TUẦN
II SAU GIÁNG SINH / LỄ HIỂN LINH (Ngày 5 – 11 tháng 1 năm 2020)
Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày
trong tuần:
Cuộc sống thường là một sa mạc; thật khó mà bước đi trong cuộc đời, nhưng nếu
chúng ta tin tưởng vào Chúa thì cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp và rộng mở như một
xa lộ. Cho nên các bạn đừng khi nào mất
niềm hy vọng, cứ tiếp tục tin, luôn luôn tin bất chấp mọi sự. Khi chúng ta đứng trước một em nhỏ, mặc dù
chúng ta có nhiều trục trặc và nhiều khó khăn, thì một nụ cười vẫn đến với
chúng ta từ nội tâm, bởi vì chúng ta nhận ra niềm hy vọng đang ở ngay trước mặt
chúng ta: trẻ em là niềm hy vọng. Rồi theo đường lối này, chắc chắn chúng ta có
thể phân định được con đường hy vọng giữa cuộc đời dẫn chúng ta đi tìm Chúa, Đấng
đã trở nên một Hài Nhi vì chúng ta. Người
sẽ làm cho chúng ta mỉm cười; Người sẽ
ban cho chúng ta mọi sự.
- Đức Giáo
Hoàng Phanxicô, On Hope
Sự hiện diện của Chúa
Lạy Chúa Giê-su, hôm nay con đến với
Chúa, ước ao sự hiện diện của Chúa. Con
muốn yêu mến Chúa như Chúa yêu thương con.
Xin đừng để điều gì ngăn cách con với Chúa.
Sự tự do
Lạy Chúa, xin ban cho con ơn được tự do
tránh khỏi mọi thái quá của cuộc sống này.
Xin giúp con đừng vướng mắc vào lòng ham muốn giàu có. Xin giữ tâm trí con được tự do để yêu mến và
phụng sự Chúa.
Ý thức
Ở đâu trong cuộc đời tôi, tôi cảm nhận
được niềm hy vọng và sự phát triển? Nhìn
lại mấy tháng qua, tôi có thể nhận ra những sinh hoạt và những cơ hội nào mang lại
kết quả phong phú. Nếu nhận ra được những
lãnh vực ấy, tôi sẽ quyết định dành thì giờ và nơi chốn cho những lãnh vực ấy
trong tương lai.
Lời Chúa
Chúa nói với từng cá nhân chúng ta. Tôi chăm chú lắng nghe điều Chúa nói với
tôi. Bạn hãy đọc đoạn Kinh Thánh vài lần
rồi lắng nghe. (Xin lấy phần Kinh Thánh ở
những trang tiếp theo. Các điểm gợi ý đã
có sẵn để bạn sử dụng nếu cần. Sau khi
đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Điều gì đã khuấy động trong tôi khi tôi
cầu nguyện? Tôi được an ủi, cảm thấy xao
xuyến, hay lạnh nhạt? Tôi tưởng tượng
Chúa Giê-su đang đứng hoặc ngồi bên cạnh, rồi tôi chia sẻ những cảm nghĩ của
tôi với Người.
Kết thúc
Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng
vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa,
Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi
đến thiên thu vạn đại. A-men.
Tuần II sau Giáng Sinh
Chúa Nhật lễ Hiển Linh, ngày 5 tháng 1
Mát-thêu 2:1-12
Khi Đức Giê-su ra đời tại
Bê-lem, miền Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh từ phương
Đông đến Giê-ru-sa-lem,2 và hỏi: "Đức Vua dân Do-thái mới sinh,
hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy vì sao của Người xuất hiện bên phương Đông, nên
chúng tôi đến bái lạy Người."3 Nghe tin ấy, vua Hê-rô-đê bối rối,
và cả thành Giê-ru-sa-lem cũng xôn xao.4 Nhà vua liền triệu tập tất
cả các thượng tế và kinh sư trong dân lại, rồi hỏi cho biết Đấng Ki-tô phải
sinh ra ở đâu.5 Họ trả lời: "Tại Bê-lem, miền Giu-đê, vì trong
sách ngôn sứ, có chép rằng:6 "Phần ngươi, hỡi Bê-lem, miền đất
Giu-đa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giu-đa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ
chăn dắt Ít-ra-en dân Ta sẽ ra đời."7 Bấy giờ vua Hê-rô-đê bí mật
vời các nhà chiêm tinh đến, hỏi cặn kẽ về ngày giờ ngôi sao đã xuất hiện.8
Rồi vua phái các vị ấy đi Bê-lem và dặn rằng: "Xin quý ngài đi dò hỏi tường
tận về Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, xin báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy
Người."9 Nghe nhà vua nói thế, họ ra đi. Bấy giờ ngôi sao họ đã
thấy ở phương Đông, lại dẫn đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng lại.10
Trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng.11 Họ vào nhà, thấy Hài Nhi
với thân mẫu là bà Ma-ri-a, liền sấp mình thờ lạy Người. Rồi họ mở bảo tráp, lấy
vàng, nhũ hương và mộc dược mà dâng tiến.12 Sau đó, họ được báo mộng
là đừng trở lại gặp vua Hê-rô-đê nữa, nên đã đi lối khác mà về xứ mình.
*
Các đạo sĩ đã nhìn thấy ngôi sao và đã vững vàng đi theo. Nhưng dân chúng Giê-ru-sa-lem thì không. Vậy năm nay, ngôi sao nào tôi được mời gọi bước
theo? Tôi sẽ kính dâng Chúa Giê-su những
lễ vật nào từ kho tàng của tôi để phục vụ cho sứ mệnh của Người? Lạy Chúa, xin sai con đi mỗi ngày để đem tình
yêu Chúa đến mọi người con gặp gỡ.
*
Cuộc sống đôi khi đầy những câu hỏi, những tìm kiếm và nghiên cứu. Tôi cầu xin cho mình biết luôn tìm kiếm sự thật
và nhận ra được sự thật khi Chúa đặt sự thật ấy trên bước đường tôi đi.
_______________
Thứ Hai, ngày 6 tháng 1
Mát-thêu 4:12-17, 23-25
Khi Đức Giê-su nghe tin ông
Gio-an đã bị nộp, Người lánh qua miền Ga-li-lê.13 Rồi Người bỏ
Na-da-rét, đến ở Ca-phác-na-um, một thành ven biển hồ Ga-li-lê, thuộc địa hạt
Dơ-vu-lun và Náp-ta-li,14 để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a nói:15
Này đất Dơ-vu-lun, và đất Náp-ta-li, hỡi con đường ven biển, và vùng tả ngạn
sông Gio-đan, hỡi Ga-li-lê, miền đất của dân ngoại!16 Đoàn dân đang
ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi
trong vùng bóng tối của tử thần nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.17
Từ lúc đó, Đức Giê-su bắt đầu rao giảng và nói rằng: "Anh em hãy sám hối,
vì Nước Trời đã đến gần."… 23
Thế rồi Đức Giê-su đi khắp miền Ga-li-lê, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng
Tin Mừng Nước Trời, và chữa hết mọi kẻ bệnh hoạn tật nguyền trong dân.24
Danh tiếng Người đồn ra khắp xứ Xy-ri. Thiên hạ đem đến cho Người mọi kẻ ốm
đau, mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền: những kẻ bị quỷ ám, kinh phong, bại liệt;
và Người đã chữa họ.25 Từ miền Ga-li-lê, vùng Thập Tỉnh, thành
Giê-ru-sa-lem, miền Giu-đê và vùng bên kia sông Gio-đan, dân chúng lũ lượt kéo
đến đi theo Người.
*
Trong câu chuyện Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy Chúa Giê-su không mỏi mệt
dấn thân cho việc rao giảng Tin Mừng về tình yêu và sự quan phòng của Thiên
Chúa. Bạn có thể tự hỏi sống Tin Mừng ấy
hôm nay có ý nghĩa gì đối với bạn. Chúa
Giê-su cũng dành rất nhiều thì giờ để chữa lành dân chúng khỏi những vết thương
do quá khứ của họ và Người giải thoát họ khỏi quỷ ám.
*
Nếu muốn cầu nguyện về điều này, bạn hãy để tâm trí lắng đọng một lúc rồi
lắng nghe vài ba lần những lời Chúa Giê-su nói với bạn: “Hãy đến mà xem”. Rồi bạn hãy ở với Chúa và với Tin Mừng Người
dành cho bạn, ở với việc Chúa muốn chữa lành bạn khỏi quá khứ, để bạn được tự
do suy nghĩ về tình yêu Người dành cho bạn.
_______________
Thứ Ba, ngày 7 tháng 1
Mác-cô 6:34-44
Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy
một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người
chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.35 Vì bấy giờ đã khá
muộn, các môn đệ đến gần Người và thưa: "Ở đây hoang vắng và bây giờ đã
khá muộn.36 Xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào thôn xóm và làng mạc
chung quanh mà mua gì ăn."37 Người đáp: "Thì chính anh em
hãy cho họ ăn đi! " Các ông nói với Người: "Chúng con phải đi mua tới
hai trăm quan tiền bánh mà cho họ ăn sao? "38 Người bảo các
ông: "Anh em có mấy chiếc bánh? Đi coi xem! " Khi biết rồi, các ông
thưa: "Có năm chiếc bánh và hai con cá."39 Người ra lệnh
cho các ông bảo mọi người ngồi thành từng nhóm trên cỏ xanh.40 Họ ngồi
xuống thành từng đám, chỗ thì một trăm, chỗ thì năm mươi.41 Người cầm
lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ
bánh ra, trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Người cũng chia hai
con cá cho mọi người.42 Ai nấy đều ăn và được no nê.43
Người ta thu lại những mẩu bánh được mười hai thúng đầy, cùng với cá còn dư.44
Số người ăn bánh là năm ngàn người đàn ông.
* Chúa Giê-su cho các môn đệ thấy những nhu cầu
của dân chúng và đưa ra câu hỏi về cơn đói của họ. Vậy Chúa đang đợi tôi nhận ra nhu cầu nào nơi
những người chung quanh? Tôi có thể xin
Người lưu ý đến cơn đói nào để Người sẽ cho tôi biết tôi phải làm gì?
*
Chúa Giê-su bắt đầu cầm bánh trong tay rồi làm cho chúng hóa ra nhiều. Rất thường là việc cầu nguyện của chúng ta được
nhậm lời đã bắt đầu rồi. Chúng ta đi tìm
câu trả lời của Chúa ở bên ngoài chúng ta, tuy nhiên mầm mống của việc nhậm lời
ấy đã có ngay trước mắt chúng ta. Lạy
Chúa, xin giúp con nhận biết những nguồn phong phú mà con đã có sẵn.
_______________
Thứ Tư, ngày 8 tháng 1
Mác-cô 6:45-52
Lập tức, Đức Giê-su bắt các môn
đệ xuống thuyền qua bờ bên kia về phía thành Bết-xai-đa trước, trong lúc Người
giải tán đám đông.46 Sau khi từ biệt các ông, Người lên núi cầu nguyện.47
Chiều đến, chiếc thuyền đang ở giữa biển hồ, chỉ còn một mình Người ở trên đất.48
Người thấy các ông phải vất vả chèo chống vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư
đêm ấy, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông và Người định vượt các ông.49
Nhưng khi các ông thấy Người đi trên mặt biển, lại tưởng là ma, thì la lên.50
Quả thế, tất cả các ông đều nhìn thấy Người và đều hoảng hốt. Lập tức, Người bảo
các ông: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ! "51 Người
lên thuyền với các ông, và gió lặng. Các ông cảm thấy bàng hoàng sửng sốt,52
vì các ông đã không hiểu ý nghĩa phép lạ bánh hoá nhiều: lòng trí các ông còn
ngu muội!
*
Đây là câu chuyện nói về bình an tâm hồn. Vào cuối ngày sau khi đã giải tán dân chúng,
Chúa Giê-su không đi ngủ, nhưng Người lên núi để cầu nguyện riêng. Sự liên kết với Chúa Cha là nguồn sức mạnh
cho Người. Chúng ta cũng vui vì được kết
hợp với Chúa Thánh Thần ngự trong chúng ta.
Hôm nay tôi cảm tạ Chúa Thánh Thần về sự nâng đỡ luôn hiện diện của Người.
*
Đoạn Tin Mừng này cũng là câu chuyện về sự hoảng hốt. Với những ngọn sóng vỗ mạnh vào mạn thuyền,
các môn đệ không tin được là Chúa đã nhìn thấy họ và đang tiến gần họ. Tôi nghe Chúa nói với tôi: Đến đây.
_______________
Thứ Năm, ngày 9 tháng 1
Lu-ca 4:14-22
Được quyền năng Thần
Khí thúc đẩy, Đức Giê-su trở về miền Ga-li-lê, và tiếng tăm Người đồn ra khắp
vùng lân cận.15 Người giảng dạy trong các hội đường, và được mọi
người tôn vinh.16 Rồi Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người sinh
trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng
lên đọc Sách Thánh.17 Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a.
Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:18 Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì
Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người
đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ
được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức,19 công bố một năm
hồng ân của Chúa.20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp
việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người.21
Người bắt đầu nói với họ: "Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa
nghe."22 Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý
đẹp thốt ra từ miệng Người. Họ bảo nhau: ”Ông này không phải là con Giu-se đó sao?”
*
Những chi tiết trong đoạn Tin Mừng này
cho chúng ta biết về cuộc sống thường ngày của Chúa Giê-su. Người có thói quen đến hội đường ngày
sa-bát; mặc dù Chúa nhận những chi tiết
của Sách Luật được công bố tại hội đường là những điều nói về mình, Người vẫn
chọn tham dự vào việc thờ phượng Thiên Chúa cùng với cộng đoàn. Mặc dù Chúa Giê-su không viết lách, nhưng
Người vẫn đọc Kinh Thánh và Người được chọn để đọc sách cho cộng đoàn. Người đứng khi đọc sách, rồi ngồi xuống, đó
là tư thế khi nghiêm chỉnh đọc Sách Thánh.
Mọi người chăm chú nhìn vào Chúa.
Đây quả là giây phút ân sủng và lời hứa khi Người đem Tin Mừng đến cho
dân Người.
* Tôi tưởng tượng mình đang cùng tham dự với
cộng đoàn, rồi tôi nghe người thanh niên đầy sức lôi cuốn này khẳng định lời
tiên tri của ngôn sứ I-sai-a chính là sứ mệnh của chàng. Khi lắng nghe, tôi cảm thấy hứng khởi lúc
Người đến bảo tôi hãy theo Người. Lạy
Chúa, xin cho con được tham gia vào sứ mệnh không ngừng của Chúa, để con đem
Tin Mừng, viễn ảnh và tự do đến cho những người cần những điều ấy.
_______________
Thứ Sáu, ngày 10 tháng 1
Lu-ca 5:12-16
Khi ấy, Đức Giê-su đang ở trong một thành kia; có một người đầy
phong hủi vừa thấy Người, liền sấp mặt xuống, xin Người rằng: "Thưa Ngài,
nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch."13 Người giơ
tay đụng vào anh ta và bảo: "Tôi muốn, anh sạch đi." Lập tức, chứng
phong hủi biến khỏi anh.14 Rồi Người truyền anh ta không được nói với
ai, và Người bảo: "Hãy đi trình diện tư tế, và vì anh đã được sạch, thì
hãy dâng của lễ như ông Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết."15
Tiếng đồn về Người ngày càng lan rộng; đám đông lũ lượt tuôn đến để nghe Người
và để được chữa bệnh.16 Nhưng Người lui vào nơi hoang vắng mà cầu
nguyện.
*
Những nhu cầu người ta xin Chúa thật lớn lao và họ đầy hy vọng. Thế mà Chúa vẫn có thể chú tâm sống mối tương
quan với Chúa Cha. Khi cầu nguyện trong
lúc này, tôi cũng đang làm như Chúa Giê-su.
Lạy Chúa, xin cho con đừng bao giờ quá bận rộn mà không dành thời giờ
cho Chúa và cho người khác.
*
Có nơi nào tôi có thể tới hoặc những điều kiện nào tôi có thể tạo ra để
lui vào nơi thanh vắng không? Tôi cần phải
dẹp đi những điều gì?
_______________
Thứ Bảy, ngày 11 tháng 1
Gio-an 3:22-30
Sau đó, Đức Giê-su và các môn đệ
đi tới miền Giu-đê. Người ở lại nơi ấy với các ông và làm phép rửa.23
Còn ông Gio-an, ông cũng đang làm phép rửa tại Ê-nôn, gần Sa-lim, vì ở đấy có
nhiều nước, và người ta thường đến chịu phép rửa.24 Lúc ấy, ông
Gio-an chưa bị tống giam.25 Bấy giờ, có một cuộc tranh luận xảy ra
giữa các môn đệ của ông Gio-an và một người Do-thái về việc thanh tẩy.26
Họ đến gặp ông Gio-an và nói: "Thưa thầy, người trước đây đã ở với thầy
bên kia sông Gio-đan và được thầy làm chứng cho, bây giờ ông ấy cũng đang làm
phép rửa, và thiên hạ đều đến với ông."27 Ông Gio-an trả lời:
"Chẳng ai có thể nhận được gì mà không do Trời ban.28 Chính anh
em làm chứng cho thầy là thầy đã nói: "Tôi đây không phải là Đấng Ki-tô,
mà là kẻ được sai đi trước mặt Người.29 Ai cưới cô dâu, người ấy là
chú rể. Còn người bạn của chú rể đứng đó nghe chàng, thì vui mừng hớn hở vì được
nghe tiếng nói của chàng. Đó là niềm vui của thầy, niềm vui ấy bây giờ đã trọn
vẹn.30 Người phải nổi bật lên, còn thầy phải lu mờ đi.
*
Câu hỏi khi tôi lớn lên không phải là “Tôi có vững vàng đủ để tỏ Chúa
Giê-su ra cho người ta không?” Nhưng
đúng hơn, câu hỏi phải là “Tôi có đủ hèn yếu không?” Tôi có chấp nhận những thất bại và những vết
thương đời tôi là quan trọng hơn những ưu điểm tôi đang có để làm chứng cho
Chúa Giê-su không? Tôi là một người chữa
lành nhưng đang bị thương.
*
Lạy Cha, hôm nay Cha đánh thức con dậy và kêu gọi con sống tinh thần phục
vụ. Cha muốn điều gì đó của lòng nhân
lành Cha phải được chiếu sáng qua sự mỏng dòn yếu đuối của con. Xin Cha chúc lành cho ngày hôm nay của con!