TUẦN 16 THƯỜNG
NIÊN (Ngày 17- 23 tháng 7 năm 2022)
Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Ki-tô hữu tin rằng Thiên Chúa đã trở nên
người phàm. Nói khác đi, Thiên Chúa
không sống ở một khoảng cách an toàn xa với ma quỷ. Chúa Giê-su đã không trốn tránh ma quỷ. Nhưng Thiên Chúa đã chọn đối mặt với ma quỷ. Như thế, đau khổ của con người bình thường
cũng đã trở thành đau khổ của Thiên Chúa rồi.
Đúng vậy, Chúa Giê-su, Con Thiên Chúa, đã chịu những hậu quả tàn phá của
ma quỷ cách khủng khiếp nhất. Thậm chí
Người còn bị ma quỷ giết nữa.
Do
đó, thoạt nhìn, dường như ma quỷ đã tiêu diệt Chúa Giê-su, nhưng những ai rõ đầu
đuôi câu chuyện đều biết rằng Chúa Giê-su đã chiến thắng ma quỷ nhờ tình yêu
Người đã dùng để đối lại. Sự phục sinh của
Chúa Giê-su từ cõi chết xác nhận cho điều này.
Phải chăng điều này là câu trả lời cho câu hỏi
‘Có phải Thiên Chúa muốn có sự dữ không?’
Câu trả lời cho thấy khi đối đầu với sự dữ, Thiên Chúa không bỏ mặc con
người. Cùng với con người, Thiên Chúa
chiến đấu. Tuy nhiên dù ma quỷ có thể mạnh,
nhưng Ki-tô hữu vẫn tin rằng tình yêu Thiên Chúa đã chiến thắng ma quỷ.
Nikolaas Sintobin, SJ.
Did Jesus Really Exist? And 51 Other Questions
Sự hiện diện của Chúa
Chúa phán: “Ta đứng trước cửa và gõ”. Thực là một đặc ân tuyệt diệu khi Chúa muôn
loài muốn đến với tôi. Tôi đón tiếp sự
hiện diện của Người.
Sự tự do
Tôi sẽ xin Chúa giúp tôi được tự do
thoát khỏi những bận rộn của tôi, biết mở lòng cho Chúa trong giờ cầu nguyện
này, được biết, yêu mến và phụng sự Chúa hơn nữa.
Ý thức
Trong sự hiện diện đầy yêu thương của
Chúa, tôi trải lòng về ngày hôm qua, bắt đầu từ giây phút này và trở ngược lại,
từng thời điểm một.
Tôi lắng đọng trong mọi sự tốt lành và
ánh sáng, trong tâm tình cảm tạ.
Tôi để ý đến những bóng tối và chúng nói
cho tôi biết điều gì, để tôi tìm được sự chữa lành, can đảm và ơn tha thứ.
Lời Chúa
Giờ đây tôi lấy đoạn Kinh Thánh trong
ngày. Tôi chậm chậm đọc đi đọc lại các lời
và xem có câu nào hoặc tâm tình nào lôi cuốn tôi không.
(Bạn hãy lấy phần Kinh Thánh ở những trang kế tiếp. Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu cần. Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để
tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lạy Chúa, đôi khi con không biết mình phải
nói gì với Chúa nếu con đích thân gặp Chúa. Con nghĩ con có thể thưa “Cảm tạ Chúa”, vì
Chúa luôn có mặt ở đấy vì con.
Kết thúc
Tôi cám ơn Chúa về những lúc Chúa và tôi
đã cùng ở với nhau và về những ơn Người soi sáng giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.
Tuần 16 Thường niên
Chúa Nhật, ngày 17 tháng 7
Lu-ca 10:38-42
Trong khi thầy trò đi đường, Đức Giê-su vào làng kia. Có một người
phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào nhà.39 Cô có người em gái tên là
Ma-ri-a. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy.40 Còn
cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói: "Thưa Thầy, em
con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một
tay! "41 Chúa đáp: "Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng
nhiều chuyện quá!42 Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã
chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi."
*
Ý nghĩa nhất trong câu chuyện này chính là thái độ của cô Ma-ri-a, ngồi
bên chân Chúa Giê-su, lắng nghe những điều Người nói. Là một môn đệ đích thực, cô Ma-ri-a nhận ra rằng
Chúa Giê-su còn rất nhiều điều ban cho cô để làm lương thực thiêng liêng hơn là
chính cô hoặc cô Mác-ta có thể kính dâng Người.
Mỗi người chúng ta đều phải tìm được sự quân bình giữa việc phục vụ Nước
Chúa và những lúc nghiêm túc kết thân với Chúa.
Cả hai chiều kích phục vụ lẫn chiêm niệm trong đời sống Ki-tô hữu đều cần
thiết cả.
_______________
Thứ Hai, ngày 18 tháng 7
Mát-thêu 12:38-42
Bấy giờ có mấy kinh sư và mấy người Pha-ri-sêu nói với Đức
Giê-su rằng: "Thưa Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ."39
Người đáp: "Thế hệ gian ác và ngoại tình này đòi dấu lạ. Nhưng chúng sẽ
không được dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ngôn sứ Giô-na.40 Quả thật, ông
Giô-na đã ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở
trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy.41 Trong cuộc phán xét, dân thành
Ni-ni-vê sẽ trỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám
hối khi nghe ông Giô-na rao giảng; mà đây thì còn hơn ông Giô-na nữa.42
Trong cuộc phán xét, nữ hoàng Phương Nam sẽ đứng lên cùng với thế hệ này, và bà
sẽ kết án họ, vì xưa bà đã từ tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của vua
Sa-lô-môn; mà đây thì còn hơn vua Sa-lô-môn nữa.
*
Chúa Giê-su so sánh mình với ông Giô-na, vị ngôn sứ đã rao giảng việc thống
hối. Hơn thế nữa, Chúa còn cho rằng Người
cao trọng hơn cả ông Giô-na, hơn cả vua Sa-lô-môn khôn ngoan, cho nên nếu chúng
ta chống lại việc sám hối thì chúng ta sẽ bị kết án. Ở nơi khác, Chúa Giê-su nói rằng Người sẽ ngồi
xét xử muôn nước vào ngày tận thế. Tôi cầu
xin cho mình đừng bịt tai trước lời Chúa kêu gọi hãy thay đổi những gì tôi cần
thay đổi, để tôi sẽ không bị kết án.
_______________
Thứ Ba, ngày 19 tháng 7
Mát-thêu 12:46-50
Người còn đang nói với đám đông, thì có mẹ và anh em của Người đứng
bên ngoài, tìm cách nói chuyện với Người.47 Có kẻ thưa Người rằng:
"Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, tìm cách nói chuyện
với Thầy."48 Người bảo kẻ ấy rằng: "Ai là mẹ tôi? Ai là
anh em tôi? "49 Rồi Người giơ tay chỉ các môn đệ và nói:
"Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi.50 Vì phàm ai thi hành ý muốn
của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi."
*
Đoạn Tin Mừng này có thể làm cho người ta chỉ trích Chúa Giê-su không
kính trọng mẹ Người và anh em Người. Tuy
nhiên chúng ta hãy đọc đoạn này dưới ánh sáng cho thấy Người mong muốn mở rộng
gia đình của Người, để hết thảy chúng ta đều là phần tử của một gia đình có
Thiên Chúa là Cha. Những gia đình có con
nuôi hiểu được điều này khi mọi người đều được đối xử bằng nhau như là cùng thuộc
về một gia đình. Chúng ta được nhắc nhở
phải yêu mến Thiên Chúa và yêu thương tha nhân bằng một và cùng một tình yêu
như nhau.
_______________
Thứ Tư, ngày 20
tháng 7
Mát-thêu 13:1-9
Hôm ấy, Đức Giê-su từ
trong nhà đi ra ngồi ở ven Biển Hồ.2 Dân chúng tụ họp bên Người rất
đông, nên Người phải xuống thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên
bờ.3 Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều.
4 Trong khi người ấy gieo, thì có những hạt rơi xuống vệ đường,
chim chóc đến ăn mất.5 Có những hạt rơi trên nơi sỏi đá, chỗ đất
không có nhiều; nó mọc ngay, vì đất không sâu;6 nhưng khi nắng lên,
nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô.7 Có những hạt rơi
vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt.8 Có những hạt lại rơi
nhằm đất tốt, nên sinh hoa kết quả: hạt được gấp trăm, hạt được sáu chục, hạt
được ba chục.9 Ai có tai thì nghe."
* Nhiều nhà chú giải Kinh Thánh coi dụ ngôn này như
là tỷ dụ căn bản của tất cả Tin Mừng.
Hạt giống là Lời và người gieo hạt là Thiên Chúa, Đấng không gì có thể
ngăn cản được ý muốn của Người. Hạt
giống rơi xuống trên những chỗ đất khác nhau, nhưng chắc chắn hầu hết hạt đều rơi
vào đất tốt và kết quả bù đắp lại những hao hụt do những hạt rơi trên chỗ đất
xấu. Đây là dụ ngôn lạc quan, một đức
tính thường thiếu vắng nơi các môn đệ của Tin Mừng.
* Nếu tôi là một người bình thường, thì tâm hồn
tôi sẽ chứa đựng cả bốn loại đất, có lúc sẵn sàng, có lúc không sẵn sàng đón
nhận sứ điệp Tin Mừng. Tôi cầu xin Chúa
ban ánh sáng để tôi nhận ra nơi nào có sự cứng lòng và không an toàn, và cầu
xin Đấng gieo hạt cho cuộc sống tôi được sinh hoa trái dồi dào.
_______________
Thứ Năm, ngày 21 tháng
7
Mát-thêu
13:10-17
Các môn đệ đến gần hỏi Đức Giê-su rằng: "Sao Thầy lại dùng
dụ ngôn mà nói với họ? "11 Người đáp: "Bởi vì anh em thì
được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không.12 Ai đã
có thì được cho thêm, và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có,
cũng sẽ bị lấy mất.13 Bởi thế, nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ,
là vì họ nhìn mà không nhìn, nghe mà không nghe không hiểu.14 Thế là
đối với họ đã ứng nghiệm lời sấm của ngôn sứ I-sai-a, rằng: Các ngươi có lắng
tai nghe cũng chẳng hiểu, có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy;15 vì lòng
dân này đã ra chai đá: chúng đã bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng
nghe, và lòng hiểu được mà hoán cải, và rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành.
16
"Còn anh em, mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có
phúc, vì được nghe.17 Quả thế, Thầy bảo thật anh em, nhiều ngôn sứ
và nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không được
thấy, nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.
* Tôi có phải là một trong số những người nhìn
mà không nhìn, hoặc nghe mà không hiểu không?
Chúa Giê-su nói bằng dụ ngôn để thách thức chúng ta đừng lười biếng,
nhưng hãy tìm hiểu ý nghĩa sâu xa hơn của mọi điều. Thực dễ dàng bị chi phối, nhất là ngày nay
khi chúng ta cảm thấy bị trấn áp bởi quá nhiều thông tin và hình ảnh mà không
có ý nghĩa nào cả.
_______________
Thứ Sáu, ngày 22 tháng
7
Lễ
kính thánh nữ Ma-ri-a Mác-đa-la, tông đồ
Gio-an
20:1-2, 11-18
Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a
Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ.2 Bà liền chạy
về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. Bà nói: "Người
ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu"…
11
Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống
nhìn vào trong mộ,12 thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi
đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân.13
Thiên thần hỏi bà: "Này bà, sao bà khóc? " Bà thưa: "Người ta đã
lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu! "14
Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su.15
Đức Giê-su nói với bà: "Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai? " Bà Ma-ri-a
tưởng là người làm vườn, liền nói: "Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì
xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về."16
Đức Giê-su gọi bà: "Ma-ri-a! " Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri:
"Ráp-bu-ni! " (nghĩa là "Lạy Thầy").17 Đức
Giê-su bảo: "Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha.
Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: "Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng
là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh
em"."18 Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ:
"Tôi đã thấy Chúa", và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.
* Qua sự phục sinh của Chúa Giê-su, chúng ta
vui mừng cử hành chiến thắng của Người trên tội lỗi và sự chết. Đó là thái độ căn bản của đức tin Ki-tô
giáo. Vậy ơn sủng Phục Sinh ảnh hưởng
trên tôi như thế nào? Tôi cầu xin cho
mình biết vui mừng đón nhận sứ điệp của Chúa Giê-su Phục Sinh, tin vào quyền
lực sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống tôi.
_______________
Thứ Bảy, ngày 23 tháng
7
Mát-thêu
13:24-30
Đức Giê-su trình bày cho dân chúng nghe một dụ ngôn khác:
"Nước Trời ví như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình.25
Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa,
rồi đi mất.26 Khi lúa mọc lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện.27
Đầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng: "Thưa ông, không phải ông đã gieo giống
tốt trong ruộng ông sao? Thế thì cỏ lùng ở đâu mà ra vậy? " Ông đáp:
"Kẻ thù đã làm đó! " Đầy tớ nói: "Vậy ông có muốn chúng tôi ra
đi gom lại không? " 29 Ông đáp: "Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các
anh làm bật luôn rễ lúa. 30 Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Đến ngày
mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt: hãy gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa,
thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi."
* Chúng ta thất vọng và kinh ngạc vì sự hiện
diện của ma quỷ ở giữa chúng ta; đó là
một trong những câu hỏi lớn nhất của chúng ta.
Trong dụ ngôn này, Chúa Giê-su dạy chúng ta rằng đây là công việc của kẻ
thù: cuộc chiến giữa thiện và ác kéo dài
cho đến chết, nhưng chúng ta có thể chắc chắn rằng cuối cùng Thiên Chúa sẽ
thắng. Tin điều này không khi nào là dễ
cả, bởi vì điều mắt thấy tai nghe thường cho ta thấy một hướng khác, cho nên
tôi xin ơn biết tin rằng Chúa là Đấng Thẩm Phán công chính và quyền năng.