TUẦN III MÙA CHAY  (Ngày 15 – 21 tháng 3 năm 2020)

 

 

Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:

 

Rõ ràng Chúa Giê-su kêu gọi chúng ta hãy phục vụ với lòng nhân từ, đặc biệt là phục vụ những người thiếu thốn nhất.  Hòa hợp “con người” chúng ta với “hành động” luôn luôn là một thách đố.  Thánh Inhaxiô đã đạt được sự thăng bằng giữa cầu nguyện và hành động, khi ngài ý thức rằng điều này mà thiếu điều kia sẽ khiến cho đời sống thiêng liêng chúng ta không hòa hợp với nhau nữa.  Cha Pedro Arrupe, cố bề trên tổng quyền dòng Tên, đã lưu ý như sau:

          “Phục vụ là ý tưởng cốt yếu của đặc sủng Inhaxiô.  Đó là ý tưởng về sức mạnh thúc đẩy được thể hiện trong đời sống và linh đạo của Inhaxiô – ngay cả trong giai đoạn thần bí – để ngài hoàn toàn ý thức rằng:  phục vụ vô điều kiện và không giới hạn là phục vụ với tâm hồn mở rộng và khiêm tốn.  Người ta có thể nói rằng thậm chí “những ánh sáng” của Thiên Chúa Ba Ngôi đã làm cho đời sống thần bí của ngài nên phong phú, chứ không phải việc sống thụ động và chiêm niệm đã khích lệ ngài hăng say phụng sự Thiên Chúa, Đấng mà ngài đã hết lòng yêu mến và tôn kính chiêm ngưỡng”.

-  Jacqueline Bergan and Marie Schwan, CSJ, Praying with Ignatius of Loyola

 

 

Sự hiện diện của Chúa

Tôi nhắc nhở mình rằng đang lúc tôi ngồi đây, Chúa nhìn tôi với lòng yêu thương và giữ cho tôi được hiện hữu.  Tôi ngừng lại một chút để suy nghĩ về điều này.

 

Sự tự do

“Có rất ít người ý thức được những gì Chúa làm nơi họ nếu họ phó thác trong tay Chúa và để Người lấy ân sủng mà nắn đúc họ” (thánh Inhaxiô).  Tôi xin ơn biết hoàn toàn tín thác vào tình yêu Chúa.

 

Ý thức

Ở đâu tôi cảm nhận được niềm hy vọng, sự khích lệ và sự phát triển trong đời mình?  Nhìn lại mấy tháng vừa qua, tôi có thể thấy được những sinh hoạt và cơ hội nào đã sinh hoa kết trái.  Nếu nhận ra được những lãnh vực ấy, tôi sẽ quyết định dành cho chúng nhiều thời gian và không gian hơn trong tương lai.

 

Lời Chúa

Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã làm người để cảm thông với con.

Chúa đã bước đi và làm việc trên trái đất này. 

Chúa đã chịu đựng nóng bức và vật lộn với giá lạnh. 

Tất cả thời giờ Chúa sống trên mặt đất này là để chăm sóc nhân loại. 

Chúa đã chữa lành người đau yếu bệnh tật.  Nhưng quan trọng hơn hết, Chúa đã cứu con khỏi chết.

(Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những trang kế tiếp.  Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu muốn.  Khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).

 

Tâm sự với Chúa

Điều gì đã đánh động tâm hồn khi tôi cầu nguyện?  Tôi được an ủi, hay bối rối, hoặc nguội lạnh?  Tôi tưởng tượng Chúa Giê-su đang đứng hoặc ngồi bên cạnh tôi, rồi tôi chia sẻ với Người mọi cảm nghĩ của tôi.

 

Kết thúc

Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa.

Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi đến thiên thu vạn đại.  A-men.

 

 

 

Tuần III Mùa Chay

 

Chúa Nhật, ngày 15 tháng 3

Gio-an 4:5-15, 19b-26, 39a, 40-42

 

Vậy, Người đến một thành xứ Sa-ma-ri, tên là Xy-kha, gần thửa đất ông Gia-cóp đã cho con là ông Giu-se.6 Ở đấy, có giếng của ông Gia-cóp. Người đi đường mỏi mệt, nên ngồi ngay xuống bờ giếng. Lúc đó vào khoảng mười hai giờ trưa… 7 Có một người phụ nữ Sa-ma-ri đến lấy nước. Đức Giê-su nói với người ấy: "Chị cho tôi xin chút nước uống! "8 Lúc đó, các môn đệ của Người đã vào thành mua thức ăn.9 Người phụ nữ Sa-ma-ri liền nói: "Ông là người Do-thái, mà lại xin tôi, một phụ nữ Sa-ma-ri, cho ông nước uống sao? " Quả thế, người Do-thái không được giao thiệp với người Sa-ma-ri.10 Đức Giê-su trả lời: "Nếu chị nhận ra ân huệ Thiên Chúa ban, và ai là người nói với chị: "Cho tôi chút nước uống", thì hẳn chị đã xin, và người ấy đã ban cho chị nước hằng sống."11 Chị ấy nói: "Thưa ông, ông không có gầu, mà giếng lại sâu. Vậy ông lấy đâu ra nước hằng sống?12 Chẳng lẽ ông lớn hơn tổ phụ chúng tôi là Gia-cóp, người đã cho chúng tôi giếng này? Chính Người đã uống nước giếng này, cả con cháu và đàn gia súc của Người cũng vậy."13 Đức Giê-su trả lời: "Ai uống nước này, sẽ lại khát.14 Còn ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời."15 Người phụ nữ nói với Đức Giê-su: "Thưa ông, xin ông cho tôi thứ nước ấy, để tôi hết khát và khỏi phải đến đây lấy nước"19 Người phụ nữ nói với Người: "Thưa ông, tôi thấy ông thật là một ngôn sứ. 20 Cha ông chúng tôi đã thờ phượng Thiên Chúa trên núi này; còn các ông lại bảo: Giê-ru-sa-lem mới chính là nơi phải thờ phượng Thiên Chúa."21 Đức Giê-su phán: "Này chị, hãy tin tôi: đã đến giờ các người sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải trên núi này hay tại Giê-ru-sa-lem.22 Các người thờ Đấng các người không biết; còn chúng tôi thờ Đấng chúng tôi biết, vì ơn cứu độ phát xuất từ dân Do-thái.23 Nhưng giờ đã đến -và chính là lúc này đây- giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người như thế.24 Thiên Chúa là thần khí, và những kẻ thờ phượng Người phải thờ phượng trong thần khí và sự thật."25 Người phụ nữ thưa: "Tôi biết Đấng Mê-si-a, gọi là Đức Ki-tô, sẽ đến. Khi Người đến, Người sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự."26 Đức Giê-su nói: "Đấng ấy chính là tôi, người đang nói với chị đây" 39 Có nhiều người Sa-ma-ri trong thành đó đã tin vào Đức Giê-su, vì lời người phụ nữ làm chứng: ông ấy nói với tôi mọi việc tôi đã làm.40 Vậy, khi đến gặp Người, dân Sa-ma-ri xin Người ở lại với họ, và Người đã ở lại đó hai ngày.41 Số người tin vì lời Đức Giê-su nói còn đông hơn nữa.42 Họ bảo người phụ nữ: "Không còn phải vì lời chị kể mà chúng tôi tin. Quả thật, chính chúng tôi đã nghe và biết rằng Người thật là Đấng cứu độ trần gian."

 

*  Chúa Giê-su bắt đầu với cơn khát nước của Người và kết thúc bằng cách nói về cơn khát thiêng liêng của người phụ nữ.  Vậy tôi có thể học được điều gì từ cuộc đối thoại này về việc chia sẻ Tin Mừng?

*  Khi nói với người phụ nữ không có họ hàng gì, mà lại là người phụ nữ Sa-ma-ri là kẻ bị cộng đồng Do-thái coi họ như kẻ bội giáo, Chúa Giê-su đã vượt qua ranh giới văn hóa.  Vậy tôi đang đương đầu với những ranh giới nào trong đời sống thường ngày?

_______________

 

 

Thứ Hai, ngày 16 tháng 3

Lu-ca 4:24-30

 

Người nói tiếp: "Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.25 "Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en;26 thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn.27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi."28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ.29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực.30 Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.

 

*  Những người phẫn nộ ở đây đã ghen tị vì cộng đồng đức tin của họ.  Chúa Giê-su đón nhận mọi người thuộc mọi dân tộc đến với sự chăm sóc và tình yêu cứu độ của Thiên Chúa.  Đám thính giả của Chúa đã ghen tị về mối tương quan riêng với Thiên Chúa và đã dùng tương quan ấy trong những cách sống thường ngày mà loại trừ kẻ khác ra khỏi sự phù trợ của Thiên Chúa.  Họ chối bỏ mọi quyền lợi con người của những kẻ ở ngoài vòng tôn giáo của họ.  Vậy những người nào là những kẻ cộng đồng của tôi đã dạy tôi phải loại trừ khi tôi lớn lên và biết phân biệt được ai là “kẻ trong” ai là “người ngoài”?

*  Chúa Giê-su là người đón nhận tất cả, trái tim Người mở ra khi Người cầu nguyện cũng như sống cho mọi người, bất kể niềm tin, quốc gia, phái tính, tuổi tác hoặc thuộc thành phần nào tách biệt chúng ta với nhau.  Tôi xin Người giúp tôi mở lòng để sống tinh thần đón nhận giống như Người.

________________

 

 

 

Thứ Ba, ngày 17 tháng 3

Mát-thêu 18:21-35

 

Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không? "22 Đức Giê-su đáp: "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy."23 Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách.24 Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng.25 Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ.26 Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết."27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ.28 Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: "Trả nợ cho tao! "29 Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh."30 Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ.31 Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện.32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta,33 thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao? "34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông.35 Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình."

 

*  Tha thứ không bao giờ là dễ dàng.  Chắc chắn tha thứ cho anh chị em tới bảy lần là việc rất quảng đại.  Tuy nhiên phải có một giới hạn, ít nhất theo như ông Phê-rô nghĩ!

*  Nhưng không phải vậy đâu, theo Chúa Giê-su là phải tha thứ bảy mươi lần bảy.  Tha thứ không giới hạn, tha thứ đến cùng và cứ tiếp tục tha thứ mãi.  Đây là cách Chúa yêu thương bạn.  “Ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi” (Mt 18:32).  Lạy Chúa, con cám ơn Chúa đã tha thứ cho con bảy mươi lần bảy và còn nhiều hơn thế nữa.  Hôm nay xin Chúa ban cho con ơn biết tha thứ cho người khác.

_______________

 

 

Thứ Tư, ngày 18 tháng 3

Mát-thêu 5:17-19

 

"Anh em đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ Luật Mô-sê hoặc lời các ngôn sứ. Thầy đến không phải là để bãi bỏ, nhưng là để kiện toàn.18 Vì, Thầy bảo thật anh em, trước khi trời đất qua đi, thì một chấm một phết trong Lề Luật cũng sẽ không qua đi, cho đến khi mọi sự được hoàn thành.19 Vậy ai bãi bỏ dù chỉ là một trong những điều răn nhỏ nhất ấy, và dạy người ta làm như thế, thì sẽ bị gọi là kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời. Còn ai tuân hành và dạy làm như thế, thì sẽ được gọi là lớn trong Nước Trời.

 

*  Cầu nguyện với đoạn Tin Mừng này không dễ đâu!  “Anh em đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ Luật Mô-sê hoặc lời các ngôn sứ”.  Trọng điểm của Lề Luật đã và vẫn là:  Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi… [và] người thân cận như chính mình” (Mt 22:37, 39).  Tuân thủ các lề luật bề ngoài thôi chưa đủ.  Chúa Giê-su muốn lắng nghe các tâm hồn, thấy những kẻ can đảm, quảng đại và biết phân định phải trái.  Tâm hồn phải giống tâm hồn Người.  Có bao giờ bạn được mời gọi hãy trở nên gương mẫu bằng cách vượt lên trên áp lực xã hội và nói lên chân lý trong tâm hồn bạn không?

*  Lạy Chúa, Chúa không quay lưng lại dĩ vãng chúng con, nhưng Chúa muốn làm cho chúng con ý thức sâu xa rằng chúng con đang đứng ở đâu trước mặt Chúa:  không phải là những kẻ chỉ biết tỉ mỉ tuân giữ luật lệ, nhưng là những người con yêu thương của Chúa.

_______________

 

 

 

Thứ Năm, ngày 19 tháng 3

Lễ thánh cả Giu-se, Bạn Trăm Năm Đức Trinh Nữ Maria

Mát-thêu 1:16, 18-21, 24a

 

Gia-cóp sinh Giu-se, chồng của bà Ma-ri-a, bà là mẹ Đức Giê-su cũng gọi là Đấng Ki-tô… 18 Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô: bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần.19 Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo.20 Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: "Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần.21 Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ"24 Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy.

 

*  Thiên Chúa kêu gọi thánh Giu-se bỏ đi kế hoạch của riêng mình để dấn thân phục vụ Chúa Giê-su và Mẹ Ma-ri-a.  Chúng ta không nghe được lời nói nào của thánh Giu-se trong sách Tin Mừng, nhưng ngài chỉ được nhắc đến như một người công chính và quảng đại:  đón nhận Mẹ Ma-ri-a về nhà và bảo vệ che chở Mẹ Ma-ri-a cùng Chúa Giê-su.  Thánh Giu-se đã trải qua bao năm tháng sống tại Na-da-rét, biểu lộ lòng trung thành trong những công việc phục vụ hằng ngày mà không hề chú tâm đến chính mình.

*  Tuy nhiên ngài lại có một sứ mệnh quan trọng:  “Ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ”.  Vậy bạn hãy dành thì giờ ở lại với thánh Giu-se.  Ngài hiểu các bổn phận hằng ngày của bạn.  Hãy để ngài ưu ái nhìn bạn và tất cả những gì bạn phải làm hôm nay.  Hãy thoải mái ở trong sự hiện diện của Đấng đã sống trong sự hiện diện của Chúa Giê-su và Mẹ Ma-ri-a.

_______________

 

 

Thứ Sáu, ngày 20 tháng 3

Mác-cô 12:28-34

 

Có một người trong các kinh sư đã nghe Đức Giê-su và những người thuộc nhóm Xa-đốc tranh luận với nhau. Thấy Đức Giê-su đối đáp hay, ông đến gần Người và hỏi: "Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu? "29 Đức Giê-su trả lời: "Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất.30 Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi.31 Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó."32 Ông kinh sư nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác.33 Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ."34 Đức Giê-su thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: "Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu! " Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.

 

*  Điều răn thứ nhất là yêu mến Thiên Chúa bằng tất cả những gì chúng ta có – không những bằng trái tim mà còn bằng chân tay chúng ta nữa.  Chúng ta cần ôm lấy Đấng Toàn Năng trong mọi điều chúng ta làm.  Chúng ta được kêu gọi hãy dâng cho Người tất cả lòng yêu mến trong tinh thần thờ lạy Người.

*  Có hai điều răn khác biệt, nhưng chúng lại hội nhập với nhau.  Chúng ta phải yêu thương người thân cận (mọi người) như yêu bản thân mình.  Đặc biệt những đau khổ của họ cần được liên kết với chúng ta.  Tình yêu chúng ta không chỉ dành cho những kẻ làm vui lòng chúng ta, mà còn dành cho những người không thích chúng ta hoặc có thể thù địch với chúng ta nữa.  Điều quan trọng nhất trong cuộc đời là phải có một trái tim đầy yêu thương, đó cũng là điều rất đòi hỏi.

_______________

 

 

Thứ Bảy, ngày 21 tháng 3

Lu-ca 18:9-14

 

Đức Giê-su còn kể dụ ngôn sau đây với một số người tự hào cho mình là công chính mà khinh chê người khác:10 "Có hai người lên đền thờ cầu nguyện. Một người thuộc nhóm Pha-ri-sêu, còn người kia làm nghề thu thuế.11 Người Pha-ri-sêu đứng thẳng, nguyện thầm rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác: tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia.12 Con ăn chay mỗi tuần hai lần, con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con.13 Còn người thu thuế thì đứng đằng xa, thậm chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vừa đấm ngực vừa thưa rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi.14 Tôi nói cho các ông biết: người này, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên công chính rồi; còn người kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên."

 

*  Sự đối nghịch giữa người Pha-ri-sêu với người thu thuế đã ăn sâu vào văn hóa chúng ta đến nỗi xảy ra tình trạng ngược lại, nghĩa là người ta lo ẩn tránh nên ngồi ở ghế cuối nhà thờ thay vì ngồi ở những ghế đầu.

*  Câu chuyện dụ ngôn đánh động tâm hồn tôi thế nào?  Có lẽ tôi không thích thành đề tài cho người ta khinh miệt.  Lạy Chúa, nếu người ta biết con như Chúa biết con thì có thể người ta sẽ cảm thấy chính họ bị khinh dể là đúng.  Rồi con cũng không có quyền coi thường những kẻ tội lỗi của họ được trưng lên qua những phương tiện truyền thông.  Xin Chúa thương xót con.

 


Không Gian Thánh Thiện - Sacred Space