TUẦN IV MÙA VỌNG / GIÁNG SINH  (Ngày 20 – 26 tháng 12 năm 2020)

 

Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:

 

Hai vợ chồng bước lại đằng sau nhà họ

Trong nhà kho, khung cảnh thật là sống động…

Các mục đồng

Một đứa bé đánh trống

Một bà mẹ mỉm cười

Còn những kẻ khác (các đạo sĩ) thì người ta bảo là họ đang trên đường tới.

 

Các con vật ở đó

Cũng đang hà hơi ấm trên hài nhi vừa mới sinh

Người đàn ông, người trước đây đã gõ cửa và xin họ một chỗ nằm

Người đã hầu như bị đuổi đi

Nhưng rồi vợ chồng chủ nhà đã đổi ý

Nên nhà kho đã được dành cho họ

Dĩ nhiên đó là việc làm đúng

Nhất là khi họ trông thấy người phụ nữ trẻ

Chỉ một chốc nữa sẽ sinh ra một sự sống mới

Thế thì làm sao bạn có thể để người ta ở ngoài trời giá lạnh được?

Nên giờ đây hai người mới đang ở đó

Nhưng không phải là hai, mà là ba người.

Quỳ gối, người chồng nhìn vị khách Hài Nhi

Lòng cảm tạ vì ông đã làm hết sức tốt.

 

Rồi ông về lại nhà

Bà vợ nhìn ông và mỉm cười

Bà nói

“Bây giờ ông chẳng vui mừng vì đã dọn sạch sẽ nhà kho hay sao?”

Phải, ông ấy vui mừng

Chúng ta cũng vui mừng

Đó là cách duy nhất để ta chuẩn bị…

Là hãy dọn sạch sẽ

Hãy thanh sạch để xứng đáng đón tiếp một vị Vua.  A-men.

Vincent Sherlock, Let Advent Be Advent

Messenger Publications, 2017

 

Sự hiện diện của Chúa

Đang khi tôi ngồi đây, tiếng trái tim đập, lồng ngực phập phồng theo nhịp thở, những chuyển động của trí óc, tất cả đều là những dấu hiệu nói lên cuộc Chúa dựng nên tôi đang tiếp diễn.  Tôi dừng lại một lúc để ý thức sự hiện diện của Chúa trong tôi.

 

Sự tự do

Thật dễ dàng bị vướng mắc vào những cạm bẫy của sự giàu có ở đời này.

Lạy Chúa, xin cho con được tự do thoát khỏi tính tham lam và ích kỷ.  Xin Chúa nhắc nhở con biết rằng có những điều tốt nhất trên đời, đó là tình yêu, tiếng cười, sự chăm sóc và chia sẻ.

 

Ý thức

Biết rằng Chúa yêu thương tôi vô điều kiện, tôi có thể thành thực nhận định về bản thân mình.  Ngày hôm qua tôi như thế nào, và hôm nay tôi cảm thấy ra sao?  Tôi cởi mở chia sẻ cảm nghĩ của tôi với Chúa.

 

Lời Chúa

Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã làm người phàm để cảm thông với con.  Chúa đã bước đi trên trái đất này.  Chúa đã chịu đựng cái nóng thiêu đốt và vật lộn với giá lạnh.  Tất cả thời giờ của Chúa trên mặt đất này là để chăm sóc nhân loại.  Chúa đã chữa lành kẻ đau ốm, Chúa đã cho kẻ chết sống lại.  Quan trọng hơn hết, đó là Chúa đã cứu con khỏi sự chết.  (Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những trang tiếp theo.  Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu cần.  Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).

 

Tâm sự với Chúa

Lạy Chúa, đôi khi con không biết sẽ nói gì nếu con gặp Chúa.  Con nghĩ con có thể nói “Con cám ơn Chúa” vì Chúa luôn hiện diện để nâng đỡ con.

 

Kết thúc

Tôi cảm tạ Chúa về những lúc Chúa và tôi đã ở với nhau và về mọi ơn Người soi sáng giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.

 

Tuần IV mùa Vọng / Giáng Sinh

 

Chúa Nhật, ngày 20 tháng 12

Lu-ca 1:26-38

 

Bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét,27 gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a.28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: "Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà."29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.30 Sứ thần liền nói: "Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa.31 Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su.32 Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.33 Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận."34 Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: "Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng! "35 Sứ thần đáp: "Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa.36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng.37 Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được."38 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói." Rồi sứ thần từ biệt ra đi.

 

*  Các thần học gia đã dựng lên một giáo thuyết về tội nguyên tổ và một giáo thuyết khác để giải thích Mẹ Ma-ri-a đã được miễn trừ khỏi lời nguyền dành cho A-đam, đó là vấn đề Vô Nhiễm Nguyên Tội.  Khi cầu nguyện, tôi muốn nhớ đến một đoạn cổ thi của Ai-len:

Hỡi Nữ hoàng trên mọi nữ hoàng,

diệu kỳ thay vẻ đáng yêu của người phụ nữ,

tâm hồn Người đã giữ lại cơn thịnh nộ Thiên Chúa dành cho chúng con;

Này cây gậy mạnh mẽ của sự sáng và đấng bảo trợ cho Hài Nhi thiên quốc,

xin cầu cho chúng con đang khi chúng con xin ơn tha thứ.

*  Lập lại một câu trong đoạn Tin Mừng khi cầu nguyện có thể giúp cho câu ấy đi sâu vào tâm hồn chúng ta.  Việc đó cũng giống như một bài hát chúng ta cứ ngâm nga lại nhiều lần.  Bài hát đã thuộc về chúng ta.  “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa” là những lời Mẹ Ma-ri-a lập đi lập lại, những lời Mẹ đã nói lần đầu tiên vào lúc trọng đại nhất trong đời Mẹ.  Những khi cầu nguyện mà thấy khô khan, một câu như thế có thể chiếm tâm trí chúng ta và giúp ta gẫn gũi Chúa.

_______________

Thứ Hai, ngày 21 tháng 12

Lu-ca 1:39-45

 

Hồi ấy, bà Ma-ri-a vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa.40 Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào hỏi bà Ê-li-sa-bét.41 Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần,42 liền kêu lớn tiếng và nói rằng: "Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc.43 Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này?44 Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng.45 Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em."

 

*  Việc sinh con, hồng ân sự sống Chúa ban, một kết quả luôn luôn là thánh thiêng đối với dân Ít-ra-en;  nên các bà mẹ đã có một chỗ đứng đặc biệt suốt lịch sử thánh như là những người mang sự sống.  Mẹ Ma-ri-a và bà Ê-li-sa-bét mau mắn dâng lời cảm tạ Chúa như ta đã thấy.

*  Nhưng trường hợp này là đặc biệt, độc đáo.  Chúa Giê-su, người con mà Mẹ Ma-ri-a đang cưu mang, được người con trong bụng bà Ê-li-sa-bét nhận biết.  Gio-an nhảy mừng để nhận biết Đấng mà cả hai bà mẹ cung kính gọi là “Chúa” (chính Gio-an cũng sinh ra cách lạ lùng do một bà mẹ già nua).

*  Nhưng trên hết những gì đang xảy ra cho cả hai bà mẹ, những biến cố kinh thiên động địa đều được lưu giữ trong lòng;  Chúa là Đấng người ta chờ đợi từ lâu cuối cùng đã đến viếng thăm dân Người, để chiến thắng kẻ thù và để vui mừng vì những ai thuộc về Người.

_______________

 

Thứ Ba, ngày 22 tháng 12

Lu-ca 1:46-56

 

Bấy giờ bà Ma-ri-a nói:
"Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
47 thần trí tôi hớn hở vui mừng
vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
48 Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới;
từ nay, hết mọi đời
sẽ khen tôi diễm phúc.
49 Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
biết bao điều cao cả,
danh Người thật chí thánh chí tôn!
50 Đời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
51 Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh,
dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.
52 Chúa hạ bệ những ai quyền thế,
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
53 Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
người giàu có, lại đuổi về tay trắng.
54 Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
55 như đã hứa cùng cha ông chúng ta,
vì Người nhớ lại lòng thương xót
dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
và cho con cháu đến muôn đời."
56 Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.

 

*  Magnificat, lời kinh ngợi khen vinh hiển này chứa đựng sức mạnh vô cùng lớn lao.  Nó cho thấy một xã hội trong đó không ai muốn có quá nhiều trong khi người khác có quá ít.  Người đói được no nê và người thấp hèn được nâng lên.

*  Lạy Chúa, xin cho con đừng bao giờ bị quyến rũ bởi sự tâng bốc ngọt ngào đang khi con có nhiều thứ hơn cả nhu cầu của con, còn người khác lại có quá ít.

_______________

 

Thứ Tư, ngày 23 tháng 12

Lu-ca 1:57-66

 

Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai.58 Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.59 Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em.60 Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: "Không, phải đặt tên cháu là Gio-an."61 Họ bảo bà: "Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả."62 Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em bé là gì.63 Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: "Tên cháu là Gio-an." Ai nấy đều bỡ ngỡ.64 Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa.65 Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê.66 Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi: "Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây? " Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.

 

*  Những người láng giềng và thân nhân tham dự lễ cắt bì cho trẻ sơ sinh đều mong đợi biết tên của em là gì.  Nhưng họ phải học biết rằng chính Thiên Chúa mới là Đấng lựa chọn tên và thân phận cho trẻ này.  Có lẽ với từng đứa trẻ, Thiên Chúa chuyển vần thế giới đi theo một hướng mới chăng?

*  Tôi mở lòng như thế nào cho Thiên Chúa của những bất ngờ, cho Thánh Thần lay động ý chí?  Có phải sự thoải mái tiện nghi đang bảo vệ cho tôi quá mức nên tôi không còn bị ngạc nhiên do ân sủng Chúa nữa?

_______________

 

Thứ Năm, ngày 24 tháng 12

Lu-ca 1:67-79

Bấy giờ, người cha của em, tức là ông Da-ca-ri-a, được đầy Thánh Thần, liền nói tiên tri rằng:
68 "Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Ít-ra-en
đã viếng thăm cứu chuộc dân Người.
69 Từ dòng dõi trung thần Đa-vít,
Người đã cho xuất hiện
Vị Cứu Tinh quyền thế để giúp ta,
70 như Người đã dùng miệng các vị thánh ngôn sứ
mà phán hứa tự ngàn xưa:
71 sẽ cứu ta thoát khỏi địch thù,
thoát tay mọi kẻ hằng ghen ghét;
72 sẽ trọn bề nhân nghĩa với tổ tiên
và nhớ lại lời xưa giao ước;
73 Chúa đã thề với tổ phụ Áp-ra-ham
rằng sẽ giải phóng ta khỏi tay địch thù,74 và cho ta chẳng còn sợ hãi,
75 để ta sống thánh thiện công chính trước nhan Người,
mà phụng thờ Người suốt cả đời ta.
76 Hài Nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu
là ngôn sứ của Đấng Tối Cao:
con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người,
77 bảo cho dân Chúa biết: Người sẽ cứu độ
là tha cho họ hết mọi tội khiên.
78 Thiên Chúa ta đầy lòng trắc ẩn,
cho Vầng Đông tự chốn cao vời viếng thăm ta,
79soi sáng những ai ngồi nơi tăm tối
và trong bóng tử thần,
dẫn ta bước vào đường nẻo bình an".

 

*  Được thoát khỏi sự câm lặng, ông Da-ca-ri-a đã bật lên lời chúc tụng công bố hoạt động của Thiên Chúa trong lịch sử thế giới.  Đấng Cứu độ tới gần!  Đứa con trai của ông sẽ hành động như chứng nhân và người đem ánh sáng đến cho kẻ yêu chuộng lòng nhân ái và từ bi của Đấng thánh và cao cả.

*  Lạy Chúa, trong đêm vọng Giáng Sinh, xin Chúa nhắc lại cho con biết lòng từ bi Chúa là đề tài chính để Chúa cùng đi với chúng con.  Muôn đời Chúa luôn dịu dàng với con.  Xin Chúa giúp con hằng ngày biết ý thức hơn về lòng từ bi nhân hậu của Chúa hằng hoạt động trong đời con.

_______________

 

Thứ Sáu, ngày 25 tháng 12

Lễ trọng Chúa Giê-su Giáng Sinh

Gio-an 1:1-18

 

Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời.
Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa,
và Ngôi Lời là Thiên Chúa.
2 Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa.
3 Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành,

và không có Người, thì chẳng có gì được tạo thành.
Điều đã được tạo thành4 ở nơi Người là sự sống,
và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.
5 Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối,
và bóng tối đã không diệt được ánh sáng.
6 Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gio-an.
7 Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng,
để mọi người nhờ ông mà tin.
8 Ông không phải là ánh sáng,
nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.
9 Ngôi Lời là ánh sáng thật,
ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người.
10 Người ở giữa thế gian,
và thế gian đã nhờ Người mà có,

nhưng lại không nhận biết Người.
11 Người đã đến nhà mình,
nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.
12 Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người,
thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.
13 Họ được sinh ra, không phải do khí huyết,
cũng chẳng do ước muốn của nhục thể,
hoặc do ước muốn của người đàn ông,
nhưng do bởi Thiên Chúa.
14 Ngôi Lời đã trở nên người phàm
và cư ngụ giữa chúng ta.
Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người,
vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người,
là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.
15 Ông Gio-an làm chứng về Người, ông tuyên bố:
"Đây là Đấng mà tôi đã nói:
Người đến sau tôi,
nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi."
16 Từ nguồn sung mãn của Người,
tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác.
17 Quả thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Mô-sê,

còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có.
18 Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả;
nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa
và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha,
chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.

 

*  Đây là “Tin Mừng Giáng Sinh”.  Giáng Sinh không chỉ là cử hành việc ra đời của Hài Nhi Giê-su, nhưng còn là cử hành mầu nhiệm cao cả Thiên Chúa Nhập Thể.  Thiên Chúa đã dựng lều ở lại giữa chúng ta như một người phàm vĩnh viễn.

*  Thế gian đã không nhận biết Người. Dân riêng của Người, các nhà lãnh đạo Do-thái đã không đón nhận Người.  Còn chúng ta đã đón nhận Người, và ơn gọi của chúng ta là giúp cho ánh sáng của Người chiếu tỏa toàn thế giới.

_______________

 

Thứ Bảy, ngày 26 tháng 12

Lễ thánh Tê-pha-nô, tử đạo

Mát-thêu 10:17-22

 

"Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ.18 Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngoại được biết.19 Khi người ta nộp anh em, thì anh em đừng lo phải nói làm sao hay phải nói gì, vì trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho anh em biết phải nói gì:20 thật vậy, không phải chính anh em nói, mà là Thần Khí của Cha anh em nói trong anh em.21 "Anh sẽ nộp em, em sẽ nộp anh cho người ta giết; cha sẽ nộp con, con cái sẽ đứng lên chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết.22 Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.

 

*  Có thể là điều hơi lạ vì chúng ta mừng lễ thánh tử đạo Tê-pha-nô ngay sau đại lễ Giáng Sinh và tình cảm chủ động của chúng ta là niềm vui vì Chúa Ki-tô giáng sinh.  Tuy nhiên điểm chính vẫn là tại sao Chúa Ki-tô đã đến trần gian, lý do là để cứu chúng ta khỏi tội lỗi nhờ cái chết của Người trên thập giá.

*  Niềm vui Ki-tô thật kỳ lạ, không phải là một xúc động, nhưng là sự bình an sâu xa hiện diện ngay giữa sự chống đối và khó khăn lớn lao.  Niềm vui này sẽ luôn thuộc về cuộc sống Ki-tô hữu.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


Không Gian Thánh Thiện - Sacred Space 2021