TUẦN 22 THƯỜNG
NIÊN (Ngày 30 tháng 8 – 5 tháng 9 năm 2020)
Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Tôi khuyến khích bạn hãy xin Chúa thanh tẩy tâm hồn bạn
khỏi những vết tích của sự sợ hãi khiến bạn có cảm tưởng mình vô nghĩa và vô dụng. Bạn không tin vào Thiên Chúa khi bạn suy nghĩ
một cách thiển cận và ác ý về chính bạn là con ngươi trong mắt Chúa. Trong cuốn The Tempest of God (Bão tố của Thiên Chúa), cha Iain Matthew dòng
Các-men viết rất cảm động về linh đạo của thánh Gio-an Thánh Giá, nhà thần bí học
dòng Các-men người Tây-ban-nha thế kỷ 16.
Có lúc tác giả Matthew nhắc đến sự kiên trì của thánh Gio-an trong đức
tin nhiều hơn là đề cập đến sự phát triển hiển nhiên của mối tương quan giữa
thánh Gio-an với Chúa. Matthew viết tiếp: “Mối nguy hiểm phải đối mặt tuy không nhiều đến
nỗi khiến ta không những tin tưởng vào điều sai trái, mà còn khiến ta không tin
tưởng gì hết; đến nỗi dù có thể ta không
hề nói nhiều lời, nhưng sẽ thôi không còn tin rằng ta là một yếu tố trong đời sống
của Chúa nữa”.
Một yếu tố
trong đời sống của Chúa ư! Phải, theo
như một trong những nhà thần bí học vĩ đại và các vị thánh của Ki-tô giáo, thì đó
chính là cách Chúa đánh giá trị mỗi người chúng ta vậy.
- William A. Barry, SJ, A Friendship Like No Other
Sự hiện diện của
Chúa
Chúa ở với tôi, nhưng còn hơn thế nữa. Chúa ở trong tôi, cho tôi được hiện hữu. Vậy
tôi hãy dành một lúc để ở lại trong sự hiện diện ban sự sống của Chúa nơi thân
xác tôi, tâm trí tôi và trong tất cả đời sống tôi.
Sự tự do
Lạy Chúa, Chúa đã dựng nên con để con sống trong tự
do. Xin Thánh Thần Chúa dẫn dắt con tự
nguyện theo Chúa. Xin Chúa thắp lên
trong tâm hồn con niềm ước ao được biết và yêu mến Chúa mỗi ngày một nhiều hơn.
Ý thức
Trong sự hiện diện đầy yêu thương của Chúa, tôi trải
lòng về ngày hôm qua, bắt đầu từ lúc này để nhìn lại từng lúc trong quá khứ. Tôi dừng lại ở những gì là tốt lành và ánh
sáng để cảm tạ Chúa. Tôi xét đến những
bóng tối và những gì bóng tối xúi giục tôi, để tôi tìm được sự chữa lành, can đảm
và tha thứ.
Lời Chúa
Chúa nói với mỗi người chúng ta. Tôi chú ý lắng nghe điều Chúa nói với
tôi. Bạn hãy đọc đoạn Kinh Thánh vài lần,
rồi lắng nghe. (Xin bạn lấy phần Kinh
Thánh ở những trang tiếp theo. Các điểm
gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu cần.
Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với
Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lạy Chúa Giê-su, Chúa luôn đón nhận trẻ em khi Chúa sống
trên trái đất này. Xin Chúa dạy con có
lòng tin tưởng Chúa như các trẻ em. Xin
Chúa dạy con sống mà biết rằng Chúa sẽ chẳng khi nào bỏ rơi con.
Kết thúc
Tôi cảm tạ Chúa về những lúc Chúa và tôi đã cùng ở với
nhau và về những ơn Người soi sáng giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.
Tuần 22 Thường
niên
Chúa Nhật, ngày 30
tháng 8
Mát-thêu 16:21-27
Từ lúc đó, Đức Giê-su Ki-tô bắt đầu tỏ cho các môn đệ
biết: Người phải đi Giê-ru-sa-lem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các
thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ sống lại.22
Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người: "Xin Thiên Chúa
thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy! "23 Nhưng Đức Giê-su
quay lại bảo ông Phê-rô: "Xa-tan, lui lại đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy,
vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài
người."24 Rồi Đức Giê-su nói với các môn đệ: "Ai muốn theo
Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo.25 Quả vậy,
ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy,
thì sẽ tìm được mạng sống ấy.26 Vì nếu người ta được cả thế giới mà
phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi
mạng sống mình?27 "Vì Con Người sẽ ngự đến trong vinh quang của
Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ thưởng phạt
ai nấy xứng việc họ làm”.
*
Chúa Giê-su biết rất rõ thế nào là làm cho tình yêu trở thành điều răn
trọng đại nhất và thế nào là thân cận với những người nghèo khổ. Vậy mà Người vẫn không trốn tránh sứ
mệnh; trái lại Người còn nghiêm khắc
trách mắng người bạn thân nhất, thậm chí gọi ông là xa-tan. Rồi Người kêu gọi chúng ta đi theo Người trên
đường thập giá bằng cách vác lấy thập giá hằng ngày của mình. Tôi xin Chúa Giê-su che chở tôi khỏi cạm bẫy
xa-tan và xin Người ban cho tôi hằng ước ao làm môn đệ đích thực của Người.
*
Dường như văn hóa chúng ta cho rằng những ai muốn cứu mạng sống mình thì
đều làm được như vậy, bằng cách sở hữu nhiều hơn và sống trong tiện nghi nhiều
hơn. Còn Chúa Giê-su thì ngược lại; Người muốn chúng ta hãy sẵn sàng mất mạng
sống để cứu được mạng sống. Tôi tự hỏi
điều ấy có ý nghĩa gì đối với tôi tại đây và trong lúc này. Tôi có cảm thấy mình được mời gọi hãy bỏ đi
điều gì đó tôi vẫn trân quý để được sống trọn vẹn hơn không?
_______________
Thứ Hai, ngày 31 tháng
8
Lu-ca 4:16-30
Rồi Đức Giê-su đến Na-da-rét,
là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày
sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.17 Họ trao cho Người cuốn sách
ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:18 Thần Khí Chúa ngự
trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ
nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho
người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức,19
công bố một năm hồng ân của Chúa.20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả
cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm
chú nhìn Người.21 Người bắt đầu nói với họ: "Hôm nay đã ứng
nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe."22 Mọi người đều tán
thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người.23 Người
nói với họ: "Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: Thầy lang ơi,
hãy chữa lấy mình! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại
Ca-phác-na-um, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào! "24
Người nói tiếp: "Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận
tại quê hương mình.25 "Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào
thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ
dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en;26 thế mà ông không được
sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xa-rép-ta
miền Xi-đôn.27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người
phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông
Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi."28 Nghe vậy, mọi người trong hội
đường đầy phẫn nộ.29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này
được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực.30
Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.
* Giống như dân chúng Na-da-rét, tôi dễ dàng
cho rằng mình biết Chúa Giê-su quá đủ nên Chúa không làm cho tôi phải ngạc
nhiên hay ngỡ ngàng. Tôi cầu xin cho
mình biết chấp nhận mối tương quan với Chúa Giê-su, để tôi có thể mở lòng và lắng
nghe Người.
* Sự thân cận với Chúa Giê-su đã khiến những kẻ
nghe Người không còn chút ấn tượng nào về Người nữa. Lời Thiên Chúa trở nên người phàm đang tuyên
đọc Lời Chúa cho họ, thế mà họ giả điếc làm ngơ. Hôm nay, mong rằng tôi hãy ý thức tìm kiếm
cái khác thường giữa những cái bình thường.
_______________
Thứ Ba, ngày 1 tháng 9
Lu-ca 4:31-37
Người xuống Ca-phác-na-um, một
thành miền Ga-li-lê, và ngày sa-bát, Người giảng dạy dân chúng.32 Họ
sửng sốt về cách Người giảng dạy, vì lời của Người có uy quyền.33
Trong hội đường, có một người bị quỷ thần ô uế nhập, la to lên rằng:34
"Ông Giê-su Na-da-rét, chuyện chúng tôi can gì đến ông, mà ông đến tiêu diệt
chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa! "35
Nhưng Đức Giê-su quát mắng nó: "Câm đi, hãy xuất khỏi người này! " Quỷ
vật người ấy ngã xuống giữa hội đường, rồi xuất khỏi anh ta, nhưng không làm hại
gì anh.36 Mọi người rất đỗi kinh ngạc và nói với nhau: "Lời ấy
là thế nào? Ông ấy lấy uy quyền và thế lực mà ra lệnh cho các thần ô uế, và
chúng phải xuất! "37 Và tiếng đồn về Người lan ra khắp nơi
trong vùng.
* Dân chúng sửng sốt vì Chúa Giê-su nói như người
có uy quyền, uy quyền của tất cả con người cũng như đặc sủng của Chúa. Bình thường chúng ta hay tách biệt sứ điệp với
con người của Chúa, làm cho sứ điệp trở thành một bộ luật hoàn toàn có tính
cách luân lý mà thôi. Vậy tôi xin ơn biết
lắng nghe Chúa Giê-su và để cho mình được uy quyền của Chúa đánh động.
* Sách Tin Mừng không ngại trình bày sự chống đối
mà Chúa Giê-su phải đương đầu mỗi khi Người trừ quỷ. Chúng ta cũng không lạ gì khi thấy chiến đấu
với ma quỷ là việc thật khó. Vậy tôi cầu
xin cho mình biết tin tưởng vào quyền năng của Chúa Giê-su, ngay cả khi phải
đương đầu với những chống đối mãnh liệt nhất.
Tôi nhớ lại Chúa đang chia sẻ quyền năng này cho tôi.
_______________
Thứ Tư, ngày 2 tháng 9
Luca 4:38-44
Đức Giê-su rời khỏi hội đường, đi vào nhà ông Si-môn. Lúc ấy,
bà mẹ vợ ông Si-môn đang bị sốt nặng. Họ xin Người chữa bà.39 Đức
Giê-su cúi xuống gần bà, ra lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến mất: tức khắc bà
trỗi dậy phục vụ các ngài.40 Lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có
người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn, đều đưa tới Người. Người đặt tay trên từng
bệnh nhân và chữa họ.41 Quỷ cũng xuất khỏi nhiều người, và la lên
rằng: "Ông là Con Thiên Chúa! " Người quát mắng, không cho phép chúng
nói, vì chúng biết Người là Đấng Ki-tô.42 Sáng ngày, Người đi ra một
nơi hoang vắng. Đám đông tìm Người, đến tận nơi Người đã đến, và muốn giữ Người
lại, kẻo Người bỏ họ mà đi.43 Nhưng Người nói với họ: "Tôi còn
phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai
đi cốt để làm việc đó."44 Và Người rao giảng trong các hội
đường miền Giu-đê.
* Chúa Giê-su tuyệt đối tự do; những quyết định của Người không tùy thuộc
vào những đánh giá của người khác, nhưng là do ý thức sứ mệnh của Người. Tôi xin ơn được tự do nội tâm để làm những
quyết định lớn cũng như nhỏ.
* Người ta có thể ngạc nhiên khi thấy Chúa
Giê-su rời đám dân chúng đang tìm kiếm Người.
Quan điểm của Người khác biệt với những gì người ta mong đợi. Người đã nói bằng thái độ trầm tĩnh của con
người mình và từ mối tương quan mật thiết với Cha Người. Tôi cũng cần có những giờ phút tĩnh lặng và
suy tư để lắng đọng và tái khám phá căn tính đích thực cũng như hướng đi của
tôi.
_______________
Thứ Năm, ngày 3 tháng 9
Lễ thánh Grêgôriô Cả, giáo hoàng và tiến sĩ Hội
Thánh
Lu-ca 5:1-11
Một hôm, Đức Giê-su đang đứng ở bờ hồ Ghen-nê-xa-rét, dân
chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa.2 Người
thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi
thuyền và đang giặt lưới.3 Đức Giê-su xuống một chiếc thuyền, thuyền
đó của ông Si-môn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người
ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông.4 Giảng xong,
Người bảo ông Si-môn: "Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá."5
Ông Si-môn đáp: "Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được
gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới."6 Họ đã làm như
vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới.7 Họ làm
hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và
họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.8 Thấy vậy, ông
Si-môn Phê-rô sấp mặt dưới chân Đức Giê-su và nói: "Lạy Chúa, xin tránh xa
con, vì con là kẻ tội lỗi! "9 Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được,
ông Si-môn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc.10
Cả hai người con ông Dê-bê-đê, là Gia-cô-bê và Gio-an, bạn chài với ông Si-môn,
cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Si-môn: "Đừng sợ, từ
nay anh sẽ là người thu phục người ta."11 Thế là họ đưa thuyền
vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.
* “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá”.
Đây là khẩu hiệu Thánh Giáo Hoàng Gio-an Phao-lô II đã chọn cho Giáo Hội trong
thiên niên kỷ thứ ba. Tôi xin được lòng
tín thác mà thánh Phê-rô đã có khi ngài nhận được mệnh lệnh này của Chúa, một
lệnh xem chừng không mấy có lý. Tôi cầu
xin ơn này cho toàn thể Giáo Hội, để cộng đồng đức tin được đầy tràn can đảm mà
thực thi sứ mệnh đem Tin Mừng đến cho toàn thế giới.
* Tôi suy nghĩ về câu trả lời của Chúa Giê-su
đối với việc ông Phê-rô thú nhận mình là kẻ tội lỗi. “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục
người ta”. Phê-rô được trao sứ mệnh khi
ông nhận thức tình trạng tội lỗi của ông.
Điều này giúp ông làm một tông đồ tốt hơn, vì ông có thể hiểu những
người mà ông được sai đến; ông biết
chính ông và họ đều cần được Chúa thương xót và cứu độ.
_______________
Thứ Sáu, ngày 4 tháng 9
Lu-ca 5:33-39
Họ nói với Người: "Môn đệ ông Gio-an năng ăn chay cầu
nguyện, môn đệ người Pha-ri-sêu cũng thế, còn môn đệ ông thì ăn với uống!
"34 Đức Giê-su trả lời: "Chẳng lẽ các ông lại có thể bắt
khách dự tiệc cưới ăn chay, khi chàng rể còn ở với họ?35 Sẽ có ngày
chàng rể bị đem đi; ngày đó, họ mới ăn chay."36 Đức Giê-su còn
kể cho họ nghe dụ ngôn này: "Chẳng ai xé áo mới lấy vải vá áo cũ, vì như
vậy, không những họ xé áo mới, mà miếng vải áo mới cũng không ăn với áo cũ.37
"Không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như vậy, rượu mới sẽ làm nứt bầu,
sẽ chảy ra và bầu cũng hư.38 Nhưng rượu mới thì phải đổ vào bầu mới.39
Cũng không ai uống rượu cũ mà còn thèm rượu mới. Vì người ta nói: "Rượu cũ
ngon hơn."
* Các môn đệ Chúa đã làm điều người ta thường
làm, là thích so sánh. Chúa Giê-su bảo
họ đừng nhìn vẻ bề ngoài, nhưng hãy nhìn vào nội tâm mà nhận xét những thái độ
của mình. Người không muốn họ và cả
chúng ta làm công việc chắp vá những lối sống và thái độ không ăn khớp
nhau. Nhưng Người mời gọi ta hãy canh
tân, hãy buông đi bất cứ điều gì giữ ta lại hoặc làm tổn hại khả năng tiếp nhận
Tin Mừng.
* Nhóm Pha-ri-sêu đã nhìn những lối sống khác
biệt để rồi so sánh; còn Chúa Giê-su thì
chỉ nhắm vào sự sống mà thôi. Chúa
Giê-su nhìn những điều bình thường của thế gian như áo rách, rượu chảy ra, rồi Người
nhận biết Thiên Chúa đang hoạt động thế nào nơi chúng ta. Vậy tôi có thể nhìn kỹ hơn vào ngày sống của
tôi như thế nào?
_______________
Thứ Bảy, ngày 5 tháng 9
Lu-ca 6:1-5
Vào một ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua một cánh đồng
lúa; các môn đệ bứt lúa, vò trong tay mà ăn.2 Nhưng có mấy người
Pha-ri-sêu nói: "Tại sao các ông làm điều không được phép làm ngày sa-bát?
"3 Đức Giê-su trả lời: "Các ông chưa đọc chuyện này trong
Sách sao? Ông Đa-vít đã làm gì khi ông và thuộc hạ đói bụng?4 Ông
vào nhà Thiên Chúa lấy bánh tiến mà ăn và cho thuộc hạ ăn. Thứ bánh này, chỉ có
tư tế mới được ăn mà thôi."5 Rồi Người nói: "Con Người làm
chủ ngày sa-bát."
* Con Người làm chủ ngày sa-bát! Chẳng lạ gì khi người Do-thái thấy khó hiểu
được Chúa Giê-su; họ hiểu rõ Chúa Giê-su
cho mình là Thiên Chúa. Đôi khi chúng ta
cũng thu gọn con người Chúa Giê-su vào sứ điệp yêu thương và tha thứ của Người,
đến nỗi ta không còn muốn chấp nhận Người là Chúa và Thiên Chúa của ta nữa.
* Thời gian nào cũng đều tốt để làm việc lành
và luật lệ chỉ tốt khi chúng phục vụ cho tình yêu. Quan tâm chính của Thiên Chúa là sự an vui và
hạnh phúc của nhân loại. Ước mong điều
này cũng là mối quan tâm chính của tôi.
Đức Giáo hoàng Phanxicô khuyến khích chúng ta đừng sợ làm điều lỗi lầm
khi ta cố gắng làm việc lành.