TUẦN IV MÙA
CHAY (Ngày 27 tháng 3 – ngày 2 tháng 4 năm 2022)
Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Những trang đầu báo chí và những nguồn
tin trên mạng làm cho thế giới hiện nay giống như đang sụp đổ rồi. Hình như Thiên Chúa vắng mặt hơn là hiện diện
đối với thế giới. Người có đức tin có thể
bắt đầu thắc mắc không hiểu ý Thiên Chúa về thế giới có phải chỉ là trò thêu dệt
hay không.
Có
những ngày tôi cầu nguyện xin Chúa can thiệp vào thế giới này. Tôi sẽ cảm thấy vô cùng thỏa mãn giả như tôi
có thể nhìn vào mắt những kẻ chế giễu và nhạo báng khi họ bảo ‘đã nói rồi
mà’. Nhưng Chúa dường như vẫn im lặng và
tôi thì không biết đường nào mà mò.
Tôi
phải nhận rằng có những dịp Chúa đã phá tan im lặng. Khi đến thăm nước Rwanda để nghe câu chuyện
những người có đức tin đã sống sót qua cuộc diệt chủng, tôi đã nghe rất nhiều về
sự yên lặng bị phá vỡ này. Một nữ tu từng
trải qua sự thô bạo kinh tởm và nỗi đau cá nhân đã trở thành nguồn cảm hứng. Tôi đã hỏi Chị một câu hỏi minh bạch: “Chị đã cảm nhận thế nào về Chúa khi tất cả
những sát hại và thô bạo đang xảy ra chung quanh Chị – Người có can thiệp để chấm
dứt những điều ấy không?” Chị đã trả lời
không cần suy nghĩ vì câu trả lời đã có sẵn trong tâm hồn Chị: “Tôi sẽ không một chút trách móc Chúa về điều
này”.
Alan Hilliard,
Dipping into Lent
Sự hiện diện của Chúa
Hiện diện là đến với chính con người thật
của mình và mở tâm hồn ra với người khác.
Vậy vào lúc này khi tôi đang tới đây thì Chúa hiện diện và chờ đợi tôi.
Sự tự do
Xin để tôi ở đây,
một mình trong phòng tối,
không ánh sáng mặt trời,
cũng chẳng có một người,
sẽ nói chuyện với tôi.
Nhưng chính thinh lặng ấy,
đã giải thoát tôi rồi!
- Trích từ một bài thơ của Chân phước
Titus Brandsma,
được sáng
tác đang khi ngài là một tù nhân trong trại tập trung Dachau
Ý thức
Tôi hiện đang ở đâu với Chúa? Với người khác?
Tôi có điều gì để cảm tạ không? Vậy tôi cảm tạ Chúa. Có điều gì tôi phải hối hận không? Vậy tôi xin ơn tha thứ.
Lời Chúa
Tôi dành thời giờ để chậm chậm đọc Lời
Chúa vài lần, để cho mình ở lại trong bất cứ điều nào đánh động tâm hồn tôi.
(Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những trang tiếp
theo. Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử
dụng nếu muốn. Sau khi đã sẵn sàng, bạn
hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lời Chúa đánh động tâm hồn tôi thế
nào? Để lại cho tôi sự lạnh nhạt? Lời Chúa có an ủi hoặc thúc giục tôi hành động
theo một cách thức mới không?
Tôi tưởng tượng Chúa Giê-su đang đứng hoặc
ngồi bên cạnh; tôi hướng về Chúa và chia
sẻ với Người những cảm nghĩ của tôi.
Kết thúc
Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng
vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa,
Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi
đến thiên thu vạn đại. A-men.
Tuần IV Mùa Chay
Chúa Nhật, ngày 27 tháng 3
Lu-ca 15:1-3, 11-32
Các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức
Giê-su để nghe Người giảng.2 Những người Pha-ri-sêu và các kinh sư
bèn xầm xì với nhau: "Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với
chúng."3 Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này:
11
Rồi Đức Giê-su nói tiếp: "Một người kia có hai con trai.12 Người
con thứ nói với cha rằng: "Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng.
Và người cha đã chia của cải cho hai con.13 Ít ngày sau, người con
thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung
phí tài sản của mình.
14
"Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói
khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu,15 nên phải đi ở
đợ cho một người dân trong vùng; người này sai anh ta ra đồng chăn heo.16
Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho.17
Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ: "Biết bao nhiêu người làm công cho cha
ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói!18 Thôi, ta đứng
lên, đi về cùng cha và thưa với người: "Thưa cha, con thật đắc tội với Trời
và với cha,19 chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một
người làm công cho cha vậy.20 Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng
cha.
21
Bấy giờ người con nói rằng: "Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với
cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. ..22 Nhưng người cha liền bảo
các đầy tớ rằng: "Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón
tay, xỏ dép vào chân cậu,23 rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để
chúng ta mở tiệc ăn mừng!24 Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại,
đã mất mà nay lại tìm thấy. Và họ bắt đầu ăn mừng.
25
"Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà,
nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa,26 liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi
xem có chuyện gì.27 Người ấy trả lời: "Em cậu đã về, và cha cậu
đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ.28 Người anh cả
liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ.29 Cậu
trả lời cha: "Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi
nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng
với bạn bè.30 Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải
của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!
31
"Nhưng người cha nói với anh ta: "Con à, lúc nào con cũng ở với cha,
tất cả những gì của cha đều là của con.32 Nhưng chúng ta phải ăn mừng,
phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy."
*
Dụ ngôn Người con hoang đàng cho con một hình ảnh về tình yêu vững bền của
Thiên Chúa. Lạy Chúa, Chúa cho thấy Cha trên trời của Chúa hiển hiện
dưới hình dạng con người. Khi người cha
tiếp đón đứa con đã mất của ông trong nước mắt vui mừng, giết bê béo, bảo gia
nhân đem áo đẹp nhất ra mặc cho cậu và mở tiệc ăn mừng thì không phải là để làm
vui lòng người khác, nhưng để biểu lộ niềm vui đầy tràn của riêng ông vì con
ông đã về nhà. Chúa cũng vui về con nữa.
*
Chúa vẫn hứa đi hứa lại sẽ ban cho tôi những điều tốt lành. Tôi cầu nguyện, xin cho mắt tôi được mở ra để
trân quý việc Chúa đang hoạt động trong cuộc đời tôi.
_______________
Thứ Hai, ngày 28 tháng 3
Gio-an 4:43-54
Sau hai ngày, Đức
Giê-su bỏ nơi đó đi Ga-li-lê.44 Chính Người đã quả quyết: ngôn sứ
không được tôn trọng tại quê hương mình.45 Khi Người đến Ga-li-lê,
dân chúng trong miền đón tiếp Người, vì đã được chứng kiến tất cả những gì
Người làm tại Giê-ru-sa-lem trong dịp lễ, bởi lẽ chính họ cũng đã đi dự lễ.
46 Vậy Đức Giê-su trở lại Ca-na miền Ga-li-lê, là nơi Người đã làm
cho nước hoá thành rượu. Bấy giờ có một sĩ quan cận vệ của nhà vua có đứa con
trai đang bị bệnh tại Ca-phác-na-um.47 Khi nghe tin Đức Giê-su từ
Giu-đê đến Ga-li-lê, ông tới gặp và xin Người xuống chữa con ông vì nó sắp
chết.48 Đức Giê-su nói với ông: "Các ông mà không thấy dấu lạ
điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu! "49 Viên sĩ quan nói:
"Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất! "50
Đức Giê-su bảo: "Ông cứ về đi, con ông sống." Ông tin vào lời Đức
Giê-su nói với mình, và ra về.51 Ông còn đang đi xuống, thì gia nhân
đã đón gặp và nói là con ông sống rồi.52 Ông hỏi họ con ông đã bắt
đầu khá hơn vào giờ nào. Họ đáp: "Hôm qua, vào lúc một giờ trưa thì cậu
hết sốt."53 Người cha nhận ra là vào đúng giờ đó, Đức Giê-su đã
nói với mình: "Con ông sống", nên ông và cả nhà đều tin.54
Đó là dấu lạ thứ hai Đức Giê-su đã làm, khi Người từ miền Giu-đê đến miền
Ga-li-lê.
*
Bạn hãy nghĩ đến những người đau yếu mà bạn đã cầu nguyện cho họ. Có lẽ lời cầu nguyện của bạn và của những người
khác đã góp phần vào sự bình phục của họ hoặc đã có hiệu quả không thấy được. Tuy nhiên lời cầu nguyện không vô ích
đâu. Cầu nguyện cho người khác củng cố sự
liên kết, làm mềm lòng người ta và được Thiên Chúa nhậm lời.
*
Vậy giờ đây bạn muốn cầu nguyện cho ai?
Hãy tin chắc rằng theo cách nào đó tốt đẹp nhất Chúa sẽ nhận lời bạn cầu
nguyện.
_______________
Thứ Ba, ngày 29 tháng 3
Gio-an 5:1-6
Sau đó, nhân dịp lễ của người Do-thái, Đức Giê-su lên
Giê-ru-sa-lem.2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng
Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang.3 Nhiều người đau ốm,
đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở đó, (chờ cho nước động,4 vì
thỉnh thoảng có thiên thần Chúa xuống hồ khuấy nước lên; khi nước khuấy lên, ai
xuống trước, thì dù mắc bệnh gì đi nữa, cũng được khỏi).5 Ở đó, có một
người đau ốm đã ba mươi tám năm.6 Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và
biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói: "Anh có muốn khỏi bệnh
không? "7 Bệnh nhân đáp: "Thưa Ngài, khi nước khuấy lên,
không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước
mất rồi! "8 Đức Giê-su bảo: "Anh hãy trỗi dậy, vác chõng
mà đi! "9 Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và đi được. Hôm đó lại là ngày sa-bát.
10
Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh: "Hôm nay là ngày sa-bát, anh
không được phép vác chõng! "11 Nhưng anh đáp: "Chính người
chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi: "Anh hãy vác chõng mà đi! "12
Họ hỏi anh: "Ai là người đã bảo anh: "Vác chõng mà đi"? "13
Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi,
vì có đám đông ở đấy.14 Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ
và nói: "Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn
hơn trước! "15 Anh ta đi nói với người Do-thái: Đức Giê-su là
người đã chữa anh khỏi bệnh.16 Do đó, người Do-thái chống đối Đức
Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.
*
Có ai trong gia đình hoặc bạn hữu bạn đau yếu không? Bạn hãy đem từng người một đến với Chúa, cầu
xin Người làm điều gì tốt đẹp nhất cho họ.
Có lẽ bạn cũng lo lắng về sức khỏe của chính mình? Hãy nói với Chúa về những lo lắng của bạn và
để lại những lo lắng ấy cho Người. “Mọi
âu lo, hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc anh em” (1 Phê-rô 5:7).
_______________
Thứ Tư, ngày 30 tháng 3
Gio-an 5:17-30
Nhưng Đức Giê-su đáp lại: "Cho đến
nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc."18 Bởi vậy,
người Do-thái lại càng tìm cách giết Đức Giê-su, vì không những Người phá luật
sa-bát, lại còn nói Thiên Chúa là Cha của mình, và như thế là tự coi mình ngang
hàng với Thiên Chúa.
19 Đức Giê-su lên tiếng nói với họ rằng:
"Thật, tôi bảo thật các ông: người Con không thể tự mình làm bất cứ điều
gì, ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha làm; vì điều gì Chúa Cha làm, thì người
Con cũng làm như vậy.20 Quả thật, Chúa Cha yêu người Con và cho
người Con thấy mọi điều mình làm, lại sẽ còn cho người Con thấy những việc lớn
lao hơn nữa, khiến chính các ông cũng phải kinh ngạc.21 Chúa Cha làm
cho kẻ chết trỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự
sống cho ai tuỳ ý.22 Quả thật, Chúa Cha không xét xử một ai, nhưng đã
ban cho người Con mọi quyền xét xử,23 để ai nấy đều tôn kính người
Con như tôn kính Chúa Cha. Kẻ nào không tôn kính người Con, thì cũng không tôn
kính Chúa Cha, Đấng đã sai người Con.24 Thật, tôi bảo thật các ông:
ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị
xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống.
25 Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến
- và chính là lúc này đây - giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe
thì sẽ được sống.26 Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế nào,
thì cũng ban cho người Con được có sự sống nơi mình như vậy,27 lại
ban cho người Con được quyền xét xử, vì người Con là Con Người.28
Các ông chớ ngạc nhiên về điều này, vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ
nghe tiếng người Con29 và sẽ ra khỏi đó: ai đã làm điều lành, thì sẽ
sống lại để được sống; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án.
30 Tôi không thể tự ý mình làm gì. Tôi xét
xử theo như tôi được nghe, và phán quyết của tôi thật công minh, vì tôi không
tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng theo ý Đấng đã sai tôi.
*
Mối tương quan giữa Chúa Giê-su và Chúa Cha là đề tài của đoạn Tin Mừng
cao siêu này. Chúa Giê-su cho thấy mọi sự
nơi chính mình và mọi chọn lựa của Người đều bắt nguồn nơi Chúa Cha. “Tôi không thể tự ý làm điều gì. Tôi không làm theo ý tôi, nhưng theo ý của Đấng
đã sai tôi” (Chúa Cha). Người và Cha Người
liên kết trong mọi phương cách đến nỗi các Ngài trở nên một (Gio-an
10:30). Bạn tôn kính Chúa Giê-su tức là
bạn tôn kính Chúa Cha vậy.
_______________
Thứ Năm, ngày 31 tháng 3
Gio-an 5:31-47
Nếu tôi làm chứng về chính mình, thì lời chứng của tôi không thật.32
Có Đấng khác làm chứng về tôi, và tôi biết: lời Người làm chứng về tôi là lời
chứng thật.33 Chính các ông đã cử người đến gặp ông Gio-an, và ông ấy
đã làm chứng cho sự thật.34 Phần tôi, tôi không cần lời chứng của một
phàm nhân, nhưng tôi nói ra những điều này để các ông được cứu độ.35
Ông Gio-an là ngọn đèn cháy sáng, và các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng của ông
trong một thời gian.36 Nhưng phần tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn
lời chứng của ông Gio-an: đó là những việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn
thành; chính những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi.37
Chúa Cha, Đấng đã sai tôi, chính Người cũng đã làm chứng cho tôi. Các ông đã
không bao giờ nghe tiếng Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người.38
Các ông đã không để cho lời Người ở mãi trong lòng, bởi vì chính các ông không
tin vào Đấng Người đã sai đến.39 Các ông nghiên cứu Kinh Thánh, vì
nghĩ rằng trong đó các ông sẽ tìm được sự sống đời đời. Mà chính Kinh Thánh lại
làm chứng về tôi.40 Các ông không muốn đến cùng tôi để được sự sống.
41
Tôi không cần người đời tôn vinh.42 Nhưng tôi biết: các ông không có
lòng yêu mến Thiên Chúa.43 Tôi đã đến nhân danh Cha tôi, nhưng các
ông không đón nhận. Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến, thì các ông lại đón
nhận.44 Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát
xuất từ Thiên Chúa duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được?
45
Các ông đừng tưởng là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ông
chính là ông Mô-sê, người mà các ông tin cậy.46 Vì nếu các ông tin
ông Mô-sê, thì hẳn các ông cũng tin tôi, bởi lẽ ông ấy đã viết về tôi.47
Nhưng nếu điều ông ấy viết mà các ông không tin, thì làm sao tin được lời tôi
nói? "
*
Ông Gio-an Tẩy Giả đã làm trọn lời tiên báo của ngôn sứ I-sai-a, là một tiếng
kêu hô lên trong hoang địa: ‘Hãy dọn sẵn
đường của Đức Chúa; sửa lối cho thẳng để Người đi’. Khi bước trên cuộc hành trình mùa Chay, chúng
ta hãy suy nghĩ chúng ta sẽ làm gì để giúp cho đường lối quanh co của chúng ta
được thẳng lại.
_______________
Thứ Sáu, ngày 1 tháng 4
Gio-an 7:1-2, 10, 25-30
Sau đó, Đức Giê-su thường đi lại trong miền Ga-li-lê; thật vậy,
Người không muốn đi lại trong miền Giu-đê, vì người Do-thái tìm giết Người. 2
Lễ Lều của người Do-thái gần tới.
...10
Tuy nhiên, khi anh em Người đã lên dự lễ, thì chính Người cũng lên, nhưng không
công khai và hầu như bí mật.
…25
Bấy giờ có những người ở Giê-ru-sa-lem nói: "Ông này không phải là người họ
đang tìm giết đó sao?26 Kìa, ông ta ăn nói công khai mà họ chẳng bảo
gì cả. Phải chăng các nhà hữu trách đã thực sự nhìn nhận ông là Đấng Ki-tô?27
Ông ấy, chúng ta biết ông xuất thân từ đâu rồi; còn Đấng Ki-tô, khi Người đến
thì chẳng ai biết Người xuất thân từ đâu cả."28 Lúc giảng dạy
trong Đền Thờ, Đức Giê-su nói lớn tiếng rằng: "Các ông biết tôi ư? Các ông
biết tôi xuất thân từ đâu ư? Tôi đâu có tự mình mà đến. Đấng đã sai tôi là Đấng
chân thật. Các ông, các ông không biết Người.29 Phần tôi, tôi biết
Người, bởi vì tôi từ nơi Người mà đến, và chính Người đã sai tôi."
30
Bấy giờ họ tìm cách bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt, vì giờ của Người
chưa đến.
*
Bạn cầu nguyện làm sao với đoạn Tin Mừng như thế này? (1) Trước hết bạn hãy đi vào cách Chúa Giê-su
câm nghiệm trong tâm hồn Người nỗi thất vọng của Người và sự kiện người ta từ
chối nghe Tin Mừng. Điều này giúp chúng
ta hiểu rõ hơn phương diện loài người của cuộc đời Chúa và đem chúng ta đến gần
Người hơn khi chúng ta ý thức rằng Người cũng giống như chúng ta thôi. (2) Bạn xử trí thế nào khi người ta chối bỏ bạn
và chỉ trích bạn trong khi bạn có ý tốt?
Điều ấy có thể giúp chúng ta hướng về Chúa khi có một người hiểu bạn do
kinh nghiệm riêng của họ và nâng đỡ bạn nhờ tình bạn hữu.
_______________
Thứ Bảy, ngày 2 tháng 4
Gio-an 7:40-53
Trong dân chúng, có những người nghe các lời ấy thì nói:
"Ông này thật là vị ngôn sứ."41 Kẻ khác rằng: "Ông
này là Đấng Ki-tô." Nhưng có kẻ lại nói: "Đấng Ki-tô mà lại xuất thân
từ Ga-li-lê sao?42 Nào Kinh Thánh đã chẳng nói: Đấng Ki-tô xuất thân
từ dòng dõi vua Đa-vít và từ Bê-lem, làng của vua Đa-vít sao? "43
Vậy, vì Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ.44 Một số trong bọn họ muốn
bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt.
45
Các vệ binh trở về với các thượng tế và người Pha-ri-sêu. Họ liền hỏi chúng:
"Tại sao các anh không điệu ông ấy về đây? "46 Các vệ binh
trả lời: "Xưa nay chưa hề đã có ai nói năng như người ấy! "47
Người Pha-ri-sêu liền nói với chúng: "Cả các anh nữa, các anh cũng bị mê
hoặc rồi sao?48 Trong hàng thủ lãnh hay trong giới Pha-ri-sêu, đã có
một ai tin vào tên ấy đâu?49 Còn bọn dân đen này, thứ người không biết
Lề Luật, đúng là quân bị nguyền rủa! "50 Trong nhóm Pha-ri-sêu,
có một người tên là Ni-cô-đê-mô, trước đây đã đến gặp Đức Giê-su; ông nói với họ:51
"Lề Luật của chúng ta có cho phép kết án ai, trước khi nghe người ấy và biết
người ấy làm gì không? "52 Họ đáp: "Cả ông nữa, ông cũng
là người Ga-li-lê sao? Ông cứ nghiên cứu, rồi sẽ thấy: không một ngôn sứ nào xuất
thân từ Ga-li-lê cả."53 Sau đó, ai nấy trở về nhà mình.
*
Có rất nhiều cái nhìn khác nhau giữa dân Do-thái về vấn đề Chúa Giê-su
thực sự là ai. Bạn hãy lưu ý là luôn
luôn phải nại tới Cựu Ước. Chúng ta có
thể xác tín hơn nhờ báo cáo của các vệ binh Đền Thờ: “Xưa nay chưa hề đã có ai nói năng như người ấy!” Chúa Giê-su nói năng chân thực, khôn ngoan và
với uy quyền. Điều này gây ấn tượng đối
với những người vệ binh không ngụy biện này.
Họ nhận ra được sự nhân lành của Chúa Giê-su, điều các nhà lãnh đạo tôn
giáo không nhìn thấy.
*
Đức Giáo Hoàng Phanxicô dạy rằng chúng ta phải lắng nghe những người
nghèo khổ và sống bên lề xã hội, vì họ có một nhãn quan đặc biệt về thực tại của
thế giới và của Thiên Chúa.