TUẦN 30 THƯỜNG
NIÊN (Ngày 23 – 28 tháng 10 năm 2022)
Điều suy nghĩ và cầu nguyện mỗi ngày trong tuần:
Giống như chẳng khi nào chúng ta ý thức
về khí trời thế nào thì chúng ta cũng chẳng bao giờ ý thức sự hiện diện của
Chúa như vậy, mặc dù sự hiện diện ấy luôn ở quanh chúng ta. Hành trình đức tin là một ân huệ của một
Thiên Chúa đầy yêu thương, Đấng đi bước trước và kiên nhẫn, yên lặng, hầu như bẽn
lẽn chờ đợi loài người đáp trả.
Cuộc
đời là một ơn gọi, một lời kêu gọi hãy tìm kiếm vị Thiên Chúa nhút nhát này.
Thiên
Chúa nhút nhát ấy đã không đến trần gian trong tiếng chuông rộn ràng hay sấm
sét. Khi còn bé, tôi đã tìm Chúa bằng
cách nhìn lên trời – cố xem mình có thấy Thiên Chúa từ nơi nào đó trên trời mở
ra không. Hôm nay khi đi tìm Chúa, tôi lại
nhìn xuống chứ không nhìn lên, vì tôi tìm thấy Chúa nơi những vật nhỏ bé. Như Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã nói, chúng ta
tìm được điều khác thường nơi những cái bình thường.
Niềm
vui lớn nhất đến từ những mối tương quan tốt – nỗi buồn phiền và đau khổ lớn lao
nhất không đến do tình trạng mất công ăn việc làm hay tài sản, nhưng do những
tương quan đổ vỡ và bị phản bội. Mọi
tương quan yêu thương đều có căn rễ trong tình yêu mà Thiên Chúa nhút nhát này
đã dành cho hết thảy chúng ta.
John Scally,
Waiting in Joy
Sự hiện diện của Chúa
‘Hãy thinh lặng và biết rằng Ta là Thiên
Chúa’. Lạy Chúa, lời Chúa đưa chúng con
vào cõi tĩnh lặng và cao cả của sự hiện diện của Chúa.
Sự tự do
Chúa không xa lạ gì đối với sự tự do của
tôi. Chúa Thánh Thần thở sự sống vào tận
những ước muốn sâu thẳm của tôi, nhẹ nhàng thúc giục tôi đến với tất cả những
gì là tốt lành. Tôi cầu xin ơn biết để cho
mình được bao bọc bởi Chúa Thánh Thần.
Ý thức
Ở lãnh vực nào trong cuộc sống tôi cảm
nhận được niềm hy vọng, sự khích lệ và sự phát triển? Nhìn lại mấy tháng qua, tôi có thể nhận ra những
sinh hoạt và cơ hội nào đã đem lại hoa trái dồi dào. Nếu có, tôi sẽ quyết định dành thời gian cũng
như không gian cho những lãnh vực ấy trong tương lai.
Lời Chúa
Lời Chúa đến với chúng con qua Kinh Thánh. Xin Chúa Thánh Thần soi sáng trí khôn và tâm
hồn con để con biết đáp lại những giáo huấn của Tin Mừng.
(Xin bạn lấy phần Kinh Thánh ở những trang kế tiếp. Các điểm gợi ý đã có sẵn để bạn sử dụng nếu cần. Sau khi đã sẵn sàng, bạn hãy trở lại đây để tiếp
tục phần Tâm sự với Chúa).
Tâm sự với Chúa
Điều gì dậy lên trong tâm hồn khi tôi cầu
nguyện? Tôi được an ủi, cảm thấy bối rối
hay lạnh nhạt? Tôi tưởng tượng Chúa
Giê-su đang đứng hoặc ngồi bên cạnh, rồi tôi chia sẻ với Người những cảm nghĩ của
tôi.
Kết thúc
Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con, cùng
vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa,
Tự muôn đời và chính hiện nay, luôn mãi
đến thiên thu vạn đại. A-men.
Tuần 30 Thường niên
Chúa Nhật, ngày 23 tháng 10
Lu-ca 18:9-14
Đức Giê-su còn kể dụ ngôn sau đây với một số người tự hào cho
mình là công chính mà khinh chê người khác:10 "Có hai người lên
đền thờ cầu nguyện. Một người thuộc nhóm Pha-ri-sêu, còn người kia làm nghề thu
thuế.11 Người Pha-ri-sêu đứng thẳng, nguyện thầm rằng: "Lạy
Thiên Chúa, xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác: tham lam, bất chính,
ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia.12 Con ăn chay mỗi tuần hai lần,
con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con.13 Còn người thu
thuế thì đứng đằng xa, thậm chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vừa đấm ngực
vừa thưa rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi.14
Tôi nói cho các ông biết: người này, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên
công chính rồi; còn người kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống;
còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên."
*
Tôi có ngạc nhiên và cảm thấy bực mình bởi dụ ngôn này không, hay tôi
cũng khám phá ra một ông Pha-ri-sêu và một tên thu thuế trong tâm hồn tôi nữa? Đôi khi tôi không thể tránh khỏi cảm nhận cho
mình đạo đức hơn và thánh thiện hơn người khác, hoặc còn thấy mình là một con
người đặc biệt nữa, tuy nhiên tôi cố gắng không cảm nhận như vậy. Tôi thấy mình đã làm trọn mọi điều luật lệ
đòi buộc, không giống những người khác.
Tôi khiêm nhường xin ơn soi sáng để nhận ra những căn rễ sâu xa của sự
kiêu căng trong tâm hồn, và cầu xin ơn khiêm nhường đích thực.
*
Tôi dùng thời giờ để lập lại theo nhịp thở của tôi lời nguyện của người
thu thuế, lời nguyện đã đem lại cho ông sự bình an với Thiên Chúa: “Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội
lỗi”.
_______________
Thứ Hai, ngày 24 tháng 10
Lu-ca 13:10-17
Ngày sa-bát kia, Đức Giê-su giảng dạy trong một hội đường.11
Ở đó, có một phụ nữ bị quỷ làm cho tàn tật đã mười tám năm. Lưng bà còng hẳn xuống
và bà không thể nào đứng thẳng lên được.12 Trông thấy bà, Đức Giê-su
gọi lại và bảo: "Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật nguyền! "13
Rồi Người đặt tay trên bà, tức khắc bà đứng thẳng lên được và tôn vinh Thiên
Chúa.
14
Ông trưởng hội đường tức tối vì Đức Giê-su đã chữa bệnh vào ngày sa-bát. Ông
lên tiếng nói với đám đông rằng: "Đã có sáu ngày để làm việc, thì đến mà
xin chữa bệnh những ngày đó, đừng có đến vào ngày sa-bát! "15
Chúa đáp: "Những kẻ đạo đức giả kia! Thế ngày sa-bát, ai trong các người lại
không cởi dây, dắt bò lừa rời máng cỏ đi uống nước?16 Còn bà này, là
con cháu ông Áp-ra-ham, bị Xa-tan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại
không được cởi xiềng xích đó trong ngày sa-bát sao? "17 Nghe
Người nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người lấy làm xấu hổ, còn toàn thể đám
đông thì vui mừng vì mọi việc hiển hách Người đã thực hiện.
*
Bạn hãy để ý đến niềm vui của người phụ nữ trong bài Tin Mừng vì lần đầu
tiên trong suốt mười tám năm trời bà mới đứng thẳng người lên được. Là người có lòng tin, bà đã ngợi khen Thiên
Chúa vì Người đã chữa lành bà và ban cho bà được sự tự do.
*
Tôi có thể suy nghĩ về những câu hỏi:
Tôi có thể chăm sóc và chữa lành nhờ nghệ thuật lắng nghe người khác
không? Tôi có thường hay có khuynh hướng
giả hình cách nào đó trong lối sống của mình không?
_______________
Thứ Ba, ngày 25 tháng 10
Lu-ca 13:18-21
Vậy Người nói:
"Nước Thiên Chúa giống cái gì đây? Tôi phải ví Nước ấy với cái gì?19
Nước Thiên Chúa giống như chuyện một hạt cải người nọ lấy gieo trong vườn mình.
Nó lớn lên và trở thành cây, chim trời làm tổ trên cành được."
20 Người lại nói: "Tôi phải ví Nước Thiên
Chúa với cái gì?21 Nước Thiên Chúa giống như chuyện nắm men bà kia
lấy vùi vào ba thúng bột, cho đến khi tất cả bột dậy men."
* Chúa Giê-su luôn so sánh Nước Thiên
Chúa với cái gì nhỏ bé, nhưng rồi phát triển thành một cái gì lớn lao và đem
lại sự sống, từ từ nhưng chắc chắn. Mô
thức này thường khiến cho chúng ta nản lòng vì chúng ta thích những gì lớn lao
và đáng kể ngay từ lúc ban đầu. Những kẻ
tin vào kiểu Nước Thiên Chúa mà Chúa Giê-su đã rao giảng đều là những người
sống niềm hy vọng, những người nhận ra sự hiện diện mạnh mẽ của Thiên Chúa đang
hoạt động trong thế gian, thậm chí đi ngược lại những gì là sự thật. Tôi cầu xin được làm một người sống niềm hy
vọng như vậy.
_______________
Thứ Tư, ngày 26 tháng
10
Lu-ca
13:22-30
Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi ngang qua các thành
thị và làng mạc mà giảng dạy.23 Có kẻ hỏi Người: "Thưa Ngài, những
người được cứu thoát thì ít, có phải không? " Người bảo họ:24
"Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có
nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được.
25
"Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài,
bắt đầu gõ cửa và nói: "Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào! , thì ông sẽ
bảo anh em: "Các anh đấy ư? Ta không biết các anh từ đâu đến!26
Bấy giờ anh em mới nói: "Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và
ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi.27
Nhưng ông sẽ đáp lại: "Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất
mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!
28
"Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Áp-ra-ham,
I-xa-ác và Gia-cóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn
mình lại bị đuổi ra ngoài.29 Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự
tiệc trong Nước Thiên Chúa.30 "Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ
lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót."
* “Những người được cứu thoát thì ít, có phải
không?” Điều này xem ra là một câu hỏi
vô cùng chí lý, nhưng Chúa Giê-su lại thấy nó không đáng để trả lời. Người thích nói về những điều thích đáng hơn,
thí dụ cần phải lựa chọn tốt, cho dù là khó.
Người ta đã tốn bao sức lực trong Giáo Hội để cãi nhau về những vấn đề
vô bổ hoặc ngoài lề, trong khi chúng ta lại bỏ bê những gì thực sự là cốt yếu
và quan trọng? Tôi cầu nguyện cho Giáo
Hội biết chú ý đến sứ mạng trọng tâm của mình là đem Tin Mừng đến cho mọi người
và tránh mọi cám dỗ dung túng cho những việc bàn luận trống rỗng.
_______________
Thứ Năm, ngày 27 tháng
10
Lu-ca
13:31-35
Cũng vào giờ ấy, có mấy người Pha-ri-sêu
đến thưa Đức Giê-su rằng: "Xin ông đi ra khỏi đây, vì vua Hê-rô-đê đang
muốn giết ông! "32 Người bảo họ: "Các ông hãy đi nói với
con cáo ấy thế này: "Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh
tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất.33 Tuy nhiên, hôm nay, ngày mai và
ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ mà chết ngoài thành
Giê-ru-sa-lem thì không được.
34 "Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem!
Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Đã bao lần
Ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các
ngươi không chịu.35 Thì này, nhà các ngươi sẽ bị bỏ mặc cho các
ngươi. Mà Ta nói cho các ngươi hay: các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa cho đến
thời các ngươi nói: Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa! "
*
Hình như Chúa Giê-su chẳng quan tâm gì đến sự
đe dọa của vua Hê-rốt. Người không bỏ
chạy, mà còn gọi nhà vua là một con cáo.
Sự chân thực của Chúa đã là sức mạnh để đương đầu với những kẻ cậy vào
khả năng bạo lực. Như Người đã nói với
Phi-la-tô: “Nước tôi không thuộc về thế
gian này”. Chúng ta vẫn đang sống trong
một thế giới hầu như bị bạo lực thống trị, cho nên tôi cầu xin có được tính
chân thực, cho tôi và cho những người có thiện chí, để chúng ta không sợ hãi và
kiên vững đối với điều chúng ta tin là thật và đúng.
_______________
Thứ Sáu, ngày 28 tháng 10
Lễ kính thánh Si-môn và thánh Giu-đa, tông đồ
Lu-ca 6:12-16
Trong những ngày ấy, Đức Giê-su đi ra
núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa.13
Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ.14
Đó là ông Si-môn mà Người gọi là Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông; sau đó
là các ông Gia-cô-bê, Gio-an, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô,15
Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn biệt danh là Quá Khích,16
Giu-đa con ông Gia-cô-bê, và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, người đã trở thành kẻ phản
bội.
* Dường như Chúa
Giê-su và Cha Người đã tâm sự thâu đêm với nhau về việc tuyển chọn mười hai
Tông Đồ. Tôi có thể tưởng tượng cuộc tâm
sự ấy diễn ra như thế nào không?
* Có bao giờ tôi hỏi ý
Thiên Chúa về những quyết định tôi phải làm trong cuộc sống không, nhất là về những
người sẽ có ảnh hưởng lâu dài đối với tôi?
Vất vả tìm kiếm sự khuyên bảo của Chúa thì cũng xứng đáng, cho dù có phải
thức trắng đêm.
_______________
Thứ Bảy, ngày 29 tháng 10
Lu-ca 14:1, 7-11
Một ngày sa-bát kia, Đức Giê-su đến nhà
một ông thủ lãnh nhóm Pha-ri-sêu để dùng bữa: họ cố dò xét Người…
7 Người nhận thấy khách dự tiệc cứ chọn
cỗ nhất mà ngồi, nên nói với họ dụ ngôn này:8 "Khi anh được mời
đi ăn cưới, thì đừng ngồi vào cỗ nhất, kẻo lỡ có nhân vật nào quan trọng hơn
anh cũng được mời,9 và rồi người đã mời cả anh lẫn nhân vật kia phải
đến nói với anh rằng: "Xin ông nhường chỗ cho vị này. Bấy giờ anh sẽ phải
xấu hổ mà xuống ngồi chỗ cuối.10 Trái lại, khi anh được mời, thì hãy
vào ngồi chỗ cuối, để cho người đã mời anh phải đến nói: "Xin mời ông bạn
lên trên cho. Thế là anh sẽ được vinh dự trước mặt mọi người đồng bàn.11Vì
phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn
lên."
* Chúa Giê-su nhỏ mọn
hay là Người muốn nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta hãy làm tốt để người ta thấy
chúng ta sống đàng hoàng, ngay cả trong những điều nhỏ nhặt hằng ngày để khám
phá ra điều thực sự nằm trong tâm hồn chúng ta?
Tôi xin Chúa ban cho tôi ánh sáng và sự tự do trong những giao tiếp hằng
ngày với người khác, nhất là trong thế giới đầy ganh đua của tôi.