TUẦN 3 THƯỜNG NIÊN  (Ngày 26 tháng 1 – 1 tháng 2 năm 2020)

 

 

Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:

 

Một trong những cách hữu hiệu nhất để học nhìn lại coi mình thực sự là ai và để tập tành đức khiêm nhượng, đó là hãy phát huy ý thức sâu xa lòng biết ơn.  Lúc chúng ta nhận ra được rằng mình chịu trách nhiệm mình là ai, đã làm gì và đang sở hữu những gì, thì khi ấy đã quá muộn cho chúng ta rồi.  Khi nhận ra Chúa là nguồn mạch mọi phúc lành cho đời sống chúng ta, ta đáp lại với tâm tình cảm tạ.  Một ý thức cảm tạ sâu xa sẽ nhắc nhở chúng ta về nguồn gốc mọi ân huệ tốt lành.  Nó cũng nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm phải chia sẻ những ơn lành ấy cho người khác nữa.

-  Joe Paprocki, 7 Keys to Spiritual Wellness

 

 

Sự hiện diện của Chúa

Bất cứ lúc nào ban ngày hay ban đêm chúng ta cũng đều có thể kêu xin Chúa Giê-su.

Người luôn chờ đợi và lắng nghe tiếng chúng ta kêu cứu.

Quả thực đó là một phúc lành.

Chẳng cần điện thoại, emails, mà chỉ cần một tiếng thì thầm thôi.

 

Sự tự do

Nếu Chúa muốn nói với tôi điều gì, liệu tôi có biết không?

Nếu Chúa an ủi tôi hoặc thách đố tôi, tôi có nhận ra không?

Tôi xin ơn được tự do tránh khỏi mọi bận rộn và biết mở lòng đón nghe điều Chúa sẽ nói với tôi.

 

Ý thức

Lạy Chúa, xin giúp con biết ý thức sự hiện diện của Chúa hơn.  Xin Chúa dạy con nhận ra sự hiện diện của Chúa trong người khác.  Xin Chúa cho tâm hồn con đầy tràn lòng cảm tạ về những lần Chúa đã tỏ ra cho con biết tình yêu của Chúa qua sự chăm sóc của người khác.

 

Lời Chúa

Trong trạng thái tâm trí chờ đợi, với sự tin tưởng, bạn hãy lấy đoạn Kinh Thánh của ngày hôm nay.  Bạn hãy tin rằng Chúa Thánh Thần đang hiện diện và sẽ soi sáng bất cứ điều gì đoạn Kinh Thánh sẽ nói với bạn.  Hãy đọc với tâm tình suy niệm, lắng nghe bằng đôi tai nội tâm điều đang xảy ra trong tâm hồn bạn.  (Xin lấy phần Kinh Thánh ở những trang tiếp theo.  Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu cần.  Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).

 

Tâm sự với Chúa

Tâm sự đòi hỏi cả nói lẫn lắng nghe.  Khi nói với Chúa Giê-su, tôi cũng có thể học cách dừng lại và lắng nghe Chúa nữa.

Tôi hình dung ra vẻ dịu hiền trong ánh mắt Chúa và lòng yêu thương trong nụ cười của Chúa.

Tôi có thể hoàn toàn thành thực với Chúa Giê-su khi tôi kể cho Người nghe những sợ hãi và nghi ngờ của tôi.

Tôi sẽ xin Chúa giúp tôi biết hoàn toàn để cho Chúa chăm sóc, vì tôi biết Người luôn luôn muốn điều tốt cho tôi.

 

Kết thúc

Tôi cảm tạ Chúa về những lúc Chúa cùng ở với tôi và về những ơn Người soi sáng giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.

 

 

Tuần 3 Thường niên

 

Chúa Nhật, ngày 26 tháng 1

Mát-thêu 4:12-23

 

Khi Đức Giê-su nghe tin ông Gio-an đã bị nộp, Người lánh qua miền Ga-li-lê.13 Rồi Người bỏ Na-da-rét, đến ở Ca-phác-na-um, một thành ven biển hồ Ga-li-lê, thuộc địa hạt Dơ-vu-lun và Náp-ta-li,14 để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a nói:15 Này đất Dơ-vu-lun, và đất Náp-ta-li, hỡi con đường ven biển, và vùng tả ngạn sông Gio-đan, hỡi Ga-li-lê, miền đất của dân ngoại!16 Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.17 Từ lúc đó, Đức Giê-su bắt đầu rao giảng và nói rằng: "Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần."18 Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy hai anh em kia, là ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô, và người anh là ông An-rê, đang quăng chài xuống biển, vì các ông làm nghề đánh cá.19 Người bảo các ông: "Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá."20 Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người.21 Đi một quãng nữa, Người thấy hai anh em khác con ông Dê-bê-đê, là ông Gia-cô-bê và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang cùng với cha là ông Dê-bê-đê vá lưới ở trong thuyền. Người gọi các ông.22 Lập tức, các ông bỏ thuyền, bỏ cha lại mà theo Người.23 Thế rồi Đức Giê-su đi khắp miền Ga-li-lê, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và chữa hết mọi kẻ bệnh hoạn tật nguyền trong dân.

 

*  Ở đây chúng ta gặp một hình ảnh nói lên sức lan rộng và chiều sâu của những điều Chúa Giê-su sắp thực hiện.  Người muốn chúng ta sám hối hoặc hoàn toàn thay đổi trong cách nhìn và đánh giá mọi sự.  Chúng ta cũng được biết Chúa Giê-su đã thâu lượm được những kết quả bằng cách lôi cuốn người ta bỏ mọi sự để ở lại với Người và làm theo dự kiến của Người.

*  Nếu bạn muốn dấn thân vào bản chất thâm sâu tình yêu của Chúa Giê-su và giấc mơ của Người dành cho bạn, thì bạn hãy suy nghĩ bất cứ khía cạnh nào của tình yêu đang kêu gọi bạn.  Hãy nói với Chúa Giê-su về điều này và đặc biệt là bạn đang được tình yêu và ước muốn của Chúa thúc giục bạn ở lại với Người để làm bạn hữu và đồng lao cộng tác với Người.

_______________

 

 

Thứ Hai, ngày 27 tháng 1

Mác-cô 3:22-30

Còn các kinh sư từ Giê-ru-sa-lem xuống thì lại nói rằng Người bị quỷ vương Bê-en-dê-bun ám và Người dựa thế quỷ vương mà trừ quỷ.24 Người liền gọi họ đến, dùng dụ ngôn mà nói với họ: "Xa-tan làm sao trừ Xa-tan được? Nước nào tự chia rẽ, nước ấy không thể bền;25 nhà nào tự chia rẽ, nhà ấy không thể vững.26 Vậy Xa-tan mà chống Xa-tan, Xa-tan mà tự chia rẽ, thì không thể tồn tại, nhưng đã tận số.27 Không ai vào nhà một người mạnh mà có thể cướp của được, nếu không trói người mạnh ấy trước đã, rồi mới cướp sạch nhà nó.28 "Tôi bảo thật anh em: mọi tội của con cái loài người, kể cả tội nói phạm thượng, và nói phạm thượng nhiều đến mấy đi nữa, thì cũng còn được tha.29 Nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần, thì chẳng đời nào được tha, mà còn mắc tội muôn đời".30 Đó là vì họ đã nói "ông ấy bị thần ô uế ám."

 

*  Khi bạn không hiểu hoặc không thích người khác thì bạn sẽ dễ dàng kết án họ là xấu xa.  Các kinh sư đã không hiểu được Chúa Giê-su;  thế là họ nhất định cho là Người đang hành động do quyền lực của quỷ Bê-en-dê-bun.  Đây không phải là một thái cực như ta tưởng.  Đâu là lần mới đây nhất khi tôi cho rằng một người nào đó, có thể một nhân vật của công chúng mà tôi không thích, là người ghê sợ, ngu đần hoặc làm tổn thương người khác?

*  Chúa Giê-su nói với các kinh sư theo cách nói thực tế và có lý lẽ.  Chính họ là những luật sĩ trong thời ấy, vậy mà họ lại cần được giải thích theo lý lẽ.  Lạy Chúa, trong đời con cũng vậy, Chúa luôn phán dạy con qua những cách con thấy hợp lý và qua những cách giúp con có thể nghe Chúa.  Con cảm tạ Chúa.

_______________

 

 

Thứ Ba, ngày 28 tháng 1

Lễ thánh Tôma Aquinô, linh mục và tiến sĩ Hội Thánh

Mác-cô 3:31-35

 

Mẹ và anh em Đức Giê-su đến, đứng ở ngoài, cho gọi Người ra.32 Lúc ấy, đám đông đang ngồi chung quanh Người. Có kẻ nói với Người rằng: "Thưa Thầy, có mẹ và anh em chị em Thầy ở ngoài kia đang tìm Thầy! "33 Nhưng Người đáp lại: "Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi? "34 Rồi Người rảo mắt nhìn những kẻ ngồi chung quanh và nói: "Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi.35 Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi."

 

*  Đám dân chúng tụ họp quanh Chúa Giê-su, theo phong tục thời ấy nghĩ rằng gia đình phải chiếm một chỗ đứng quan trọng đối với một người có tình sâu nghĩa nặng.  Nhưng Chúa Giê-su lại thấy trước hết phải là mối liên kết Thiên Chúa muốn có với chúng ta.

*  Bạn hãy cố gắng đi vào cuộc tâm sự về mối tương quan giữa bạn với Chúa Giê-su.  Bạn có thể dành thì giờ suy nghĩ những lời này của Người:  Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết” (Gio-an 15:15).

_______________

 

 

Thứ Tư, ngày 29 tháng 1

Mác-cô 4:1-20

 

Đức Giê-su lại bắt đầu giảng dạy ở ven Biển Hồ. Một đám người rất đông tụ họp chung quanh Người, nên Người phải xuống thuyền mà ngồi dưới biển, còn toàn thể đám đông thì ở trên bờ.2 Người dùng dụ ngôn mà dạy họ nhiều điều. Trong lúc giảng dạy, Người nói với họ:3 "Các người nghe đây! Người gieo giống đi ra gieo giống.4 Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất.5 Có hạt rơi trên sỏi đá, chỗ không có nhiều đất; nó mọc ngay, vì đất không sâu;6 nhưng khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô.7 Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt và không sinh hoa kết quả.8 Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nó mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả: hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi, hạt thì được một trăm."9 Rồi Người nói: "Ai có tai nghe thì nghe! "10 Khi còn một mình Đức Giê-su, những người thân cận cùng với Nhóm Mười Hai mới hỏi Người về các dụ ngôn.11 Người nói với các ông: "Phần anh em, mầu nhiệm Nước Thiên Chúa đã được ban cho anh em; còn với những người kia là những kẻ ở ngoài, thì cái gì cũng phải dùng dụ ngôn,12 để họ có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy, có lắng tai nghe cũng không hiểu, kẻo họ trở lại và được ơn tha thứ."13 Người còn nói với các ông: "Anh em không hiểu dụ ngôn này, thì làm sao hiểu được tất cả các dụ ngôn?14 Người gieo giống đây là người gieo lời.15 Những kẻ ở bên vệ đường, nơi lời đã gieo xuống, là những kẻ vừa nghe thì Xa-tan liền đến cất lời đã gieo nơi họ.16 Còn những kẻ được gieo trên sỏi đá là những kẻ khi nghe lời thì liền vui vẻ đón nhận,17 nhưng họ không đâm rễ mà là những kẻ nông nổi nhất thời; sau đó, khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì lời, họ vấp ngã ngay.18 Những kẻ khác là những kẻ được gieo vào bụi gai: đó là những kẻ đã nghe lời,19 nhưng những nỗi lo lắng sự đời, bả vinh hoa phú quý cùng những đam mê khác xâm chiếm lòng họ, bóp nghẹt lời khiến lời không sinh hoa kết quả gì.20 Còn những người khác nữa là những người được gieo vào đất tốt: đó là những người nghe lời và đón nhận, rồi sinh hoa kết quả, kẻ thì ba mươi, kẻ thì sáu mươi, kẻ thì một trăm."

 

*  Từ “dụ ngôn” là do từ Hy-lạp parabole, có nghĩa là tung ra hoặc ném ra, rồi dùng điều này để nói về điều khác.  Một dụ ngôn sẽ biểu lộ ý nghĩa của nó cho những ai “có tai thì nghe”, nhưng lại giấu đi ý nghĩa đối với những tâm hồn đóng lại và chống đối.  Hôm nay thánh Mác-cô ghi lại cho chúng ta một dụ ngôn quen thuộc, Người gieo hạt giống, tiếp theo là phần giải thích ý nghĩa dụ ngôn.  Để thử nghiệm, bạn hãy thử quên đi là mình đã từng nghe giải thích về dụ ngôn này rồi và hãy lắng nghe như nghe dụ ngôn này lần đầu tiên.  (Bạn hãy lưu ý là dụ ngôn bắt đầu với những lời “Các người nghe đây!” và kết thúc sau những lời “Ai có tai nghe thì nghe!”)  Bạn rút ra được điều gì?  Điều ấy có ý nghĩa gì đối với bạn?

*  Theo giải thích của Tin Mừng Mác-cô, hạt giống là “lời”.  Bạn có nhớ các sách thánh khác nói đến “lời” không?  “Lời” được nói đến trong những bối cảnh nào?  Bạn hãy nhớ sách ngôn sứ I-sai-a:  Cũng như mưa với tuyết sa xuống từ trời không trở về trời nếu chưa thấm xuống đất, chưa làm cho đất phì nhiêu và đâm chồi nẩy lộc, cho kẻ gieo có hạt giống, cho người đói có bánh ăn, thì lời Ta cũng vậy, một khi xuất phát từ miệng Ta, sẽ không trở về với Ta nếu chưa đạt kết quả” (Is 55:10, 11).  Cả ngôn sứ I-sai-a lẫn thánh sử Mác-cô đều liên kết “lời” với việc sinh hoa trái.  Vậy bạn thấy mầu nhiệm này đang hoạt động trong đời sống bạn thế nào?  Trong thế giới chung quanh thế nào?

_______________

 

 

Thứ Năm, ngày 30 tháng 1

Mác-cô 4:21-25

 

Người nói với các ông: "Chẳng lẽ mang đèn tới để đặt dưới cái thùng hay dưới gầm giường? Nào chẳng phải là để đặt trên đế sao?22 Vì chẳng có gì che giấu mà không phải là để được tỏ bày, chẳng có gì bí ẩn mà không phải là để đưa ra ánh sáng.23 Ai có tai nghe thì nghe! "24 Người nói với các ông: "Hãy để ý tới điều anh em nghe. Anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em, và còn cho anh em hơn nữa.25 Vì ai đã có, thì được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái đang có cũng sẽ bị lấy mất."

 

*  Chúa Giê-su bảo chúng ta rằng Tin Mừng phải được chia sẻ.  Khi nói với những người ưu tư về việc thiếu linh mục, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã nói rằng những ai thực sự sống đời Ki-tô hữu thì họ chính là những người rao giảng Tin Mừng trong thế giới hôm nay.

*  Có lẽ bạn hãy dành ít phút cầu nguyện để nhớ lại người nào đó đã thực sự thể hiện Tin Mừng mà không cần phải rao giảng cách công khai.

_______________

 

 

Thứ Sáu, ngày 31 tháng 1

Lễ thánh Gio-an Bosco, linh mục

Mác-cô 4:25-34

 

Người nói: "Chuyện Nước Thiên Chúa thì cũng tựa như chuyện một người vãi hạt giống xuống đất.27 Đêm hay ngày, người ấy có ngủ hay thức, thì hạt giống vẫn nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào, thì người ấy không biết.28 Đất tự động sinh ra hoa màu: trước hết cây lúa mọc lên, rồi trổ đòng đòng, và sau cùng thành bông lúa nặng trĩu hạt.29 Lúa vừa chín, người ấy đem liềm hái ra gặt, vì đã đến mùa.30 Rồi Người lại nói: "Chúng ta ví Nước Thiên Chúa với cái gì đây? Lấy dụ ngôn nào mà hình dung được?31 Nước Thiên Chúa giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại hạt nhỏ nhất trên mặt đất.32 Nhưng khi gieo rồi, thì nó mọc lên lớn hơn mọi thứ rau cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ dưới bóng."33 Người dùng nhiều dụ ngôn tương tự mà rao giảng lời cho họ, tuỳ theo mức họ có thể nghe.34 Người không bao giờ rao giảng cho họ mà không dùng dụ ngôn. Nhưng khi chỉ có thầy trò với nhau, thì Người giải nghĩa hết.

 

*  Những dụ ngôn này cho thấy sự tăng trưởng của đời sống Ki-tô hữu chúng ta có thể dấu ẩn và khó nhận ra được.  Chúa Giê-su tiếp tục nhắc nhở chúng ta rằng ta phải chú ý đến những dấu chỉ tình yêu và hoạt động của Thiên Chúa trong cuộc đời chúng ta, trong cuộc sống gia đình và bạn bè chúng ta cũng như trong toàn thế giới.

*  Tôi có thể nghĩ đời mình giống như một khu vườn của Thiên Chúa.  Tôi để cho Chúa tiếp tục làm việc trên tôi, vì Chúa không muốn có sự phát triển cưỡng ép nếu tôi không muốn hoặc chưa sẵn sàng.

_______________

 

 

Thứ Bảy, ngày 1 tháng 2

Mác-cô 4:35-41

 

Hôm ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ: "Chúng ta sang bờ bên kia đi! "36 Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền; có những thuyền khác cùng theo Người.37 Và một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước.38 Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói: "Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao? "39 Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển: "Im đi! Câm đi! " Gió liền tắt, và biển lặng như tờ.40 Rồi Người bảo các ông: "Sao nhát thế? Làm sao mà anh em vẫn chưa có lòng tin? "41 Các ông hoảng sợ và nói với nhau: "Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh? "

 

*  Câu chuyện Tin Mừng hôm nay nhấn mạnh đến hành trình đức tin đầy sóng gió của chúng ta hôm.  Ý thức của chúng ta về tình yêu và sự hiện diện của Chúa Giê-su đang bị nhạt nhòa do rất nhiều tiếng nói bên ngoài.  Kết quả là đức tin đang suy thoái hoặc mất đi khiến cho chúng ta sợ hãi.  Biết bao lần Chúa Giê-su đang ngủ trong thuyền, nhưng tình yêu của Người thì không khi nào bỏ rơi chúng ta đâu.

*  Để làm giờ cầu nguyện này, bạn hãy nói với Chúa Giê-su bạn cảm thấy thế nào khi Chúa dường như đang ngủ quên.  Bạn hãy tìm những cách giúp bạn hiểu rằng Chúa vẫn thức và hoạt động qua đường lối bạn chấp nhận, quý trọng và chăm sóc cho những người bạn tiếp xúc trong ngày.

 

 

 

 

 

 

 

 

   


Không Gian Thánh Thiện - Sacred Space