TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN (Ngày
3 – 9 tháng 7 năm 2022)
Điều
suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Ngày 11 tháng 9 năm 2001, hai chiếc máy bay chở mấy
trăm hành khách bị không tặc áp chế đâm vào tòa tháp đôi Trung tâm Thương mại
Thế giới. Sở cứu hỏa New York lập tức
đáp ứng bằng cách gửi hằng trăm nhân viên dũng cảm đến cứu những người đang bị
kẹt trong đống đổ vỡ. Họ biết những rủi
ro; họ đã chứng kiến nhiều bạn bè và đồng
nghiệp của họ bị giết và bị thương trong những cuộc hỏa hoạn khác. Đây là một thách đố lớn nhất họ phải đương đầu,
nhưng họ vẫn chấp nhận.
Trong số
các người lính cứu hỏa ấy có vị linh mục tuyên úy của họ, cha Mychal
Judge. Khi được lệnh, ngài đang trực và
đã cùng những người lính cứu hỏa kia tiến vào tòa tháp hướng Bắc đang bùng
cháy. Cha Judge đã bị giết khi tòa tháp
hướng Nam sụp đổ và các mảnh vỡ đập vào tòa tháp hướng Bắc. Thi thể ngài là đầu tiên được đem ra khỏi đống
đổ vỡ và ngài cũng là nạn nhân tử vong đầu tiên được chứng nhận của vụ 11 tháng
9. Ngài đã chết như ngài đã sống, nghĩa
là làm bổn phận của mình trước mặt Chúa và những người ngài cùng làm việc với họ. Ngài đã tỉnh thức lắng nghe tiếng Chúa gọi và
khi Người gọi thì ngài sẵn sàng.
Không ai
trong chúng ta biết được tương lai thế nào.
Không ai trong chúng ta biết được khi nào chúng ta sẽ gặp phải bóng tối
nào đó giữa cuộc đời. Không ai trong
chúng ta biết được lúc nào là cần thiết nhất để đèn đức tin chúng ta phải được
đổ thêm dầu, để chúng ta có thể chiếu tỏa ánh sáng Đức Ki-tô cho những người quanh
ta và cho những người yêu thương ta. Làm
được công việc ấy không phải là vấn đề can đảm nhất thời thúc đẩy. Nhưng đó là vấn đề do tính khí đã có sẵn của
một người. Đó là kết quả của một cuộc sống
tốt trong tình yêu và cầu nguyện.
Paul O’Reilly, SJ,
Hope in All Things
Sự hiện diện của
Chúa
Đang khi tôi ngồi đây, tiếng đập của trái tim, lồng ngực
phập phồng hơi thở, những chuyển động của trí óc tôi, tất cả đều là những dấu
chỉ cho thấy Chúa đang tiếp tục tạo dựng tôi.
Tôi ngừng lại một chút và ý thức sự hiện diện ấy của Chúa ở trong tôi.
Sự tự do
Mọi sự đều có khả năng rút ra từ nơi tôi một tình yêu
và sức sống đầy đủ hơn. Tuy nhiên những
ước muốn của tôi thường lại cố định, vướng mắc vào những ảo tưởng về sự thành
công. Vậy tôi cầu xin Chúa, qua sự tự do
của tôi, sẽ sắp xếp các ước muốn ấy theo một nhịp điệu hài hòa đáng yêu và sống
động.
Ý thức
Tôi tự hỏi hôm nay tôi thấy nội tâm như thế nào? Tôi có đặc biệt mệt mỏi, bị áp lực hay bất
thường không? Nếu có những điều này, tôi
có thể để cho qua đi những lo lắng đang khiến tôi khó chịu không?
Lời Chúa
Tôi chậm chậm đọc Lời Chúa một vài lần, rồi lắng nghe
Chúa nói với tôi.
(Xin bạn lấy phần
Kinh Thánh ở những trang kế tiếp. Các điểm
gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu cần.
Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp tục phần Tâm sự với
Chúa).
Tâm sự với Chúa
Tôi bắt đầu nói với Chúa Giê-su về đoạn Kinh Thánh vừa
đọc. Phần nào đánh động tâm hồn
tôi? Có lẽ những lời của một người bạn
hoặc một câu chuyện tôi vừa nghe sẽ từ từ hiện lên trong ý thức của tôi. Nếu có, câu chuyện ấy có soi sáng cho những
gì đoạn Kinh Thánh cố gắng nói cho tôi biết không?
Kết thúc
Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng vinh danh Thánh
Thần Thiên Chúa,
Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi đến thiên thu
vạn đại. A-men.
Tuần
14 Thường niên
Chúa Nhật, ngày 3
tháng 7
Lu-ca 10:1-12, 17-20
Sau
đó, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một
đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến.2 Người
bảo các ông:
3
Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói.4
Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường.5
Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: "Bình an cho nhà này! "6
Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy;
bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em.7 Hãy ở lại nhà ấy,
và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng
được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia.8 Vào bất cứ thành nào
mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em.9
Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: "Triều Đại Thiên
Chúa đã đến gần các ông."10 Nhưng vào bất cứ thành nào mà người
ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói:11
"Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin
giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này: Triều Đại Thiên Chúa
đã đến gần."12 Thầy nói cho anh em hay: trong ngày ấy, thành
Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn thành đó."…
17
Nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói: "Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả
ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con."18 Đức Giê-su bảo các
ông: "Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời sa xuống.19
Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực
Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em.20 Tuy nhiên, anh em chớ
mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được
ghi trên trời."
* Chúa Giê-su
đang chuẩn bị giúp các môn đệ thi hành sứ mệnh.
Người không để họ phải nghi ngờ gì về những thách đố, trở ngại và nguy
hiểm sẽ chờ đợi họ. Tuy nhiên họ sẽ
thành công, vì quyền năng Thiên Chúa hoạt động trong họ. Thế là “nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở”. Tôi có cảm nhận niềm vui ấy khi làm những điều
Chúa muốn không?
_______________
Thứ Hai, ngày 4
tháng 7
Mát-thêu 9:18-26
Người
còn đang nói với họ như thế, thì bỗng một vị thủ lãnh đến gần bái lạy Người và
nói: "Con gái tôi vừa mới chết. Nhưng xin Ngài đến đặt tay lên cháu, là nó
sẽ sống."19 Đức Giê-su đứng dậy đi theo ông ấy, và các môn đệ
cũng đi với Người.
20
Bỗng một người đàn bà bị băng huyết đã mười hai năm tiến đến phía sau Người và
sờ vào tua áo của Người,21 vì bà nghĩ bụng: "Tôi chỉ cần sờ được
vào áo của Người thôi là sẽ được cứu! "22 Đức Giê-su quay lại
thấy bà thì nói: "Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con đã cứu chữa
con." Và ngay từ giờ ấy, bà được cứu chữa.
23
Đức Giê-su đến nhà viên thủ lãnh; thấy phường kèn và đám đông xôn xao, Người
nói:24 "Lui ra! Con bé có chết đâu, nó ngủ đấy! " Nhưng họ
chế nhạo Người.25 Khi đám đông bị đuổi ra rồi, thì Người đi vào, cầm
lấy tay con bé, nó liền trỗi dậy.26 Và tin ấy đồn ra khắp cả vùng.
* Chúa Giê-su mở
lòng đón nhận những nhu cầu của một em nhỏ, lời cầu xin của một bà mẹ khiêm nhường. Đôi khi có thể những nhu cầu lớn lao của tôi
xảy đến và khiến tôi phải chú ý. Tôi cúi
nhìn và khiêm nhường hơn để thấy mình có thể nhận ra điều Chúa Giê-su nhận
ra. Lạy Chúa, xin Chúa giúp con đừng tim
kiếm nhiều điều lớn lao, nhưng biết để ý đến những gì thực sự là quan trọng.
_______________
Thứ Ba, ngày 5
tháng 7
Mát-thêu 9:32-38
Họ vừa đi ra thì người ta đem đến cho Đức
Giê-su một người câm bị quỷ ám.33 Khi quỷ bị trục xuất rồi, thì
người câm nói được. Dân chúng kinh ngạc, nói rằng: "Ở Ít-ra-en, chưa hề
thấy thế bao giờ! "34 Nhưng người Pha-ri-sêu lại bảo: "Ông
ấy dựa thế quỷ vương mà trừ quỷ."
35 Đức Giê-su đi khắp các thành thị, làng mạc, giảng dạy trong các
hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.
36 Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than
vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt.37 Bấy giờ, Người nói
với môn đệ rằng: Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít.38 Vậy anh em
hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về."
* Đám đông dân chúng kinh ngạc sau khi quỷ bị
Chúa trục xuất, nhưng đám Pha-ri-sêu thì bảo “Ông ấy dựa thế quỷ vương mà trừ
quỷ”. Lòng con người chai đá biết bao,
ngay cả trong vòng tôn giáo. Tôi cầu xin
ơn bình an và biết tôn trọng lẫn nhau trong giáo xứ của tôi và giữa những người
đạo đức.
_______________
Thứ Tư, ngày 6 tháng 7
Mát-thêu 10:1-7
Rồi
Đức Giê-su gọi mười hai môn đệ lại, để ban cho các ông quyền trên các thần ô uế,
để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.
2
Sau đây là tên của mười hai Tông Đồ: đứng đầu là ông Si-môn, cũng gọi là
Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông; sau đó là ông Gia-cô-bê con ông
Dê-bê-đê và ông Gio-an, em của ông;3 ông Phi-líp-phê và ông
Ba-tô-lô-mê-ô; ông Tô-ma và ông Mát-thêu người thu thuế; ông Gia-cô-bê con ông
An-phê và ông Ta-đê-ô;4 ông Si-môn thuộc nhóm Quá Khích, và ông
Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, là chính kẻ nộp Người.5 Đức Giê-su sai mười hai
ông ấy đi và chỉ thị rằng:
6
Tốt hơn là hãy đến với các con chiên lạc nhà Ít-ra-en.7 Dọc đường
hãy rao giảng rằng: Nước Trời đã đến gần.
* Tôi ngưỡng mộ Chúa Giê-su dường như đã cẩn
thận tuyển chọn Nhóm Mười Hai. Người còn
gọi tên cúng cơm của họ nữa. Nhưng tôi
cũng tự hỏi liệu Người có thể tuyển chọn tốt hơn thế nữa không: dường như họ còn kém xa những gì một tông đồ
phải có, luôn kèn cựa nhau và không hiểu được những gì Chúa Giê-su nói.
* Tuy nhiên Chúa vẫn rất tin tưởng họ đến nỗi
sai họ đi ngay khi Người bắt đầu sứ vụ và đã ban cho họ quyền năng. Người chia sẻ với họ chính sứ mệnh của
Người! Tôi ý thức Chúa Giê-su cũng gọi
tên tôi, bất chấp mọi yếu đuối và giới hạn của tôi, rồi Người sai tôi đi cùng
với Người để chiến đấu với sự dữ, chữa lành những đau đớn và công bố Nước
Trời. Tôi cám ơn Chúa Giê-su đã tin
tưởng tôi và tôi xin ơn biết lắng nghe lời Người gọi để sai tôi đến với những
người khác.
_______________
Thứ Năm, ngày 7 tháng 7
Mát-thêu 10:7-15
Dọc
đường hãy rao giảng rằng: Nước Trời đã đến gần.8 Anh em hãy chữa
lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch bệnh,
và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.9
Đừng kiếm vàng bạc hay tiền giắt lưng.10 Đi đường, đừng mang bao bị,
đừng mặc hai áo, đừng đi dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.
11
"Khi anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai
là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi.12 Vào nhà
nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy.13 Nếu nhà ấy xứng
đáng, thì -bình an của anh em sẽ đến với họ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng,
thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em.14 Nếu người ta không
đón tiếp và nghe lời anh em, thì khi ra khỏi nhà hay thành ấy, anh em hãy giũ bụi
chân lại.15 Thầy bảo thật anh em, trong Ngày phán xét, đất Xơ-đôm và
Gô-mô-ra còn được xử khoan hồng hơn thành đó.
* Chúa Giê-su
muốn việc làm môn đệ Người cần phải tránh tính toán hơn thiệt. Người mời gọi tôi hãy nhìn chính mình như kẻ
phải tự nguyện cho đi những điều tốt lành mình đã nhận được. Tôi hiến dâng cho người khác những gì tôi đã
lãnh nhận từ nơi Chúa, vì biết rằng tôi đã lãnh nhận nhưng không và nhớ rằng cả
tôi lẫn người khác đều được lợi trong việc cho đi ấy.
* Tôi dành thời
giờ lúc này để Chúa ban cho tôi những gì tôi cần có mà cho đi, không phải những
gì là của riêng tôi, nhưng những gì tôi đã nhận được nhưng không.
_______________
Thứ Sáu, ngày 8
tháng 7
Mát-thêu 10:16-23
“Này, Thầy sai anh em đi như chiên đi vào
giữa bầy sói. Vậy anh em phải khôn như rắn và đơn sơ như bồ câu.
17 "Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ
nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ.18
Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho
họ và các dân ngoại được biết.19 Khi người ta nộp anh em, thì anh em
đừng lo phải nói làm sao hay phải nói gì, vì trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho
anh em biết phải nói gì:20 thật vậy, không phải chính anh em nói, mà
là Thần Khí của Cha anh em nói trong anh em.
21 "Anh sẽ nộp em, em sẽ nộp anh cho
người ta giết; cha sẽ nộp con, con cái sẽ đứng lên chống lại cha mẹ và làm cho
cha mẹ phải chết.22 Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét.
Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.
23 "Khi người
ta bách hại anh em trong thành này, thì hãy trốn sang thành khác. Thầy bảo thật
anh em: anh em chưa đi hết các thành của Ít-ra-en, thì Con Người đã đến.
* Thường chúng ta phải
chiến đấu với sự chống đối khi chúng ta cố gắng sống
đời Ki-tô hữu đàng hoàng, và chiến đấu với thái độ hai lòng vây quanh chúng
ta. Do đó chúng ta phải lắng nghe những
lời Chúa Giê-su nói về chiên đi vào giữa bầy sói, cũng như cần phải vừa khôn
ngoan vừa sáng suốt. Chúa Giê-su biết
tât cả những điều này, nhưng Người vẫn sai chúng ta đem Tin Mừng đến cho thế
giới khó khăn này. Nhưng Người cũng hứa
sẽ giúp đỡ chúng ta: Người bảo chúng ta
đừng lo lắng.
_______________
Thứ Bảy, ngày 9 tháng 7
Mát-thêu
10:24-33
"Trò không hơn thầy, tớ không hơn chủ.25 Trò
được như thầy, tớ được như chủ, đã là khá lắm rồi. Chủ nhà mà người ta còn gọi
là Bê-en-dê-bun, huống chi là người nhà.
26 "Vậy anh em đừng sợ người ta. Thật
ra, không có gì che giấu mà sẽ không được tỏ lộ, không có gì bí mật, mà người
ta sẽ không biết.27 Điều Thầy nói với anh em lúc đêm hôm, thì hãy
nói ra giữa ban ngày; và điều anh em nghe rỉ tai, thì hãy lên mái nhà rao
giảng.
28 "Anh em đừng sợ những kẻ giết thân
xác mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt
cả hồn lẫn xác trong hoả ngục.29 Hai con chim sẻ chỉ bán được một
hào phải không? Thế mà, không một con nào rơi xuống đất ngoài ý của Cha anh em.30
Thì đối với anh em cũng vậy, ngay đến tóc trên đầu anh em, Người cũng đếm cả
rồi.31 Vậy anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.
32 "Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước
mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng
ngự trên trời.33 Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng
sẽ chối người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời”.
* Lòng tin vào Chúa Giê-su Ki-tô là cảm nghiệm
của tất cả con người, chứ không phải là điều chỉ để thi hành vào các ngày Chúa
Nhật. Đức tin mà không có hành động là
đức tin chết. Vậy tôi cầu xin cho đức
tin của tôi là một đức tin sống động và xin cho tôi biết đón nhận sự dẫn dắt
của Chúa trong hành trình đức tin của tôi.