TUẦN III PHỤC SINH  (Ngày 26 tháng 4 – ngày 2 tháng 5 năm 2020)

 

Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:

 

Chúng ta càng thành thực thì càng dễ nhận ra được tại sao mình cười, cười cái gì hoặc màn hài kịch giúp ta biến đổi thế nào.  Hài kịch không phải tự nhiên mà có;  chắc chắn phải có điều gì đó buồn cười làm cho người ta cười chứ.  Chúng ta cười khi thấy một người trượt chân vì cái vỏ chuối bởi anh ta là con người, mà là con người thì khả năng bị giới hạn khiến anh ta không biết được điều gì sẽ xảy ra chung quanh mình.  Anh ta rất muốn biết mọi sự sẽ xảy ra chung quanh mình, nhưng anh ta không biết được, nên anh ta không nhìn thấy cái vỏ chuối ở trước mặt mình.  Cuối cùng, như người ta thường nói, đó quả là một hài kịch.

-  Jake Martin, SJ, What’s So Funny about Faith?

 

Sự hiện diện của Chúa

Tôi nhắc nhở mình đang ngồi ở đây, Chúa yêu thương nhìn tôi và cho tôi được hiện hữu.

Tôi ngừng lại một lát để suy nghĩ về điều này.

 

Sự tự do

“Rất ít người ý thức được điều Chúa sẽ làm gì đối với họ nếu họ phó mình trong tay Người và để cho ân sủng Người nắn đúc họ” (thánh Inhaxiô).  Tôi xin ơn biết hoàn toàn phó thác cho tình yêu Thiên Chúa.

 

Ý thức

Tôi cảm nhận được niềm hy vọng, khích lệ và phát triển ở đâu trong đời sống tôi?  Bằng cách nhìn lại mấy tháng qua, tôi có thể nhận ra những sinh hoạt nào và cơ hội nào đã sinh hoa kết quả.  Nếu nhận ra những lãnh vực nào, tôi quyết định sẽ dành thì giờ và không gian cho những lãnh vực ấy trong tương lai.

 

Lời Chúa

Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã làm người để cảm thông với con.  Chúa đã bước đi và đã làm việc trên trái đất này.  Chúa đã chịu đựng nóng bức và chống chọi với lạnh giá.  Tất cả thời giờ của Chúa trên trái đất này là để chăm sóc nhân loại.  Chúa đã chữa lành những kẻ ốm đau bệnh tật, cho người chết sống lại.  Nhưng quan trọng hơn cả, Chúa đã cứu con khỏi cái chết.

(Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những trang tiếp theo.  Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu muốn.  Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa.

 

Tâm sự với Chúa

Điều gì đã đánh động tôi khi tôi cầu nguyện?  Tôi được an ủi, bối rối, lạnh nhạt?  Tôi tưởng tượng Chúa Giê-su đứng hoặc ngồi bên cạnh, rồi tôi chia sẻ những cảm nghĩ của tôi với Người.

 

Kết thúc

Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa.

Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi đến thiên thu vạn đại.  A-men.

 

Tuần III Phục Sinh

 

Chúa Nhật, ngày 26 tháng 4

Lu-ca 24:13-35

 

Cũng ngày hôm ấy, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Em-mau, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số.14 Họ trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra.15 Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giê-su tiến đến gần và cùng đi với họ.16 Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người.17 Người hỏi họ: "Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy? " Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu.18 Một trong hai người tên là Cơ-lê-ô-pát trả lời: "Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giê-ru-sa-lem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay."19 Đức Giê-su hỏi: "Chuyện gì vậy? " Họ thưa: "Chuyện ông Giê-su Na-da-rét. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân.20 Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập giá.21 Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Ít-ra-en. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi.22 Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi sáng sớm,23 không thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống.24 Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói; còn chính Người thì họ không thấy."25 Bấy giờ Đức Giê-su nói với hai ông rằng: "Các anh chẳng hiểu gì cả! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ!26 Nào Đấng Ki-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao?27 Rồi bắt đầu từ ông Mô-sê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh.28 Khi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa.29 Họ nài ép Người rằng: "Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn." Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ.30 Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ.31 Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất.32 Họ mới bảo nhau: "Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao? "33 Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giê-ru-sa-lem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp tại đó.34 Những người này bảo hai ông: "Chúa trỗi dậy thật rồi, và đã hiện ra với ông Si-môn."35 Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.

 

*  Bạn hãy cùng đi với hai môn đệ trong hành trình từ Giê-ru-sa-lem xuống Em-mau.  Hãy cảm nhận sự chán nản, nỗi tuyệt vọng và mất phương hướng của họ.  Bạn hãy lắng nghe khi Chúa Giê-su giải thích Kinh Thánh cho họ.  Hãy ý thức tâm hồn họ đang bừng cháy.  Quả là sự thay đổi thái độ thật tuyệt vời, từ buồn sầu thành an ủi!  Vậy Chúa Giê-su có sưởi ấm tâm hồn bạn không?  Bạn có nhận ra điều gì dưới ánh sáng mới không?

*  Lạy Chúa Giê-su, những lần con vỡ mộng và mơ ước tan biến thì Chúa đứng ngoài cửa chờ con mời Chúa bước vào.  Xin cho cảm nghiệm sự hiện diện phục sinh của Chúa đem lại một biến đổi trong việc dấn thân hằng ngày của con cho người khác.

_______________

 

 

Thứ Hai, ngày 27 tháng 4

Gio-an 6:22-29

 

Hôm sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và Đức Giê-su lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông đi mà thôi.23 Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Ti-bê-ri-a đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn.24 Vậy khi dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm Người.25 Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy? "26 Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.27 Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận."28 Họ liền hỏi Người: "Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn? "29 Đức Giê-su trả lời: "Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến."

 

*  Dân chúng hăng hái đi tìm Chúa Giê-su.  Họ mượn cả thuyền bè của người ta để băng qua biển hồ đi kiếm Chúa.  Cuối cùng gặp được Người nên họ rất sung sướng.  Lạy Chúa Giê-su, xin Chúa đốt lên ngọn lửa tâm hồn con để con mạnh mẽ ước ao giữ liên hệ với Chúa.  Khi tìm kiếm Chúa, con sẽ được hạnh phúc.

*  Dân chúng lại đói nên đi tìm Chúa Giê-su.  Họ tin Người sẽ thỏa mãn những nhu cầu của họ.  Còn Người thì cố gắng củng cố lòng tin yếu ớt của họ vào Người.  Lương thực thì cần thiết cho thể xác, nhưng lương thực cho sự sống đời đời còn là một nhu cầu sâu xa hơn nữa.  Lạy Chúa, con có thể cũng giống như đám dân chúng, chỉ tìm thỏa mãn cho những cơn đói nhất thời.  Xin Chúa tha thứ cho những lần con đã lợi dụng Chúa để phục vụ cho lợi ích của riêng con.

_______________

 

 

Thứ Ba, ngày 28 tháng 4

Gio-an 6:30-35

 

Họ lại hỏi: "Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông? Ông sẽ làm gì đây?31 Tổ tiên chúng tôi đã ăn man-na trong sa mạc, như có lời chép: Người đã cho họ ăn bánh bởi trời."32 Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực,33 vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian."34 Họ liền nói: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy."35 Đức Giê-su bảo họ: "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!

 

*  Bạn hãy lưu ý là một số người Do-thái đã đưa ra những điều kiện đòi Chúa phải thực hiện thì họ mới chấp nhận Người, thí dụ Người phải làm những phép lạ giống như ông Mô-sê đã làm.  Việc đưa ra những điều kiện đã khiến họ không thể nhận ra và cảm nghiệm được rằng chính Thiên Chúa đang tỏ mình trực tiếp và tức thời qua con người Chúa Giê-su.

*  Vậy đâu là những điều kiện tiên quyết chúng ta đề ra trước khi gặp gỡ Chúa Giê-su?  Nếu chúng ta chấp nhận Chúa Giê-su và để mình được phát triển trong tương quan với Người, chúng ta sẽ nhận ra Người chính là bánh trường sinh chúng ta mong mỏi.  Điều gì khiến ta không cảm nghiệm được Chúa Giê-su là bánh trường sinh?

_______________

 

 

Thứ Tư, ngày 29 tháng 4

Lễ thánh Catarina Siena, trinh nữ và tiến sĩ Hội Thánh

Gio-an 6:35-40

 

Đức Giê-su bảo họ: "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!36 Nhưng tôi đã bảo các ông: các ông đã thấy tôi mà không tin.37 Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài,38 vì tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi.39 Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.40 Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết."

 

*  Tất cả cuộc đời Chúa Giê-su là để đáp lại thánh ý Chúa Cha lôi cuốn Người.  Hoàn toàn trung thành với Chúa Cha là điều nuôi dưỡng và củng cố Người.  Khi cầu nguyện, chúng ta đi tìm và thực thi thánh ý Chúa Cha, chứ không phải đem Chúa làm bình phong để chúng ta làm theo ý riêng mình.  Chúa Giê-su đã đến để lôi kéo mỗi người chúng ta đến với Chúa Cha.  Mọi sự Người nói và làm đều nhắm mục đích này.

*  Cầu nguyện giúp chúng ta biết được điều ta thực sự cần và nhận ra Chúa chính là nguồn cội của chúng ta.  Chúng ta vượt trên những ý thích và lựa chọn của mình, những tiện nghi và nhu cầu của mình, để khi nhận ra được điều gì chúng ta thực sự cần, chúng ta sẽ tín thác vào Chúa vì Người nuôi dưỡng và dẫn chúng ta đến sự sống đời đời.

_______________

 

 

Thứ Năm, ngày 30 tháng 4

Gio-an 6:44-51

 

Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy, và tôi, tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết.45 Xưa có lời chép trong sách các ngôn sứ: Hết mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy dỗ. Vậy phàm ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, thì sẽ đến với tôi.46 Không phải là đã có ai thấy Chúa Cha đâu, nhưng chỉ có Đấng từ nơi Thiên Chúa mà đến, chính Đấng ấy đã thấy Chúa Cha.47 Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời.48 Tôi là bánh trường sinh.49 Tổ tiên các ông đã ăn man-na trong sa mạc, nhưng đã chết.50 Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết.51 Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống."

 

*  Chúng ta được lôi kéo đến với Chúa Cha;  chúng ta cũng có một bản hướng dẫn lộ trình đưa ta đến với Chúa.  Thánh Inhaxiô diễn tả việc lôi cuốn này một cách khác:  “Thiên Chúa dạy dỗ tôi như một thầy giáo dạy học trò”.

*  Mọi việc đạo đức cầu nguyện của chúng ta – các giờ kinh phụng vụ, những kỷ luật và thói quen đạo đức –  đều là những chuyến xe buýt học sinh chở chúng ta đến những nơi có đường lối học hỏi đặc biệt.  Cho nên chúng ta cần phải hiện diện, sẵn sàng và hăng hái để đón nhận sự thật.  Chúa Giê-su bảo chúng ta rằng Thiên Chúa muốn làm thầy dạy của mỗi người, và Chúa muốn thân mật nói với chúng ta.

_______________

 

 

Thứ Sáu, ngày 1 tháng 5

Gio-an 6:52-59

 

Người Do-thái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói: "Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được? "53 Đức Giê-su nói với họ: "Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình.54 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết,55 vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống.56 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy.57 Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy.58 Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời."59 Đó là những điều Đức Giê-su đã nói khi giảng dạy trong hội đường, ở Ca-phác-na-um.

 

*  Chúng ta thường nghe người Mỹ nói “Mẹ thương con quá chừng đến nỗi muốn ‘ăn’ con”, hoặc “sự có mặt của bạn chính là thức ăn thức uống đối với tôi”.  Chúa Giê-su không cổ võ việc ăn thịt người giống như những người yêu nhau đâu.  Bài Tin Mừng hôm nay nói rằng “Tình yêu Thầy yêu thương các con là thực chứ không phải là lời nói đầu môi chót lưỡi”.  Chúng ta có thể đón nhận tình yêu này vào tâm hồn mình và để Chúa Giê-su dưỡng nuôi.  Người đích thực là của nuôi chúng ta.

*  Điều gì ngăn cản bạn lãnh nhận tình yêu này và không để cho Chúa Giê-su nuôi dưỡng bạn bằng sự hiện diện của Người cũng như để Người cư ngụ trong tâm hồn bạn?

_______________

 

 

Thứ Bảy, ngày 2 tháng 5

Lễ thánh Athanasiô, giám mục và tiến sĩ Hội Thánh

Gio-an 6:60-69

 

Nghe rồi, nhiều môn đệ của Người liền nói: "Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi? "61 Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông: "Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư?62 Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao?63 Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống.64 Nhưng trong anh em có những kẻ không tin." Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người.65 Người nói tiếp: "Vì thế, Thầy đã bảo anh em: không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho."66 Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.67 Vậy Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai: "Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao? "68 Ông Si-môn Phê-rô liền đáp: "Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.69 Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa."

 

*  Chúa Giê-su quay sang những kẻ gần gũi Người hơn và chúng ta không biết Người có hỏi họ câu hỏi sau đây với giọng run rẩy hay không:  “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?”  Chắc chắn người ta phải thở phào nhẹ nhõm khi nghe câu trả lời của họ:  “Lạy Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai?  Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời”.

*  “Lạy Chúa, chúng con biết đến với ai?”  Trong những lúc yếu lòng, tôi nghe thấy cùng một lúc cả tiếng dịu dàng của Chúa Giê-su cho tôi được tự do lựa chọn lẫn sự mạnh mẽ trong câu trả lời của ông Phê-rô:  Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.  Có thể ông Phê-rô đã thường lập đi lập lại những lời này trong đời ông.  Đó có thể là một lời niệm khi chúng ta cầu nguyện, giống như nhiều câu ưa thích khác trong sách Tin Mừng.

 

 

 


Không Gian Thánh Thiện - Sacred Space