TUẦN 20 THƯỜNG NIÊN (Ngày
16 – 22 tháng 8 năm 2020)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Tôi thiết
nghĩ, để cố gắng làm rất nhiều việc, người ta cần phải khiêm nhường nhiều hơn
là kiêu hãnh: muốn hiến thân hết mình để
phụng sự Chúa Ki-tô, hoàn toàn dấn thân cho một công việc mình chưa hề làm trước
đây. Tôi thiết nghĩ, khiêm nhường là đặt
mình trong một tư thế để người khác sẽ lợi dụng bạn và nghĩ bạn là loại người
“dễ bảo”, khiêm nhường là cứ làm như thế để giúp người ta yêu mến Chúa Ki-tô hơn. Quả thật, nhiều khi người khiêm nhường đích
thực sẽ rất hãnh diện vì họ không nghĩ tới hình ảnh họ hoặc những gì người khác
nghĩ về họ. Họ sẽ hết mình xả thân cho
công việc họ phải làm mà không quan tâm những gì người khác nghĩ hay không nghĩ
về họ, hoặc không quan tâm những điều người khác nói này nói nọ. Điều này giống như là kiêu căng, nhưng tôi
thiết nghĩ người ta phải can đảm thật nhiều mới có thể hành động được như vậy.
- Walter J.
Ciszek, SJ, With God in America
Sự hiện diện của Chúa
Đang khi
tôi ngồi đây, tiếng đập của trái tim, hơi thở phập phồng trong lồng ngực, những
chuyển động của tâm trí, tất cả đều là những dấu hiệu nói lên rằng Chúa đang tiếp
tục tạo dựng tôi. Tôi ngừng lại một lúc
để ý thức sự hiện diện này của Chúa trong tôi.
Sự tự do
Người
ta thật dễ dàng bị vướng mắc vào những cái bẫy của sự giàu có trên đời này.
Lạy
Chúa, xin ban cho con được tự do, thoát khỏi tính tham lam và ích kỷ. Xin Chúa nhắc nhở con rằng những điều đẹp nhất
trên đời này người ta có thể tự do sở hữu, đó là tình yêu, tiếng cười, sự chăm
sóc và chia sẻ.
Ý thức
Biết là
Chúa yêu thương tôi vô điều kiện, tôi có thể thành thực nhìn lại con người
mình. Ngày hôm qua thế nào và tôi cảm thấy
ra sao? Tôi cởi mở chia sẻ những cảm
nghĩ của tôi với Chúa.
Lời Chúa
Lạy
Chúa Giê-su, Chúa đã làm người để cảm thông với con. Chúa đã bước đi và đã làm việc trên mặt đất
này. Chúa đã chịu đựng cái nắng thiêu đốt
và cái lạnh thấu xương. Tất cả thời giờ
Chúa sống trên trái đất là để chăm sóc nhân loại. Chúa đã chữa lành kẻ ốm đau, Chúa đã cho kẻ
chết sống lại. Nhưng quan trọng hơn hết,
Chúa đã cứu con khỏi sự chết. (Xin bạn lấy
phần Kinh Thánh ở những trang tiếp theo.
Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu muốn. Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để
tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lạy
Chúa, đôi khi con không biết con có thể nói gì nếu con gặp gỡ Chúa. Con nghĩ con có thể nói “Tạ ơn Chúa” vì Chúa
luôn ở đó với con.
Kết thúc
Tôi cám
ơn Chúa về những lúc Chúa và tôi cùng ở với nhau và về những ơn Người soi sáng
giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.
Tuần 20 Thường niên
Chúa Nhật, ngày 16 tháng 8
Mát-thêu 15:21-28
Ra khỏi đó, Đức Giê-su lui về
miền Tia và Xi-đôn,22 thì này có một người đàn bà Ca-na-an, ở miền ấy
đi ra, kêu lên rằng: "Lạy Ngài là con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!
Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm! "23 Nhưng Người không đáp
lại một lời.24 Người đáp: "Thầy chỉ được sai đến với những con
chiên lạc của nhà Ít-ra-en mà thôi."25 Bà ấy đến bái lạy mà
thưa Người rằng: "Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi! "26 Người
đáp: "Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con."27
Bà ấy nói: "Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh
vụn trên bàn chủ rơi xuống."28 Bấy giờ Đức Giê-su đáp:
"Này bà, lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy." Từ
giờ đó, con gái bà được khỏi.
* Trong truyền thống được bảo tồn dành cho
chúng ta về Kinh Thánh, Chúa Giê-su được trình bày như một người tranh luận quyết
liệt, nhưng trong câu chuyện này, người đàn bà xứ Ca-na-an lại chiến thắng dễ
dàng khi tranh luận với Chúa. Chúa
Giê-su khen ngợi bà đã có lòng tin, nhưng lòng tin ấy thế nào? Bà đã tin gì về Chúa Giê-su? Ai cũng mong được biết câu chuyện của bà sau
đó ra sao. Vậy hành động của Chúa Giê-su
có đánh dấu một khúc rẽ trong cuộc đời bà không? Chúng ta không biết được.
* Một cách nào đó, người đàn bà Ca-na-an này có
thể cho chúng ta một bài học về cầu nguyện.
Chúng ta không luôn bằng lòng với số phận chúng ta hoặc với số phận người
khác, nên chúng ta bày tỏ những cảm nghĩ thực của ta với Chúa Ki-tô, không phải
chỉ những cảm nghĩ lành mạnh mà thôi.
Chúa Giê-su đang lắng nghe chúng ta cầu nguyện đấy.
_______________
Thứ Ba, ngày 17 tháng 8
Mát-thêu 19:16-22
Bấy giờ có một người đến thưa Đức
Giê-su rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời
đời? "17 Đức Giê-su đáp: "Sao anh hỏi tôi về điều tốt? Chỉ
có một Đấng tốt lành mà thôi. Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều
răn."18 Người ấy hỏi: "Điều răn nào? " Đức Giê-su
đáp: "Ngươi không được giết người. Ngươi không được ngoại tình. Ngươi
không được trộm cắp. Ngươi không được làm chứng gian.19 Ngươi phải
thờ cha kính mẹ", và "Ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính
mình."20 Người thanh niên ấy nói: "Tất cả những điều đó,
tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không? "21 Đức
Giê-su đáp: "Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh
và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo
tôi."22 Nghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta
có nhiều của cải.
* Dụ ngôn mời gọi chúng ta hãy xét xem những
cách thức của cải có thể cản bước chúng ta theo Chúa Ki-tô. Tôi xin ơn biết nhận ra rõ hơn những điều cản
tôi hoàn toàn hiến thân phụng sự Chúa Ki-tô.
* Thật lý thú, những điều răn Chúa Giê-su kể ra
với người thanh niên giàu có lại không gồm ba điều răn đầu tiên về mối quan hệ
giữa chúng ta với Thiên Chúa. Trái lại,
Người chỉ đưa ra những điều răn về mối quan hệ của chúng ta với nhau. Vậy sứ điệp đã rõ ràng: chúng ta không sống đơn độc. Yêu thương tha nhân là cánh cửa dẫn tới sự sống
muôn đời. Vậy những ràng buộc nào trong
đời tôi đã kéo tôi lại khiến tôi không thể có mối tương quan sâu xa hơn với người
khác và với Chúa?
_______________
Thứ Ba, ngày 18 tháng 8
Mát-thêu 19:23-30
Bấy giờ Đức Giê-su nói với các môn đệ của Người: "Thầy bảo
thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời.24 Thầy còn nói cho anh
em biết: con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên
Chúa."25 Nghe nói vậy, các môn đệ vô cùng sửng sốt và nói:
"Thế thì ai có thể được cứu? "26 Đức Giê-su nhìn thẳng vào
các ông và nói: "Đối với loài người thì điều đó không thể được, nhưng đối
với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được." 27 Bấy giờ ông
Phê-rô lên tiếng thưa Người: "Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ
mọi sự mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì? "28 Đức Giê-su
đáp: "Thầy bảo thật anh em: anh em là những người đã theo Thầy, thì đến
thời tái sinh, khi Con Người ngự toà vinh hiển, anh em cũng sẽ được ngự trên
mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Ít-ra-en.29 Và phàm ai bỏ
nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ
được gấp bội và còn được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp.30
"Nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, và nhiều kẻ đứng chót sẽ được
lên hàng đầu."
*
Khó khăn do của cải gây ra, đó là chúng có thể dễ dàng chiếm hữu
ta. Chúa Giê-su kêu gọi ta hãy triệt để
thay đổi đời sống, một sự thay đổi dường như không thể đạt được. Tuy nhiên Người nhắc nhở ta rằng có những
điều không thể đối với loài người, nhưng đối với Thiên Chúa, tất cả đều có thể.
*
Tôi có tin rằng Chúa sẽ chỉ đòi hỏi tôi những gì tôi có thể làm được
không?
_______________
Thứ Tư, ngày 19 tháng
8
Mát-thêu 20:1-16
"Nước Trời giống như chuyện
gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình.2
Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn
nho làm việc.3 Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người
khác ở không, đang đứng ngoài chợ.4 Ông cũng bảo họ: "Cả các
anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng."5
Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y
như vậy.6 Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người
khác đứng đó, ông nói với họ: "Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì
hết? "7 Họ đáp: "Vì không ai mướn chúng tôi." Ông bảo
họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho! "8 Chiều đến,
ông chủ vườn nho bảo người quản lý: "Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt
đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất."9
Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một
quan tiền.10 Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ
được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền.11
Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ:12 "Mấy người sau chót này chỉ
làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người
đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt."13
Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ: "Này bạn, tôi đâu có xử bất
công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao?14
Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này
cũng được bằng bạn đó.15 Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định
đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức?
"16 Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ
đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót.
*
Theo một hệ thống quân bình đúng đắn, người làm việc ít giờ hơn thì lãnh
tiền công ít hơn. Nhưng ông chủ vườn nho
này đã biết rằng tiền công ông đề nghị với các người thợ là tối thiểu đấy,
nhưng nếu ông trả người ta tiền công ít hơn thế, ông sẽ để cho gia đình họ
đói. Cho nên ông đã gạt bỏ sự công bằng
là do động lực của lòng cảm thông.
*
Phản ứng dữ dội của tôi đối với câu chuyện này như thế nào đây? Khi cầu nguyện, tôi dâng lên Chúa những cảm
nghĩ của tôi.
_______________
Thứ Năm, ngày 20 tháng
8
Lễ thánh Bênađô, viện
phụ và tiến sĩ Hội Thánh
Mát-thêu 22:1-14
Đức Giê-su lại dùng dụ ngôn mà
nói với họ rằng:2 "Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia
mở tiệc cưới cho con mình.3 Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan
khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu đến.4
Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ: "Hãy thưa với quan khách
đã được mời rằng: Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự
đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới! "5 Nhưng quan khách không
thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi: kẻ thì đi thăm trại, người thì đi buôn,6
còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà sỉ nhục và giết chết.7
Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ
thành phố của chúng.8 Rồi nhà vua bảo đầy tớ: "Tiệc cưới đã sẵn
sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng.9 Vậy các
ngươi đi ra các ngã đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới."10
Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại,
nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.11 "Bấy giờ nhà vua tiến
vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới,12
mới hỏi người ấy: "Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ
cưới? " Người ấy câm miệng không nói được gì.13 Nhà vua liền bảo
những người phục dịch: "Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên
ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng!14 Vì kẻ được gọi
thì nhiều, mà người được chọn thì ít."
* Tôi xin Chúa giúp tôi biết hết lòng hết sức
đáp lại lời Chúa kêu gọi. Vậy có tiếng gọi
nào thì thầm trong tâm hồn tôi không?
* Lạy Chúa, chúng con rất cần Chúa luôn mời gọi
chúng con hãy đến và học với Chúa. Xin
Chúa giải phóng chúng con khỏi những thứ áo cưới của tính ích kỷ, của những
thái độ xét đoán, của tâm hồn chai đá.
Xin Chúa mặc cho chúng con áo cưới ơn cứu độ.
_______________
Thứ Sáu, ngày 21 tháng 8
Lễ thánh Piô X, giáo hoàng
Mát-thêu 22:34-40
Khi nghe tin Đức Giê-su đã làm
cho nhóm Xa-đốc phải câm miệng, thì những người Pha-ri-sêu họp nhau lại. -35
Rồi một người thông luật trong nhóm hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng:36
"Thưa Thầy, trong sách Luật Mô-sê, điều răn nào là điều răn trọng nhất?
"37 Đức Giê-su đáp: "Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên
Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi.38 Đó
là điều răn quan trọng nhất và điều răn thứ nhất.39 Còn điều răn thứ
hai, cũng giống điều răn ấy, là: ngươi phải yêu người thân cận như chính mình.40
Tất cả Luật Mô-sê và các sách ngôn sứ đều tuỳ thuộc vào hai điều răn ấy."
* Chúng ta không thể yêu mến Chúa mà lại từ chối
yêu thương người thân cận. Chúa Giê-su nới
rộng ý nghĩa về người thân cận là bao
gồm mọi người chứ không phải chỉ những người cùng màu da, cùng tôn giáo hoặc
cùng một gia đình.
* Tiêu chuẩn yêu thương của Thiên Chúa là tình
yêu của Chúa Giê-su, Đấng đã chết vì chúng ta.
“Thế mà Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là
những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta” (Rô-ma 5:8).
Mặc dù Chúa Giê-su khen ngợi người thông luật, nhưng ông ta vẫn phải qua
một bước khó khăn để có thể dấn thân theo Chúa Giê-su.
_______________
Thứ Bảy, ngày 22 tháng 8
Lễ Đức Trinh Nữ Ma-ri-a Nữ Vương
Mát-thêu 23:1-12
Bấy giờ, Đức Giê-su nói với dân
chúng và các môn đệ Người rằng:2 "Các kinh sư và các người
Pha-ri-sêu ngồi trên toà ông Mô-sê mà giảng dạy.3 Vậy, tất cả những
gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn những việc họ làm, thì đừng có làm
theo, vì họ nói mà không làm.4 Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai
người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay vào.5 Họ
làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo những hộp kinh thật lớn,
mang những tua áo thật dài.6 Họ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, chiếm
hàng ghế đầu trong hội đường,7 ưa được người ta chào hỏi ở những nơi
công cộng và được thiên hạ gọi là "ráp-bi".8 "Phần
anh em, thì đừng để ai gọi mình là "ráp-bi", vì anh em chỉ có một Thầy;
còn tất cả anh em đều là anh em với nhau.9 Anh em cũng đừng gọi ai
dưới đất này là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời.10
Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh
đạo, là Đức Ki-tô.11 Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm
người phục vụ anh em.12 Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ
mình xuống, sẽ được tôn lên.
* Một trong những lời lên án nặng nhất đối với
các nhà lãnh đạo tôn giáo là họ đã chất gánh nặng thêm cho đời sống của người
khác. Họ đặt trên vai dân chúng những luật
lệ không cần thiết. Vậy tôi nhìn thế nào
về những người có quyền hành đặt gánh nặng lên vai người khác hôm nay?
* Tôi xin ơn biết nhìn cho rõ ràng, là luôn
nhìn vào Chúa Cha và học với Chúa Con để đối xử với người khác.