TUẦN 26 THƯỜNG
NIÊN (Ngày 27 tháng 9 – 3 tháng 10 năm 2020)
Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Chúng ta thấy chấp nhận phục vụ, được người khác tha
thứ và yêu thương, nhất là bởi Chúa Giê-su, là điều vô cùng khó khăn. Bởi vì chúng ta không thể làm bất cứ điều gì xứng
đáng để được Chúa yêu thương; tệ hơn nữa,
chúng ta biết mình còn thường hay phản bội Chúa và những giá trị của Chúa. Rồi đây là điều Người nói với chúng ta: "Anh em có hiểu việc Thầy
mới làm cho anh em không? Anh em gọi Thầy là ‘Thầy’, là ‘Chúa’, điều đó phải lắm, vì quả thật,
Thầy là Thầy, là Chúa. Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa
chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau. Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng
làm như Thầy đã làm cho anh em” (Gio-an
13:12-15).
Có lẽ một
phần chúng ta ngần ngại không muốn lãnh nhận sự tha thứ của Chúa vì cho rằng
khi ấy Người sẽ kêu gọi ta phải bỏ đi mọi thù hận. Nhưng lý do sâu xa nhất của sự ngần ngại dường
như đến từ việc khó mà chấp nhận một ân huệ tuyệt đối được ban như không. Nhưng khi thực sự lãnh nhận sự tha thứ ấy, ta
sẽ cảm nghiệm được tâm tình khiêm nhường của Phê-rô: “Vậy, thưa Thầy, xin cứ rửa,
không những chân, mà cả tay và đầu con nữa”
(Gio-an 13:9).
-
William A. Barry, SJ, Seek My Face
Sự hiện diện của
Chúa
Lạy Chúa Giê-su, khi cầu nguyện với Chúa hôm nay, con
ý thức rằng con thường đến xin Chúa ban ân huệ.
Hôm nay con chỉ muốn được ở trong sự hiện diện của Chúa thôi. Xin giúp tâm hồn con biết đáp lại tình yêu của
Chúa.
Sự tự do
Lạy Thiên Chúa, Đấng tạo dựng con, Chúa đã ban cho con
sự sống và sự tự do. Nhờ tình yêu của
Chúa mà con hiện diện trong thế giới này.
Xin cho con đừng khi nào lãnh nhận ơn sự sống một cách vô ích. Xin cho con luôn biết tôn trọng sự sống của
người khác.
Ý thức
Lạy Chúa, xin giúp con nhớ rằng Chúa đã ban cho con sự
sống. Xin Chúa dạy con biết chậm lại, biết
thinh lặng mà vui hưởng những thú vui Chúa đã dựng nên cho con. Xin cho con nhận ra vẻ đẹp chung quanh
con: kỳ quan của những ngọn núi cao, vẻ
thinh lặng của mặt hồ, sự mong manh của một cánh hoa. Con cần nhớ rằng tất cả những thứ này đều từ
Chúa mà có.
Lời Chúa
Lời Chúa đến với chúng con qua Kinh Thánh. Xin Chúa Thánh Thần soi sáng tâm trí con để
con biết đáp lại giáo huấn của Tin Mừng.
(Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những trang tiếp theo. Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu
muốn. Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại
đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Những cảm nghĩ nào đã dậy lên trong tôi khi tôi cầu
nguyện và suy nghĩ về Lời Chúa? Tôi tưởng
tượng Chúa Giê-su đang ngồi hoặc đứng cạnh tôi, rồi tôi mở lòng ra với Người.
Kết thúc
Tôi cảm tạ Chúa về những lúc Chúa và tôi đã cùng ở với
nhau và về mọi ơn Chúa soi sáng cho tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.
Tuần 26 Thường niên
Chúa Nhật, ngày 27
tháng 10
Mát-thêu 21:28-32
Các
ông nghĩ sao: Một người kia có hai con trai. Ông ta đến nói với người thứ nhất:
"Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho."29 Nó đáp:
"Con không muốn đâu! " Nhưng sau đó, nó hối hận, nên lại đi.30
Ông đến gặp người thứ hai, và cũng bảo như vậy. Nó đáp: "Thưa ngài, con
đây! " nhưng rồi lại không đi.31 Trong hai người con đó, ai đã
thi hành ý muốn của người cha? " Họ trả lời: "Người thứ nhất." Đức
Giê-su nói với họ: "Tôi bảo thật các ông: những người thu thuế và những cô
gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông.32 Vì ông Gio-an đã đến
chỉ đường công chính cho các ông, mà các ông không tin ông ấy; còn những người
thu thuế và những cô gái điếm lại tin. Phần các ông, khi đã thấy vậy rồi, các
ông vẫn không chịu hối hận mà tin ông ấy."
* Chúa đã chuẩn
bị những điều trọng đại cho những kẻ Người tuyển chọn để thuộc về Người. Nhưng khi những ân huệ này được thể hiện qua
những người Chúa sai đến là các ngôn sứ, thì dân chúng lại chối từ. Việc rao giảng của ông Gio-an Tẩy Giả chỉ là
một thí dụ diển hình: lời kêu gọi tin
vào Thiên Chúa đã bị đồng bào ông từ chối, nhưng các gái điếm và những người
thu thuế cho chính quyền Rô-ma thì lại đón nhận.
* Lạy Chúa, xin
Chúa giúp chúng con nhớ những lời các ngôn sứ cảnh cáo về lòng kiêu căng. Xin cho con đừng bao giờ xem thường lòng
trung thành của Chúa dành cho con, khi con không tôn trọng thánh ý Chúa và quên
đi tất cả những gì Chúa đã dạy và đã ban cho con.
_______________
Thứ Hai, ngày 28
tháng 9
Lu-ca 9:46-50
Một câu hỏi chợt đến với các ông: trong các ông, ai là người lớn
nhất?47 Đức Giê-su biết điều các ông đang tự hỏi trong lòng, liền
đem một em nhỏ đặt bên cạnh mình48 và nói với các ông: "Ai tiếp
đón em nhỏ này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy; và ai tiếp đón Thầy, là
tiếp đón Đấng đã sai Thầy. Thật vậy, ai là người nhỏ nhất trong tất cả anh em,
thì kẻ ấy là người lớn nhất."49 Ông Gio-an lên tiếng nói:
"Thưa Thầy, chúng con thấy có người nhân danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con
đã cố ngăn cản, vì người ấy không cùng với chúng con đi theo Thầy."50
Đức Giê-su bảo ông: "Đừng ngăn cản người ta. Quả thật, ai không chống lại
chúng ta là ủng hộ chúng ta! "
*
Các môn đệ Chúa Giê-su ngay trước mặt Người cũng đã tỏ ra những dấu hiệu
của tham vọng, khi họ tranh giành những địa vị quan trọng. Chỉ có một điều đi ngược lại thứ kiêu căng
này, đó là đức khiêm nhường. Chúa Giê-su
dùng tính lệ thuộc của trẻ em làm thí dụ.
Đi xa hơn, Chúa Giê-su lấy chính những đau khổ Người sẽ chịu để dạy các
môn đệ những bài học căn bản, lập đi lập lại cùng một bài học.
*
Tôi có tự do, không vướng mắc bởi địa vị và ảnh hưởng trong cộng đồng
không? Tôi có lòng quảng đại để quý
trọng việc Chúa làm nơi người khác không?
Tôi có tỏ ra kiên nhẫn với các Ki-tô hữu khác, như Chúa Giê-su đã tỏ ra
kiên nhẫn với các môn đệ khi Người cố gắng chỉ vẽ cho họ một đường lối tốt hơn
không?
_______________
Thứ Ba, ngày 29 tháng
9
Lễ kính các Tổng Lãnh
Thiên Thần Mi-ca-en, Gáp-riên và Ra-pha-en
Gio-an 1:47-51
Đức Giê-su thấy ông
Na-tha-na-en tiến về phía mình, liền nói về ông rằng: "Đây đích thật là một
người Ít-ra-en, lòng dạ không có gì gian dối."48 Ông
Na-tha-na-en hỏi Người: "Làm sao Ngài lại biết tôi? " Đức Giê-su trả
lời: "Trước khi Phi-líp-phê gọi anh, lúc anh đang ở dưới cây vả, tôi đã thấy
anh rồi."49 Ông Na-tha-na-en nói: "Thưa Thầy, chính Thầy
là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Ít-ra-en! "50 Đức Giê-su
đáp: "Vì tôi nói với anh là tôi đã thấy anh ở dưới cây vả, nên anh tin!
Anh sẽ còn được thấy những điều lớn lao hơn thế nữa."51 Người lại
nói: "Thật, tôi bảo thật các anh, các anh sẽ thấy trời rộng mở, và các
thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người."
*
Lạy Chúa Giê-su, khi thấy con đến với Chúa, Chúa sẽ nói gì? Xin Chúa giúp con bắt chước ông Na-tha-na-en,
có một tâm hồn không gian dối. Ông là
một con người chân thực: ông hỏi thẳng
Chúa Giê-su và đã triệt để sống theo xác quyết điều mình tin, việc này làm đẹp
lòng Chúa Giê-su.
*
Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã tưởng thưởng ông Na-tha-na-en khi Chúa tỏ mình
ra và thân mật với ông ở một cấp độ mới.
Xin Chúa kiên nhẫn với con và ban cho con “được nhận ra Chúa rõ ràng
hơn, yêu mến Chúa tha thiết hơn và theo sát Chúa hơn”, như lời nguyện của thánh
Inhaxiô Loyola đã dạy con.
_______________
Thứ Tư, ngày 30 tháng
9
Lễ thánh Giêrônimô,
linh mục và tiến sĩ Hội Thánh
Lu-ca 9:57-62
Đang khi Thầy trò đi đường thì
có kẻ thưa Người rằng: "Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi
theo."58 Người trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ,
nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu."59 Đức Giê-su nói với một
người khác: "Anh hãy theo tôi! " Người ấy thưa: "Thưa Thầy, xin
cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã."60 Đức Giê-su bảo:
"Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại
Thiên Chúa."61 Một người khác nữa lại nói: "Thưa Thầy, tôi
xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã."62
Đức Giê-su bảo: "Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì
không thích hợp với Nước Thiên Chúa."
* Theo đoạn Tin Mừng thánh Lu-ca, người ta ngưỡng
mộ Chúa Giê-su nên họ đã đến với Người và nói:
“Tôi xin theo Thầy”. Nhưng họ lại
có những mối quan ngại và muốn trước tiên cần giải quyết đã. Chúa Giê-su hỏi họ xem việc đi theo Người thực
sự nghĩa là gì. Người không có chỗ tựa đầu. Cuộc sống Người là một con đường không thể
đoán trước và hoạch định để bảo đảm được yên ổn, giàu sang hoặc thoải mái.
* Vậy chúng ta được gợi ý như thế nào do thánh
Giêrônimô khi ngài hoàn toàn phó thác trước lời Chúa Giê-su kêu gọi? Khi chết, chúng ta sẽ không còn lựa chọn nào
như thế nữa. Nhưng hiện giờ, chúng ta có
thể phó thác cho Chúa Giê-su ở mức độ nào?
Những lo lắng thực tiễn về gia đình và công ăn việc làm là một lối sống
hay là một trở ngại ngăn cản ta theo Chúa?
Chúng ta có thể làm gương cho người khác bằng cách liên hệ với họ và bằng
cách ta chu toàn những bổn phận hằng ngày không? Hiện giờ chúng ta có trở nên giống như nhiều
vị thánh đã theo Chúa Giê-su không?
_______________
Thứ Năm, ngày 1 tháng 10
Lễ thánh Têrêxa Hài Đồng Giê-su, trinh nữ và tiến sĩ Hội
Thánh
Lu-ca 10:1-12
Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi
hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các
thành, các nơi mà chính Người sẽ đến.2 Người bảo các ông:3
Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói.4
Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường.5
Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: "Bình an cho nhà này! "6
Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy;
bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em.7 Hãy ở lại nhà ấy,
và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng
được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia.8 Vào bất cứ thành nào
mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em.9
Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: "Triều Đại Thiên
Chúa đã đến gần các ông."10 Nhưng vào bất cứ thành nào mà người
ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói:11
"Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin
giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này: Triều Đại Thiên Chúa
đã đến gần."12 Thầy nói cho anh em hay: trong ngày ấy, thành
Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn thành đó."
* Chúa Giê-su sai một nhóm lớn các môn đệ ra đi
thi hành sứ mệnh trước khi Người tới, thì chắc chắn có những thử thách đang chờ
đợi họ, có bao nhiêu người sẽ đón nhận họ.
Chúng ta đang có hình ảnh về một thế giới trong đó hòa bình thật bấp
bênh và thiếu vắng yêu thương. Vậy Chúa
nói với bạn: hãy làm những gì có thể để
đem chữa lành, ủi an, hòa bình và hòa thuận đến với mọi người.
* Để giúp bành trướng Nước Thiên Chúa, Chúa
Giê-su lựa chọn lệ thuộc vào tài năng của những kẻ Người tuyển chọn. Người sai chúng ta đi với con người chân thực
của chúng ta. Ngoài chút mạnh mẽ và đầy
những yếu đuối, chúng ta mang theo một ít hành trang thôi. Ơn bình an chúng ta có thể mang đến cho những
ai tiếp đón ta sẽ quý hơn bất cứ cuộc trò chuyện ồn ào bên đường. Lạy Chúa, xin ban cho con bình an và tinh thần
thinh lặng này.
_______________
Thứ Sáu, ngày 2 tháng 10
Lễ các Thiên thần Hộ mệnh
Mát-thêu 18:1-5, 10
Lúc ấy, các môn đệ lại gần hỏi Đức Giê-su rằng: "Thưa
Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời? "2 Đức Giê-su liền
gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông3 và bảo: "Thầy bảo
thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào
Nước Trời.4 "Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ
là người lớn nhất Nước Trời.5 "Còn ai tiếp đón một em nhỏ như
em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy… 10 "Anh em hãy coi
chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này; quả thật, Thầy nói cho anh
em biết: các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha
Thầy, Đấng ngự trên trời.
* Trong câu chuyện Tin Mừng hôm nay, Chúa
Giê-su làm cho các môn đệ phải bối rối.
Người nêu ra những đức tính của trẻ em – sự vô tội, lòng khiêm nhường và
thành thực – như là các dấu hiệu nói lên sự vĩ đại đích thực. Quyền lực chính trị, kinh tế hoặc trí tuệ
không phải là dấu hiệu nói lên sự vĩ đại đâu.
Chúa Giê-su khiến cho các môn đệ ngơ ngác khi Người bảo họ phải trở nên
giống như trẻ em. Vậy khi nhận thấy có
điều gì đó không đúng, tôi có sẵn sàng lấy đức tính không sợ hãi của trẻ em để thách
đố bạn bè, gia đình hoặc bạn làm cùng sở không?
* Tâm hồn trong sáng và lòng chân thành đơn sơ
của trẻ em khiến chúng ta phải chú ý và mỉm cười ngưỡng mộ. Tôi dừng lại trong thinh lặng để suy nghĩ về
sự cao cả đích thực nơi một em nhỏ và cầu nguyện cho những người đang chăm sóc
con cái họ.
_______________
Thứ Bảy, ngày 3 tháng 10
Lu-ca 10:17-24
Nhóm Bảy Mươi
Hai trở về, hớn hở nói: "Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng
phải khuất phục chúng con."18 Đức Giê-su bảo các ông:
"Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời sa xuống.19 Đây,
Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ
Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em.20 Tuy nhiên, anh em chớ
mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được
ghi trên trời."21 Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức
Giê-su hớn hở vui mừng và nói: "Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi
khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những
điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là
điều đẹp ý Cha.22 "Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không
ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai,
trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho."23 Rồi Đức
Giê-su quay lại với các môn đệ và bảo riêng: "Phúc thay mắt nào được thấy
điều anh em thấy!24 Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ
và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn
nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe."
* Bảy mươi môn đệ của Chúa Giê-su trở về, hớn
hở vui mừng. Sứ mệnh đem bình an và hòa
giải đến cho người khác đã vượt thắng được mọi thù ghét và sự dữ. Nhưng Chúa Giê-su nhắc nhở các môn đệ rằng
quyền lực đang hoạt động nơi họ là do tình yêu Chúa Cha yêu thương họ. Rồi Chúa đưa họ vào quỹ đạo Thiên Chúa của
Người: “Phúc thay mắt nào được thấy điều
anh em thấy!”
* Mục đích khi chúng ta chia sẻ con người và
tài năng là để người khác được chữa lành.
Rồi trong chính hành động quảng đại thường chúng ta không để ý, chúng ta
bước vào thần tính của bản chất con người chúng ta. Một thời gian ngắn tôi sống trong cảm nghiệm
của một người hay của một nhóm khi sự hiện diện của tôi là tích cực và hữu
ích. Vậy tôi cảm thấy thế nào sau kinh
nghiệm ấy? Tôi có ý thức những tài năng
của tôi là từ một nguồn mạch ở xa tôi mà đến không? Tin rằng Thiên Chúa là nguồn mạch của tất cả
con người tôi thật không dễ dàng. Tôi
cầu xin biết ý thức sâu xa hơn về mầu nhiệm tôi thuộc về Đấng nào.