TUẦN 4 THƯỜNG
NIÊN (Ngày 31 tháng 1 – 6 tháng 2 năm 2021)
Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Tôi thường nghĩ những ước muốn sâu xa nhất của tôi xa
vời như các vì sao, và ý nghĩ này tạo nên những triệu chứng trầm cảm như một ý
thức về sự đen tối và sụp đổ mà ta thường thấy trong dân gian. Giờ đây khi nhìn lại những thực tại cụ thể,
tôi ý thức rằng điều tôi thực sự muốn đang ở trong tầm tay mình. Tôi biết mình cần phải vững chân để ước ao,
trông mong và khao khát.
Bernard
Lonergan nói: “Những ước muốn và khát
mong của chúng ta đối với những gì là đẹp, là có ý nghĩa, là thật và có giá trị
cuối cùng, tất cả đều nằm ở trung tâm của những gì phải là nhân bản”.
Trong cố
gắng sống nhân bản hơn, cố gắng này giúp tôi suy nghĩ về một thời điểm trong đời
mình khi tôi mất đi ước muốn chân thực.
Năm 2017, tôi hoàn tất chương trình thực tập sinh kéo dài sáu tháng phục
vụ dân sự. Trong nghề nghiệp của tôi,
tôi cảm thấy khô khan, không một chút động lực thúc đẩy, mất cả niềm vui.
Cho nên
tôi đã để mặc cho cái la bàn nội tâm nó dẫn dắt giúp tôi chậm chậm tìm ra hướng
đi đúng. Giờ đây tôi khao khát cổ võ cho
những nhu cầu tâm lý và thiêng liêng của dân chúng; một cách tôi làm công việc này là phụ trách
trang mạng về sức khỏe tâm thần, điều tôi thấy hữu ích. Tôi thấy gần gũi với những ước muốn sâu xa nhất
của mình mà không còn như muốn nổ tung nữa.
Thật là một điều quân bình.
Thường
chúng ta hay thay đổi ý nghĩ về những suy xét bình thường trong gia đình
mình. Nếu chúng ta muốn tự tin, chúng ta
có thể nắm chặt lấy, cứng rắn, rồi thi hành.
Trong khi một quyết tâm nào đó có thể đáng ngưỡng mộ, nếu chúng ta mong
muốn vượt qua cuộc sống với nỗ lực riêng của chúng ta, chúng ta sẽ không tham
gia vào một khung cảnh lớn lao hơn để xây dựng Nước Chúa. Cho nên chọn lựa đi theo một sứ mệnh chung
xây dựng điều chân thiện mỹ, trí tuệ và tình yêu chắc chắn sẽ làm thỏa đáng những
ước muốn sâu xa nhất của chúng ta.
-
Gavin Thomas Murphy, Bursting Out
in Praise: Spirituality and Mental
Health
Sự hiện diện của
Chúa
Những gì đang hiện diện đối với tôi cũng là những gì sẽ
ảnh hưởng sự biến đổi của tôi. Vậy tôi
suy nghĩ về sự hiện diện của Chúa luôn luôn ở đó trong tình yêu, giữa những gì
đang vây quanh tôi. Tôi dừng lại và cầu
xin cho mình biết để Chúa ảnh hưởng trên sự biến đổi của tôi đúng lúc.
Sự tự do
Nhờ ơn Chúa, tôi được sinh ra trong sự tự do. Tự do hưởng những thú vui Người đã dựng nên
cho tôi. Lạy Chúa, xin cho con biết sống
như ý Chúa muốn, với lòng tin tưởng hoàn toàn vào sự chăm sóc đầy yêu thương của
Chúa.
Ý thức
Ý thức điều gì có nghĩa là lưu ý đến nó.
Lạy Chúa, xin giúp con nhớ rằng Chúa đã ban cho con sự
sống. Con cám ơn Chúa về ơn sự sống này.
Lời Chúa
Chúa nói với từng người chúng ta. Tôi chú ý lắng nghe điều Chúa nói với
tôi. Bạn hãy đọc đoạn Kinh Thánh vài lần,
rồi hãy lắng nghe. (Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những trang tiếp theo. Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu
muốn. Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại
đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Tôi bắt đầu nói với Chúa Giê-su về đoạn Kinh Thánh vừa
đọc. Phần nào đánh động tôi? Có lẽ những lời của một người bạn, hoặc một
câu chuyện tôi vừa đọc, sẽ bật lên trong ý thức của tôi. Nếu có, câu chuyện ấy có soi sáng cho những
điều đoạn Kinh Thánh nói với tôi không?
Kết thúc
Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng vinh danh Thánh
Thần Thiên Chúa,
Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi đến thiên thu
vạn đại. A-men.
Tuần 4 Thường
niên
Chúa Nhật, ngày 31
tháng 1
Mác-cô 1:21-28
Đức
Giê-su và các môn đệ đi vào thành Ca-phác-na-um. Ngay ngày sa-bát, Người vào hội
đường giảng dạy.22 Thiên hạ sửng sốt về lời giảng dạy của Người, vì
Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư.23
Lập tức, trong hội đường của họ, có một người bị thần ô uế nhập, la lên24
rằng: "Ông Giê-su Na-da-rét, chuyện chúng tôi can gì đến ông mà ông đến
tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa!
"25 Nhưng Đức Giê-su quát mắng nó: "Câm đi, hãy xuất khỏi
người này! "26 Thần ô uế lay mạnh người ấy, thét lên một tiếng,
và xuất khỏi anh ta.27 Mọi người đều kinh ngạc đến nỗi họ bàn tán với
nhau: "Thế nghĩa là gì? Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có uy quyền. Ông
ấy ra lệnh cho cả các thần ô uế và chúng phải tuân lệnh! "28 Lập
tức danh tiếng Người đồn ra mọi nơi, khắp cả vùng lân cận miền Ga-li-lê.
* Vào thời điểm
nào đó trong cuộc sống, người ta có thể cảm thấy mình ngã quỵ do những đòi hỏi
và áp lực quá mạnh đối với họ. Họ cần hướng
đến một quyền lực trên cao và vượt quá họ.
* Trong quyền lực
đó, Chúa Giê-su đến với mỗi người chúng ta, qua giáo huấn của Người, giữa cộng
đồng Ki-tô hữu và trong Giáo Hội.
_______________
Thứ Hai, ngày 1
tháng 2
Mác-cô 5:1-20
Đức
Giê-su và các môn đệ sang tới bờ bên kia Biển Hồ, vùng đất của dân Ghê-ra-sa.2
Người vừa ra khỏi thuyền, thì từ đám mồ mả, có một kẻ bị thần ô uế ám liền ra
đón Người.3 Anh này thường sống trong đám mồ mả và không ai có thể
trói anh ta lại được, dầu phải dùng đến cả xiềng xích.4 Thật vậy,
nhiều lần anh bị gông cùm và bị xiềng xích, nhưng anh đã bẻ gãy xiềng xích, và
đập tan gông cùm. Và không ai có thể kiềm chế anh được.5 Suốt đêm
ngày, anh ta cứ ở trong đám mồ mả và trên núi đồi, tru tréo và lấy đá đập vào
mình.6 Thấy Đức Giê-su tự đàng xa, anh ta chạy đến bái lạy Người7
và kêu lớn tiếng rằng: "Lạy ông Giê-su, Con Thiên Chúa Tối Cao, chuyện tôi
can gì đến ông? Nhân danh Thiên Chúa, tôi van ông đừng hành hạ tôi! "8
Thật vậy, Đức Giê-su đã bảo nó: "Thần ô uế kia, xuất khỏi người này!
"9 Người hỏi nó: "Tên ngươi là gì? " Nó thưa:
"Tên tôi là đạo binh, vì chúng tôi đông lắm."10 Nó khẩn
khoản nài xin Người đừng đuổi chúng ra khỏi vùng ấy.11 Ở đó có một bầy
heo rất đông đang ăn bên sườn núi.12 Đám thần ô uế nài xin Người rằng:
"Xin sai chúng tôi đến nhập vào những con heo kia."13 Người
cho phép. Chúng xuất khỏi người đó và nhập vào bầy heo. Cả bầy heo -chừng hai
ngàn con- từ trên sườn núi lao xuống biển và chết ngộp dưới đó.14
Các kẻ chăn heo bỏ chạy, loan tin trong thành và thôn xóm. Thiên hạ đến xem việc
gì đã xảy ra.15 Họ đến cùng Đức Giê-su và thấy kẻ bị quỷ ám ngồi đó,
ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo -chính người này đã bị đạo binh quỷ nhập
vào. Họ phát sợ.16 Những người chứng kiến đã kể lại cho họ nghe việc
đã xảy ra thế nào cho người bị quỷ ám và chuyện bầy heo.17 Bấy giờ họ
lên tiếng nài xin Người rời khỏi vùng đất của họ.18 Khi Người xuống
thuyền, thì kẻ trước kia đã bị quỷ ám nài xin cho được ở với Người.19
Nhưng Người không cho phép, Người bảo: "Anh cứ về nhà với thân nhân, và
thuật lại cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh, và Người đã thương anh như
thế nào."20 Anh ta ra đi và bắt đầu rao truyền trong miền Thập
Tỉnh tất cả những gì Đức Giê-su đã làm cho anh. Ai nấy đều kinh ngạc.
* Có khi nào bạn
thấy mình bị dằn vặt do một tội lỗi trong quá khứ vì không làm được điều bạn muốn,
hoặc do sợ hãi đối với tương lai không? Đôi
khi bạn có cảm thấy mình đang sống trong một nấm mồ, trong một tình huống không
có sự sống không? Nếu có, bạn có thể đồng
hóa mình với người bị quỷ ám khốn nạn này.
Có thể bạn cảm thấy Chúa Giê-su ở xa bạn, nhưng bạn hãy chạy đến với Người
và cầu xin Người giải thoát bạn. Người
muốn bạn được tự do và Người nhất định sẽ chữa lành bạn. Rồi bạn cũng có thể “về nhà với thân nhân và
thuật lại cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho bạn”.
_______________
Thứ Ba, ngày 2
tháng 2
Lễ Đức Mẹ dâng Chúa
và Đền Thờ
Lu-ca 2:22-40
Khi đã đến ngày lễ thanh tẩy của các ngài theo
luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng
cho Chúa,23 như đã chép trong Luật Chúa rằng: "Mọi con trai đầu
lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa",24 và cũng để
dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non.25
Hồi ấy ở Giê-ru-sa-lem, có một người tên là Si-mê-ôn. Ông là người công chính
và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ít-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự
trên ông.26 Ông đã được Thánh Thần linh báo cho biết là ông sẽ không
thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa.27 Được
Thần Khí thúc đẩy, ông lên Đền Thờ. Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới
để chu toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người,28 thì ông ẵm
lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:29
"Muôn lạy Chúa, giờ đây
theo lời Ngài đã hứa,
xin để tôi tớ này được an bình ra đi.
30 Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ
31 Chúa đã dành sẵn cho muôn dân:
32 Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại,
là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài."
33 Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những lời ông Si-mê-ôn vừa nói
về Người.34 Ông Si-mê-ôn chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà
Ma-ri-a, mẹ của Hài Nhi: "Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho
nhiều người Ít-ra-en ngã xuống hay đứng lên. Cháu còn là dấu hiệu cho người đời
chống báng;35 và như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ
ra. Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà."36 Lại
cũng có một nữ ngôn sứ tên là An-na, con ông Pơ-nu-ên, thuộc chi tộc A-se. Bà
đã nhiều tuổi lắm. Từ khi xuất giá, bà đã sống với chồng được bảy năm,37
rồi ở goá, đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay
cầu nguyện, sớm hôm thờ phượng Thiên Chúa.38 Cũng vào lúc ấy, bà
tiến lại gần bên, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết những ai đang
mong chờ ngày Thiên Chúa cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.39 Khi hai ông bà
đã làm xong mọi việc như Luật Chúa truyền, thì trở về nơi cư ngụ là thành
Na-da-rét, miền Ga-li-lê.40 Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững
mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa.
* Chúa Giê-su đã mang thân phận làm dấu chỉ cho
người ta chống đối. Chúng ta là môn đệ
Chúa nên cũng có thể gặp chống đối.
Chúng ta hãy cố gắng đón nhận chống đối và nhờ nó mà trưởng thành.
* Mẹ Ma-ri-a nghe nói rằng một lưỡi gươm sẽ đâm thấu tâm hồn Mẹ. Mẹ đã đón nhận và chấp nhận điều ấy. Chúng ta cũng hãy cố gắng đón nhận đau khổ sẽ
gặp, như đón nhận từ Chúa và vui lòng chấp nhận nó.
_______________
Thứ Tư, ngày 3
tháng 2
Mác-cô 6:1-6
Đức
Giê-su ra khỏi đó và đến nơi quê quán của Người, có các môn đệ đi theo.2
Đến ngày sa-bát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất
đỗi ngạc nhiên. Họ nói: "Bởi đâu ông ta được như thế? Ông ta được khôn
ngoan như vậy, nghĩa là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa
là gì?3 Ông ta không phải là bác thợ, con bà Ma-ri-a, và anh em của
các ông Gia-cô-bê, Giô-xết, Giu-đa và Si-môn sao? Chị em của ông không phải là
bà con lối xóm với chúng ta sao? " Và họ vấp ngã vì Người.4 Đức
Giê-su bảo họ: "Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương
mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi."5
Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó; Người chỉ đặt tay trên một vài
bệnh nhân và chữa lành họ.6 Người lấy làm lạ vì họ không tin.
* Ngay cả sau
khi Chúa Giê-su đã làm mọi phép lạ chữa lành thì Người vẫn không được đón nhận
tại quê hương Người. Chúa giảng dạy
trong hội đường, tại đó những kẻ nghe Người giảng đã ngạc nhiên khi thấy một
người bình thường họ từng quen biết là bác thợ mộc lại có thể đạt được sự khôn
ngoan như thế, cho nên họ chối bỏ Người.
* Lạy Chúa, con
cầu xin cho con biết nhận ra sự hiện diện của Chúa qua những cuộc gặp gỡ trong
ngày sống của con và nhận biết những đường lối Chúa muốn dưỡng nuôi con và ban
cho con sự sống, vì Chúa hiện diện trong muôn vật muôn loài.
_______________
Thứ Năm, ngày 4
tháng 2
Mác-cô 6:7-13
Người
gọi Nhóm Mười Hai lại và bắt đầu sai đi từng hai người một. Người ban cho các
ông quyền trừ quỷ.8 Người chỉ thị cho các ông không được mang gì đi
đường, chỉ trừ cây gậy; không được mang lương thực, bao bị, tiền đồng để giắt
lưng;9 được đi dép, nhưng không được mặc hai áo.10 Người bảo
các ông: "Bất cứ ở đâu, khi anh em đã vào nhà nào, thì cứ ở lại đó cho đến
lúc ra đi.11 Còn nơi nào người ta không đón tiếp và nghe lời anh em,
thì khi ra khỏi đó, hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ."12
Các ông đi rao giảng, kêu gọi người ta ăn năn sám hối.13 Các ông trừ
được nhiều quỷ, xức dầu cho nhiều người đau ốm và chữa họ khỏi bệnh.
* Chúa Giê-su
kêu gọi các môn đệ và sai họ đi thi hành sứ mệnh để loan báo sứ điệp sám hối,
chữa lành kẻ ốm đau bệnh tật và xua trừ ma quỷ.
Bạn hãy lưu ý là Người sai họ đi từng hai người một, dạy họ hãy tin vào
sự quan phòng của Chúa bằng cách không mang theo gì lúc đi đường. Họ phải hoàn toàn lệ thuộc vào Thiên Chúa và
sự hiện diện của Chúa nơi người khác. Mục
đích của họ là hãy đi mang Tin Mừng từ nhà này đến nhà kia.
* Lạy Chúa, con
cầu xin cho con, nhờ sức mạnh Chúa Thánh Thần, biết chiếu tỏa ánh sáng tình yêu
của Chúa cho những người con gặp trong đời sống thường ngày. Xin Chúa giúp con hiểu biết sâu xa hơn những
nhu cầu của người khác, xin Chúa ban cho con lòng can đảm để làm chứng cho niềm
vui đức tin của con.
_______________
Thứ Sáu, ngày 5
tháng 2
Mác-cô 6:14-29
Vua Hê-rô-đê nghe biết về Đức Giê-su, vì
Người đã nổi danh. Có kẻ nói: "Đó là ông Gio-an Tẩy Giả từ cõi chết trỗi
dậy, nên mới có quyền năng làm phép lạ."15 Kẻ khác nói:
"Đó là ông Ê-li-a." Kẻ khác nữa lại nói: "Đó là một ngôn sứ như
một trong các ngôn sứ."16 Vua Hê-rô-đê nghe thế, liền nói:
"Ông Gio-an, ta đã cho chém đầu, chính ông đã trỗi dậy! "17
Số là vua Hê-rô-đê đã sai người đi bắt ông Gio-an và xiềng ông trong ngục. Lý
do là vì vua đã lấy bà Hê-rô-đi-a, vợ của người anh là Phi-líp-phê,18
mà ông Gio-an lại bảo: "Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài! "19
Bà Hê-rô-đi-a căm thù ông Gio-an và muốn giết ông, nhưng không được.20
Thật vậy, vua Hê-rô-đê biết ông Gio-an là người công chính thánh thiện, nên sợ
ông, và còn che chở ông. Nghe ông nói, nhà vua rất phân vân, nhưng lại cứ thích
nghe.21 Một ngày thuận lợi đến: nhân dịp mừng sinh nhật của mình,
vua Hê-rô-đê mở tiệc thết đãi bá quan văn võ và các thân hào miền Ga-li-lê.22
Con gái bà Hê-rô-đi-a vào biểu diễn một điệu vũ, làm cho nhà vua và khách dự
tiệc vui thích. Nhà vua nói với cô gái: "Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban
cho con."23 Vua lại còn thề: "Con xin gì, ta cũng cho, dù
một nửa nước của ta cũng được."24 Cô gái đi ra hỏi mẹ:
"Con nên xin gì đây? " Mẹ cô nói: "Đầu Gio-an Tẩy Giả."25
Lập tức cô vội trở vào đến bên nhà vua và xin rằng: "Con muốn ngài ban
ngay cho con cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả, đặt trên mâm."26 Nhà
vua buồn lắm, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên không muốn
thất hứa với cô.27 Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông
Gio-an tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục,28 bưng đầu ông
trên một cái mâm trao cho cô gái, và cô gái trao cho mẹ.29 Nghe tin
ấy, môn đệ đến lấy thi hài ông và đặt trong một ngôi mộ.
* Đây là một trong
những cảnh khủng khiếp nhất trong các sách Tin Mừng. Thánh Mác-cô cố gắng chuẩn bị cho chúng ta là
những môn đệ yếu đuối biết đón nhận cuộc Thương khó của Chúa Giê-su. Chúng ta phải nên mạnh mẽ trước sự xấu xa tội
lỗi của thế giới. Vậy ai là những người
bị chém đầu ngày nay? Có phải đó là
những người không có tiếng nói, những người bị bóc lột, những nạn nhân chiến
tranh, những thai nhi bị phá bỏ, những người tù lương tâm?
* Thánh Inhaxiô dạy
tôi hãy suy xét xem mình có thể làm gì về sự dữ của thế giới. Nếu tôi là một người lính trong cuộc, liệu
tôi chỉ làm những gì cần phải làm, hay tôi sẽ từ chối và để cho mình bị chém
đầu? Tôi cầu xin thánh Gio-an Tẩy Giả
giúp tôi can đảm để phản đối những bất công.
_______________
Thứ Bảy, ngày 6 tháng 2
Mác-cô 6:30-34
Các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức
Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông
đã dạy.31 Người bảo các ông: "Chính anh em hãy lánh riêng ra
đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút." Quả thế, kẻ lui người tới
quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa.32 Vậy, thầy
trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng.33 Thấy các
ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường
bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài.34 Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su
thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không
người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.
* Lạy Chúa, nhiều lần
con con muốn xa lánh đám đông khi con cảm thấy mình bị áp bức. Nhiều lần con chỉ ước gì có ai đó biết là con
đang hiện diện; có thể con quá cô
đơn. Nếu con có thể đến với Chúa trong
cầu nguyện và biết Chúa còn để ý đến con hơn con tưởng, thì con sẽ cảm thấy an
bình giống như các tông đồ Chúa đã cảm nhận.