TUẦN 24 THƯỜNG
NIÊN (Ngày 13 – 19 tháng 9 năm 2020)
Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Nói với Chúa về những niềm vui và thành công của chúng
ta thì dễ dàng hơn. Nhưng nói về những
thời điểm buồn lại là chuyện khác. Tất cả
chúng ta đều có những khi chán nản. Bạn
hãy nghĩ tới lúc bạn cảm thấy mình như rác rưởi, khó chịu và thậm chí trầm cảm
nữa. Vậy bạn đã cố gắng nói cho một người
bạn hữu biết bạn cảm thấy thế nào chưa?
Nếu có thì điều gì đã xảy ra?
Nếu người
bạn ấy lắng nghe với thái độ đồng cảm thì quả thực bạn may mắn. Thường khi chúng ta cố gắng nói cho người
khác biết, kể luôn những người bạn, rằng chúng ta buồn, họ sẽ khuyên và nhắc nhở
chúng ta là có nhiều người khác còn thê thảm hơn nữa, hoặc nói với chúng ta về
những khó khăn của chính họ. Tôi tin nhiều
người không phải là những kẻ biết lắng nghe, giống như một giám mục, trong bài
giảng cho các linh mục giáo phận, đã thú nhận rằng hễ ai đến nói với ngài về
khó khăn của họ, ngài sẽ nghĩ ngay đến những cách phải giải quyết như thế
nào. Đúng là không dễ kiếm được một người
biết thực sự lắng nghe. Đôi khi chúng ta
phải nói với bạn bè rằng chúng ta chỉ muốn họ lắng nghe thôi chứ đừng đưa ra
ngay những lời khuyên. Rồi đôi khi bạn
bè chúng ta cũng phải nhắc nhở chúng ta hãy làm như vậy.
-
William A. Barry, SJ, Praying the
Truth
Sự hiện diện của
Chúa
Đang khi tôi ngồi đây, tiếng đập của trái tim, hơi thở
phập phồng trong lồng ngực, những chuyển động của tâm trí, tất cả đều là những
dấu hiệu nói lên rằng Chúa đang tiếp tục tạo dựng tôi. Tôi ngừng lại một lúc để ý thức sự hiện diện
này của Chúa trong tôi.
Sự tự do
Tôi sẽ xin Chúa giúp tôi thoát khỏi những bận rộn để mở
lòng cho Chúa trong giờ cầu nguyện này, để tôi được biết Chúa, yêu mến và phụng
sự Người hơn nữa.
Ý thức
Lạy Chúa, vào lúc này con hướng tâm tư con tới
Chúa. Con sẽ dẹp qua một bên mọi lo lắng
bận rộn của con. Con sẽ nghỉ ngơi và để
mình được bồi dưỡng trong sự hiện diện của Chúa.
Lời Chúa
Giờ đây tôi lấy bài Tin Mừng dành cho tôi hôm
nay. Tôi chậm chậm đọc đi đọc lại từng lời
để xem có câu nào hoặc tâm tình nào lôi cuốn tôi không. (Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những trang tiếp
theo. Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử
dụng nếu cần. Sau khi đã sẵn sàng, bạn
hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Bạn hãy bắt đầu nói với Chúa Giê-su về đoạn Kinh Thánh
vừa đọc. Phần nào đã đánh động bạn? Có lẽ những lời của một người bạn hoặc câu
chuyện bạn vừa nghe sẽ nổi lên trong tâm thức bạn. Nếu có, câu chuyện có soi sáng cho những điều
đoạn Kinh Thánh nói với bạn không?
Kết thúc
Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng vinh danh Thánh
Thần Thiên Chúa.
Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi đến thiên thu
vạn đại. A-men.
Tuần 24 Thường
niên
Chúa Nhật, ngày 13
tháng 9
Mát-thêu 18:31-25
Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng: "Thưa
Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải
bảy lần không? "22 Đức Giê-su đáp: "Thầy không bảo là đến
bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy."23 Vì thế, Nước Trời
cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán
sổ sách.24 Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc
nợ vua mười ngàn yến vàng.25 Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra
lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ.26 Bấy giờ, tên đầy
tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi,
tôi sẽ lo trả hết."27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng
thương, cho y về và tha luôn món nợ.28 Nhưng vừa ra đến ngoài, tên
đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy,
bóp cổ mà bảo: "Trả nợ cho tao! "29 Bấy giờ, người đồng
bạn sấp mình xuống năn nỉ: "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi
sẽ lo trả anh."30 Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục
cho đến khi trả xong nợ.31 Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn
của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện.32
Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha
hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta,33 thì đến lượt ngươi,
ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?
"34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho
đến ngày y trả hết nợ cho ông.35 Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời
cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng
tha thứ cho anh em mình."
*
Giống như hầu hết chúng ta, ông Phê-rô cũng tin rằng tha thứ phải có
giới hạn – đó là vấn đề hợp lý. Nhưng sự
tha thứ mà Chúa Giê-su biểu hiện lại vượt trên cái hữu lý hoặc luận lý về sự
quân bình. Sự tha thứ Chúa chủ trương đã
đi ngược văn hóa trong một thế giới người ta luôn tìm sự quân bình. Vậy đối với cá nhân tôi, tha thứ là đi ngược
văn hóa như thế nào? Tình yêu Thiên Chúa
không giới hạn, không suy tàn và cứ luôn tiếp tục. Đây là cách Chúa yêu thương bạn: “Ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi” (Mát-thêu
18:32).
*
Lạy Chúa, con cám ơn Chúa đã tha thứ cho con bảy mươi lần bảy và còn hơn
thế nữa. Hôm nay xin Chúa ban cho con
biết tha thứ cho người khác.
_______________
Thứ Hai, ngày 14 tháng
9
Lễ tôn vinh Thánh Giá
Gio-an 3:13-17
“Không
ai đã lên trời, ngoại trừ Con Người, Đấng từ trời xuống.14 Như ông
Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương
cao như vậy,15 để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.16
Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì
khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.17 Quả vậy, Thiên Chúa sai
Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế
gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ”.
* Đức tin của chúng ta vào Chúa Giê-su Ki-tô đặt
nền tảng trên việc tôn vinh Thánh Giá.
Chúng ta tin rằng sự đau khổ của Chúa Giê-su đã đem lại ơn cứu độ cho
chúng ta và tin rằng chúng ta được kêu gọi hãy biểu lộ đức tin ấy bằng cách kết
hiệp đau khổ của chúng ta với đau khổ của Chúa.
Tôi tin là việc kết hiệp này sẽ giúp cho đau khổ của tôi chẳng những
không trở nên vô nghĩa mà còn đóng góp vào công việc cứu độ thế giới nữa.
* Trong tâm tình ngưỡng mộ, tôi nhìn vào chiều
sâu đức khôn ngoan và nhân từ của Thiên Chúa.
Tôi thờ lạy Chúa Giê-su chịu đóng đinh thập giá và trước mầu nhiệm này
tôi cầu xin có được ý thức sâu xa cảm tạ Chúa.
_______________
Thứ Ba, ngày 15 tháng 9
Lễ Đức Mẹ sầu bi
Gio-an 19:25-27
Đứng gần thập giá Đức Giê-su,
có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Ma-ri-a vợ ông Cơ-lô-pát, cùng với bà
Ma-ri-a Mác-đa-la.26 Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng
bên cạnh, Đức Giê-su nói với thân mẫu rằng: "Thưa Bà, đây là con của
Bà."27 Rồi Người nói với môn đệ: "Đây là mẹ của anh."
Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình.
* Bài Tin Mừng hôm nay nói về ân huệ Chúa
Giê-su đã trao ban từ trên thập giá:
trao thân mẫu Người cho thánh Gio-an và trao thánh Gio-an cho thân mẫu
Người. Người ta giải thích việc này là
thánh Gioan thay mặt cho chúng ta và Giáo Hội là Nhiệm Thể Chúa Ki-tô. Việc đó có nghĩa là Mẹ Ma-ri-a đang nắm giữ
vai trò chăm sóc chúng ta như xưa kia Mẹ đã chăm sóc Chúa Giê-su. Việc đó còn mang ý nghĩa Chúa Giê-su, Đấng
ban cho ta Bí tích Thánh Thể tuyệt vời, đang coi chúng ta là những Ki-tô dưới sự
chăm sóc của Mẹ Người.
* Mẹ Ma-ri-a quả thực là Mẹ sầu bi, vì Mẹ nhìn
con của Mẹ chịu đau khổ và chịu chết. Mẹ
trở nên mẹ của tất cả chúng ta, nên Mẹ cũng đau khổ với mỗi người chúng ta khi
chúng ta phải đau khổ. Tôi suy niệm lòng
cảm thương của người mẹ tràn đầy trên vũ trụ này.
_______________
Thứ Tư, ngày 16 tháng 9
Lễ thánh Cornêliô, giáo hoàng, và thánh Xyprianô, giám
mục, tử đạo
Lu-ca 7:31-35
"Vậy tôi phải ví người thế
hệ này với ai? Họ giống ai?32 Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi
nhau mà nói: ‘Tụi tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa; tụi tôi hát bài đưa đám, mà các anh không khóc than’.33 "Thật vậy,
ông Gio-an Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ông bảo:
"Ông ta bị quỷ ám.34 Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai,
thì các ông lại bảo: "Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường
tội lỗi.35 Nhưng Đức Khôn Ngoan đã được tất cả con cái mình biện
minh cho."
* Trẻ em có thể dễ kêu trách và mau đổi ý,
nhưng Chúa Giê-su cho thấy người lớn thì lại cứng đầu và khó vừa lòng. Vậy tôi có hay thay đổi, khó vừa lòng, không
kiên định trong đức tin và thái độ không?
Hôm nay tôi cầu xin được luôn vững một lòng, hằng biết ơn và có tinh thần
đón nhận sự dạy dỗ.
* Lạy Chúa, có thể con cũng mâu thuẫn trong tâm
hồn, mù quáng và giả điếc trước chân lý của Chúa. Con trải qua những lúc tiêu cực và kêu trách
khi xem ra không có gì làm con vừa lòng.
Xin Chúa hãy đến cứu giúp tinh thần nghèo nàn của con. Xin Chúa tỏ cho con biết đức khôn ngoan của
tình yêu Chúa và kể con vào số những con cái Chúa.
_______________
Thứ Năm, ngày 17 tháng 9
Lu-ca 7:36-50
Có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu
mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào
bàn ăn.37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được
Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng
dầu thơm.38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt
mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu
thơm mà đổ lên.39 Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng
rằng: "Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà
đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào: một người tội lỗi! "40
Đức Giê-su lên tiếng bảo ông: "Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với
ông! " Ông ấy thưa: "Dạ, xin Thầy cứ nói."41 Đức
Giê-su nói: "Một chủ nợ kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền,
một người năm chục.42 Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương
tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn? "43
Ông Si-môn đáp: "Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn." Đức
Giê-su bảo: "Ông xét đúng lắm."44 Rồi quay lại phía người
phụ nữ, Người nói với ông Si-môn: "Ông thấy người phụ nữ này chứ? Tôi vào
nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới
ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau.45 Ông đã chẳng hôn tôi một
cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi.46 Dầu
ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên
chân tôi.47 Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều,
nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu
mến ít."48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ: "Tội của
chị đã được tha rồi."49 Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ
bụng: "Ông này là ai mà lại tha được tội? "50 Nhưng Đức
Giê-su nói với người phụ nữ: "Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình
an."
* Ông Si-môn quy định cuộc sống của ông: ông đã quyết định ai đang được ông để ý tới
và họ sẽ được tôn trọng như thế nào. Ông
mời Chúa Giê-su làm thượng khách, nhưng lại không giữ thái độ lịch sự; ông chuẩn bị lắng nghe những lời Chúa nói,
nhưng trong lòng lại không sẵn sàng đón nhận.
Tôi xin Chúa giúp tôi khi nhìn lại cuộc sống biết nhận ra và loại bỏ bất
cứ cách thức nào tôi đã kháng cự lại Lời Chúa.
* Ông Pha-ri-sêu ngạc nhiên và khó chịu khi
Chúa Giê-su để cho một kẻ tội lỗi chạm đến Người. Nhưng ông phải hiểu rằng Chúa Giê-su đón nhận
và chữa lành những kẻ tội lỗi. Tuy nhiên
bản thân ông lại không nghĩ rằng mình cần được chữa lành. Sau này liệu ông có nghĩ lại sự kiện này mà học
hỏi không? Mọi kẻ tội lỗi đều có một
tương lai. Lạy Chúa, xin đừng bao giờ để
con thất vọng về mình, vì Chúa không muốn thế.
Sự tha thứ dành cho mọi người, và càng cần được tha thứ thì Chúa càng quảng
đại hơn.
_______________
Thứ Sáu, ngày 18 tháng 9
Lu-ca 8:1-3
Sau đó, Đức Giê-su rảo qua các
thành phố, làng mạc, rao giảng và loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa. Cùng đi với
Người, có Nhóm Mười Hai2 và mấy người phụ nữ đã được Người trừ quỷ
và chữa bệnh. Đó là bà Ma-ri-a gọi là Ma-ri-a Mác-đa-la, người đã được giải
thoát khỏi bảy quỷ,3 bà Gio-an-na, vợ ông Khu-da quản lý của vua
Hê-rô-đê, bà Su-san-na và nhiều bà khác nữa. Các bà này đã lấy của cải mình mà
giúp đỡ Đức Giê-su và các môn đệ.
* Chúa Giê-su luôn hiểu sứ mệnh của Người phải
được thi hành cùng với người khác chứ không phải một mình. Tôi nhìn vào những người Chúa đã tuyển chọn –
cả một nhóm người – và tự hỏi Chúa muốn nói gì với ta qua cuộc tuyển chọn này.
* Thánh Lu-ca luôn nói tốt cho các phụ nữ và đề
cao việc họ tích cực đáp lại Chúa Giê-su.
Chỉ duy có ngài là tác giả sách Tin Mừng cho chúng ta biết chi tiết về
những phụ nữ đồng hành với Chúa Giê-su.
Khung cảnh này cho chúng ta một hình ảnh về Giáo Hội sơ khai. Đó là một phong trào và được hình thành gồm
những người nam nữ nhìn vào Chúa Giê-su như là tâm điểm.
_______________
Thứ Bảy, ngày 19 tháng 9
Lu-ca 8:4-15
Người ta tụ họp đông đảo. Từ khắp các thành thị, người ta kéo
đến cùng Đức Giê-su. Bấy giờ Người dùng dụ ngôn mà nói rằng:5
"Người gieo giống đi ra gieo hạt giống của mình. Trong khi người ấy gieo,
thì có hạt rơi xuống vệ đường, người ta giẫm lên và chim trời ăn mất.6
Hạt khác rơi trên đá, và khi mọc lên, lại héo đi vì thiếu ẩm ướt.7
Có hạt rơi vào giữa bụi gai, gai cùng mọc lên, làm nó chết nghẹt.8
Có hạt lại rơi nhằm đất tốt, và khi mọc lên, nó sinh hoa kết quả gấp
trăm". Nói xong, Người hô lên rằng: "Ai có tai nghe thì nghe."9
Các môn đệ hỏi Người dụ ngôn ấy có ý nghĩa gì.10 Người đáp:
"Anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Thiên Chúa; còn với kẻ
khác thì phải dùng dụ ngôn để chúng nhìn mà không nhìn, nghe mà không hiểu.11
"Đây là ý nghĩa dụ ngôn: Hạt giống là lời Thiên Chúa.12 Những
kẻ ở bên vệ đường là những kẻ đã nghe nhưng rồi quỷ đến cất Lời ra khỏi lòng
họ, kẻo họ tin mà được cứu độ.13 Còn những kẻ ở trên đá là những kẻ
khi nghe thì vui vẻ tiếp nhận Lời, nhưng họ không có rễ. Họ tin nhất thời, và
khi gặp thử thách, họ bỏ cuộc.14 Hạt rơi vào bụi gai: đó là những kẻ
nghe, nhưng dọc đường bị những nỗi lo lắng và vinh hoa phú quý cùng những khoái
lạc cuộc đời làm cho chết ngộp và không đạt tới mức trưởng thành.15
Hạt rơi vào đất tốt: đó là những kẻ nghe Lời với tấm lòng cao thượng và quảng
đại, rồi nắm giữ và nhờ kiên trì mà sinh hoa kết quả.
* Một số nhà chú giải Kinh Thánh đã hiểu cái
nhân hạt giống của toàn bộ Tin Mừng là ở trong dụ ngôn này. Hạt giống được gieo xuống không tự động sinh
hoa trái hoặc bảo đảm cho tâm hồn mọi người.
Nhưng khi rơi vào đất tốt, nó sẽ sinh hoa trái phong phú bất ngờ, chứ
không như hạt rơi vào đất xấu. Vậy tôi
chia sẻ với sự lạc quan của dụ ngôn, hay tôi là một kẻ la làng báo ngày tận
thế?
* Tôi nhìn vào những gì đang xảy ra trong tâm
hồn khi lắng nghe lời Chúa, rồi tôi chân thành cầu xin cho mình biết thực lòng
đón nhận hạt giống lời Chúa, để nó sinh hoa trái dồi dào nhờ lòng kiên trì của
tôi.