TUẦN III MÙA
CHAY (Ngày 20 – 26 tháng 3 năm 2022)
Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Không chối bỏ thực tại con người sai sót
và tội lỗi, sự thánh thiện là một viễn ảnh tích cực. Theo đuổi sự thánh thiện không cướp đi “năng
lực, sức sống hoặc niềm vui” của con người (GE, 32 – Tông huấn Vui mừng và Hân hoan). Trái lại, việc ấy còn làm cho những đặc tính
này được khởi sắc tới mức độ hoàn hảo vượt trên cả nỗ lực của con người. Sự thánh thiện đề cao niềm hy vọng được trở
nên điều ‘Chúa Cha đã muốn thấy khi Người dựng nên bạn’ (GE, 32). Đức Phanxicô khẳng định rằng đây là phẩm giá
của ‘cốt lõi sâu xa nhất’. Giống như hạt
giống vùi trong đất, cái cốt lõi này cần được nuôi dưỡng và phát triển nhờ sự cộng
tác giữa thiên nhiên với ân sủng. Đây là
cái cốt lõi thánh thiện không bao giờ bị vùi lấp đi do Thánh Thần, nhưng trái lại
được giúp đỡ và thậm chí còn được chữa lành trong quá trình cuộc sống con người. Tìm kiếm chân, thiện và mỹ trong đời sống con
người là một lời mời gọi đừng sợ hãi, nhưng là mời gọi hãy có đức tin sâu xa
hơn, hãy tin rằng Thiên Chúa không lấy đi khỏi chúng ta bất cứ gì thực sự là
con người. Lớn lên trong sự thánh thiện
luôn làm tăng thêm tốt đẹp cho thế giới và cho mọi người sống trong đó. Chúng ta không cần phải sợ hãi sự thánh thiện
vì chúng ta đáng được sự thánh thiện trong mắt Chúa và trong những gì Chúa Cha
muốn.
Kevin O’Gorman, SMA,
Journeying in Joy and Gladness
Sự hiện diện của Chúa
“Hãy lặng thinh và biết rằng Ta là Thiên
Chúa!” Lạy Chúa, lời Chúa đưa chúng con
tới vẻ thanh tĩnh và cao cả của việc Chúa hiện diện.
Sự tự do
“Trong những ngày này, Chúa dạy dỗ tôi
như một thầy giáo dạy học trò” (Thánh Inhaxiô).
Tôi nhắc nhở mình rằng còn nhiều điều Chúa chưa dạy tôi, cho nên tôi xin
ơn biết lắng nghe và để cho những điều ấy thay đổi tôi.
Ý thức
Tôi thực sự cảm thấy thế nào? Lòng nhẹ nhàng? Hay nặng nề?
Có thể tôi đang rất bình an, hạnh phúc tại đây. Cũng vậy, có thể tôi cảm thấy thất vọng, lo lắng
hoặc giận dữ. Tôi nhận ra mình đang thực
sự như thế nào. Nhưng chính con người thật
của tôi là con người Chúa yêu thương.
Lời Chúa
Chúa nói với mỗi người chúng ta. Tôi chú ý lắng nghe điều Chúa nói với
tôi. Bạn hãy đọc đoạn Kinh Thánh vài lần
rồi lắng nghe.
(Xin lấy phần Kinh Thánh ở những trang tiếp theo. Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu cần. Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để
tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Tôi có nhận thấy mình phản ứng gì khi cầu
nguyện bằng Lời Chúa không? Tôi cảm thấy
bị thách đố, được an ủi hay giận dữ? Tưởng
tượng Chúa Giê-su đang đứng hoặc ngồi bên cạnh, tôi nói ra mọi cảm nghĩ của tôi
như người bạn nói với một người bạn.
Kết thúc
Tôi cảm tạ Chúa về những lúc Chúa và tôi
đã cùng ở với nhau và về những ơn Người soi sáng giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.
Tuần III mùa Chay
Chúa Nhật, ngày 20 tháng 3
Lu-ca 13:1-9
Cùng lúc ấy, có mấy người đến kể lại cho Đức
Giê-su nghe chuyện những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu
đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng.2 Đức Giê-su đáp lại rằng:
"Các ông tưởng mấy người Ga-li-lê này phải chịu số phận đó vì họ tội lỗi
hơn mọi người Ga-li-lê khác sao?3 Tôi nói cho các ông biết: không
phải thế đâu; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như
vậy.4 Cũng như mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết,
các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành
Giê-ru-sa-lem sao?5 Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu;
nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như
vậy."
6 Rồi Đức Giê-su kể dụ ngôn này: "Người kia có một cây vả
trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy,7
nên bảo người làm vườn: "Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm
trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất?8 Nhưng
người làm vườn đáp: "Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun
xới chung quanh, và bón phân cho nó.9 May ra sang năm nó có trái,
nếu không thì ông sẽ chặt nó đi."
* “Nếu
các ông
không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy”. Những lời cảnh báo rõ ràng của Chúa Giê-su
dạy chúng ta hãy tỉnh thức trước nguy cơ cảm thấy thỏa mãn với chính mình và
những đường lối của mình. Vậy có điều gì
tôi cảm thấy được kêu gọi hãy thay đổi không? Một lãnh vực nào trong những mối tương quan
tôi thấy không hài lòng không? Tôi xin
Chúa Giê-su cho tôi biết lắng nghe lời Người đang nói với tôi.
_______________
Thứ Hai, ngày 21 tháng 3
Gio-an 4:5-42
Vậy, Người đến một thành xứ Sa-ma-ri, tên là Xy-kha, gần thửa
đất ông Gia-cóp đã cho con là ông Giu-se.6 Ở đấy, có giếng của ông
Gia-cóp. Người đi đường mỏi mệt, nên ngồi ngay xuống bờ giếng. Lúc đó vào
khoảng mười hai giờ trưa.
7 Có một người phụ nữ Sa-ma-ri đến lấy
nước. Đức Giê-su nói với người ấy: "Chị cho tôi xin chút nước uống! "8
Lúc đó, các môn đệ của Người đã vào thành mua thức ăn.9 Người phụ nữ
Sa-ma-ri liền nói: "Ông là người Do-thái, mà lại xin tôi, một phụ nữ
Sa-ma-ri, cho ông nước uống sao? " Quả thế, người Do-thái không được giao
thiệp với người Sa-ma-ri.10 Đức Giê-su trả lời: "Nếu chị nhận
ra ân huệ Thiên Chúa ban, và ai là người nói với chị: "Cho tôi chút nước
uống", thì hẳn chị đã xin, và người ấy đã ban cho chị nước hằng
sống."11 Chị ấy nói: "Thưa ông, ông không có gầu, mà giếng
lại sâu. Vậy ông lấy đâu ra nước hằng sống?12 Chẳng lẽ ông lớn hơn
tổ phụ chúng tôi là Gia-cóp, người đã cho chúng tôi giếng này? Chính Người đã
uống nước giếng này, cả con cháu và đàn gia súc của Người cũng vậy."13
Đức Giê-su trả lời: "Ai uống nước này, sẽ lại khát.14 Còn ai
uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi
người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời."
15 Người phụ nữ nói với Đức Giê-su:
"Thưa ông, xin ông cho tôi thứ nước ấy, để tôi hết khát và khỏi phải đến
đây lấy nước."16 Người bảo chị ấy: "Chị hãy gọi chồng chị,
rồi trở lại đây."17 Người phụ nữ đáp: "Tôi không có
chồng." Đức Giê-su bảo: "Chị nói: "Tôi không có chồng" là
phải,18 vì chị đã năm đời chồng rồi, và người hiện đang sống với chị
không phải là chồng chị. Chị đã nói đúng."19 Người phụ nữ nói
với Người: "Thưa ông, tôi thấy ông thật là một ngôn sứ. ..20
Cha ông chúng tôi đã thờ phượng Thiên Chúa trên núi này; còn các ông lại bảo:
Giê-ru-sa-lem mới chính là nơi phải thờ phượng Thiên Chúa."21
Đức Giê-su phán: "Này chị, hãy tin tôi: đã đến giờ các người sẽ thờ phượng
Chúa Cha, không phải trên núi này hay tại Giê-ru-sa-lem.22 Các người
thờ Đấng các người không biết; còn chúng tôi thờ Đấng chúng tôi biết, vì ơn cứu
độ phát xuất từ dân Do-thái.23 Nhưng giờ đã đến -và chính là lúc này
đây- giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí
và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người như thế.24
Thiên Chúa là thần khí, và những kẻ thờ phượng Người phải thờ phượng trong thần
khí và sự thật."25 Người phụ nữ thưa: "Tôi biết Đấng
Mê-si-a, gọi là Đức Ki-tô, sẽ đến. Khi Người đến, Người sẽ loan báo cho chúng
tôi mọi sự."26 Đức Giê-su nói: "Đấng ấy chính là tôi,
người đang nói với chị đây."
27 Vừa lúc đó, các môn đệ trở về. Các ông
ngạc nhiên vì thấy Người nói chuyện với một phụ nữ. Tuy thế, không ai dám hỏi:
"Thầy cần gì vậy? " Hoặc "Thầy nói gì với chị ấy? "28
Người phụ nữ để vò nước lại, vào thành và nói với người ta:29
"Đến mà xem: có một người đã nói với tôi tất cả những gì tôi đã làm. Ông
ấy không phải là Đấng Ki-tô sao? "30 Họ ra khỏi thành và đến
gặp Người.
31 Trong khi đó, các môn đệ thưa với Người
rằng: "Ráp-bi, xin mời Thầy dùng bữa."32 Người nói với các
ông: "Thầy phải dùng một thứ lương thực mà anh em không biết."33
Các môn đệ mới hỏi nhau: "Đã có ai mang thức ăn đến cho Thầy rồi chăng?
"34 Đức Giê-su nói với các ông: "Lương thực của Thầy là
thi hành ý muốn của Đấng đã sai Thầy, và hoàn tất công trình của Người.35
Nào anh em chẳng nói: Còn bốn tháng nữa mới đến mùa gặt? Nhưng này, Thầy bảo
anh em: Ngước mắt lên mà xem, đồng lúa đã chín vàng đang chờ ngày gặt hái!36
Ai gặt thì lãnh tiền công và thu hoa lợi để được sống muôn đời, và như thế, cả
người gieo lẫn kẻ gặt đều hớn hở vui mừng.37 Thật vậy, câu tục ngữ
"kẻ này gieo, người kia gặt" quả là đúng!38 Thầy sai anh
em đi gặt những gì chính anh em đã không phải vất vả làm ra. Người khác đã làm
lụng vất vả; còn anh em, anh em được vào hưởng kết quả công lao của họ."
39 Có nhiều người Sa-ma-ri trong thành đó
đã tin vào Đức Giê-su, vì lời người phụ nữ làm chứng: ông ấy nói với tôi mọi
việc tôi đã làm.40 Vậy, khi đến gặp Người, dân Sa-ma-ri xin Người ở
lại với họ, và Người đã ở lại đó hai ngày.41 Số người tin vì lời Đức
Giê-su nói còn đông hơn nữa.42 Họ bảo người phụ nữ: "Không còn
phải vì lời chị kể mà chúng tôi tin. Quả thật, chính chúng tôi đã nghe và biết
rằng Người thật là Đấng cứu độ trần gian."
43 Sau hai ngày, Đức Giê-su bỏ nơi đó đi
Ga-li-lê.
* Lạy Chúa, con đang làm công việc của con
giống như người phụ nữ Sa-ma-ri, rồi con bị ngưng lại khi Chúa gặp con bên bờ
giếng. Chúa làm gián đoạn công việc của
con, sinh hoạt của con và những bận rộn hằng ngày của con. Xin Chúa cho con nếm vị ngọt ngào của cuộc
gặp gỡ Chúa, tưởng tượng Chúa đang xét lại những ước ao của con, cho Chúa biết
tâm hồn bướng bỉnh ương ngạnh của con. Cuối
cùng, giống như người phụ nữ Sa-ma-ri, con được thúc giục bởi niềm vui được gặp
Chúa, nên con không thể giữ lấy niềm vui ấy cho riêng mình. “Hãy ngước mắt nhìn xem đồng lúa chín vàng vì
mùa gặt đã tới rồi”.
_______________
Thứ Ba, ngày 22 tháng 3
Mát-thêu
18:21-35
Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng:
"Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy
lần? Có phải bảy lần không? "22 Đức Giê-su đáp: "Thầy
không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy."
23 Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện
một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách.24
Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến
vàng.25 Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ
con, tài sản mà trả nợ.26 Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái
lạy: "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết."27
Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ.28
Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm
quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: "Trả nợ cho tao! "29
Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: "Thưa anh, xin rộng lòng
hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh."30 Nhưng y không chịu, cứ
tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ.31 Thấy sự việc xảy ra
như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu
chuyện.32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ
độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta,33
thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã
thương xót ngươi sao? "34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y
cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông.35 Ấy vậy, Cha
của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh
em không hết lòng tha thứ cho anh em mình."
* Dụ ngôn này nói về
lòng thương xót của Thiên Chúa, một trong những
phẩm tính mạnh mẽ nhất của Người, nếu như chúng ta có thể nói như vậy. Duy chỉ có lòng thương xót nảy sinh từ sự cảm
thông mới xóa đi một cái nợ lớn lao như câu chuyện dụ ngôn nói tới. Dụ ngôn kết thúc với lời kêu gọi chúng ta hãy
có lòng thương xót như chúng ta đã nhận được lòng thương xót. Lòng thương xót thì sâu xa hơn sự tha
thứ; vì nó nhìn vào tâm hồn người khác
và đồng cảm với hoàn cảnh của họ một thời gian.
Lòng thương xót bao gồm sự cảm thông lẫn tích cực chữa lành. Thi hào Shakespeare còn mô tả lòng thương xót
thật hay: “Xót thương là phúc hai
lần: phúc cho người nhận, phúc phần
người cho”. Sống trong môi trường của
lòng thương xót là sống trong bầu khí bình an, chữa lành và phát huy.
_______________
Thứ Tư, ngày 23 tháng 3
Mát-thêu
5:17-19
"Anh em đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ Luật Mô-sê hoặc
lời các ngôn sứ. Thầy đến không phải là để bãi bỏ, nhưng là để kiện toàn.18
Vì, Thầy bảo thật anh em, trước khi trời đất qua đi, thì một chấm một phết
trong Lề Luật cũng sẽ không qua đi, cho đến khi mọi sự được hoàn thành.19
Vậy ai bãi bỏ dù chỉ là một trong những điều răn nhỏ nhất ấy, và dạy người ta
làm như thế, thì sẽ bị gọi là kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời. Còn ai tuân hành và
dạy làm như thế, thì sẽ được gọi là lớn trong Nước Trời.
* Chúa Giê-su dạy bằng lời nói lẫn hành
động. Gương sống của Người là kim chỉ
nam và khích lệ cho chúng ta. Có sự liên
kết giữa điều chúng ta nói và điều chúng ta làm, rồi khi sự liên kết này mạnh
mẽ thì chúng ta cũng mạnh mẽ trong Nước Trời.
Chúng ta phải “tuân hành và dạy làm như thế”. Sự chân thành và ngay thẳng trong cuộc sống
là những điều chúng ta được kêu gọi hãy sống.
_______________
Thứ Năm, ngày 24 tháng 3
Lu-ca 11:14-23
Bấy giờ Đức Giê-su trừ một tên quỷ, và nó là quỷ câm. Khi quỷ
xuất rồi, thì người câm nói được. Đám đông lấy làm ngạc nhiên.15
Nhưng trong số đó có mấy người lại bảo: "Ông ấy dựa thế quỷ vương
Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ."16 Kẻ khác lại muốn thử Người, nên đã
đòi Người một dấu lạ từ trời.17 Nhưng Người biết tư tưởng của họ,
nên nói: "Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn, nhà nọ đổ xuống nhà kia.18
Nếu Xa-tan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được?
... bởi lẽ các ông nói tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.19 Nếu
tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà trừ? Bởi
vậy, chính họ sẽ xét xử các ông.20 Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên
Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.21
Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải
người ấy được an toàn.22 Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và
thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin tưởng và sẽ đem
phân phát những gì đã lấy được.
23 "Ai không đi với tôi là chống lại
tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.
* Một số người nghe Chúa Giê-su giảng vừa được chứng kiến Chúa chữa lành
một người câm lại không muốn nghĩ tốt về Người và họ bịa đặt một câu chuyện phỉ
báng Người. Việc ấy khiến tôi phải tự
hỏi: tôi có nghĩ xấu về người khác hay
là sẵn sàng nghĩ tốt cho họ? Lạy Chúa,
xin ban cho con ơn biết nhận ra những gì tốt đẹp nhất nơi người khác, giống như
con muốn họ nhận ra những gì tốt đẹp nhất nơi con.
_______________
Thứ Sáu, ngày 25 tháng 3
Lễ Truyền Tin
cho Đức Mẹ
Lu-ca 1:26-38
Bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ
thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét,27 gặp
một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua
Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a.
28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói:
"Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà."29
Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.
30 Sứ thần liền nói: "Thưa bà
Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa.31 Và này đây bà sẽ
thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su.32 Người sẽ nên
cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho
Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.33 Người sẽ trị vì nhà
Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận."
34 Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: "Việc
ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng! "
35 Sứ thần đáp: "Thánh Thần sẽ ngự
xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng
Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa.36 Kìa bà
Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người
con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu
tháng.37 Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm
được."
38 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: "Vâng, tôi
đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói." Rồi
sứ thần từ biệt ra đi.
* Kinh Thánh cho chúng ta thấy chắc chắn Thiên
Chúa là Đấng hoạch định dài hạn – Người có thể xác định toàn bộ các biến cố sẽ
xảy ra theo giờ giấc tốt đẹp của Người.
Đúng thế, Thiên Chúa đã làm điều này vì ích lợi cho hết thảy chúng ta –
hoạch định ngay cả trước khi có vũ trụ để chúng ta trở nên anh chị em của Chúa
Giê-su.
* Để một kế hoạch vĩ đại được hoàn tất, việc
cộng tác của Mẹ Ma-ri-a là cần thiết.
Chính vì thế mà lòng sùng kính của tín hữu từ lâu đã tin rằng Mẹ Ma-ri-a
phải đặc biệt được đặc ân – nói khác đi là suốt cuộc đời, Mẹ đã được gìn giữ
khỏi mọi vết nhơ tội tổ tông.
_______________
Thứ Bảy, ngày 26 tháng 3
Lu-ca 18:9-14
Đức Giê-su còn kể dụ ngôn sau đây với một số người tự hào cho
mình là công chính mà khinh chê người khác:10 "Có hai người lên
đền thờ cầu nguyện. Một người thuộc nhóm Pha-ri-sêu, còn người kia làm nghề thu
thuế.11 Người Pha-ri-sêu đứng thẳng, nguyện thầm rằng: "Lạy
Thiên Chúa, xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác: tham lam, bất chính,
ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia.12 Con ăn chay mỗi tuần hai
lần, con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con.13 Còn người
thu thuế thì đứng đằng xa, thậm chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vừa đấm
ngực vừa thưa rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi.14
Tôi nói cho các ông biết: người này, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên
công chính rồi; còn người kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ
xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên."
* Cả hai người lên Đền Thờ cầu nguyện đều là
người tốt. Người thuộc nhóm Pha-ri-sêu
kể ra đúng những đức tính tốt của ông ta, nhưng điều đáng buồn là ông lại cho
mình tốt hơn những người khác. Trước mặt
Chúa, không ai trong chúng ta có thể nói rằng mình hơn người khác.
* Còn người thu thuế đứng ở cuối Đền Thờ. Trước mặt Chúa, ông ta ý thức mình là kẻ tội
lỗi, nhưng nài xin Chúa thương xót. Ông
cảm thấy mình hèn hạ và không xứng đáng trước sự cao cả của Đấng Toàn Năng.
* Đức Giáo Hoàng Phanxicô tiếp tục nhắc nhở
chúng ta rằng Thiên Chúa không bao giờ mỏi mệt tha thứ cho chúng ta, nhưng chỉ
có chúng ta mỏi mệt không cầu xin Người tha thứ cho chúng ta mà thôi.