TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN (Ngày
26 tháng 7 – ngày 1 tháng 8 năm 2020)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Thái độ
dứt bỏ thiêng liêng đòi ta phải chấp nhận những cảm nghĩ và tư tưởng chân thực
của mình, nhưng chỉ theo chúng bao lâu chúng đưa ta đến với Chúa mà thôi. Càng ý thức được sự việc và con người cũng
như những kinh nghiệm mà chúng ta say mê, thì chúng ta càng dễ dàng phân định
được đâu là điều Thánh Thần đang mời gọi ta giữa cái mớ bòng bong gồm các tình
cảm của ta và những rối bời của tâm trí ta.
Tóm lại một điều, Chúa Thánh Thần thường đốt lên trong ta một ao ước nồng
nhiệt điều Chúa muốn nó được thực hiện tiếp theo.
- Joseph A.
Tetlow, SJ, Always Discerning
Sự hiện diện của Chúa
Ngày
cũng như đêm, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể kêu xin Chúa Giê-su. Người luôn chờ đợi và lắng nghe chúng
ta. Quả thực là một hồng phúc tuyệt vời. Không cần phải điện thoại, e-mails, mà chỉ một
tiếng thì thầm thôi.
Sự tự do
Nếu
Chúa rất muốn nói điều gì đó với tôi, liệu tôi có biết không?
Nếu Chúa
củng cố tôi hoặc thách đố tôi, liệu tôi có nhận ra không?
Tôi xin
ơn được tự do không vướng mắc bất cứ bận rộn nào và biết mở lòng đón nhận điều
Chúa nói với tôi.
Ý thức
Lạy
Chúa, xin giúp đỡ con biết ý thức sự hiện diện của Chúa hơn.
Xin
Chúa dạy con nhận ra sự hiện diện của Chúa nơi người khác.
Xin
Chúa cho tâm hồn con đầy tràn lòng biết ơn vì bao lần Chúa đã cho con biết tình
yêu của Chúa qua sự chăm sóc của người khác.
Lời Chúa
Đang
khi tâm trí chờ đợi, bạn hãy tin tưởng mở đoạn Kinh Thánh trong ngày. Hãy tin rằng Chúa Thánh Thần đang hiện diện
và tỏ ra bất cứ điều gì đoạn Kinh Thánh nói với bạn. Hãy đọc với tâm tình suy tư, lắng nghe bằng
đôi tai thiêng liêng điều đang xảy ra trong tâm hồn bạn. (Xin lấy phần Kinh Thánh ở những trang tiếp
theo. Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử
dụng nếu cần. Sau khi đã sẵn sàng, bạn
hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Tâm sự
đòi phải nói cũng như biết lắng nghe.
Khi tôi
nói với Chúa Giê-su, tôi cũng phải biết ngừng lại để lắng nghe.
Tôi
hình dung ra vẻ dịu dàng trong ánh mắt Chúa và tình yêu trong nụ cười của Chúa.
Tôi có
thể hoàn toàn thành thực với Chúa Giê-su khi tôi nói với Người những lo lắng và
quan tâm của tôi. Tôi sẽ mở lòng cho Chúa Giê-su khi nói với Người những lo lắng
và nghi ngờ của tôi. Tôi sẽ xin Chúa
giúp tôi phó thác trong sự chăm sóc của Người, vì biết rằng Người luôn muốn điều
tốt cho tôi.
Kết thúc
Tôi cảm
tạ Chúa về những lúc Chúa và tôi đã cùng ở với nhau và về những ơn Người soi
sáng giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.
Tuần 17 Thường niên
Chúa Nhật, ngày 26 tháng 7
Mát-thêu 13:44-52
"Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng.
Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại, rồi vui mừng đi bán tất cả những
gì mình có mà mua thửa ruộng ấy.45 "Nước Trời lại cũng giống
như chuyện một thương gia đi tìm ngọc đẹp.46 Tìm được một viên ngọc
quý, ông ta ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy.47
"Nước Trời lại còn giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom được đủ
thứ cá.48 Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt cá tốt
cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài.49 Đến ngày tận thế, cũng
sẽ xảy ra như vậy. Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng
ngũ người công chính,50 rồi quăng chúng vào lò lửa. Ở đó, chúng sẽ
phải khóc lóc nghiến răng.51 "Anh em có hiểu tất cả những điều
ấy không? " Họ đáp: "Thưa hiểu."52 Người bảo họ:
"Bởi vậy, bất cứ kinh sư nào đã được học hỏi về Nước Trời, thì cũng giống
như chủ nhà kia lấy ra từ trong kho tàng của mình cả cái mới lẫn cái cũ."
*
Tôi có gặp được ngọc đẹp giá trị, để rồi sẵn sàng bán đi mọi sự mình có
để mua nó không? Tôi vẫn còn đang tìm
kiếm ngọc quý, hay tôi vẫn tiếp tục sống tầm thường trong những mối tương quan
với người khác, với Chúa trong cầu nguyện và với công việc hằng ngày của
tôi? Nếu tôi đã tìm được ngọc quý này,
tôi có sẵn sàng bán đi mọi sự để có được nó không? Chúa Giê-su ví ngọc quý này giống như Nước
Trời mà Người đến để công bố và khai mạc, điều làm cho tôi được vui mừng và hy
vọng.
*
Vị kinh sư đã được học hỏi về Nước Trời biết lấy ra từ kho tàng của mình
cả cái mới lẫn cái cũ. Trong thế giới
chúng ta hôm nay, cả trong Giáo Hội nữa, chúng ta càng trở nên phân rẽ hơn giữa
cấp tiến và bảo thủ, bên nào cũng cho là mình có chân lý. Vậy tôi xin ơn khôn ngoan và sự tự do để biết
trên hết hãy tìm kiếm Nước Trời.
_______________
Thứ Hai, ngày 27 tháng
7
Mát-thêu 13:31-35
Đức Giê-su còn trình bày cho họ nghe một dụ ngôn khác. Người nói:
"Nước Trời cũng giống như chuyện hạt cải người nọ lấy gieo trong ruộng
mình.32 Tuy nó là loại nhỏ nhất trong tất cả các hạt giống, nhưng
khi lớn lên, thì lại là thứ lớn nhất; nó trở thành cây, đến nỗi chim trời tới
làm tổ trên cành được."33 Người còn kể cho họ một dụ ngôn khác:
"Nước Trời cũng giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột,
cho đến khi tất cả bột dậy men."34 Tất cả các điều ấy, Đức
Giê-su dùng dụ ngôn mà nói với đám đông; và Người không nói gì với họ mà không
dùng dụ ngôn,35 hầu ứng nghiệm lời sấm của ngôn sứ: Mở miệng ra, tôi
sẽ kể dụ ngôn, công bố những điều được giữ kín từ tạo thiên lập địa.
* Giống như các người Do-thái thời Chúa Giê-su,
chúng ta muốn nhìn Nước Trời như một điều ngoạn mục không thể không thuyết phục
mọi người phải tin là thật. Tuy nhiên
Chúa Giê-su lại nói về một hạt cải nhỏ xíu sẽ dần dần lớn lên thành một cây làm
chỗ nương tựa cho những con vật nhỏ bé.
Tôi xin được ánh sáng để nhận ra nhiều hạt cải trong thế giới của tôi,
nhờ đó tôi có thể thêm lòng tín thác và sẵn sàng dấn thân trọn vẹn hơn cho Nước
Trời.
* Thánh Inhaxiô Loyola có thể không phải là vị
thánh được người ta biết đến nhiều nhất, nhưng cachj1 ngài hiểu về đời sống
Ki-tô hữu vẫn là nguồn hứng cho nhiều người.
Trong tâm tình cảm tạ, tôi cố gắng chú ý đến những gì gợi hứng cho tôi
trong cái nhìn của ngài về thế giới:
tính ưu tiên của thánh ý Chúa, thái độ lạc quan của ngài, đời sống thân
mật với Chúa Giê-su, cách ngài hiểu về phân biệt thần loại. Tôi xin cho mình có thêm khả năng sống để làm
vinh quang Chúa rạng ngời hơn.
_______________
Thứ Ba, ngày 28 tháng 7
Mát-thêu 13:36-43
Bấy giờ, Đức Giê-su bỏ đám đông mà về nhà. Các môn đệ lại gần Người và
thưa rằng: "Xin Thầy giải nghĩa dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con
nghe."37 Người đáp: "Kẻ gieo hạt giống tốt là Con Người.38
Ruộng là thế gian. Hạt giống tốt, đó là con cái Nước Trời. Cỏ lùng là con cái
Ác Thần.39 Kẻ thù đã gieo cỏ lùng là ma quỷ. Mùa gặt là ngày tận
thế. Thợ gặt là các thiên thần.40 Vậy, như người ta nhặt cỏ lùng rồi
lấy lửa đốt đi thế nào, thì đến ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy.41
Con Người sẽ sai các thiên thần của Người tập trung mọi kẻ làm gương mù gương
xấu và mọi kẻ làm điều gian ác, mà tống ra khỏi Nước của Người,42
rồi quăng chúng vào lò lửa; ở đó, chúng sẽ phải khóc lóc nghiến răng.43
Bấy giờ người công chính sẽ chói lọi như mặt trời, trong Nước của Cha họ. Ai có
tai thì nghe.
* Thế giới và mọi người sống trong đó đều có cả
cái tốt lẫn cái xấu. Trong tâm hồn chúng
ta có những thần khí đấu tranh với nhau.
Vậy tôi có ý thức những thần khí này trong tôi không? Làm sao tôi phân biệt được thần khí này với
thần khí kia?
* Tôi cầu xin được biết về đời sống đích thực
trong Chúa Ki-tô và hiểu những gian dối lừa gạt của Xa-tan.
_______________
Thứ Tư, ngày 29 tháng 7
Lễ thánh Mác-ta
Lu-ca 10:38-42
Trong khi thầy trò đi đường, Đức Giê-su vào làng kia. Có một người phụ nữ
tên là Mác-ta đón Người vào nhà.39 Cô có người em gái tên là
Ma-ri-a. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy.40 Còn
cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói: "Thưa Thầy, em
con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con
một tay! "41 Chúa đáp: "Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn
lo lắng nhiều chuyện quá!42 Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi.
Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi."
* Hôm nay chúng ta mừng lễ thánh Mác-ta, người
được sách Tin Mừng gọi là người bạn của Chúa Giê-su. Mác-ta rất thích đón tiếp Chúa vào nhà và cô
cảm thấy thoải mái đến nỗi có thể phàn nàn là Chúa Giê-su đã không có mặt khi
em cô qua đời. Tôi nhìn vào mối tương quan
với Chúa Giê-su, và nhờ lời thánh nữ chuyển cầu, tôi cầu xin được thêm sự thân
mật và yêu mến Chúa hơn.
* Thực chúng ta dễ bị chi phối và phân tâm khi
có nhiều điều đòi chúng ta phải chú ý, thậm chí điều tốt cũng có thể mất đi vẻ
trong sáng nếu chúng ta không nhớ thế nào là sự bận rộn. Cô Mác-ta dường như đã bị chi phối do nhiều
việc phải làm; cho nên cô quên mất vị
khách mà cô đang làm những việc ấy cho Người.
_______________
Thứ Năm, ngày 30 tháng 7
Mát-thêu 13:47-53
"Nước Trời lại còn giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom
được đủ thứ cá.48 Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt
cá tốt cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài.49 Đến ngày tận thế,
cũng sẽ xảy ra như vậy. Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi
hàng ngũ người công chính,50 rồi quăng chúng vào lò lửa. Ở đó, chúng
sẽ phải khóc lóc nghiến răng.51 "Anh em có hiểu tất cả những
điều ấy không? " Họ đáp: "Thưa hiểu."52 Người bảo họ:
"Bởi vậy, bất cứ kinh sư nào đã được học hỏi về Nước Trời, thì cũng giống
như chủ nhà kia lấy ra từ trong kho tàng của mình cả cái mới lẫn cái cũ."
* Chúa Giê-su dùng dụ ngôn mà giảng dạy, là một
hình thức kể chuyện để giúp cho lời Người thêm sống động và các môn đệ Người dễ
hiểu theo ngôn ngữ thông thường hằng ngày.
Nhiều môn đệ là những người làm nghề lưới cá, cả đời thả lưới để bắt
cá. Họ hiểu được cách lựa “cá tốt” khỏi
“cá xấu”.
* Cuộc phán xét ngày tận thế có là cuộc phân
chia cuối cùng người xấu và người tốt không?
Giáo Hội sơ khai đã hy vọng rằng cách nào đó do lòng Chúa nhân hậu, tất
cả chúng ta sẽ được cứu độ. Tôi phải suy
nghĩ và cầu nguyện với niềm hy vọng này.
_______________
Thứ Sáu, ngày 31 tháng 7
Lễ thánh Inhaxiô Loyola, linh mục
Mát-thêu 13:54-58
Người về quê, giảng dạy dân chúng trong hội đường của họ, khiến họ sửng
sốt và nói: "Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như
thế?55 Ông không phải là con bác thợ sao? Mẹ của ông không phải là
bà Ma-ri-a; anh em của ông không phải là các ông Gia-cô-bê, Giô-xếp, Si-môn và
Giu-đa sao?56 Và chị em của ông không phải đều là bà con lối xóm với
chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông ta được như thế? "57 Và họ vấp
ngã vì Người. Nhưng Đức Giê-su bảo họ: "Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng
chỉ là ở chính quê hương mình và trong gia đình mình mà thôi."58
Người không làm nhiều phép lạ tại đó, vì họ không tin.
* Sự thân mật không giống như là mối tương quan
thân cận. Những người lớn lên chung
quianh bạn có thể nghĩ là họ biết ban, biết những tài năng, sự khôn ngoan và ưu
điểm hoặc những sơ sót yếu đuối của bạn.
Nhưng thử hỏi ai biết được điều gì đang thực sự xảy ra ở nội tâm bạn khi
bạn tấn tới trong mối tương quan với Chúa và biết được con người thực của
bạn? Cho nên chúng ta đừng lùi bước do
những cái biết của người khác về bạn.
* Dân chúng Na-da-rét ghen tị với Chúa
Giê-su; họ không thể coi Người là ai
khác hơn là con bác thợ mộc. Họ muốn hạ
Người xuống ngang hàng với họ. Bạn phản
ứng thế nào đối với sự tiến triển và thay đổi tích cực của những người bạn đã
biết trong quá khứ? Lần tới khi gặp ai
đã quen biết và nhận thấy họ đã tiến triển kể từ lần sau cùng bạn gặp lại họ,
thì bạn sẽ quảng đại nhìn nhận họ hay bạn xúc phạm họ?
_______________
Thứ Bảy, ngày 1 tháng 8
Lễ thánh Alphonsô Ligôri, giám mục và tiến sĩ Hội Thánh
Mát-thêu 14:1-12
Thời ấy, tiểu vương Hê-rô-đê nghe danh tiếng Đức Giê-su,2 thì
nói với những kẻ hầu cận rằng: "Đó chính là ông Gio-an Tẩy Giả; ông đã từ
cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm phép lạ."3 Số là
vua Hê-rô-đê đã bắt trói ông Gio-an và tống ngục vì bà Hê-rô-đi-a, vợ ông Phi-líp-phê,
anh của nhà vua.4 Ông Gio-an có nói với vua: "Ngài không được
phép lấy bà ấy."5 Vua muốn giết ông Gio-an, nhưng lại sợ dân
chúng, vì họ coi ông là ngôn sứ.6 Vậy, nhân ngày sinh nhật của vua
Hê-rô-đê, con gái bà Hê-rô-đi-a đã biểu diễn một điệu vũ trước mặt quan khách,
làm cho nhà vua vui thích.7 Bởi đó, vua thề là hễ cô xin gì, vua
cũng ban cho.8 Nghe lời mẹ xui bảo, cô thưa rằng: "Xin ngài ban
cho con, ngay tại chỗ, cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả đặt trên mâm."9
Nhà vua lấy làm buồn, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên
truyền lệnh ban cho cô.10 Vua sai người vào ngục chặt đầu ông
Gio-an.11 Người ta đặt đầu ông trên mâm, mang về trao cho cô, và cô
ta đem đến cho mẹ.12 Môn đệ ông đến lấy thi hài ông đem đi mai táng,
rồi đi báo cho Đức Giê-su.
* Cái chết của thánh Gio-an Tẩy Giả đã đưa các
môn đệ của ngài đến với Chúa Giê-su. Khi
dường như đã mất hết rồi, các môn đệ ngài đã liều chết vì yêu mến đến xin thi
hài của ngài, rồi họ đi báo tin cho Chúa Giê-su. Chúng ta hãy ý thức rằng xáo trộn và tàn phá
thường đưa chúng ta đến với điều tốt đẹp sau đó.
* Thái độ huyênh hoang của vua Hê-rô-đê đã đưa
ông ta vào những tình huống kinh khủng.
Tôi nghĩ làm thế nào để có thể biết lùi bước, thay đổi não trạng, nhận
mình sai trái. Tôi cầu xin Chúa giúp đỡ
tôi khi cần.