LỄ HIỂN LINH / CHÚA NHẬT II SAU
GIÁNG SINH (Ngày 3 – 10 tháng 1 năm 2021)
Điều
suy nghĩ và suy niệm mỗi ngày trong tuần:
Một buổi
tối trên đường lái xe về nhà, tôi mải mê nghe một đoạn radio tài liệu kể lại những
mẩu tin về địa điểm cuối cùng có đường dây điện. Địa điểm được gọi tên bằng từ hoa mỹ là Thung
Lũng Đen tại quận hạt Kerry.
Những người thực hiện chương trình đã đến
đó trước khi thiết lập đường dây điện và phỏng vấn dân chúng vì họ mong đợi
trong sự sợ hãi khi các đường dây mỗi lúc một gần hơn tới căn nhà cuối cùng của
quận hạt để có nguồn năng lượng mới. Một
cặp vợ chồng già trong căn nhà cuối cùng dọc con đường từng hãnh diện là chủ
nhà. Điều bà lo lắng nhất, đó là có một
căn nhà sạch sẽ để đón chào điện lực, vị khách mới đã hứa sẽ thay đổi cuộc sống
họ. Đang khi người giới thiệu chương
trình phỏng vấn nói, bạn có thể nghe được tiếng bà cụ cọ rửa, di chuyển đồ đạc
và đổi qua đổi lại. Tiếng động quen thuộc
của cái sô bằng thiếc đựng nước và cây chổi lau nhà đưa qua đưa lại chung quanh
sàn nhà bằng đá càng làm tăng thêm hào hứng cho việc chuẩn bị.
Khi “điện” đã được thiết lập xong, thì ông
bà bật công tắc điện lên, ôi chao ôi, dù trước đây họ đã lau chùi, đánh bóng trong
nhà, thế mà cái bóng đèn điện vẫn cho họ thấy nào là bụi bặm lẫn mạng nhện tại
những chỗ hai ông bà chẳng nghĩ là có tại nơi ở khiêm tốn của họ. Chỗ nào cũng gây thêm bối rối và khó chịu cho
họ.
Chúng ta không nhìn thấy ánh sáng, nhưng
ánh sáng giúp chúng ta nhìn thấy. Phần mở
đầu của sách Tin Mừng Gio-an cũng được gọi là Lời tựa cho chúng ta biết Chúa
Giê-su là “Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối,
và bóng tối đã không diệt được ánh sáng”. Chúa được diễn
tả là ánh sáng bởi vì đường lối, tư tưởng và giáo lý của Người giúp chúng ta
nhìn thế giới và sự hiện hữu của ta một cách mới mẻ vô hạn. Đôi khi ánh sáng của Người giống như “điện”,
cũng có thể cho chúng ta nhận ra những lãnh vực ta cần phải dọn dẹp trong cuộc
sống mình!
- Alan
Hilliard, Dipping into Advent
Messenger Publications, 2019
Sự hiện diện của Chúa
Chúa
phán: “Ta đứng trước cửa và gõ cửa”. Thật là một hồng ân tuyệt diệu vì Chúa muôn vật
muôn loài muốn đến với tôi. Tôi đón tiếp
sự hiện diện của Người.
Sự tự do
Tôi sẽ
xin ơn Chúa giúp tôi được tự do khỏi những bận rộn, biết mở lòng cho Chúa trong
giờ cầu nguyện và được biết Chúa hơn, yêu mến Người nhiều hơn và phụng sự Chúa
hơn.
Ý thức
Trong sự
hiện diện đầy yêu thương của Chúa, tôi trải lòng về ngày hôm qua, bắt đầu từ
lúc này để nhìn lại từng thời điểm một.
Tôi lắng đọng trong sự tốt lành và ánh sáng Thiên Chúa và trong niềm cảm
tạ. Tôi chú ý đến những bóng tối và những
gì chúng nói với tôi, để tìm kiếm sự chữa lành, sự can đảm và ơn tha thứ.
Lời Chúa
Giờ đây
tôi hướng về đoạn Kinh Thánh của ngày hôm nay.
Tôi chậm chậm đọc những lời của đoạn Kinh Thánh và xem có câu nào hoặc
tâm tình nào đánh động tôi. (Xin bạn lấy
phần Kinh Thánh ở những trang tiếp theo.
Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu muốn. Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đâyđể tiếp
tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lạy
Chúa, đôi khi con thắc mắc sẽ nói gì với Chúa nếu con đích thân gặp gỡ Chúa. Con nghĩ con có thể thưa “Cảm tạ Chúa”, vì
Chúa luôn hiện diện ở đấy với con.
Kết thúc
Tôi cám
ơn Chúa về những lúc Chúa và tôi đã cùng ở với nhau và về những ơn soi sáng
Chúa giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.
Lễ Hiển Linh / Chúa Nhật II sau Giáng Sinh
Chúa Nhật lễ Hiển Linh, Ngày 3 tháng 1
Mát-thêu 2:1-12
Khi Đức Giê-su ra đời tại
Bê-lem, miền Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh từ phương
Đông đến Giê-ru-sa-lem,2 và hỏi: "Đức Vua dân Do-thái mới sinh,
hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy vì sao của Người xuất hiện bên phương Đông, nên
chúng tôi đến bái lạy Người."3 Nghe tin ấy, vua Hê-rô-đê bối rối,
và cả thành Giê-ru-sa-lem cũng xôn xao.4 Nhà vua liền triệu tập tất
cả các thượng tế và kinh sư trong dân lại, rồi hỏi cho biết Đấng Ki-tô phải
sinh ra ở đâu.5 Họ trả lời: "Tại Bê-lem, miền Giu-đê, vì trong
sách ngôn sứ, có chép rằng:6 "Phần ngươi, hỡi Bê-lem, miền đất
Giu-đa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giu-đa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ
chăn dắt Ít-ra-en dân Ta sẽ ra đời."7 Bấy giờ vua Hê-rô-đê bí mật
vời các nhà chiêm tinh đến, hỏi cặn kẽ về ngày giờ ngôi sao đã xuất hiện.8
Rồi vua phái các vị ấy đi Bê-lem và dặn rằng: "Xin quý ngài đi dò hỏi tường
tận về Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, xin báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy
Người."9 Nghe nhà vua nói thế, họ ra đi. Bấy giờ ngôi sao họ đã
thấy ở phương Đông, lại dẫn đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng lại.10
Trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng.11 Họ vào nhà, thấy Hài Nhi
với thân mẫu là bà Ma-ri-a, liền sấp mình thờ lạy Người. Rồi họ mở bảo tráp, lấy
vàng, nhũ hương và mộc dược mà dâng tiến.12 Sau đó, họ được báo mộng
là đừng trở lại gặp vua Hê-rô-đê nữa, nên đã đi lối khác mà về xứ mình.
* Câu chuyện trong bài Tin Mừng hôm nay nói về
những người được kêu gọi hãy theo ánh sao để trọn vẹn tìm được sự sống chỉ có
Chúa Giê-su mới có thể ban cho ta. “Tôi
đến để chiên được sống và sống dồi dào” (Gio-an 10:10). Có thể bạn không nghĩ nhiều lắm về bản chất
ngôi sao bạn dõi theo là gì. Nhờ cái
nhìn để làm sáng tỏ điều này, có thể đáng để bạn tự hỏi xem bạn muốn điều gì
cho con cái, gia đình hoặc bạn hữu của bạn.
* Nghĩ về ý nghĩa của ngôi sao, bạn có thể nói
với Chúa Giê-su về điều Chúa muốn khi bạn dõi theo ngôi sao ấy.
_______________
Thứ Hai, ngày 4 tháng 1
Mát-thêu 4:12-17, 23-25
Khi Đức Giê-su nghe tin
ông Gio-an đã bị nộp, Người lánh qua miền Ga-li-lê.13 Rồi Người bỏ
Na-da-rét, đến ở Ca-phác-na-um, một thành ven biển hồ Ga-li-lê, thuộc địa hạt
Dơ-vu-lun và Náp-ta-li,14 để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a nói:15
Này đất Dơ-vu-lun, và đất Náp-ta-li, hỡi con đường ven biển, và vùng tả ngạn
sông Gio-đan, hỡi Ga-li-lê, miền đất của dân ngoại!16 Đoàn dân đang
ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi
trong vùng bóng tối của tử thần nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.17
Từ lúc đó, Đức Giê-su bắt đầu rao giảng và nói rằng: "Anh em hãy sám hối,
vì Nước Trời đã đến gần"…
23
Thế rồi Đức Giê-su đi khắp miền Ga-li-lê, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng
Tin Mừng Nước Trời, và chữa hết mọi kẻ bệnh hoạn tật nguyền trong dân.24
Danh tiếng Người đồn ra khắp xứ Xy-ri. Thiên hạ đem đến cho Người mọi kẻ ốm
đau, mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền: những kẻ bị quỷ ám, kinh phong, bại liệt;
và Người đã chữa họ.25 Từ miền Ga-li-lê, vùng Thập Tỉnh, thành
Giê-ru-sa-lem, miền Giu-đê và vùng bên kia sông Gio-đan, dân chúng lũ lượt kéo
đến đi theo Người.
* Đây chúng ta đang ở lúc khởi đầu sứ vụ của
Chúa Giê-su. Người rời bỏ Na-da-rét để đến
Ca-phác-na-um, một trung tâm đánh cá và buôn bán bên bờ Biển Hồ. Sứ điệp Chúa kêu gọi người ta hãy sám hối
cũng tương tự như sứ điệp của Gio-an Tẩy Giả.
* Chúa khởi sự muộn nhưng hối hả. Gio-an, vị anh hùng của Chúa, đã bị tống ngục
và Người ý thức thời giờ của Người thật là ngắn ngủi. Người phục vụ những đám đông dân chúng, công
bố Tin Mừng về Triều Đại Thiên Chúa, chữa lành mọi thứ đau ốm tật nguyền và khử
trừ ma quỷ.
* Tôi có hiểu được sự phấn khởi và hăng hài của
dân chúng đến từ những nơi xa xôi không?
_______________
Thứ Ba, ngày 5 tháng 1
Mác-cô 6:34-44
Ra khỏi thuyền, Đức
Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên
không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.35 Vì bấy
giờ đã khá muộn, các môn đệ đến gần Người và thưa: "Ở đây hoang vắng và
bây giờ đã khá muộn.36 Xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào thôn xóm
và làng mạc chung quanh mà mua gì ăn."37 Người đáp: "Thì
chính anh em hãy cho họ ăn đi! " Các ông nói với Người: "Chúng con phải
đi mua tới hai trăm quan tiền bánh mà cho họ ăn sao? "38 Người
bảo các ông: "Anh em có mấy chiếc bánh? Đi coi xem! " Khi biết rồi,
các ông thưa: "Có năm chiếc bánh và hai con cá."39 Người
ra lệnh cho các ông bảo mọi người ngồi thành từng nhóm trên cỏ xanh.40
Họ ngồi xuống thành từng đám, chỗ thì một trăm, chỗ thì năm mươi.41
Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng,
rồi bẻ bánh ra, trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Người cũng
chia hai con cá cho mọi người.42 Ai nấy đều ăn và được no nê.43
Người ta thu lại những mẩu bánh được mười hai thúng đầy, cùng với cá còn dư.44
Số người ăn bánh là năm ngàn người đàn ông.
* Dân Chúa đã luôn trông chờ Đấng Mê-si-a hoặc
Đấng Cứu Độ sẽ đến, vì Người sẽ đưa họ vào một thời đại thật phong phú với một
bữa tiệc dành cho gia đình Thiên Chúa. Bữa
tiệc này chính là điều Chúa Giê-su đang thực hiện tại đây.
* Chúng ta thật may mắn được sống trong thời đại
hoàng kim này khi Thiên Chúa đang sẵn sàng đổ hồng ân Người xuống trên chúng ta
qua Chúa Giê-su. Chúng ta cảm tạ Chúa về
những hồng ân ấy.
_______________
Thứ Tư, ngày 6 tháng 1
Mác-cô 6:45-52
Lập tức, Đức Giê-su bắt
các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia về phía thành Bết-xai-đa trước, trong
lúc Người giải tán đám đông.46 Sau khi từ biệt các ông, Người lên
núi cầu nguyện.47 Chiều đến, chiếc thuyền đang ở giữa biển hồ, chỉ
còn một mình Người ở trên đất.48 Người thấy các ông phải vất vả chèo
chống vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư đêm ấy, Người đi trên mặt biển mà đến
với các ông và Người định vượt các ông.49 Nhưng khi các ông thấy Người
đi trên mặt biển, lại tưởng là ma, thì la lên.50 Quả thế, tất cả các
ông đều nhìn thấy Người và đều hoảng hốt. Lập tức, Người bảo các ông: "Cứ
yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ! "51 Người lên thuyền với các
ông, và gió lặng. Các ông cảm thấy bàng hoàng sửng sốt,52 vì các ông
đã không hiểu ý nghĩa phép lạ bánh hoá nhiều: lòng trí các ông còn ngu muội!
* Chúa Giê-su đang cầu nguyện, Người nói với
Cha Người. Có phải Người đang nghĩ đến
cách nào tốt nhất để giúp dân chúng thực sự hiểu được ý nghĩa việc Người đến trần
gian hay không? Có phải Người đang nhớ lại
cuộc biểu lộ vĩ đại là nuôi năm ngàn người hay không? Tuy nhiên theo người ta nghĩ, việc ấy chỉ được
coi như khởi đầu cho một cuộc vận động chính trị. Còn các môn đệ thì khá hơn một chút. Nên giờ đây Chúa sắp sửa can thiệp vào trên một
mức độ khác: Người cứu các môn đệ khỏi
cơn bão táp chỉ là để cho thấy chính Người cũng đã đủ mạnh mẽ trong chính nghĩa
của mình để thành công mà không cần phải dựa vào sự cổ võ của dân chúng.
* Chúa Giê-su đủ mạnh mẽ để thực hiện kế hoạch
Người dành cho tôi mà không cần phải trông vào những kẻ “có ảnh hưởng”.
_______________
Thứ Năm, ngày 7 tháng 1
Lu-ca 4:14-22a
Được quyền năng Thần Khí thúc đẩy, Đức Giê-su trở về miền
Ga-li-lê, và tiếng tăm Người đồn ra khắp vùng lân cận.15 Người giảng
dạy trong các hội đường, và được mọi người tôn vinh.16 Rồi Đức
Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người
vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.17 Họ
trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:18
Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo
Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết
họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp
bức,19 công bố một năm hồng ân của Chúa.20 Đức Giê-su
cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong
hội đường đều chăm chú nhìn Người.21 Người bắt đầu nói với họ:
"Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe."22
Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng
Người.
* Thiên Chúa bênh vực những người không được ai
bênh vực. Chúa Giê-su đang nhìn vào các
gia đình đã phải phấn đấu cho sự sống còn, những người bị đuổi ra khỏi quê
hương của họ, các trẻ em đang gầy mòn chết đói, các cô gái điếm và những kẻ ăn
xin. Chẳng bao giờ Chúa nói họ là những
người tốt hoặc đạo đức; nhưng Người chỉ
nói họ đang chịu đau khổ vì bất công.
Chúa bênh đỡ họ! Tôi có làm thế
không?
*
Lạy Chúa, xin mở tâm hồn con để đón nhận thân thể Chúa Ki-tô bị bầm dập
qua những anh chị em đang đau khổ. Xin
Chúa àm cho con khát khao công lý và hành động cho hòa bình. Xin cho lòng từ bi của Chúa là ngọn lửa bừng
cháy trong cuộc đời con.
_______________
Thứ
Sáu, ngày 8 tháng 1
Lu-ca 5:12-16
Khi ấy, Đức Giê-su đang ở
trong một thành kia; có một người đầy phong hủi vừa thấy Người, liền sấp mặt xuống,
xin Người rằng: "Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch."13
Người giơ tay đụng vào anh ta và bảo: "Tôi muốn, anh sạch đi." Lập tức,
chứng phong hủi biến khỏi anh.14 Rồi Người truyền anh ta không được
nói với ai, và Người bảo: "Hãy đi trình diện tư tế, và vì anh đã được sạch,
thì hãy dâng của lễ như ông Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết."15
Tiếng đồn về Người ngày càng lan rộng; đám đông lũ lượt tuôn đến để nghe Người
và để được chữa bệnh.16 Nhưng Người lui vào nơi hoang vắng mà cầu
nguyện.
* Một năng lực dành cho Chúa Giê-su chính là việc
cầu nguyện của Người và chúng ta nhận thấy trong những giây phút quan trọng đời
Người thì Người đã cầu nguyện. Người cầu
nguyện trước khi tuyển chọn Nhóm Mười hai;
vào lúc cám dỗ và chiến đấu trong cuộc Thương khó và chịu chết; và rất thường xuyên trong cuộc sống hằng ngày
Người đã đi tới chỗ thanh vắng để cầu nguyện.
Sứ vụ của Người cần có sự nâng đỡ và năng lực sức sống do mối tương quan
của Người với Chúa Cha. Cuộc sống yêu
thương của chúng ta cũng cần năng lực của cầu nguyện. Cầu nguyện củng cố đời sống gia đình, tình bạn
và công việc hay phục vụ người khác. Khi
chúng ta đưa tình yêu và dấn thân của đời sống chúng ta vào cầu nguyện, thì điều
xảy ra là đưa chúng ta vào nguồn suối của những xác tín và cam kết giữa chúng
ta với Chúa và với anh chị em.
_______________
Thứ Bảy, ngày 9 tháng 1
Gio-an 3:22-30
Sau đó, Đức Giê-su và
các môn đệ đi tới miền Giu-đê. Người ở lại nơi ấy với các ông và làm phép rửa.23
Còn ông Gio-an, ông cũng đang làm phép rửa tại Ê-nôn, gần Sa-lim, vì ở đấy có
nhiều nước, và người ta thường đến chịu phép rửa.24 Lúc ấy, ông
Gio-an chưa bị tống giam.25 Bấy giờ, có một cuộc tranh luận xảy ra
giữa các môn đệ của ông Gio-an và một người Do-thái về việc thanh tẩy.26
Họ đến gặp ông Gio-an và nói: "Thưa thầy, người trước đây đã ở với thầy
bên kia sông Gio-đan và được thầy làm chứng cho, bây giờ ông ấy cũng đang làm
phép rửa, và thiên hạ đều đến với ông."27 Ông Gio-an trả lời:
"Chẳng ai có thể nhận được gì mà không do Trời ban.28 Chính anh
em làm chứng cho thầy là thầy đã nói: "Tôi đây không phải là Đấng Ki-tô,
mà là kẻ được sai đi trước mặt Người.29 Ai cưới cô dâu, người ấy là
chú rể. Còn người bạn của chú rể đứng đó nghe chàng, thì vui mừng hớn hở vì được
nghe tiếng nói của chàng. Đó là niềm vui của thầy, niềm vui ấy bây giờ đã trọn
vẹn.30 Người phải nổi bật lên, còn thầy phải lu mờ đi.
* Bài Tin Mừng hôm nay đánh dấu giai đoạn chuyển
tiếp từ sứ vụ rao giảng và làm phép rửa của ông Gio-an sang sứ vụ của Chúa
Giê-su.
* Một số môn đệ ông Gio-an đã đi theo Chúa
Giê-su sau khi ông thúc giục họ. “Đây là
Chiên Thiên Chúa!” (Gio-an 1:36). Những
người còn ở lại với ông Gio-an giờ đây dường như đang bối rối vì “tất cả” đã đi
theo Chúa Giê-su. Tuy nhiên ông Gio-an
biết rằng bổn phận của ông là thu xếp mọi sự cho đám cưới của bạn ông với vị hiền
thê là dân Ít-ra-en được chu toàn. Sứ mệnh
đã hoàn tất, ông có thể rút lui lòng đầy niềm vui. Chẳng bao lâu ông sẽ phải chịu cuộc tử đạo
(Mát-thêu 6:14-29).
* Trong đời sống tôi, Chúa Giê-su có mỗi ngày
được nổi bật lên không?