TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN (Ngày
17 – 23 tháng 11 năm 2019)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Qua
hành động cụ thể, Chúa Giê-su cho chúng ta thấy Thiên Chúa yêu thương chúng ta. Trong các sách Tin Mừng, chúng ta nhận ra
Chúa Giê-su cho chúng ta thấy Thiên Chúa yêu thương qua việc chữa lành, tha thứ,
thương xót và cảm thông với chúng ta.
Chúa Giê-su nhận biết và đáp lại những nhu cầu sâu xa nhất trong trái
tim con người. Đối với người mù, Chúa
cho họ sáng mắt; đối với người bại liệt,
Chúa cho họ có thể đứng dậy mà bước đi;
đối với người phong cùi và kẻ sống bên lề xã hội, Chúa chữa lành và phục
hồi họ về với cộng đồng; đối với người
phụ nữ bị xa lánh vì bệnh tật, Chúa ban ơn chữa lành cả phần xác lẫn phần hồn; đối với người cả một đời sống tội lỗi, Chúa tỏ
lòng thương xót và cho họ niềm hy vọng sẽ có một tương lai tốt đẹp hơn. Chúa Giê-su cho thấy Thiên Chúa nhìn chúng ta
với ánh mắt đầy cảm thương và yêu mến, chấp nhận và yêu thương con người hiện tại
của chúng ta. Chúa Giê-su không chờ đến
khi người ta hoàn hảo hoặc khi cuộc đời họ đã đâu vào đó hay lúc họ không còn
phạm tội nữa. Trái lại, Chúa Giê-su bước
vào nhân loại giữa cái ngổn ngang của họ và gặp gỡ con người đang khi họ bị đổ
vỡ, bị tổn thương và sống bê bối.
- Becky
Elderedge, Busy Lives & Restless
Souls
Sự hiện diện của Chúa
Đang
khi tôi ngồi đây, tiếng trái tim đập, lồng ngực phập phồng hơi thở, những chuyển
động của tâm trí, tất cả đều là những dấu hiệu nói lên việc Thiên Chúa tạo dựng
tôi đang diễn tiến. Tôi ngừng lại một
chút và ý thức sự hiện diện của Người ở trong tôi.
Sự tự do
Bị vướng
mắc do của cải đời này là điều dễ xảy ra.
Lạy
Chúa, xin Chúa ban cho con được tự do thoát khỏi tính tham lam và ích kỷ. Xin nhắc nhở con rằng những điều tốt nhất
trên đời, đó là: tình yêu, tiếng cười,
chăm sóc và chia sẻ.
Ý thức
Biết là
Chúa yêu thương tôi vô điều kiện, tôi có thể thành thực nghĩ về con người của
mình.
Ngày
hôm qua của tôi thế nào và hiện giờ tôi cảm thấy ra sao? Tôi cởi mở chia sẻ với Chúa những cảm nghĩ của
tôi.
Lời Chúa
Lạy
Chúa Giê-su, Chúa đã làm người để cảm thông với con.
Chúa đã
bước đi và làm việc trên mặt đất này.
Chúa đã
chịu đựng cái nóng thiêu đốt và phấn đấu với lạnh lẽo.
Tất cả
thời gian Chúa sống trên trái đất dành để chăm sóc cho nhân loại.
Chúa đã
chữa lành người đau yếu, Chúa đã cho kẻ chết sống lại.
Quan trọng
nhất, Chúa đã cứu con khỏi sự chết.
(Xin bạn
lấy phần Kinh Thánh ở những trang kế tiếp.
Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu muốn. Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để
tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lạy
Chúa, đôi khi con không biết sẽ nói gì nếu con được gặp Chúa. Con nghĩ con có thể nói: “Cảm tạ Chúa”, vì Chúa luôn ở đó để phù trợ
con.
Kết thúc
Tôi cảm
tạ Chúa về những lúc Chúa và tôi cùng ở với nhau và về những ơn Người soi sáng
giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.
Tuần 33 Thường niên
Chúa Nhật, ngày 17 tháng 11
Lu-ca 21:5-19
Nhân có mấy người nói về Đền Thờ được trang hoàng bằng những
viên đá đẹp và những đồ dâng cúng, Đức Giê-su bảo:6 "Những gì
anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào
trên tảng đá nào."7 Họ hỏi Người: "Thưa Thầy, vậy bao giờ
các sự việc đó sẽ xảy ra, và khi sắp xảy ra, thì có điềm gì báo trước? "8
Đức Giê-su đáp: "Anh em hãy coi chừng kẻo bị lừa gạt, vì sẽ có nhiều người
mạo danh Thầy đến nói rằng: "Chính ta đây", và: "Thời kỳ đã đến
gần"; anh em chớ có theo họ.9 Khi anh em nghe có chiến tranh,
loạn lạc, thì đừng sợ hãi. Vì những việc đó phải xảy ra trước, nhưng chưa phải
là chung cục ngay đâu".10 Rồi Người nói tiếp: "Dân này sẽ
nổi dậy chống dân kia, nước này chống nước nọ.11 Sẽ có những trận
động đất lớn, và nhiều nơi sẽ có ôn dịch và đói kém; sẽ có những hiện tượng
kinh khủng và điềm lạ lớn lao từ trời xuất hiện.12 "Nhưng trước
khi tất cả các sự ấy xảy ra, thì người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em,
nộp anh em cho các hội đường và bỏ tù, điệu anh em đến trước mặt vua chúa quan
quyền vì danh Thầy.13 Đó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy.14
Vậy anh em hãy ghi lòng tạc dạ điều này, là anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa
cách nào.15 Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan,
khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào chống chọi hay cãi lại được.16
Anh em sẽ bị chính cha mẹ, anh chị em, bà con và bạn hữu bắt nộp. Họ sẽ giết
một số người trong anh em.17 Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người
thù ghét.18 Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất
đâu.19 Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình.
*
Thật đáng chú ý là lời tiên tri của Chúa Giê-su đang được thể hiện trong
thời chúng ta. Mức độ hỗn độn giữa con
người và ngay trong thiên nhiên là điều gây sợ hãi. Sứ điệp Chúa Ki-tô “hãy yêu tha nhân như
chính mình” hoàn toàn trái ngược với khung cảnh thế giới hôm nay. Tuy nhiên một chút chúng ta có thể làm cũng
không phải là vô ích đâu.
*
Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã nhấn mạnh đến nhu cầu phải cảm thông trong
những cách chúng ta đối xử với nhau.
Chúng ta có thể coi việc khích lệ này của Đức Phanxicô như là đến từ
chính Chúa Giê-su khi Chúa nói trong đoạn Tin Mừng trên: “Chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn
ngoan, khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào chống chọi hay cãi lại
được”.
_______________
Thứ
Hai, ngày 18 tháng 11
Lu-ca 18:35-43
Khi Đức Giê-su gần đến
Giê-ri-khô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường.36 Nghe thấy
đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì.37 Họ báo cho anh biết
là Đức Giê-su Na-da-rét đang đi qua đó.38 Anh liền kêu lên rằng:
"Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! "39
Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi; nhưng anh càng kêu lớn tiếng:
"Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! "40 Đức
Giê-su dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đến gần, Người hỏi:41
"Anh muốn tôi làm gì cho anh? " Anh ta đáp: "Lạy Ngài, xin cho
tôi nhìn thấy được."42 Đức Giê-su nói: "Anh nhìn thấy đi!
Lòng tin của anh đã cứu chữa anh."43 Lập tức, anh ta nhìn thấy
được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng
ngợi khen Thiên Chúa.
* Cuộc sống ra sao đối với bạn? Có khi nào bạn cảm thấy mình đã mất đi điều
gì đó thật quý giá đối với bạn không? Thường
chúng ta sợ đến với
Chúa để xin phục hồi hoặc bù lại cho chúng ta để chúng ta sống. Đến với Chúa khi chúng ta đang chịu mất mát
là một hành vi đức tin và tín thác mạnh mẽ.
*
Dân chúng đã không hiểu được nhu cầu sâu xa của người mù nên tìm cách bắt
anh ta im miệng. Nhưng sự kiên trì của
anh đã khiến Chúa Giê-su dừng lại và giúp cho ước nguyện của anh được Người
biết đến và nhậm lời. Tôi làm giờ cầu
nguyện này với cùng một lòng tin tưởng và tín thác rằng đức tin của tôi sẽ được
Chúa nhìn nhận và ân thưởng.
_______________
Thứ
Ba, ngày 19 tháng 11
Lu-ca 19:1-10
Sau khi vào Giê-ri-khô,
Đức Giê-su đi ngang qua thành phố ấy.2 Ở đó có một người tên là
Da-kêu; ông đứng đầu những người thu thuế, và là người giàu có.3 Ông
ta tìm cách để xem cho biết Đức Giê-su là ai, nhưng không được, vì dân chúng
thì đông, mà ông ta lại lùn.4 Ông liền chạy tới phía trước, leo lên
một cây sung để xem Đức Giê-su, vì Người sắp đi qua đó.5 Khi Đức
Giê-su tới chỗ ấy, thì Người nhìn lên và nói với ông: "Này ông Da-kêu, xuống
mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông! "6 Ông vội vàng tụt
xuống, và mừng rỡ đón rước Người.7 Thấy vậy, mọi người xầm xì với
nhau: "Nhà người tội lỗi mà ông ấy cũng vào trọ! "8 Ông
Da-kêu đứng đó thưa với Chúa rằng: "Thưa Ngài, đây phân nửa tài sản của
tôi, tôi cho người nghèo; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp
bốn."9 Đức Giê-su mới nói về ông ta rằng: "Hôm nay, ơn cứu
độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Áp-ra-ham.10
Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất."
* Chúng ta phải khâm phục ông Da-kêu. Ông bất chấp mọi cười nhạo để được thấy Chúa
Giê-su và thiện ý của ông đã được Chúa Giê-su ân thưởng hơn cả ông nghĩ vì Người
đã đích thân xin được đến nhà ông. Những
người đi theo đã xầm xì rằng Chúa Giê-su đến nhà một kẻ tội lỗi. Nếu như tôi có mặt ở đó, phản ứng của tôi sẽ
thế nào? Tôi xin ơn biết thực sự hối hận
về tội lỗi mình và mạnh tin vào lòng thương xót gây bất ngờ của Thiên Chúa như
tôi nhận ra nơi Chúa Giê-su. Tôi có thực
sự tin rằng Con Người đến cốt yếu để tìm và cứu những gì đã mất không?
* Ông Da-kêu đã muốn xem cho biết Chúa Giê-su
là ai bằng cách nhìn Chúa từ một vị trí
an toàn. Tuy nhiên bạn không thể biết
được người nào chỉ bằng cách nhìn họ; còn
điều gì đó hơn thế nữa mà bạn không thấy được.
Chúa Giê-su đã tạo mối tương quan với ông Da-kêu, và chính điều này đã
làm thay đổi lớn cho lối sống của ông trong tương lai. Khi nào tôi muốn quan sát Chúa Giê-su thay vì
chỉ bước đi với Người?
_______________
Thứ Tư, ngày 20 tháng 11
Lu-ca 19:11-28
Khi dân chúng đang nghe những điều ấy, thì Đức Giê-su lại kể thêm một dụ
ngôn, vì Người đang ở gần Giê-ru-sa-lem và vì họ tưởng là Triều Đại Thiên Chúa
sắp xuất hiện đến nơi rồi.12 Vậy Người nói: "Có một người quý
tộc kia trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền, rồi trở về.13 Ông
gọi mười người trong các tôi tớ của ông đến, phát cho họ mười nén bạc và nói
với họ: "Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến."14
Nhưng đồng bào ông ghét ông, nên họ cử một phái đoàn đến sau ông để nói rằng:
"Chúng tôi không muốn ông này làm vua chúng tôi.15 "Sau
khi lãnh nhận vương quyền, ông trở về. Bấy giờ ông truyền gọi những đầy tớ ông
đã giao bạc cho, để xem mỗi người làm ăn sinh lợi được bao nhiêu.16
Người thứ nhất đến trình: "Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh lợi được
mười nén.17 Ông bảo người ấy: "Khá lắm, hỡi đầy tớ tài giỏi! Vì
anh đã trung thành trong việc rất nhỏ, thì hãy cầm quyền cai trị mười thành.18
Người thứ hai đến trình: "Thưa ngài, nén bạc của ngài đã làm lợi được năm
nén.19 Ông cũng bảo người ấy: "Anh cũng vậy, anh hãy cai trị
năm thành.20 Rồi người thứ ba đến trình: "Thưa ngài, nén bạc
của ngài đây, tôi đã bọc khăn giữ kỹ.21 Tôi sợ ngài, vì ngài là
người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.22 Ông nói:
"Hỡi đầy tớ tồi tệ! Tôi cứ lời miệng anh mà xử anh. Anh đã biết tôi là
người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.23 Thế sao
anh không gửi bạc của tôi vào ngân hàng? Có vậy, khi tôi đến, tôi mới rút ra
được cả vốn lẫn lời chứ!24 Rồi ông bảo những người đứng đó:
"Lấy lại nén bạc nó giữ mà đưa cho người đã có mười nén.25 Họ
thưa ông: "Thưa ngài, anh ấy có mười nén rồi!26 -"Tôi nói
cho các anh hay: phàm ai đã có, thì sẽ được cho thêm; còn ai không có, thì ngay
cái nó đang có cũng sẽ bị lấy đi.27 "Còn bọn thù địch của tôi
kia, những người không muốn tôi làm vua cai trị chúng, thì hãy dẫn chúng lại
đây và giết chết trước mặt tôi."28 Nói những lời ấy xong, Đức
Giê-su đi đầu, tiến lên Giê-ru-sa-lem.
* Hai trong số các đầy tớ đã liều lĩnh đầu tư
tiền của ông quý tộc. Tôi có thể dễ dàng
kiếm đủ lý do để giữ im lặng về đức tin và cách sống đạo của mình, về những tài
năng Chúa ban cho. Tôi cầu xin cho mình
biết học cách sử dụng mọi cơ hội để làm điều tốt lành.
* Một người đầy tớ trong câu chuyện để cho sợ
hãi làm anh ta tê liệt. Tôi có thể nhận
ra nơi tôi nỗi sợ hãi và do dự giống như vậy.
Tôi xin Chúa ban ơn can đảm cho tôi.
_______________
Thứ Năm, ngày 21 tháng 11
Lu-ca 19:41-44
Khi đến gần Giê-ru-sa-lem và trông thấy thành, Đức Giê-su khóc thương42
mà nói: "Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an
cho ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được.43
Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm
ngươi tư bề.44 Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi,
và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ
ngươi được Thiên Chúa viếng thăm."
* Bình an và vui vẻ là hai phúc lành chúng ta
luôn mong ước, rồi khi mất những phúc lành ấy, chúng ta rất lo lắng. Chúa Giê-su cũng cảm thấy khó chịu và Người
đã khóc cho số phận bị tàn phá trong tương lai của thành thánh yêu quý
Giê-ru-sa-lem. Chúa ban cho chúng ta sự
bình an của Người, bình an mà thế gian không thể cho chúng ta và bình an chỉ có
thể gặp được qua tình bạn giữa chúng ta với Chúa. Bạn hãy thinh lặng đứng bên Chúa Giê-su và để
mình được cuốn hút vào việc Người than khóc thành thánh.
* Chúa Giê-su khóc than thành thánh của
Người. Những người Do-thái sống tại đó,
một số người Ả-rập và một số người Do-thái hiện nay vẫn còn thương khóc
thành. Chúng ta tuy sống ở xa nhưng
không thể quên thánh đô của Chúa Giê-su.
“Giê-ru-sa-lem hỡi, lòng
này nếu quên ngươi, thì tay gảy đàn thành tê bại! Lưỡi xướng ca sẽ dính với hàm, nếu ta
không hoài niệm, không còn lấy Giê-ru-sa-lem làm niềm vui tuyệt đỉnh của tâm
hồn” (Thánh Vịnh 137:5-6). Lạy Chúa là Thiên Chúa của người Do-thái,
người Hồi giáo và của các Ki-tô hữu, xin đoái thương Giê-ru-sa-lem, để thành
này không còn là dấu chỉ sự mâu thuẫn, nhưng là mẹ hiền của tất cả con cháu
Áp-ra-ham.
_______________
Thứ Sáu, ngày 22 tháng 11
Lu-ca 19:45-48
Đức Giê-su vào Đền Thờ, Người bắt đầu đuổi những kẻ đang buôn bán46
và nói với họ: "Đã có lời chép rằng: Nhà Ta sẽ là nhà cầu nguyện thế mà
các ngươi đã biến thành sào huyệt của bọn cướp! "47 Hằng ngày,
Người giảng dạy trong Đền Thờ. Các thượng tế và kinh sư tìm cách giết Người, cả
các thân hào trong dân cũng vậy.48 Nhưng họ không biết phải làm sao,
vì toàn dân say mê nghe Người.
* Sự tương phản giữa lý tưởng và thực tế đã
khiến Chúa Giê-su rất khó chịu: nhà
Thiên Chúa đã trở thành nơi thương mại;
nhu cầu của những người đói khổ không được giới chức chính quyền lưu
ý. Nếu phải đối phó với những căng thẳng
giữa lý tưởng và thực tế của cuộc sống hằng ngày, tôi hãy cầu nguyện cho mình
đừng có thái độ yếm thế bi quan, nhưng biết cùng đứng với Chúa Giê-su để nắm
vững điều Thiên Chúa muốn.
* Mặc dù nhận thấy những tương phản ấy, Chúa
Giê-su đã chọn Đền Thờ làm nơi Người đến giảng dạy. Tôi xin Chúa Giê-su giúp tôi làm chứng cho
Tin Mừng của Người ở bất cứ nơi nào tôi đến, ngay cả nơi xem ra không lý tưởng
đối với tôi.
_______________
Thứ Bảy, ngày 23 tháng 11
Lu-ca 20:27-40
Có mấy người thuộc nhóm Xa-đốc đến gặp Đức Giê-su. Nhóm này chủ trương
không có sự sống lại.28 Mấy người ấy hỏi Đức Giê-su: "Thưa
Thầy, ông Mô-sê có viết cho chúng ta điều luật này: Nếu anh hay em của người
nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải lấy nàng, để sinh con
nối dòng cho anh hay em mình.29 Vậy nhà kia có bảy anh em trai.
Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết.30 Người thứ hai,31
rồi người thứ ba đã lấy người vợ goá ấy. Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà
không để lại đứa con nào.32 Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết.33
Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng
làm vợ? "34 Đức Giê-su đáp: "Con cái đời này cưới vợ lấy
chồng,35 chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống
lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng.36 Quả thật,
họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái
Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại.37 Còn về vấn đề kẻ chết trỗi
dậy, thì chính ông Mô-sê cũng đã cho thấy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi
ông gọi Đức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ Áp-ra-ham,Thiên Chúa của tổ phụ
I-xa-ác, và Thiên Chúa của tổ phụ Gia-cóp.38 Mà Người không phải là
Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất
cả đều đang sống."39 Bấy giờ có mấy người thuộc nhóm kinh sư
lên tiếng nói: "Thưa Thầy, Thầy nói hay lắm."40 Thế là, họ
không dám chất vấn Người điều gì nữa.
* Vấn nạn nhóm Xa-đu-kêu nêu ra là điều thêu
dệt không phải để làm sáng tỏ một vấn đề, nhưng là để trình bày một câu hỏi hóc
búa. Đôi khi những người chúng ta gặp
đưa ra cho chúng ta những câu hỏi không sao cân nhắc nổi và chắc chắn không thể
giải đáp được. Tôi xin Chúa ban sự khôn
ngoan để tôi không bị lôi cuốn vào những cái bẫy của kiêu căng hoặc thông thái,
đồng thời xin ơn can đảm để sống trong sự đơn giản như Chúa Giê-su kêu gọi tôi.
* Chúa Giê-su thường cho thấy người nghèo khó
và đơn sơ là những gương mẫu điển hình trong Nước Thiên Chúa; Tôi cầu xin được sự hiểu biết theo Chúa
Giê-su đánh giá, thận trọng đừng để mình vướng mắc vào những sự chi phối rất
tinh vi.