TUẦN V MÙA
CHAY (Ngày 21 – 27 tháng 3 năm 2021)
Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Sứ thần trả lời cho mối quan ngại nhất của Mẹ: “Thánh
Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà” (Lu-ca 1:35).
Sứ thần cho biết rõ là ông Giu-se, người Đức Ma-ri-a đã đính hôn, sẽ
không can dự gì đến sự kiện thụ thai con trẻ này. Tất cả những gì Đức Ma-ri-a phải làm là Mẹ cứ
chấp thuận, rồi quyền năng sáng tạo của Thiên Chúa sẽ làm cho con trẻ này hiện
hữu. Vì con trẻ này là hồng ân Thiên
Chúa ban chứ không phải của bất cứ người nam nào, nên sứ thần Gáp-riên mới nhấn
mạnh rằng: “Đấng
Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa”
(Lu-ca 1:35). Con Thiên Chúa nghĩa là
Con của Cha trên trời chứ không phải con của người cha nào dưới đất. Mối tương quan độc đáo của Đức Ma-ri-a với
Thiên Chúa sẽ không hề bị tổn hại.
Chúng ta
đã quá quen thuộc với câu chuyện Truyền Tin nên không thấy được đức tin của Mẹ
là quan trọng. Chúng ta dễ quên rằng
thông điệp của sứ thần Gáp-riên đã mở ra một chân trời bao la cho Đức
Ma-ri-a. Ngài đã không đem lại cho Đức
Ma-ri-a bất cứ bảo đảm nào thuộc loài người, ngài đã không hiến cho Mẹ một đường
lối quen thuộc hay vững chắc để tiến tới.
Nhưng ngài đưa Mẹ vượt trên bất cứ lãnh vực thoải mái nào. Mọi sự trong câu chuyện độc nhất này đòi phải
có một bước nhảy vọt đức tin: chấp nhận
việc một thiên thần nói với Mẹ đã là khó rồi, huống chi tin rằng một trinh nữ lại
có thể thụ thai. Tuy nhiên ai có thể tưởng
tượng là bất cứ người phụ nữ nào cũng có thể trở thành mẹ Thiên Chúa đâu! Sứ thần Gáp-riên đã vẽ nên một bức tranh phi
lý. Đức Ma-ri-a đã không ngừng suy nghĩ
về sự không tưởng của điều được loan báo cho Mẹ. Nếu quả thực Mẹ không suy nghĩ thì chắc Mẹ đã
từ chối không tin rồi. Nhưng Mẹ chỉ chú
tâm vào Thiên Chúa. Mẹ chỉ tin vào quyền
năng và tình yêu của Thiên Chúa để chấp nhận thông điệp sứ thần Gáp-riên truyền
cho Mẹ. Mẹ hăng say hết lòng chìm đắm
vào đại dương của Thiên Chúa khi Mẹ nói:
"Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi
như lời sứ thần nói" (Lu-ca 1:38).
-
Thomas Casey, SJ, Smile of
Joy: Mary of Nazareth
Sự hiện diện của
Chúa
Tôi ngừng lại một lúc để suy nghĩ về tình yêu và ân sủng
Chúa tỏ ra cho tôi. Tôi được tạo dựng
theo hình ảnh Chúa; tôi là nơi cho Chúa
ngự.
Sự tự do
Lạy Chúa, Chúa ban cho con ơn lớn lao là tự do. Lạy Chúa, trong lúc này xin cho con được
thoát khỏi mọi hình thức kỳ thị chủng tộc hoặc thái độ thiếu khoan dung. Xin Chúa nhắc nhở cho con biết rằng mọi người
đều bình đẳng trong con mắt đầy yêu thương của Chúa.
Ý thức
Biết rằng Chúa yêu thương tôi vô điều kiện, tôi có thể
thành thực với Chúa về con người của tôi.
Ngày hôm qua tôi thế nào và hôm nay tôi ra sao? Tôi cởi mở chia sẽ cảm nghĩ của tôi với Chúa.
Lời Chúa
Tôi dành thì giờ để đọc Lời Chúa hôm nay, đọc chậm chậm
vài ba lần, để tôi dừng lại ở điểm nào đánh động tôi. (Xin bạn
lấy phần Kinh Thánh ở những trang kế tiếp.
Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu cần. Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để
tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lạy Chúa, đôi khi con không biết phải nói gì nếu con
trực tiếp gặp Chúa. Con nghĩ con có thể
thưa “Cảm tạ Chúa” vì Chúa luôn ở đó với con.
Kết thúc
Tôi cám ơn Chúa về những lúc Chúa và tôi đã cùng ở với
nhau và về những ơn Người soi sáng giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.
Tuần V mùa
Chay
Chúa Nhật, ngày 21
tháng 3
Gio-an 12:20-33
Trong
số những người lên Giê-ru-sa-lem thờ phượng Thiên Chúa, có mấy người Hy-lạp.21
Họ đến gặp ông Phi-líp-phê, người Bết-xai-đa, miền Ga-li-lê, và xin rằng:
"Thưa ông, chúng tôi muốn được gặp ông Giê-su."22 Ông
Phi-líp-phê đi nói với ông An-rê. Ông An-rê cùng với ông Phi-líp-phê đến thưa với
Đức Giê-su.23 Đức Giê-su trả lời: "Đã đến giờ Con Người được
tôn vinh!24 Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất
mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được
nhiều hạt khác.25 Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi
thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời.26
Ai phục vụ Thầy, thì hãy theo Thầy; và Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở
đó. Ai phục vụ Thầy, Cha của Thầy sẽ quý trọng người ấy."
27
"Bây giờ, tâm hồn Thầy xao xuyến! Thầy biết nói gì đây? Lạy Cha, xin cứu
con khỏi giờ này, nhưng chính vì giờ này mà con đã đến.28 Lạy Cha,
xin tôn vinh Danh Cha." Bấy giờ có tiếng từ trời vọng xuống: "Ta đã
tôn vinh Danh Ta, Ta sẽ còn tôn vinh nữa! "29 Dân chúng đứng ở
đó nghe vậy liền nói: "Đó là tiếng sấm! " Người khác lại bảo:
"Tiếng một thiên thần nói với ông ta đấy! "30 Đức Giê-su
đáp: "Tiếng ấy đã vọng xuống không phải vì tôi, mà vì các người.31
Giờ đây đang diễn ra cuộc phán xét thế gian này. Giờ đây thủ lãnh thế gian này
sắp bị tống ra ngoài!32 Phần tôi, một khi được giương cao lên khỏi mặt
đất, tôi sẽ kéo mọi người lên với tôi."33 Đức Giê-su nói thế để
ám chỉ Người sẽ phải chết cách nào.
* Trong mọi cái
chết đều có sự sống. Đây là thông điệp
vĩ đại của mùa Chay và Phục Sinh. Hạt
lúa sẽ chết đi và nhờ cái chết sẽ thành lương thực nuôi dưỡng chúng ta. Trong cái chết của những mối tương quan, của
sức khỏe, của đức tin và của tất cả những gì chúng ta yêu dấu, luôn luôn có sự
mời gọi tiến đến sự sống sâu xa hơn. Rồi
trong cái chết cuối đời của chúng ta là lời gọi bước vào sự sống đời đời.
_______________
Thứ Hai, ngày 22
tháng 3
Gio-an 11:1-45
1 Có một người bị đau nặng, tên là La-da-rô, quê ở Bê-ta-ni-a,
làng của hai chị em cô Mác-ta và Ma-ri-a.2 Cô Ma-ri-a là người sau
này sẽ xức dầu thơm cho Chúa, và lấy tóc lau chân Người. Anh La-da-rô, người bị
đau nặng, là em của cô.3 Hai cô cho người đến nói với Đức Giê-su:
"Thưa Thầy, người Thầy thương mến đang bị đau nặng."4 Nghe
vậy, Đức Giê-su bảo: "Bệnh này không đến nỗi chết đâu, nhưng là dịp để bày
tỏ vinh quang của Thiên Chúa: qua cơn bệnh này, Con Thiên Chúa được tôn
vinh."
5 Đức Giê-su quý mến cô Mác-ta, cùng hai người em là cô Ma-ri-a
và anh La-da-rô.6 Tuy nhiên, sau khi được tin anh La-da-rô lâm bệnh,
Người còn lưu lại thêm hai ngày tại nơi đang ở.7 Rồi sau đó, Người
nói với các môn đệ: "Nào chúng ta cùng trở lại miền Giu-đê! "8
Các môn đệ nói: "Thưa Thầy, mới đây người Do-thái tìm cách ném đá Thầy, mà
Thầy lại còn đến đó sao? "9 Đức Giê-su trả lời: "Ban ngày
chẳng có mười hai giờ đó sao? Ai đi ban ngày thì không vấp ngã, vì thấy ánh
sáng mặt trời.10 Còn ai đi ban đêm, thì vấp ngã vì không có ánh sáng
nơi mình! "
11 Nói những lời này xong, Người bảo họ: "La-da-rô, bạn của
chúng ta, đang yên giấc; tuy vậy, Thầy đi đánh thức anh ấy đây."12
Các môn đệ nói với Người: "Thưa Thầy, nếu anh ấy yên giấc được, anh ấy sẽ
khoẻ lại."13 Đức Giê-su nói về cái chết của anh La-da-rô, còn
họ tưởng Người nói về giấc ngủ thường.14 Bấy giờ Người mới nói rõ:
"La-da-rô đã chết.15 Thầy mừng cho anh em, vì Thầy đã không có
mặt ở đó, để anh em tin. Thôi, nào chúng ta đến với anh ấy."16
Ông Tô-ma, gọi là Đi-đy-mô, nói với các bạn đồng môn: "Cả chúng ta nữa,
chúng ta cũng đi để cùng chết với Thầy! "
17 Khi đến nơi, Đức Giê-su thấy anh La-da-rô đã chôn trong mồ được
bốn ngày rồi.18 Bê-ta-ni-a cách Giê-ru-sa-lem không đầy ba cây số.19
Nhiều người Do-thái đến chia buồn với hai cô Mác-ta và Ma-ri-a, vì em các cô
mới qua đời.20 Vừa được tin Đức Giê-su đến, cô Mác-ta liền ra đón
Người. Còn cô Ma-ri-a thì ngồi ở nhà.21 Cô Mác-ta nói với Đức
Giê-su: "Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết.22
Nhưng bây giờ con biết: Bất cứ điều gì Thầy xin cùng Thiên Chúa, Người cũng sẽ
ban cho Thầy."23 Đức Giê-su nói: "Em chị sẽ sống lại!
"24 Cô Mác-ta thưa: "Con biết em con sẽ sống lại, khi kẻ
chết sống lại trong ngày sau hết."25 Đức Giê-su liền phán:
"Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết,
cũng sẽ được sống.26 Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải
chết. Chị có tin thế không? "27 Cô Mác-ta đáp: "Thưa Thầy,
có. Con vẫn tin Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian."
28 Nói xong, cô đi gọi em là Ma-ri-a, và nói nhỏ: "Thầy đến
rồi, Thầy gọi em đấy! "29 Nghe vậy, cô Ma-ri-a vội đứng lên và
đến với Đức Giê-su.30 Lúc đó, Người chưa vào làng, nhưng vẫn còn ở
chỗ cô Mác-ta đã ra đón Người.31 Những người Do-thái đang ở trong
nhà với cô Ma-ri-a để chia buồn, thấy cô vội vã đứng dậy đi ra, liền đi theo,
tưởng rằng cô ra mộ khóc em.
32 Khi đến gần Đức Giê-su, cô Ma-ri-a vừa thấy Người, liền phủ
phục dưới chân và nói: "Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không
chết."33 Thấy cô khóc, và những người Do-thái đi với cô cũng
khóc, Đức Giê-su thổn thức trong lòng và xao xuyến.34 Người hỏi:
"Các người để xác anh ấy ở đâu? " Họ trả lời: "Thưa Thầy, mời
Thầy đến mà xem."35 Đức Giê-su liền khóc.36 Người
Do-thái mới nói: "Kìa xem! Ông ta thương anh La-da-rô biết mấy! "37
Có vài người trong nhóm họ nói: "Ông ta đã mở mắt cho người mù, lại không
thể làm cho anh ấy khỏi chết ư? "38 Đức Giê-su lại thổn thức
trong lòng. Người đi tới mộ. Ngôi mộ đó là một cái hang có phiến đá đậy lại.39
Đức Giê-su nói: "Đem phiến đá này đi." Cô Mác-ta là chị người chết
liền nói: "Thưa Thầy, nặng mùi rồi, vì em con ở trong mồ đã được bốn
ngày."40 Đức Giê-su bảo: "Nào Thầy đã chẳng nói với chị
rằng nếu chị tin, chị sẽ được thấy vinh quang của Thiên Chúa sao? "41
Rồi người ta đem phiến đá đi. Đức Giê-su ngước mắt lên và nói: "Lạy Cha,
con cảm tạ Cha, vì Cha đã nhậm lời con.42 Phần con, con biết Cha
hằng nhậm lời con, nhưng vì dân chúng đứng quanh đây, nên con đã nói để họ tin
là Cha đã sai con."43 Nói xong, Người kêu lớn tiếng: "Anh
La-da-rô, hãy ra khỏi mồ! "44 Người chết liền ra, chân tay còn
quấn vải, và mặt còn phủ khăn. Đức Giê-su bảo: "Cởi khăn và vải cho anh
ấy, rồi để anh ấy đi."45 Trong số những người Do-thái đến thăm cô
Ma-ri-a và được chứng kiến việc Đức Giê-su làm, có nhiều kẻ đã tin vào Người.
* Lạy Chúa, con nghe Chúa hỏi con cùng một câu
hỏi: “Con có tin Thầy là sự sống lại và
là sự sống không?” Về lâu về dài, không
có gì quan trọng hơn là câu trả lời của con trước câu hỏi này của Chúa. Lạy Chúa, con nghĩ con sẽ không sao hiểu được
những lời của Chúa, nhưng con tin. Xin
Chúa giúp lòng tin yếu kém của con.
_______________
Thứ Ba, ngày 23 tháng 3
Gio-an 8:21-30
Đức
Giê-su lại nói với họ: "Tôi ra đi, các ông sẽ tìm tôi, và các ông sẽ mang
tội mình mà chết. Nơi tôi đi, các ông không thể đến được."22
Người Do-thái mới nói: "Ông ấy sẽ tự tử hay sao mà lại nói: "Nơi tôi
đi, các ông không thể đến được"? "23 Người bảo họ:
"Các ông bởi hạ giới; còn tôi, tôi bởi thượng giới. Các ông thuộc về thế
gian này; còn tôi, tôi không thuộc về thế gian này.24 Tôi đã nói với
các ông là các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết. Thật vậy, nếu các ông không
tin là Tôi Hằng Hữu, các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết."25 Họ
liền hỏi Người: "Ông là ai? " Đức Giê-su đáp: "Hoàn toàn đúng
như tôi vừa nói với các ông đó.26 Tôi còn có nhiều điều phải nói và
xét đoán về các ông. Nhưng Đấng đã sai tôi là Đấng chân thật; còn tôi, tôi nói
lại cho thế gian những điều tôi đã nghe Người nói."27 Họ không
hiểu là Đức Giê-su nói với họ về Chúa Cha.28 Người bảo họ: "Khi
các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu, và
biết tôi không tự mình làm bất cứ điều gì, nhưng Chúa Cha đã dạy tôi thế nào,
thì tôi nói như vậy.29 Đấng đã sai tôi vẫn ở với tôi; Người không để
tôi cô độc, vì tôi hằng làm những điều đẹp ý Người."30 Khi Đức
Giê-su nói thế, thì có nhiều kẻ tin vào Người”.
* Thánh Gio-an muốn các Ki-tô hữu sơ khai hãy ý
thức rằng Chúa Giê-su hoàn toàn độc đáo:
Người thuộc về thế giới thần linh.
Người mặc khải cho ta biết mầu nhiệm Thiên Chúa là Đấng nào. Khi tôi gõ cánh cửa của Thiên Chúa thì chính
Chúa Giê-su ra mở cửa và mời tôi vào để gặp gỡ Cha Người!
* “Tôi hằng làm những điều đẹp ý Người”. Lời này là tâm điểm linh đạo của Chúa
Giê-su. Tôi cầu xin để điều này cũng trở
nên chân lý cho đời tôi nữa, vì Thiên Chúa quá tốt đối với tôi.
_______________
Thứ Tư, ngày 24 tháng 3
Gio-an 8:31-42
Vậy,
Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người: "Nếu các ông ở lại
trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi;32 các ông sẽ biết
sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông."33 Họ đáp:
"Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai
bao giờ. Làm sao ông lại nói: các ông sẽ được tự do? "34 Đức
Giê-su trả lời: "Thật, tôi bảo thật các ông: hễ ai phạm tội thì làm nô lệ
cho tội.35 Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người
con mới được ở luôn mãi.36 Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông,
thì các ông mới thực sự là những người tự do.37 Tôi biết các ông là
dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm
vào lòng các ông.38 Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha
tôi; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói."39
Họ đáp: "Cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham." Đức Giê-su nói: "Giả
như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông
Áp-ra-ham đã làm.40 Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người
đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông
Áp-ra-ham đã không làm.41 Còn các ông, các ông làm những việc cha
các ông làm."42 Đức Giê-su bảo họ: "Giả như Thiên Chúa là
Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi
Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai
tôi”.
* Chúa Giê-su hứa
rằng sự thật sẽ giải phóng chúng ta. Lạy
Chúa, con thực sự muốn được tự do, để con có thể nghe những người nói cho con
biết sự thật về chính con. Xin cho con
cũng biết lắng nghe lời Chúa là lời đang cố gắng đi vào tâm hồn và giải phóng
con. Xin cho con bắt đầu với sự thật mà
Chúa cố gắng thuyết phục con: sự thật đó
là con được Chúa hằng yêu thương không bao giờ cùng.
* Khi nào tôi
đã cảm nghiệm được mình thực sự nhận biết Chúa Giê-su là Đấng Thiên Chúa sai đến?
_______________
Thứ Năm, ngày 25
tháng 3
Lễ thiên thần Truyền Tin cho Đức Mẹ
Lu-ca 1:26-38
Bà
Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một
thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét,27 gặp một trinh nữ đã thành
hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là
Ma-ri-a.28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: "Mừng vui lên, hỡi
Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà."29 Nghe lời ấy, bà rất bối
rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.30 Sứ thần liền nói:
"Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa.31 Và
này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su.32
Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa
sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.33 Người sẽ trị
vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận."34
Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: "Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết
đến việc vợ chồng! "35 Sứ thần đáp: "Thánh Thần sẽ ngự xuống
trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp
sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa.36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ
hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị
mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng.37 Vì đối với
Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được."38 Bấy giờ bà
Ma-ri-a nói: "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như
lời sứ thần nói." Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
* Đối với Mẹ
Ma-ri-a thông điệp của sứ thần là một phúc lành; nhưng đó lại là một phúc lành giấu ẩn. Thông điệp ấy đặt Mẹ vào một tư thế rất khó xử
về phương diện xã hội, văn hóa, tôn giáo và cá nhân. Mẹ đã phải tín thác vào động thái nội tâm
trong tâm hồn mình mà “đi theo”. Và quả
thực Mẹ đã làm như vậy.
* Trong đời sống
chúng ta, cũng có những thời điểm ngã rẽ, tại đó ta được mời gọi hãy đón nhận một
điều gì khó khăn thay vì bỏ nó đi. Một
điều gì làm đổ vỡ giấc mơ của chúng ta về bản thân mình hoặc về những người
thân yêu. Lúc này chúng ta cần phải phân
định tinh thần.
* Có cách nào
giải thoát chúng ta khỏi điều gì đó để ta biết mở lòng hơn, quảng đại hơn,
khiêm nhường hơn và sâu xa hơn mà phục vụ Chúa Giê-su Ki-tô không?
* Không phân định
được tinh thần, điều này không có nghĩa là xấu.
Vậy bạn sẽ đáp lại cách nào khác để hiến thân phục vụ Chúa tốt hơn?
_______________
Thứ Sáu, ngày 26
tháng 3
Gio-an 10:31-42
Người Do-thái lại lấy đá để ném Đức
Giê-su.32 Người bảo họ: "Tôi đã cho các ông thấy nhiều việc tốt
đẹp Chúa Cha đã giao cho tôi làm; vì việc nào mà các ông ném đá tôi? "33
Người Do-thái đáp: "Chúng tôi ném đá ông, không phải vì một việc tốt đẹp,
nhưng vì một lời nói phạm thượng: ông là người phàm mà lại tự cho mình là Thiên
Chúa."34 Đức Giê-su bảo họ: "Trong Lề Luật các ông, đã
chẳng có chép lời này sao: "Ta đã phán: các ngươi là những bậc thần
thánh""?35 Nếu Lề Luật gọi những kẻ được Thiên Chúa ngỏ
lời là những bậc thần thánh, mà lời Kinh Thánh không thể bị huỷ bỏ,36
thì tôi là người Chúa Cha đã thánh hiến và sai đến thế gian, làm sao các ông
lại bảo tôi: "Ông nói phạm thượng! vì tôi đã nói: "Tôi là Con Thiên
Chúa"?37 Nếu tôi không làm các việc của Cha tôi, thì các ông
đừng tin tôi.38 Còn nếu tôi làm các việc đó, thì dù các ông không
tin tôi, ít ra cũng hãy tin các việc đó. Như vậy, các ông sẽ biết và ngày càng
biết thêm rằng: Chúa Cha ở trong tôi và tôi ở trong Chúa Cha."39Bấy
giờ họ lại tìm cách bắt Người, nhưng Người đã thoát khỏi tay họ.
40 Đức Giê-su lại ra đi, sang bên kia sông
Gio-đan, đến chỗ trước kia ông Gio-an đã làm phép rửa, và Người ở lại đó.41
Nhiều người đến gặp Đức Giê-su. Họ bảo nhau: "Ông Gio-an đã không làm một
dấu lạ nào cả, nhưng mọi điều ông ấy nói về người này đều đúng."42
Ở đó, nhiều người đã tin vào Đức Giê-su.
* Các việc làm của
Chúa Giê-su là các việc làm của tình yêu. Chúng ta biết tình yêu của Người chính là yêu
cho đến chết. Điều chúng ta nhìn thấy
nơi Chúa Giê-su thì chúng ta cũng nhìn thấy được nơi Chúa Cha. Điều Chúa Cha nhìn thấy nơi Chúa Giê-su thì Người
cũng nhìn thấy và yêu thương nơi chúng ta nữa.
Chúng ta cầu xin cho trái tim chúng ta được nên giống với trái tim của
Chúa Giê-su.
_______________
Thứ Bảy, ngày 27 tháng 3
Gio-an 11:45-56
Trong số những người Do-thái đến thăm cô
Ma-ri-a và được chứng kiến việc Đức Giê-su làm, có nhiều kẻ đã tin vào Người.46
Nhưng lại có những người đi gặp nhóm Pha-ri-sêu và kể cho họ những gì Đức
Giê-su đã làm.47 Vậy các thượng tế và các người Pha-ri-sêu triệu tập
Thượng Hội Đồng và nói: "Chúng ta phải làm gì đây? Người này làm nhiều dấu
lạ.48 Nếu chúng ta cứ để ông ấy tiếp tục, mọi người sẽ tin vào ông
ấy, rồi người Rô-ma sẽ đến phá huỷ cả nơi thánh của ta lẫn dân tộc ta."49
Một người trong Thượng Hội Đồng tên là Cai-pha, làm thượng tế năm ấy, nói rằng:
"Các ông không hiểu gì cả,50 các ông cũng chẳng nghĩ đến điều
lợi cho các ông là: thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu
diệt."51 Điều đó, ông không tự mình nói ra, nhưng vì ông là
thượng tế năm ấy, nên đã nói tiên tri là Đức Giê-su sắp phải chết thay cho dân,52
và không chỉ thay cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên Chúa đang
tản mác khắp nơi về một mối.53 Từ ngày đó, họ quyết định giết Đức
Giê-su.54 Vậy Đức Giê-su không đi lại công khai giữa người Do-thái
nữa; nhưng từ nơi ấy, Người đến một vùng gần hoang địa, tới một thành gọi là
Ép-ra-im. Người ở lại đó với các môn đệ.
55 Khi ấy sắp đến lễ Vượt Qua của người
Do-thái. Từ miền quê, nhiều người lên Giê-ru-sa-lem để cử hành các nghi thức
thanh tẩy dọn mình mừng lễ.56 Họ tìm Đức Giê-su và đứng trong Đền
Thờ bàn tán với nhau: "Có thể ông ấy sẽ không lên dự lễ, các ông có nghĩ
thế không?"
* Các thượng tế và
kinh sư, những người có học thức nhất trong Ít-ra-en, đã không nhận biết Chúa
Giê-su. Bị mờ mắt do định kiến, họ quyết
định giết Chúa Giê-su. Có bao giờ tôi
mong cho kẻ khác phải chết không, ngay cả tự thâm tâm tôi?