TUẦN 18 THƯỜNG
NIÊN (Ngày 31 tháng 7 – ngày 6 tháng 8 năm 2022)
Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Trong sách Đệ Nhị Luật (15:4), điều được
viết như một trong những luật xã hội là ‘Tuyệt nhiên giữa anh em sẽ không được
có người nghèo’. Còn Chúa Giê-su thì
nói: ‘Người
nghèo thì lúc nào các ông chẳng có bên cạnh mình’
(Mác-cô 14:7).
Họa
sĩ Johannes Wicker, người Đức và sinh năm 1954, vẽ những bức tranh gợi cảm về
việc ăn xin phổ biến rộng tại thành phố Aachen, Đức quốc. Nhưng cũng có thể là Luân-đôn, Dublin hoặc bất
cứ thành phố nào trên thế giới. Các bức
tranh của ông làm cho bạn phải đối đầu với một thực tại khó khăn và hiển nhiên
vì ông muốn khơi dậy lương tâm người ta.
Etty
Hillesum (1914-1943), một văn sĩ Hòa Lan gốc Do-thái và cũng là một nạn nhân của
thảm trạng giết người hàng loạt tại Auschwitz, đã viết trong cuốn nhật ký của
cô: “Thời giờ trở thành một quà tặng khi
nó có người nhận. Khi một quà tặng được
cho mà không được nhận thì sẽ mất đi sức mạnh của nó như một quà tặng. Quà tặng có thể được chuyển giao nhưng cánh cửa
lại đóng chặt. Cầu nguyện là thực hành
việc mở cửa, mở tâm hồn để đón nhận những quà tặng này” (Diaries anf Letters of Etty Hillesum:
An Interrupted Life).
Những
chiến dịch tranh cử ở nhà, tại Âu châu và trong Hoa-kỳ, đều chú ý vào tình trạng
thiếu nhà ở, những vấn để sức khỏe y tế, di dân và người nghèo. Sử dụng những mánh lới chính trị giả dối về
những vấn đề này, chúng ta rất có thể làm tê dại và còn kiểm duyệt cả tâm hồn
chúng ta, cũng như dàn cảnh để che giấu hoàn toàn những giá trị và lý tưởng của
Tin Mừng.
Nhờ
Đức Chúa, những kẻ hèn mọn sẽ ngày thêm
phấn khởi,
và
vì Đức Thánh của Ít-ra-en, những
người nghèo túng sẽ nhảy múa tưng bừng.
(I-sai-a
29:19)
John Cullen,
Alert, Aware, Attentive
Sự hiện diện của Chúa
Khi tôi ngồi đây, tiếng đập của trái
tim, lồng ngực phập phồng hơi thở, những chuyển động của tâm trí tôi, tất cả đều
là những dấu chỉ cho thấy Chúa đang tiếp tục dựng nên tôi. Tôi dừng lại một lúc để ý thức sự hiện diện của
Chúa trong tôi.
Sự tự do
Thực dễ dàng vướng mắc vào những cạm bẫy
của giàu sang trong cuộc đời này.
Lạy Chúa, xin cho con được tự do thoát
khỏi tính tham lam và ích kỷ. Xin Chúa
nhắc nhở con rằng trong cuộc đời này có những điều tốt nhất nhưng miễn
phí: đó là sự tự do, tiếng cười và sự
chia sẻ.
Ý thức
Biết Chúa thương tôi vô điều kiện, tôi
có thể thành thực về con người tôi. Hôm
qua tôi đã như thế nào và bây giờ tôi cảm thấy ra sao? Tôi cởi mở chia sẻ với Chúa những cảm nghĩ của
tôi.
Lời Chúa
Lạy Chúa Giê-su, Chúa trở nên người phàm
để cảm thông với con. Chúa đã bước đi và
làm việc trên mặt đất này. Chúa đã chịu
đựng cái nóng và phấn đấu với giá lạnh.
Tất cả thời giờ của Chúa trên địa cầu này là để chăm sóc nhân loại. Chúa đã chữa lành kẻ đau yếu, đã cho người chết
sống lại. Nhưng quan trọng nhất vẫn là
Chúa đã cứu con khỏi sự chết.
(Bạn hãy lấy phần Kinh Thánh ở những trang kế tiếp. Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu
muốn. Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại
đây để tiếp tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Lạy Chúa, đôi khi con không biết mình phải
nói gì nếu con được gặp riêng Chúa. Con
nghĩ con có thể thưa “Con cám ơn Chúa” vì Chúa luôn có mặt ở đó vì con.
Kết thúc
Tôi cảm tạ Chúa về những lúc Chúa và tôi
đã cùng ở với nhau và về những ơn Người soi sáng giúp tôi hiểu đoạn Kinh Thánh.
Tuần 18 Thường niên
Chúa Nhật, ngày 31 tháng 7
Lu-ca 12:13-21
Có người trong đám đông nói với Đức Giê-su rằng: "Thưa Thầy,
xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi."14 Người đáp:
"Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các
anh? "15 Và Người nói với họ: "Anh em phải coi chừng, phải
giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được
bảo đảm nhờ của cải đâu."
16
Sau đó Người nói với họ dụ ngôn này: "Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương
sinh nhiều hoa lợi,17 mới nghĩ bụng rằng: "Mình phải làm gì
đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu!18 Rồi ông ta tự bảo:
"Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi
tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó.19 Lúc ấy ta sẽ nhủ
lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ
ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!20 Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta:
"Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi
sắm sẵn đó sẽ về tay ai?21 Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà
không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó."
*
Chắc chắn đây là một câu chuyện dụ ngôn dành cho thời đại chúng ta đang
khi việc tìm kiếm tiền và nhiều tiền hơn biến chúng ta thành những tên ngốc
đang chuẩn bị cho sự sụp đổ của mình.
Chúa Giê-su bảo chúng ta: ‘Cuộc đời
con người không được an toàn do những gì họ sở hữu, ngay cả khi họ có nhiều hơn
những gì họ cần’. Tôi cầu nguyện cho thế
giới này biết khôn ngoan hơn và lựa chọn sự liên đới cũng như kính trọng nhau
và tôn trọng trái đất, ngôi nhà chung của tất cả chúng ta.
_______________
Thứ Hai, ngày 1 tháng 8
Mát-thêu 14:13-21
Nghe tin ấy, Đức Giê-su lánh khỏi nơi đó, đi thuyền đến một chỗ
hoang vắng riêng biệt. Nghe biết vậy, đông đảo dân chúng từ các thành đi bộ mà
theo Người.14 Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su trông thấy một đoàn người
đông đảo thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân của họ.
15
Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người: "Nơi đây hoang vắng, và đã
muộn rồi, vậy xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào các làng mạc mua lấy thức
ăn."16 Đức Giê-su bảo: "Họ không cần phải đi đâu cả, chính
anh em hãy cho họ ăn."17 Các ông đáp: "Ở đây, chúng con chỉ
có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá! "18 Người bảo: "Đem
lại đây cho Thầy! "19 Rồi sau đó, Người truyền cho dân chúng ngồi
xuống cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời
chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ. Và môn đệ trao cho dân chúng.20
Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được mười
hai giỏ đầy.21 Số người ăn có tới năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà
và trẻ con.
*
Phép lạ lớn lao này đã xảy ra vào thời điểm thích hợp nhất trong ngày,
đó là vào cuối ngày khi đến giờ người ta trở về nhà và khi các môn đệ nhận ra họ
chỉ có năm cái bánh và hai con cá. Tuy
nhiên Chúa Giê-su đã xin các môn đệ và đám dân chúng nghe Người giảng hãy tin
tưởng vào Người, ‘ngồi xuống cỏ’ nếu như họ không cần phải vội vàng. Những ai tin tưởng đều đã có được nhiều hơn
những gì họ cần. Tôi nhìn lại những khi
tôi cũng quá kinh nghiệm về sự quảng đại của Chúa trong đời tôi và tôi cầu xin
cho mình biết ‘ngồi xuống’ trong niềm tin tưởng những lúc tôi bị khủng hoảng.
_______________
Thứ Ba, ngày 2 tháng 8
Mát-thêu 14:22-36
Đức Giê-su liền bắt
các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân
chúng.23 Giải tán họ xong, Người lên núi một mình mà cầu nguyện. Tối
đến Người vẫn ở đó một mình.24 Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến
cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió.25 Vào khoảng canh tư,
Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ.26 Thấy Người đi trên
mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau: "Ma đấy! ", và sợ hãi la lên.27
Đức Giê-su liền bảo các ông: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ! "28
Ông Phê-rô liền thưa với Người: "Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin
truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài."29 Đức Giê-su
bảo ông: "Cứ đến! " Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước,
và đến với Đức Giê-su.30 Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi
bắt đầu chìm, ông la lên: "Thưa Ngài, xin cứu con với! "31
Đức Giê-su liền đưa tay nắm lấy ông và nói: "Người đâu mà kém tin vậy! Sao
lại hoài nghi? "32 Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng
ngay.33 Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói: "Quả thật
Ngài là Con Thiên Chúa! "
34 Khi qua biển rồi, thầy trò lên đất liền, vào Ghen-nê-xa-rét.35
Dân địa phương nhận ra Đức Giê-su, liền tung tin ra khắp vùng, và người ta đem
tất cả những kẻ đau ốm đến với Người.36 Họ nài xin Người cho họ chỉ
sờ vào tua áo của Người thôi, và ai đã sờ vào thì đều được khỏi.
* Các môn đệ trong những thử thách vừa rồi vì không
giúp được đám đông đang đói chắc sẽ nhớ những gì xảy ra tiếp theo trên mặt
hồ; Chúa Giê-su đã đến với họ và cứu ông
Phê-rô khỏi chìm, Người lên thuyền và sự hiện diện của Người đã khiến sóng gió
im lặng. Chúa Giê-su cũng làm như thế
cho bạn, nhưng ít rõ ràng hơn.
_______________
Thứ Tư, ngày 3 tháng 8
Mát-thêu
15:21-28
Ra khỏi đó, Đức Giê-su lui về miền Tia và Xi-đôn,22
thì này có một người đàn bà Ca-na-an, ở miền ấy đi ra, kêu lên rằng: "Lạy
Ngài là con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở
lắm! "23 Nhưng Người không đáp lại một lời.
24
Người đáp: "Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ít-ra-en
mà thôi."25 Bà ấy đến bái lạy mà thưa Người rằng: "Lạy
Ngài, xin cứu giúp tôi! "26 Người đáp: "Không nên lấy bánh
dành cho con cái mà ném cho lũ chó con."27 Bà ấy nói:
"Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên
bàn chủ rơi xuống."28 Bấy giờ Đức Giê-su đáp: "Này bà,
lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy." Từ giờ đó, con
gái bà được khỏi.
* Một cách nào đó, người đàn bà ngoại giáo này
vẫn có thể cho chúng ta một bài học về cầu nguyện. Chúng ta không luôn hạnh phúc với số phận
chúng ta hay số phận người khác, nên chúng ta hãy biểu lộ những cảm nghĩ thực
của ta với Chúa Ki-tô, chứ không phải chỉ những cảm nghĩ đã được chữa
lành. Chúa Giê-su nghe lời chúng ta cầu
nguyện.
_______________
Thứ Năm, ngày 4 tháng
8
Mát-thêu
16:13-23
Khi Đức Giê-su đến vùng kế cận thành
Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng: "Người ta nói Con Người
là ai? "14 Các ông thưa: "Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy
Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, có người lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một
trong các vị ngôn sứ."15 Đức Giê-su lại hỏi: "Còn anh em,
anh em bảo Thầy là ai? "16 Ông Si-môn Phê-rô thưa: "Thầy
là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống."17 Đức Giê-su nói với
ông: "Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không
phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên
trời.18 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là
Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần
sẽ không thắng nổi.19 Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời: dưới
đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh
tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy."20 Rồi
Người cấm ngặt các môn đệ không được nói cho ai biết Người là Đấng Ki-tô.
21 Từ lúc đó, Đức Giê-su Ki-tô bắt đầu tỏ
cho các môn đệ biết: Người phải đi Giê-ru-sa-lem, phải chịu nhiều đau khổ do
các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba
sẽ sống lại.22 Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách
Người: "Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy! "23
Nhưng Đức Giê-su quay lại bảo ông Phê-rô: "Xa-tan, lui lại đàng sau Thầy!
Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà
là của loài người."
*
Chúng ta đang sống trong thời Giáo Hội
xáo trộn, mất lòng tin tưởng sâu xa vào các nhà lãnh đạo, kể luôn những nhà
lãnh đạo của Giáo Hội. Tôi lắng nghe
Chúa Giê-su đang trao cho ông Phê-rô sứ mệnh làm tảng đá trên đó Chúa chọn xây
Giáo Hội Người. Chúa Giê-su, Đấng nhận
mình là Đức Ki-tô và được Thiên Chúa hứa ban cho nhân loại, đã chọn xây Giáo
Hội Người trên nền tảng Phê-rô, mặc dù Người có thể chọn cách khác. Tôi cầu xin cho mình được Chúa ban cho đức
tin như đức tin được ban cho thánh Phê-rô để tôi tuyên xưng Chúa Giê-su là Con
Thiên Chúa hằng sống.
_______________
Thứ Sáu, ngày 5 tháng 8
Mát-thêu 16:24-28
Rồi Đức Giê-su nói với các môn đệ:
"Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo.25
Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình
vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy.26 Vì nếu người ta được cả thế
giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà
đổi mạng sống mình?
27 "Vì Con Người sẽ ngự đến trong
vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người
sẽ thưởng phạt ai nấy xứng việc họ làm.28 Thầy bảo thật anh em:
trong số người có mặt ở đây, có những kẻ sẽ không phải nếm sự chết trước khi
thấy Con Người đến hiển trị."
* Chỉ nhờ liên kết sự
đau khổ trong cuộc đời chúng ta với đau khổ của Chúa Giê-su chúng ta mới có thể
vác nổi các thánh giá. Vậy hôm nay hoặc
mọi ngày, có điều gì trong đời tôi làm cho tôi phải phấn đấu dưới sức nặng của
nó không? Vậy trong giờ cầu nguyện này,
bạn hãy xin Chúa ơn sủng bạn cần.
_______________
Thứ Bảy, ngày 6 tháng 8
Lễ Chúa Hiển Dung (Chúa
Giê-su Biến Hình)
Lu-ca 9:28-36
Khoảng tám ngày sau khi nói những lời
ấy, Đức Giê-su lên núi cầu nguyện đem theo các ông Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê.29
Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên
trắng tinh chói loà.30 Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó
là ông Mô-sê và ông Ê-li-a.31 Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển,
và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giê-ru-sa-lem.32
Còn ông Phê-rô và đồng bạn thì ngủ mê mệt, nhưng khi tỉnh hẳn, các ông nhìn
thấy vinh quang của Đức Giê-su, và hai nhân vật đứng bên Người.33
Đang lúc hai vị này từ biệt Đức Giê-su, ông Phê-rô thưa với Người rằng:
"Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều,
một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a." Ông không biết
mình đang nói gì.34 Ông còn đang nói, thì bỗng có một đám mây bao
phủ các ông. Khi thấy mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ.35 Và
từ đám mây có tiếng phán rằng: "Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển
chọn, hãy vâng nghe lời Người! "36 Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ
còn thấy một mình Đức Giê-su. Còn các môn đệ thì nín thinh, và trong những ngày
ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.
* Mọi sự chúng ta làm
trong suốt cuộc sống là đi từ một mảnh đất nhỏ thánh thiện tới một nơi kế
tiếp. Lạy Chúa, xin Chúa ban cho con sức
mạnh để con tiếp tục bước đi giữa hai nơi ấy.