LỄ
HIỆN XUỐNG / TUẦN 8 THƯỜNG NIÊN (Ngày 23 – 29 tháng 5 năm 2021)
Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Cuộc đời đối với chúng ta có thể giống
như một hành trình không thoải mái. Có
khi chúng ta nhiều lần còn cảm thấy lạc lõng.
Những lúc ấy, vấn đề không hẳn là chúng ta phải làm gì để tìm lại phương
hướng đúng mà là chúng ta muốn để cho Chúa làm những gì. Chúng ta có thể bị ám ảnh đến nỗi đánh mất cả
những thời điểm đẹp đẽ và thư thái được ban cho chúng ta dọc đường. Cuộc sống có thể tựa như hoàn toàn hoang dại. Nhưng đó chưa phải là hết chuyện. Những lúc tồi tệ kết thúc. Điều này không để trấn át bạn hoặc làm nhẹ đi
những khó khăn bạn phải đối phó. Nhưng
đó chỉ là một khẳng định về thực tại và hy vọng mà thôi. Những lúc tồi tệ kết thúc rồi.
Hiện
nay bạn đang ở trong cuộc hành trình nào của cuộc đời bạn? Bạn hãy gọi tên nó. Bạn cảm thấy mình đang lạc lõng ở đâu? Bạn
hãy gọi tên nó. Bạn hãy hít hơi vào và
thưa với Chúa: “Chúa ơi, con thấy con
đang đi lạc”, rồi bạn thở ra và nói:
“Chúa ơi, con để cho Chúa tìm thấy con”.
Bạn hãy lập đi lập lại như thế trong mấy phút.
Giê-rê-mi-a
29:11: “Vì chính Ta biết các kế hoạch Ta
định làm cho các ngươi, kế hoạch thịnh vượng chứ không phải tai ương, để các
ngươi có một tương lai và một niềm hy vọng”.
-
Brendan McManus, SJ, and Jim Deeds, Deeper
into the Mess:
Praying Through
Tough Times
Sự hiện diện của Chúa
“Hãy thinh lặng và biết rằng Ta là Thiên
Chúa!” Lạy Chúa, lời Chúa dẫn chúng con
tới vẻ trầm lặng và cao cả của việc Chúa hiện diện.
Sự tự do
Chúa không xa lạ gì đối với sự tự do của
tôi. Thánh Thần thở hơi sống vào tận
cùng những ước muốn sâu xa của tôi, nhẹ nhàng thúc giục tôi đến với tất cả những
gì là tốt lành. Vậy tôi xin ơn biết để
cho Chúa ThánhThần uốn nắn tôi.
Ý thức
Tôi cảm nhận được niềm hy vọng, khích lệ
và phát triển ở đâu trong cuộc đời tôi?
Nhìn lại mấy tháng qua, tôi thấy được những sinh hoạt và những cơ hội
nào đã sinh hoa kết quả. Nếu có, tôi sẽ
quyết tâm dành thì giờ và không gian cho những sinh hoạt và cơ hội ấy trong
tương lai.
Lời Chúa
Lời Chúa đến với chúng con qua Kinh
Thánh. Xin Chúa Thánh Thần soi sáng tâm
trí con để con biết đáp lại những giáo huấn Tin Mừng. (Xin bạn
lấy phần Kinh Thánh ở những trang tiếp theo.
Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu cần. Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để
tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Khi tôi cầu nguyện, điều gì dấy động lên
trong tâm hồn tôi? Tôi cảm thấy được an ủi,
bối rối hay lạnh nhạt? Tôi tưởng tượng
Chúa Giê-su đang đứng hoặc ngồi bên cạnh, rồi tôi chia sẻ cảm nghĩ của tôi với
Người.
Kết thúc
Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng
vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa.
Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi
đến thiên thu vạn đại. A-men.
Lễ Hiện Xuống / Tuần 8 Thường niên
Chúa Nhật, ngày 23 tháng 5
Gio-an 20:19-23
Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở,
các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa
các ông và nói: "Bình an cho anh em! "20 Nói xong, Người
cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa.21
Người lại nói với các ông: "Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy,
thì Thầy cũng sai anh em."22 Nói xong, Người thổi hơi vào các
ông và bảo: "Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần.23 Anh em tha tội
cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ."
*
Các môn đệ Chúa Giê-su sợ hãi.
Còn tôi, điều gì làm tôi sợ hãi?
*
Sợ hãi có phải là một nguồn bình an đối với tôi không? Có khi nào tôi thấy như mình đang ở trong
phòng với các môn đệ Chúa không? Rồi khi
ấy điều gì đã xảy ra?
*
“Người thổi hơi vào các ông”! Điều
này nhắc nhớ tới đoạn sách Sáng Thế và Thiên Chúa thổi hơn vào khoảng hỗn
mang. Vậy tôi có thể cầu xin Người thổi
hơi vào sự hỗn loạn của đời tôi không?
*
Tôi có thể xin Chúa Thánh Thần ban xuống đầy lòng tôi ơn bình an và ánh
sáng của Người không?
_______________
Thứ Hai, ngày 24 tháng 5
Mác-cô 10:17-27
Đức Giê-su vừa lên
đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi: "Thưa
Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp? "18
Đức Giê-su đáp: "Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả,
trừ một mình Thiên Chúa.19 Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết
người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy
thờ cha kính mẹ."20 Anh ta nói: "Thưa Thầy, tất cả những
điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ."21 Đức Giê-su đưa mắt
nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: "Anh chỉ thiếu có một
điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho
tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi."22 Nghe lời đó, anh ta sa
sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.23 Đức
Giê-su rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ: "Những người có
của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao! "24 Nghe Người nói
thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp: "Các con ơi, vào được Nước
Thiên Chúa thật khó biết bao!25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ
hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa."26 Các ông lại càng sửng
sốt hơn nữa và nói với nhau: "Thế thì ai có thể được cứu? "27
Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói: "Đối với loài người thì không
thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa
mọi sự đều có thể được."
* Có bao giờ bạn thấy buồn vì mình đã không làm
được điều gì tốt mà bạn có thể không?
Hoãn lại cuộc đi thăm một người bệnh hoặc cô đơn, không giúp đỡ một
người đang gặp khó khăn về tài chánh, không dành thì giờ cầu nguyện, không lắng
nghe con cái hoặc những người thân… rất nhiều cách bạn có thể làm, không quá
khó khăn, đã có thể giúp bạn đáp lại tiếng gọi của tình yêu. Đây là điều tựa như cảm nghĩ của anh nhà giàu
đã buồn rầu bỏ đi vì anh ta có nhiều của cải.
Bạn hãy lấy việc này làm đề tài cầu nguyện hôm nay.
_______________
Thứ Ba, ngày 25 tháng
5
Mác-cô 10:28-31
Ông Phê-rô lên tiếng thưa Người: "Thầy coi, phần chúng con,
chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy! "29 Đức Giê-su đáp:
"Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha,
con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng,30 mà ngay bây giờ, ở
đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp
trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.31 Quả thật,
nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, còn những kẻ đứng chót sẽ được lên
hàng đầu."
* Kinh nghiệm của một người đánh cá đã dạy cho
ông Phê-rô biết rằng tích trữ là việc cần thiết. Mặc dù ông là người nhiệt thành và bộc trực,
nhưng giờ đây dường như ông hoảng sợ khi bất chợt nhận ra có lẽ mình sẽ chẳng
được lợi lộc gì. Tôi cầu xin cho mình
biết tín thác hơn vào sứ điệp của Chúa Giê-su và vào sự hiện diện của Người đối
với tôi. Tôi xin Chúa giúp tôi cảnh thức
về bất cứ điều gì khiến tôi trở nên tính toán hay đề phòng.
_______________
Thứ Tư, ngày 26 tháng
5
Mác-cô 10:32-45
Đức Giê-su và các môn đệ đang trên đường
lên Giê-ru-sa-lem, Người dẫn đầu các ông. Các ông kinh hoàng, còn những kẻ theo
sau cũng sợ hãi. Người lại kéo riêng Nhóm Mười Hai ra, và bắt đầu nói với các
ông về những điều sắp xảy đến cho mình:33 "Này chúng ta lên
Giê-ru-sa-lem và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế và kinh sư. Họ sẽ lên án
xử tử Người và sẽ nộp Người cho dân ngoại.34 Họ sẽ nhạo báng Người,
khạc nhổ vào Người, họ sẽ đánh đòn và giết chết Người. Ba ngày sau, Người sẽ
sống lại."
35 Hai người con ông Dê-bê-đê là Gia-cô-bê
và Gio-an đến gần Đức Giê-su và nói: "Thưa Thầy, chúng con muốn Thầy thực
hiện cho chúng con điều chúng con sắp xin đây."36 Người hỏi:
"Các anh muốn Thầy thực hiện cho các anh điều gì? "37 Các
ông thưa: "Xin cho hai anh em chúng con, một người được ngồi bên hữu, một
người được ngồi bên tả Thầy, khi Thầy được vinh quang."38 Đức
Giê-su bảo: "Các anh không biết các anh xin gì! Các anh có uống nổi chén
Thầy sắp uống, hay chịu được phép rửa Thầy sắp chịu không? "39
Các ông đáp: "Thưa được." Đức Giê-su bảo: "Chén Thầy sắp uống,
anh em cũng sẽ uống; phép rửa Thầy sắp chịu, anh em cũng sẽ chịu.40
Còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì Thầy không có quyền cho, nhưng Thiên
Chúa đã chuẩn bị cho ai thì kẻ ấy mới được."
41 Nghe vậy, mười môn đệ kia đâm ra tức
tối với ông Gia-cô-bê và ông Gio-an.42 Đức Giê-su gọi các ông lại và
nói: "Anh em biết: những người được coi là thủ lãnh các dân thì dùng uy mà
thống trị dân, những người làm lớn thì lấy quyền mà cai quản dân.43
Nhưng giữa anh em thì không được như vậy: ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải
làm người phục vụ anh em;44 ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy
tớ mọi người.45 Vì Con Người đến không phải để được người ta phục
vụ, nhưng là để phục vụ, và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người."
*
Hễ ai theo Chúa Giê-su thì không được làm đầy tớ của
Chúa, nhưng phải “làm đầy tớ mọi người”.
Người đầy tớ thường là thuộc quyền một người chủ duy nhất. Vậy khi nói rằng các môn đệ Chúa phải trở nên
“đầy tớ mọi người”, Chúa Giê-su muốn nhấn mạnh đến lý tưởng tình yêu và phục vụ
không mang tính kỳ thị. Điều này quả là
cuộc Thương khó của tôi.
_______________
Thứ Năm, ngày 27 tháng 5
Mác-cô 10:46-52
Đức Giê-su và các môn đệ đến thành
Giê-ri-khô. Khi Đức Giê-su cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra
khỏi thành Giê-ri-khô, thì có một người mù đang ngồi ăn xin bên vệ đường, tên
anh ta là Ba-ti-mê, con ông Ti-mê.47 Vừa nghe nói đó là Đức Giê-su
Na-da-rét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: "Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít,
xin dủ lòng thương tôi! "48 Nhiều người quát nạt bảo anh ta im
đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng: "Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng
thương tôi! "49 Đức Giê-su đứng lại và nói: "Gọi anh ta
lại đây! " Người ta gọi anh mù và bảo: "Cứ yên tâm, đứng dậy, Người
gọi anh đấy! "50 Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy
mà đến gần Đức Giê-su.51 Người hỏi: "Anh muốn tôi làm gì cho
anh? " Anh mù đáp: "Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được."52
Người nói: "Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh! " Tức khắc, anh
ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.
* Lạy Chúa, đôi khi
buổi sáng mở mắt ra, con không để ý đến nắng lên, cây cối xanh tươi, mầu sắc
trong phòng, vẻ ấm áp hay buồn sầu trên những gương mặt chung quanh con. Nếu như con bị mù như anh Ba-ti-mê trong bài
Tin Mừng hôm nay, con sẽ mong mỏi được mở mắt ra và nhìn thấy tất cả những gì
có thể. Có thể con không có một thế giới
đủ ánh sáng chung quanh con.
* Lạy Chúa, xin cho
con được nghiền ngẫm tất cả những gì mắt con có thể nhìn thấy: không phải những pha trên màn ảnh TV, nhưng
là cảnh người cũng như cảnh vật không ngừng thay đổi chung quanh con. Cùng với anh Ba-ti-mê, con cầu nguyện: “Lạy Thầy, xin cho con nhìn thấy được”.
_______________
Thứ Sáu, ngày 28 tháng 5
Mác-cô 11:11-26
Đức Giê-su vào Giê-ru-sa-lem và đi vào
Đền Thờ. Người rảo mắt nhìn xem mọi sự, và vì giờ đã muộn, Người đi ra
Bê-ta-ni-a cùng với Nhóm Mười Hai.
12 Hôm sau, khi thầy trò rời khỏi
Bê-ta-ni-a, thì Đức Giê-su cảm thấy đói.13 Trông thấy ở đàng xa có
một cây vả tốt lá, Người đến xem có tìm được trái nào không. Nhưng khi lại gần,
Người không tìm được gì cả, chỉ thấy lá thôi, vì không phải là mùa vả.14
Người lên tiếng bảo cây vả: "Muôn đời sẽ chẳng còn ai ăn trái của mày nữa!
" Các môn đệ đã nghe Người nói thế.
15 Thầy trò đến Giê-ru-sa-lem. Đức Giê-su
vào Đền Thờ, Người bắt đầu đuổi những kẻ đang mua bán trong Đền Thờ, lật bàn
của những người đổi bạc và xô ghế của những kẻ bán bồ câu.16 Người
không cho ai được mang đồ vật gì đi qua Đền Thờ.17 Người giảng dạy
và nói với họ: "Nào đã chẳng có lời chép rằng: Nhà Ta sẽ được gọi là nhà
cầu nguyện của mọi dân tộc sao? Thế mà các người đã biến thành sào huyệt của
bọn cướp! "18 Các thượng tế và kinh sư nghe thấy vậy, thì tìm
cách giết Đức Giê-su. Quả thế, họ sợ Người, vì cả đám đông đều rất ngạc nhiên
về lời giảng dạy của Người.19 Chiều đến, Đức Giê-su và các môn đệ ra
khỏi thành.
20 Sáng sớm, khi đi ngang cây vả, các ngài
thấy nó đã chết khô tận rễ.21 Ông Phê-rô sực nhớ lại, liền thưa Đức
Giê-su: "Kìa Thầy xem: cây vả Thầy rủa đã chết khô rồi! "22
Đức Giê-su nói với các ông: "Anh em hãy tin vào Thiên Chúa.23
Thầy bảo thật anh em: nếu có ai nói với núi này: Dời chỗ đi, nhào xuống biển! ,
mà trong lòng chẳng nghi nan, nhưng tin rằng điều mình nói sẽ xảy ra, thì sẽ
được như ý.24 Vì thế, Thầy nói với anh em: tất cả những gì anh em
cầu xin, anh em cứ tin là mình đã được rồi, thì sẽ được như ý.25 Khi
anh em đứng cầu nguyện, nếu anh em có chuyện bất bình với ai, thì hãy tha thứ
cho họ, để Cha của anh em là Đấng ngự trên trời, cũng tha lỗi cho anh em. (26
Nhưng nếu anh em không tha thứ, thì Cha của anh em là Đấng ngự trên trời, cũng
sẽ không tha lỗi cho anh em)."
* Điều khiến Chúa
Giê-su giận dữ, đó là việc buôn bán và đổi tiền đã làm mất đi sự tôn nghiêm của
Đền Thờ. Những kẻ đổi tiền và bán chim
câu đã lợi dụng ưu huệ và được phép để tăng giá bóc lột những khách hành hương
nghèo. Người ta đã dựng hàng rào để ngăn
cách giữa các sân đền thờ để ngăn lại những người dân ngoại và phụ nữ không
được vào.
* Tôi có luôn luôn tôn
kính thánh đường không? Đó là nhà cầu
nguyện chứ không phải nơi buôn bán, dành cho muôn dân chứ không phải cho riêng
một số người, và là nơi cho mọi người có thể gặp được Chúa.
_______________
Thứ Bảy, ngày 29 tháng 5
Mác-cô 11:27-33
Đức Giê-su và các môn đệ lại vào Giê-ru-sa-lem.
Người đang đi trong Đền Thờ, thì các thượng tế, kinh sư và kỳ mục đến cùng
Người và hỏi:28 "Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy, hay ai
đã cho ông quyền làm các điều ấy? "29 Đức Giê-su đáp: "Tôi
chỉ xin hỏi các ông một điều thôi. Các ông trả lời đi, rồi tôi sẽ nói cho các
ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy.30 Vậy, phép rửa của
ông Gio-an là do Trời hay do người ta? Các ông trả lời cho tôi đi! "31
Họ bàn với nhau: "Nếu mình nói: "Do Trời", thì ông ấy sẽ vặn
lại: "Thế sao các ông lại không tin ông ấy?32 Nhưng chẳng lẽ
mình nói: "Do người ta"? " Họ sợ dân chúng, vì ai nấy đều cho
ông Gio-an thật là một ngôn sứ.33 Họ mới trả lời Đức Giê-su:
"Chúng tôi không biết." Đức Giê-su liền bảo họ: "Tôi cũng vậy,
tôi cũng không nói cho các ông là tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy."
* Kẻ thù của Chúa
Giê-su chất vấn về nguồn gốc quyền bính của Người. Họ sợ quyền bính của Chúa làm giảm đi quyền
lực của họ. Chúa Giê-su thích giao du
với những kẻ tội lỗi và những người thu thuế hơn, bởi vì họ không đòi hỏi bất
cứ quyền bính nào cho họ cả.
* Quyền bính đích thực
không phải là một sở hữu riêng tư. Quyền
bính đến từ Thiên Chúa và phải luôn được sử dụng theo con mắt của Chúa. Bất cứ thứ quyền bính nào chúng ta có, như
quyền của cha mẹ, giáo viên, linh mục và những người khác nữa, chúng ta đều
phải sử dụng quyền bính trong tinh thần tế nhị, để làm hài lòng Thiên Chúa.