TUẦN IV MÙA CHAY (Ngày
22 – 28 tháng 3 năm 2020)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Bạn
không thể dẫn dắt người khác nếu ban không biết hướng dẫn chính mình. Nhưng bạn cũng không thể dẫn dắt người khác nếu
trước hết bạn chỉ sử dụng quyền lực để phục vụ bản thân và cái tôi của bạn. Tài lãnh đạo không phải là những gì về bạn,
nhưng về tất cả chúng ta – gia đình bạn, cộng đồng, các đồng nghiệp hoặc khách
hàng.
Chúng ta ngạc nhiên khi tờ báo New
Yorkers phát biểu: “Hãy vượt qua chính bạn”. Đức Giáo Hoàng Phanxicô sử dụng một ý niệm
phong phú hơn: “Quyền lực chân chính, đó
là phục vụ”. Cả hai câu nói trên đều diễn
tả một nghịch lý của tài lãnh đạo. Các
nhà lãnh đạo phải đào sâu vào chính con người mình, nhưng hành trình hướng nội ấy
cuối cùng lại giúp họ vượt qua những chân trời thiển cận đã làm suy yếu rất nhiều
nhà lãnh đạo, khiến họ không bao giờ nhìn thấy được bên kia gian hàng của tôi,
công ty của tôi, tiền bạc của tôi, tóm lại là tất cả cái tôi của họ.
Các nhà lãnh đạo tài ba thì nhìn xa
trông rộng. Họ cảm thấy mình được kêu gọi
hãy vượt lên trên con người của mình và phục vụ cho một sứ mệnh cao cả hơn là
chỉ phục vụ cho riêng mình.
- Chris Lowney,
Pope Francis: Why He Leads the Way He Leads
Sự hiện diện của Chúa
Tôi dừng
lại một lát để suy nghĩ về sự hiện diện ban sự sống của Chúa
trong từng
chi thể của thân xác tôi,
trong mọi
sự chung quanh tôi,
trong
toàn bộ cuộc sống tôi.
Sự tự do
Nhiều
quốc gia trong thời điểm này đang chịu đau khổ vì chiến tranh khốc liệt. Tôi cúi đầu cảm tạ Chúa vì tôi được sống tự
do. Tôi cầu nguyện cho các tù nhân và những
người bị bắt bớ.
Ý thức
Biết rằng
Chúa yêu thương tôi vô điều kiện, tôi thành thực nhìn lại mấy ngày qua với các
biến cố và những cảm nghĩ của mình. Tôi
có điều gì để cảm tạ Chúa không? Vậy tôi
cám ơn Chúa. Có điều gì tôi phải hối hận
không? Vậy tôi xin ơn tha thứ.
Lời Chúa
Giờ đây
tôi lấy đoạn Kinh Thánh trong ngày. Tôi đọc
chậm từng lời và xem có câu nào hoặc những tâm tình nào lôi cuốn tôi
không. (Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những
trang kế tiếp. Các điểm gợi ý đã có sẵn
để bạn sử dụng nếu muốn. Sau khi đã sẵn
sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lạy
Chúa, con biết chắc chắn có nhiều lần Chúa đã bồng con đi. Đã có nhiều lần chính nhờ sức mạnh Chúa mà
con vượt qua được những lúc đen tối trong đời con.
Kết thúc
Sáng
danh Đức Chúa Cha, và Đức Chúa Con, và Đức Chúa Thánh Thần.
Như đã
có trước vô cùng, và bây giờ, và hằng có, và đời đời chẳng cùng. A-men.
Tuần IV Mùa Chay
Chúa Nhật, ngày 22 tháng 3
Gio-an 9:1-41
Đi ngang qua, Đức Giê-su nhìn
thấy một người mù từ thuở mới sinh.2 Các môn đệ hỏi Người:
"Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay
cha mẹ anh ta? "3 Đức Giê-su trả lời: "Không phải anh ta,
cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội. Nhưng sở dĩ như thế là để thiên hạ
nhìn thấy công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh.4 Chúng ta
phải thực hiện công trình của Đấng đã sai Thầy, khi trời còn sáng; đêm đến,
không ai có thể làm việc được.5 Bao lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là
ánh sáng thế gian."6 Nói xong, Đức Giê-su nhổ nước miếng xuống
đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người mù,7 rồi bảo anh ta:
"Anh hãy đến hồ Si-lô-ác mà rửa" (Si-lô-ác có nghĩa là: người được
sai phái). Vậy anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được.8
Các người láng giềng và những kẻ trước kia thường thấy anh ta ăn xin mới nói:
"Hắn không phải là người vẫn ngồi ăn xin đó sao? "9 Có người
nói: "Chính hắn đó! " Kẻ khác lại rằng: "Không phải đâu! Nhưng
là một đứa nào giống hắn đó thôi! " Còn anh ta thì quả quyết: "Chính
tôi đây! "10 Người ta liền hỏi anh: "Vậy, làm sao mắt anh
lại mở ra được như thế? "11 Anh ta trả lời: "Người tên là
Giê-su đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi, rồi bảo: "Anh hãy đến hồ
Si-lô-ác mà rửa. Tôi đã đi, đã rửa và tôi nhìn thấy."12 Họ lại
hỏi anh: "Ông ấy ở đâu? " Anh ta đáp: "Tôi không biết."13
Họ dẫn kẻ trước đây bị mù đến với những người Pha-ri-sêu.14 Nhưng
ngày Đức Giê-su trộn chút bùn và làm cho mắt anh ta mở ra lại là ngày sa-bát.15
Vậy, các người Pha-ri-sêu hỏi thêm một lần nữa làm sao anh nhìn thấy được. Anh
trả lời: "Ông ấy lấy bùn thoa vào mắt tôi, tôi rửa và tôi nhìn thấy."16
Trong nhóm Pha-ri-sêu, người thì nói: "Ông ta không thể là người của Thiên
Chúa được, vì không giữ ngày sa-bát"; kẻ thì bảo: "Một người tội lỗi
sao có thể làm được những dấu lạ như vậy? " Thế là họ đâm ra chia rẽ.17
Họ lại hỏi người mù: "Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh?
" Anh đáp: "Người là một vị ngôn sứ! "18 Người
Do-thái không tin là trước đây anh bị mù mà nay nhìn thấy được, nên đã gọi cha
mẹ anh ta đến.19 Họ hỏi: "Anh này có phải là con ông bà không?
Ông bà nói là anh bị mù từ khi mới sinh, vậy sao bây giờ anh lại nhìn thấy được?
"20 Cha mẹ anh đáp: "Chúng tôi biết nó là con chúng tôi,
nó bị mù từ khi mới sinh.21 Còn bây giờ làm sao nó thấy được, chúng
tôi không biết, hoặc có ai đã mở mắt cho nó, chúng tôi cũng chẳng hay. Xin các
ông cứ hỏi nó; nó đã khôn lớn rồi, nó có thể tự khai được."22
Cha mẹ anh nói thế vì sợ người Do-thái. Thật vậy, người Do-thái đã đồng lòng trục
xuất khỏi hội đường kẻ nào dám tuyên xưng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô.23
Vì thế, cha mẹ anh mới nói: "Nó đã khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi
nó."24 Một lần nữa, họ gọi người trước đây bị mù đến và bảo:
"Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa. Chúng ta đây, chúng ta biết ông ấy là người
tội lỗi."25 Anh ta đáp: "Ông ấy có phải là người tội lỗi
hay không, tôi không biết. Tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi bị mù mà nay
tôi nhìn thấy được! "26 Họ mới nói với anh: "Ông ấy đã làm
gì cho anh? Ông ấy đã mở mắt cho anh thế nào? "27 Anh trả lời:
"Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông vẫn không chịu nghe. Tại sao các
ông còn muốn nghe lại chuyện đó nữa? Hay các ông cũng muốn làm môn đệ ông ấy
chăng? "28 Họ liền mắng nhiếc anh: "Có mày mới là môn đệ của
ông ấy; còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của ông Mô-sê.29 Chúng ta
biết rằng Thiên Chúa đã nói với ông Mô-sê; nhưng chúng ta không biết ông Giê-su
ấy bởi đâu mà đến."30 Anh đáp: "Kể cũng lạ thật! Các ông
không biết ông ấy bởi đâu mà đến, thế mà ông ấy lại là người đã mở mắt tôi!31
Chúng ta biết: Thiên Chúa không nhậm lời những kẻ tội lỗi; còn ai kính sợ Thiên
Chúa và làm theo ý của Người, thì Người nhậm lời kẻ ấy.32 Xưa nay
chưa hề nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh.33 Nếu
không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được
gì."34 Họ đối lại: "Mày sinh ra tội lỗi ngập đầu, thế mà
mày lại muốn làm thầy chúng ta ư? " Rồi họ trục xuất anh.35 Đức
Giê-su nghe nói họ đã trục xuất anh. Khi gặp lại anh, Người hỏi: "Anh có
tin vào Con Người không? "36 Anh đáp: "Thưa Ngài, Đấng ấy
là ai để tôi tin? "37 Đức Giê-su trả lời: "Anh đã thấy Người.
Chính Người đang nói với anh đây."38 Anh nói: "Thưa Ngài, tôi
tin." Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người.39 Đức Giê-su nói:
"Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy,
và kẻ xem thấy lại nên đui mù! "40 Những người Pha-ri-sêu đang ở
đó với Đức Giê-su nghe vậy, liền lên tiếng: "Thế ra cả chúng tôi cũng đui
mù hay sao? "41 Đức Giê-su bảo họ: "Nếu các ông đui mù,
thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng: "Chúng tôi thấy",
nên tội các ông vẫn còn! "
* Câu hỏi mở đầu của các môn đệ là: Ai phải chịu trách nhiệm? Đây là câu hỏi thường gặp trong giới truyền
thông ngày nay; có lẽ đó cũng là thắc mắc
của chính tôi nữa. Chúa Giê-su nhắc nhở
chúng ta rằng đôi khi chẳng phải là lỗi của ai cả, nhưng những tình thế khó
khăn lại là cơ hội để chúng ta được lôi kéo đến gần sự hiện diện của Chúa hơn.
* Lạy Chúa, biết bao lần con đã mất đi và được
tìm lại, đã mù lòa rồi lại được nhìn thấy.
Con cảm tạ Chúa. Sự mù lòa của
anh mù được chữa lành, nhưng sự mù lòa của những kẻ không tin vào Chúa Giê-su
thì vẫn còn mù lòa. Con biết mình sẽ quờ
quạng, vấp ngã và không định được phương hướng nếu con không nương nhờ vào Chúa
Giê-su, Đấng là ánh sáng trần gian.
_______________
Thứ Hai, ngày 23 tháng 3
Gio-an 4:43-54
Sau hai ngày, Đức Giê-su bỏ nơi đó đi Ga-li-lê.44
Chính Người đã quả quyết: ngôn sứ không được tôn trọng tại quê hương mình.45
Khi Người đến Ga-li-lê, dân chúng trong miền đón tiếp Người, vì đã được chứng
kiến tất cả những gì Người làm tại Giê-ru-sa-lem trong dịp lễ, bởi lẽ chính họ
cũng đã đi dự lễ.46 Vậy Đức Giê-su trở lại Ca-na miền Ga-li-lê, là
nơi Người đã làm cho nước hoá thành rượu. Bấy giờ có một sĩ quan cận vệ của nhà
vua có đứa con trai đang bị bệnh tại Ca-phác-na-um.47 Khi nghe tin
Đức Giê-su từ Giu-đê đến Ga-li-lê, ông tới gặp và xin Người xuống chữa con ông
vì nó sắp chết.48 Đức Giê-su nói với ông: "Các ông mà không
thấy dấu lạ điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu! "49 Viên
sĩ quan nói: "Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất! "50
Đức Giê-su bảo: "Ông cứ về đi, con ông sống." Ông tin vào lời Đức
Giê-su nói với mình, và ra về.51 Ông còn đang đi xuống, thì gia nhân
đã đón gặp và nói là con ông sống rồi.52 Ông hỏi họ con ông đã bắt
đầu khá hơn vào giờ nào. Họ đáp: "Hôm qua, vào lúc một giờ trưa thì cậu
hết sốt."53 Người cha nhận ra là vào đúng giờ đó, Đức Giê-su đã
nói với mình: "Con ông sống", nên ông và cả nhà đều tin.54
Đó là dấu lạ thứ hai Đức Giê-su đã làm, khi Người từ miền Giu-đê đến miền
Ga-li-lê.
*
Người sĩ quan này đã tin vào Chúa Giê-su mà không cần chứng kiến dấu lạ và phép lạ. Sau khi ông tin là việc lạ lùng con ông được
lành bệnh; điều này giúp cho cả nhà ông
đều tin Chúa.
*
Đây là phép lạ chữa lành đầu tiên của Chúa Giê-su được thánh Gio-an ghi
lại. Tôi có tin vào phép lạ không? Quan trọng hơn, tôi có tin rằng Chúa Giê-su
là “phép lạ vĩ đại nhất của hoàn vũ không?
Rằng Người là tất cả tình yêu Thiên Chúa chứa đựng trong trái tim con
người và bộ mặt con người không?” (Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI).
_______________
Thứ Ba, ngày 24 tháng
3
Gio-an 5:1-16
Sau đó, nhân dịp lễ của người
Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem.2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa
Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang.3
Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở đó, (chờ cho nước
động,4 vì thỉnh thoảng có thiên thần Chúa xuống hồ khuấy nước lên;
khi nước khuấy lên, ai xuống trước, thì dù mắc bệnh gì đi nữa, cũng được khỏi).5
Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm.6 Đức Giê-su thấy anh
ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói: "Anh có
muốn khỏi bệnh không? "7 Bệnh nhân đáp: "Thưa Ngài, khi nước
khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người
khác xuống trước mất rồi! "8 Đức Giê-su bảo: "Anh hãy trỗi
dậy, vác chõng mà đi! "9 Người ấy liền được khỏi bệnh, vác
chõng và đi được. Hôm
đó lại là ngày sa-bát.10 Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh:
"Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng! "11
Nhưng anh đáp: "Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi: "Anh
hãy vác chõng mà đi! "12 Họ hỏi anh: "Ai là người đã bảo
anh: "Vác chõng mà đi"? "13 Nhưng người đã được khỏi
bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy.14
Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ và nói: "Này, anh đã được khỏi
bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước! "15 Anh
ta đi nói với người Do-thái: Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh.16
Do đó, người Do-thái chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.
* Người đàn ông nằm trên chõng rõ ràng bị bệnh,
vậy mà Chúa Giê-su còn hỏi ông ta có muốn được khỏi bệnh không. Quả thực, đôi khi chúng ta thích ở lại nguyên
trạng thái cũ hơn là được thay đổi tốt hơn.
Chúng ta sợ những gì sự thay đổi sẽ đem lại, hoặc chúng ta đã quen thoải
mái với “những bệnh tật” của chúng ta rồi.
Tôi tưởng tượng Chúa Giê-su hỏi tôi lúc này “Con có muốn khỏi bệnh
không?” Tôi trả lời Người thế nào?
* Khi chữa lành người ta vào ngày sa-bát, Chúa
Giê-su đã không lỗi lề luật Mô-sê, nhưng những luật tiếp theo đó đã được Người
thiết lập để giúp người ta biết phải chu toàn lề luật Mô-sê. Dường như đơn giản hơn, đó là chúng ta cứ muốn
bám lấy những cơ chế cứng ngắc và phức tạp hơn là dựa vào cách phân định xem đâu
là điều Chúa muốn chúng ta thi hành. Vậy
hôm nay, tôi cần loại phân định nào?
_______________
Thứ Tư, ngày 25 tháng 3
Lễ Truyền
Tin
Lu-ca 1:26-38
Bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu
tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là
Na-da-rét,27 gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là
Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a.28 Sứ
thần vào nhà trinh nữ và nói: "Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức
Chúa ở cùng bà."29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời
chào như vậy có nghĩa gì.30 Sứ thần liền nói: "Thưa bà Ma-ri-a,
xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa.31 Và này đây bà sẽ thụ thai,
sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su.32 Người sẽ nên cao cả,
và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người
ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.33 Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến
muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận." 34
Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: "Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết
đến việc vợ chồng!"35 Sứ thần đáp: "Thánh Thần sẽ ngự xuống
trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp
sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa.36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ
hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị
mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng.37 Vì đối với
Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được."38 Bấy giờ bà
Ma-ri-a nói: "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như
lời sứ thần nói." Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
* Giống như Mẹ Ma-ri-a, tôi sinh ra trong thế
giới này cho một mục đích. Mục đích ấy
có lẽ không được tỏ lộ rõ ràng như mục đích của Mẹ. Có lẽ Mẹ đã nghe được sứ điệp của Chúa quá rõ
ràng vì Mẹ đã quen sống thinh lặng. Tôi
rất thường sợ sự trống vắng, bóng tối, sự thinh lặng nội tâm. Tuy nhiên chính trong thinh lặng ấy Chúa
Thánh Thần đang sống động và hành động, thậm chí cả lúc tôi cầu nguyện mà thấy
khô khan nhất. Lạy Chúa, xin giúp con hằng
ngày biết đi vào thinh lặng nội tâm để con gặp gỡ Chúa ở đó, trong tình yêu và
thờ lạy Chúa.
* Mẹ Ma-ri-a đã không tiếp nhận sứ điệp của sứ
thần như một điều hoàn toàn bất ngờ;
nhưng Mẹ sẵn sàng để bước vào cuộc đối thoại với sứ thần của Chúa. Trong giờ cầu nguyện, tôi hướng về Chúa và cố
gắng nhận biết bàn tay Chúa hành động trong cuộc đời tôi. Tôi lấy nguồn cảm hứng từ thái độ sẵn sàng của
Mẹ Ma-ri-a.
_______________
Thứ Năm, ngày 26 tháng 3
Gio-an 5:31-47
Nếu tôi làm chứng về chính
mình, thì lời chứng của tôi không thật.32 Có Đấng khác làm chứng về
tôi, và tôi biết: lời Người làm chứng về tôi là lời chứng thật.33
Chính các ông đã cử người đến gặp ông Gio-an, và ông ấy đã làm chứng cho sự thật.34
Phần tôi, tôi không cần lời chứng của một phàm nhân, nhưng tôi nói ra những điều
này để các ông được cứu độ.35 Ông Gio-an là ngọn đèn cháy sáng, và
các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng của ông trong một thời gian.36
Nhưng phần tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn lời chứng của ông Gio-an: đó là những
việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn thành; chính những việc tôi làm đó
làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi.37 Chúa Cha, Đấng đã sai
tôi, chính Người cũng đã làm chứng cho tôi. Các ông đã không bao giờ nghe tiếng
Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người.38 Các ông đã không để
cho lời Người ở mãi trong lòng, bởi vì chính các ông không tin vào Đấng Người
đã sai đến.39 Các ông nghiên cứu Kinh Thánh, vì nghĩ rằng trong đó
các ông sẽ tìm được sự sống đời đời. Mà chính Kinh Thánh lại làm chứng về tôi.40
Các ông không muốn đến cùng tôi để được sự sống.41 Tôi không cần người
đời tôn vinh.42 Nhưng tôi biết: các ông không có lòng yêu mến Thiên
Chúa.43 Tôi đã đến nhân danh Cha tôi, nhưng các ông không đón nhận.
Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến, thì các ông lại đón nhận.44
Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa
duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được?45 Các ông đừng tưởng
là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ông chính là ông Mô-sê,
người mà các ông tin cậy.46 Vì nếu các ông tin ông Mô-sê, thì hẳn
các ông cũng tin tôi, bởi lẽ ông ấy đã viết về tôi.47 Nhưng nếu điều
ông ấy viết mà các ông không tin, thì làm sao tin được lời tôi nói? "
* Chúa Giê-su kêu gọi những kẻ tìm cách loại bỏ
Người cần phải suy nghĩ. Người nhắc nhở
họ về những gì họ đã chứng kiến, về các nhân chứng họ đã nghe và về những lời
nói của các vị ngôn sứ. Tôi cầu xin cho
mình có được đức tin sâu xa hơn khi nhìn vào chứng cớ mà Chúa Giê-su đã lôi kéo
tôi chú ý. Khi tôi tin vào Chúa Giê-su
là Đấng Thiên Chúa sai đến, thì Lời Chúa trở nên sống động trong tôi.
* Thánh Gio-an Tẩy Giả đã dọn đường cho người
ta lắng nghe Chúa Giê-su. Ngài đã đem
dân chúng đến gần Thiên Chúa, rồi một số người đả nhận biết Chúa Giê-su khi Người
đến. Một số người chúng ta gặp giúp chúng
ta dễ dàng nhận biết Chúa Giê-su. Thật
là điều tốt khi gặp được những người giống như Chúa Giê-su, thí dụ như thánh
Gio-an Tẩy Giả đã dọn đường cho Chúa Giê-su bằng lối sống của ngài. Vậy khi cầu nguyện, bạn hãy cảm tạ Chúa về những
người giống như vậy!
_______________
Thứ Sáu, ngày 27 tháng 3
Gio-an 7:1-2, 10, 25-30
Sau đó, Đức Giê-su thường đi lại
trong miền Ga-li-lê; thật vậy, Người không muốn đi lại trong miền Giu-đê, vì
người Do-thái tìm giết Người.2 Lễ Lều của người Do-thái gần tới,… 10
Tuy nhiên, khi anh em Người đã lên dự lễ, thì chính Người cũng lên, nhưng không
công khai và hầu như bí mật… 25
Bấy giờ có những người ở Giê-ru-sa-lem nói: "Ông này không phải là người họ
đang tìm giết đó sao?26 Kìa, ông ta ăn nói công khai mà họ chẳng bảo
gì cả. Phải chăng các nhà hữu trách đã thực sự nhìn nhận ông là Đấng Ki-tô?27
Ông ấy, chúng ta biết ông xuất thân từ đâu rồi; còn Đấng Ki-tô, khi Người đến
thì chẳng ai biết Người xuất thân từ đâu cả."28 Lúc giảng dạy
trong Đền Thờ, Đức Giê-su nói lớn tiếng rằng: "Các ông biết tôi ư? Các ông
biết tôi xuất thân từ đâu ư? Tôi đâu có tự mình mà đến. Đấng đã sai tôi là Đấng
chân thật. Các ông, các ông không biết Người.29 Phần tôi, tôi biết
Người, bởi vì tôi từ nơi Người mà đến, và chính Người đã sai tôi."30
Bấy giờ họ tìm cách bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt, vì giờ của Người
chưa đến.
* “Nhưng không công khai và hầu như bí mật”; Chúa Giê-su không khi nào coi mình là trung
tâm thế giới. Nhưng Người luôn chỉ cho
người ta thấy Chúa Cha, và cho đến hết đời, Người nói về Chúa Thánh Thần, Đấng
sẽ đến.
* “Ông ấy, chúng tôi biết ông xuất thân từ đâu
rồi”. Những đố kỵ của tôi về chủng tộc,
ngôn ngữ hoặc quốc gia của một người có ngăn cản không cho tôi lắng nghe điều
người ấy thực sự nói không? Tôi cầu xin
cho mình biết cởi mở đón nhận Lời Chúa đến với tôi khi nào và đến như thế nào.
_______________
Thứ Bảy, ngày 28 tháng 3
Gio-an 7:40-53
Trong dân chúng, có những người
nghe các lời ấy thì nói: "Ông này thật là vị ngôn sứ."41 Kẻ
khác rằng: "Ông này là Đấng Ki-tô." Nhưng có kẻ lại nói: "Đấng
Ki-tô mà lại xuất thân từ Ga-li-lê sao?42 Nào Kinh Thánh đã chẳng
nói: Đấng Ki-tô xuất thân từ dòng dõi vua Đa-vít và từ Bê-lem, làng của vua
Đa-vít sao? "43 Vậy, vì Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ.44
Một số trong bọn họ muốn bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt.45
Các vệ binh trở về với các thượng tế và người Pha-ri-sêu. Họ liền hỏi chúng:
"Tại sao các anh không điệu ông ấy về đây? "46 Các vệ binh
trả lời: "Xưa nay chưa hề đã có ai nói năng như người ấy! "47
Người Pha-ri-sêu liền nói với chúng: "Cả các anh nữa, các anh cũng bị mê
hoặc rồi sao?48 Trong hàng thủ lãnh hay trong giới Pha-ri-sêu, đã có
một ai tin vào tên ấy đâu?49 Còn bọn dân đen này, thứ người không biết
Lề Luật, đúng là quân bị nguyền rủa! "50 Trong nhóm Pha-ri-sêu,
có một người tên là Ni-cô-đê-mô, trước đây đã đến gặp Đức Giê-su; ông nói với họ:51
"Lề Luật của chúng ta có cho phép kết án ai, trước khi nghe người ấy và biết
người ấy làm gì không? "52 Họ đáp: "Cả ông nữa, ông cũng
là người Ga-li-lê sao? Ông cứ nghiên cứu, rồi sẽ thấy: không một ngôn sứ nào xuất
thân từ Ga-li-lê cả."53 Sau đó, ai nấy trở về nhà mình.
* Theo Meister Eckhart, nhà thần họ và thần bí
nổi tiếng thời Trung cổ, Con Thiên Chúa không ngừng sinh ra: “Nếu Thiên Chúa ngưng phán dạy Lời của Người
dù chỉ một giây thôi thì trời đất này sẽ biến mất”. Lời của Thiên Chúa được phán dạy trong linh hồn
tôi. Khi tôi ngừng lại để lắng nghe là
lúc tôi tiếp cận với nguồn gốc của muôn loài thụ tạo.
* Cầu nguyện có thể khiến chúng ta ngạc nhiên
do Chúa Giê-su Ki-tô, hoặc bị Người chất vấn.
Chúng ta có thể kết thúc giờ cầu nguyện bằng câu hỏi này: “Người này là ai, và hôm nay tôi đã học được
điều gì nơi Người?” Chúa cho tôi những câu
trả lời không dễ dàng, nhưng Người lại bước đi với tôi đang khi tôi đặt những
câu hỏi.