dựa thế quỷ vương mà trừ quỷ.24 Người liền
gọi họ đến, dùng dụ ngôn mà nói với họ: "Xa-tan làm sao trừ Xa-tan được?
Nước nào tự chia rẽ, nước ấy không thể bền;25 nhà nào tự chia rẽ,
nhà ấy không thể vững.26 Vậy Xa-tan mà chống Xa-tan, Xa-tan mà tự
chia rẽ, thì không thể tồn tại, nhưng đã tận số.27 Không ai vào nhà
một người mạnh mà có thể cướp của được, nếu không trói người mạnh ấy trước đã,
rồi mới cướp sạch nhà nó.28 "Tôi bảo thật anh em: mọi tội của
con cái loài người, kể cả tội nói phạm thượng, và nói phạm thượng nhiều đến mấy
đi nữa, thì cũng còn được tha.29 Nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần,
thì chẳng đời nào được tha, mà còn mắc tội muôn đời".30 Đó là
vì họ đã nói "ông ấy bị thần ô uế ám."
*
Giống như gia đình Chúa Giê-su, các nhà lãnh đạo cũng được báo động về
bản chất cấp tiến của những điều Chúa đang làm cũng như về sự thay đổi não
trạng và tâm hồn mà Người đòi hỏi. Họ
tin là Người đang chịu ảnh hưởng của Xa-tan.
Sự khôn ngoan của Chúa Giê-su, lòng nhiệt thành của Người để rao truyền
chân lý và sự can đảm của Người đã tỏa sáng trong mọi hoàn cảnh. Bạn hãy nói với Chúa Giê-su rằng bạn ngưỡng
mộ đức khôn ngoan và can đảm của Người, chiêm niệm những điều ấy được tỏ lộ
trong câu chuyện, và chia sẻ với Người những cảm nghĩ của bạn về Người.
*
Bạn hãy để Chúa Chúa Giê-su thán phục bạn vì bạn đã cố gắng chân thực
với chính bạn, với những xác tín của bạn về điều gì là chân thật và quý giá đối
với bạn.
_______________
Thứ
Ba, ngày 29 tháng 1
Mác-cô 3:31-35
Mẹ và anh em Đức Giê-su
đến, đứng ở ngoài, cho gọi Người ra.32 Lúc ấy, đám đông đang ngồi
chung quanh Người. Có kẻ nói với Người rằng: "Thưa Thầy, có mẹ và anh em
chị em Thầy ở ngoài kia đang tìm Thầy! "33 Nhưng Người đáp lại:
"Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi? "34 Rồi Người rảo mắt
nhìn những kẻ ngồi chung quanh và nói: "Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi.35
Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ
tôi."
*
Lạy Chúa, con nghe được trong tiếng Chúa phán một vẻ dịu dàng chứ không
gay gắt. Chúa đã chúc tụng Mẹ Ma-ri-a,
không phải vì liên hệ ruột thịt với Chúa, nhưng vì Mẹ là tôi tớ Thiên Chúa, là
người đã đáp lại sứ điệp của Thiên Chúa đưa tới việc Nhập Thể. Trong một văn hóa người ta rất tôn trọng quan
hệ máu mủ, Chúa lại dẫn người ta đến với những quan hệ sâu xa hơn, tựa như quan
hệ mà con đang có với Chúa.
*
Chúa Giê-su nhấn mạnh rằng quan hệ cốt yếu trong đời sống là quan hệ với
Thiên Chúa. Ngay đến những mối tương
quan sâu xa nhất và tự nhiên nhất cũng đều được tạo dựng trong tình yêu tiên
khởi này. Người mẹ và gia đình là quan
trọng đối với Chúa Giê-su khi sống cũng như lúc chết; nhưng lời kêu gọi đích thực trong mối tương
quan gia đình này là hãy lắng nghe và thực thi lời Chúa. Vậy tôi có cảm thấy một sự lôi kéo đến với
Chúa mạnh mẽ giống như đến với gia đình máu mủ của tôi không?
_______________
Thứ
Tư, ngày 30 tháng 1
Mác-cô 4:1-20
Đức Giê-su lại bắt đầu
giảng dạy ở ven Biển Hồ. Một đám người rất đông tụ họp chung quanh Người, nên
Người phải xuống thuyền mà ngồi dưới biển, còn toàn thể đám đông thì ở trên bờ.2
Người dùng dụ ngôn mà dạy họ nhiều điều. Trong lúc giảng dạy, Người nói với họ:3
"Các người nghe đây! Người gieo giống đi ra gieo giống.4 Trong
khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất.5 Có hạt
rơi trên sỏi đá, chỗ không có nhiều đất; nó mọc ngay, vì đất không sâu;6
nhưng khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô.7
Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt và không sinh hoa kết quả.8
Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nó mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả: hạt thì
được ba mươi, hạt thì được sáu mươi, hạt thì được một trăm."9 Rồi
Người nói: "Ai có tai nghe thì nghe! "10 Khi còn một mình
Đức Giê-su, những người thân cận cùng với Nhóm Mười Hai mới hỏi Người về các dụ
ngôn.11 Người nói với các ông: "Phần anh em, mầu nhiệm Nước
Thiên Chúa đã được ban cho anh em; còn với những người kia là những kẻ ở ngoài,
thì cái gì cũng phải dùng dụ ngôn,12 để họ có trố mắt nhìn cũng chẳng
thấy, có lắng tai nghe cũng không hiểu, kẻo họ trở lại và được ơn tha thứ."13
Người còn nói với các ông: "Anh em không hiểu dụ ngôn này, thì làm sao hiểu
được tất cả các dụ ngôn?14 Người gieo giống đây là người gieo lời.15
Những kẻ ở bên vệ đường, nơi lời đã gieo xuống, là những kẻ vừa nghe thì Xa-tan
liền đến cất lời đã gieo nơi họ.16 Còn những kẻ được gieo trên sỏi
đá là những kẻ khi nghe lời thì liền vui vẻ đón nhận,17 nhưng họ
không đâm rễ mà là những kẻ nông nổi nhất thời; sau đó, khi gặp gian nan hay bị
ngược đãi vì lời, họ vấp ngã ngay.18 Những kẻ khác là những kẻ được
gieo vào bụi gai: đó là những kẻ đã nghe lời,19 nhưng những nỗi lo lắng
sự đời, bả vinh hoa phú quý cùng những đam mê khác xâm chiếm lòng họ, bóp nghẹt
lời khiến lời không sinh hoa kết quả gì.20 Còn những người khác nữa
là những người được gieo vào đất tốt: đó là những người nghe lời và đón nhận, rồi
sinh hoa kết quả, kẻ thì ba mươi, kẻ thì sáu mươi, kẻ thì một trăm."
*
Lạy Chúa, nếu lời Chúa giống như hạt giống thì đó là một cơ cấu với sự
sống của chính nó. Phần của con phải làm
là lãnh nhận nó, để nó đâm rễ sâu hầu thắng vượt được những khó khăn, được bảo
vệ khỏi những gai góc do nhiều thứ lo lắng và ước muốn. Nếu con dành cho lời Chúa một khoảng không
gian trong đời sống con thì sẽ không giới hạn nào ngăn được nó sinh hoa trái.
*
Người gieo hạt biết rằng không phải mọi hạt giống đều nảy nở. Tôi cầu xin ơn tha thứ và chữa lành cho những
lãnh vực sỏi đá, khô cằn đang có trong đời sống tôi. Tôi cầu xin cho mình đừng lơ là về những lãnh
vực đang phát triển, nhưng phải phát triển trong tâm tình cảm tạ và hy vọng.
_______________
Thứ
Năm, ngày 31 tháng 1
Mác-cô 4:21-25
Người nói với các ông:
"Chẳng lẽ mang đèn tới để đặt dưới cái thùng hay dưới gầm giường? Nào chẳng
phải là để đặt trên đế sao?22 Vì chẳng có gì che giấu mà không phải
là để được tỏ bày, chẳng có gì bí ẩn mà không phải là để đưa ra ánh sáng.23
Ai có tai nghe thì nghe! "24 Người nói với các ông: "Hãy để
ý tới điều anh em nghe. Anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy
cho anh em, và còn cho anh em hơn nữa.25 Vì ai đã có, thì được cho
thêm; còn ai không có, thì ngay cái đang có cũng sẽ bị lấy mất."
*
Khi bắt đầu cho thấy vương quốc của Người đến là để biến đổi thế giới,
Chúa Giê-su không muốn giáo lý của Người bị xuyên tạc theo những mục đích của
kẻ khác do những kẻ hoạt đầu chính trị hoặc những người sống theo cảm
tính. Cho nên đôi khi Người bày tỏ quan
điểm một cách ẩn giấu, mà chỉ giải thích đầy đủ sau này cho một nhóm nhỏ các
môn đệ thân tín thôi.
*
Khi lắng nghe và bước theo Chúa Giê-su, tôi càng quen thuộc hơn với
tiếng nói của Người, rồi càng lắng nghe thì tôi càng được thêm nữa. Tôi cảm tạ Chúa và cầu nguyện cho những người
không có gì, để họ có thì giờ với Chúa là Đấng dành cho họ rất nhiều thì giờ.
_______________
Thứ
Sáu, ngày 1 tháng 2
Mác-cô 4:26-34
Người nói: "Chuyện Nước Thiên Chúa thì cũng tựa như chuyện một người
vãi hạt giống xuống đất.27 Đêm hay ngày, người ấy có ngủ hay thức,
thì hạt giống vẫn nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào, thì người ấy không biết.28
Đất tự động sinh ra hoa màu: trước hết cây lúa mọc lên, rồi trổ đòng đòng, và
sau cùng thành bông lúa nặng trĩu hạt.29 Lúa vừa chín, người ấy đem
liềm hái ra gặt, vì đã đến mùa."30 Rồi Người lại nói:
"Chúng ta ví Nước Thiên Chúa với cái gì đây? Lấy dụ ngôn nào mà hình dung được?31
Nước Thiên Chúa giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại hạt nhỏ nhất
trên mặt đất.32 Nhưng khi gieo rồi, thì nó mọc lên lớn hơn mọi thứ
rau cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ dưới bóng."33
Người dùng nhiều dụ ngôn tương tự mà rao giảng lời cho họ, tuỳ theo mức họ có
thể nghe.34 Người không bao giờ rao giảng cho họ mà không dùng dụ
ngôn. Nhưng khi chỉ có thầy trò với nhau, thì Người giải nghĩa hết.
*
Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa về những hình ảnh thật là an ủi này. Con đã không được sinh ra trong đời để giúp
Chúa thoát khỏi cảnh ô trọc. Chúa cao
vời là Đấng chủ trì mọi sự. Quyền lực
của Chúa hoạt động trong thiên nhiên từ khởi đầu thời gian mà lại chịu khuất
phục vì con. Chúa là sức mạnh làm phát
triển và nếu Chúa ban cho con đặc ân có được cơ hội để giúp cho sự phát triển
tăng thêm, thì đó là ân huệ Chúa ban cho con chứ không phải điều con làm cho
Chúa.
*
Lạy Chúa, hôm nay xin Chúa nhắc nhở cho con biết rằng một hạt giống nhỏ
xíu của hành động hay cầu nguyện cũng có thể lớn lên và sinh hoa kết trái.
_______________
Thứ
Bảy, ngày 2 tháng 2
Lễ
Đức Mẹ dâng Chúa vào Đền Thờ
Lu-ca 2:22-40
Khi đã đến ngày lễ thanh tẩy của các ngài theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và
ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa,23 như
đã chép trong Luật Chúa rằng: "Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của
thánh, dành cho Chúa",24 và cũng để dâng của lễ theo Luật Chúa
truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non.25 Hồi ấy ở
Giê-ru-sa-lem, có một người tên là Si-mê-ôn. Ông là người công chính và sùng
đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ít-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự trên
ông.26 Ông đã được Thánh Thần linh báo cho biết là ông sẽ không thấy
cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa.27 Được Thần
Khí thúc đẩy, ông lên Đền Thờ. Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để chu
toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người,28 thì ông ẵm lấy
Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:
29 "Muôn lạy Chúa, giờ đây
theo lời Ngài đã hứa,
xin để tôi tớ này được an bình ra đi.
30 Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ
31 Chúa đã dành sẵn cho muôn dân:
32 Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại,
là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài."
33 Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những lời ông Si-mê-ôn vừa nói về Người.34
Ông Si-mê-ôn chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Ma-ri-a, mẹ của Hài Nhi:
"Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en ngã
xuống hay đứng lên. Cháu còn là dấu hiệu cho người đời chống báng;35
và như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra. Còn chính bà, một
lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà."36 Lại cũng có một nữ ngôn sứ
tên là An-na, con ông Pơ-nu-ên, thuộc chi tộc A-se. Bà đã nhiều tuổi lắm. Từ
khi xuất giá, bà đã sống với chồng được bảy năm,37 rồi ở goá, đến
nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, sớm
hôm thờ phượng Thiên Chúa.38 Cũng vào lúc ấy, bà tiến lại gần bên,
cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết những ai đang mong chờ ngày Thiên
Chúa cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.39 Khi hai ông bà đã làm xong mọi việc
như Luật Chúa truyền, thì trở về nơi cư ngụ là thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê.40
Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân
nghĩa cùng Thiên Chúa.
*
Vai trò của Chúa Thánh Thần rất quan trọng đối với sách Tin Mừng Lu-ca
và Thánh Thần không bao giờ là Đấng xa vời cả.
Đoạn Tin Mừng này liên kết mật thiết Chúa Thánh Thần với ông Si-mê-ôn,
giúp ông nhận biết và chúc tụng Thiên Chúa rồi chúc lành cho cha mẹ của Chúa
Giê-su. Còn tôi thì sao? Chúa Thánh Thần cũng đang cư ngụ trong
tôi: Tôi là đền thờ của Người! Nhưng có phải Người chỉ là một Đấng cư ngụ
thầm lặng khó lòng nhận ra không? Tôi có
khóa kín Người lại không? Người có thể
trở nên Đấng hướng dẫn mà tôi tìm kiếm để xin ơn soi sáng và nâng đỡ
không? Chúa Thánh Thần và tôi có thể tạo
nên một cuộc sống chung không?
*
Lời cầu nguyện của ông Si-mê-ôn được lập lại hằng ngày trong Kinh tối
của Giáo Hội. Tôi có thể dùng nó làm lời
kinh của riêng tôi và chấp nhận tương lai cái chết của mình không, dù là cái chết
âm thầm hay bất ngờ?