NGƯỜI CHA NHÂN HẬU
Chúa Nhật 24 Thường Niên năm C : Lc 15,1-32
Suy niệm
Bài đọc Cựu
Ước cho chúng ta biết ngay sau khi Thiên Chúa ký kết Giao ước với dân Israel,
thì họ đã vi phạm Giao ước, bằng cách đúc tượng một con bê vàng và thờ lạy nó. Sự
bất trung của dân khiến Thiên Chúa giận dữ muốn tiêu diệt họ và làm nên một dân
mới. Nhưng Môsê van xin, và Thiên Chúa đã tha thứ cho họ (x. Xh
32,7-11.13-14)
Bài
Tin Mừng tiếp tục cho ta thấy một Thiên Chúa giàu lòng thương xót trước sự sa lạc
và vô tâm của con người, được diễn tả qua 3 dụ ngôn.
Dụ ngôn 1 diễn tả Thiên
Chúa yêu thương người tội lỗi như người mục tử tốt
lành, sẵn sàng để chín mươi chín con chiên lại để đi tìm cho bằng được con
chiên lạc mất. Khi tìm thấy rồi mừng rỡ khoác chiên trên vai.
Dụ ngôn 2 diễn tả Thiên Chúa yêu thương kẻ lầm lỡ, như người đàn bà cần
mẫn, đốt đèn kiếm cho được đồng bạc đánh rơi. Khi tìm thấy đồng bạc rồi, bà liền
mời chị em bạn bè đến chia vui.
Hai dụ ngôn trên đều nhắm
đến dụ ngôn thứ 3 nhằm diễn tả Thiên Chúa là người Cha nhân hậu, vô cùng vui mừng
khi một tội nhân sa lạc trở về với Ngài. Phải chăng tất cả chúng ta đều là những đồng bạc đã từng bị mất, những con
chiên đã từng đi lạc, và những đứa con đã từng đi hoang. Nhờ lòng thương xót của Chúa mà chúng ta đã được tìm lại.
Thiên Chúa là Cha nhân hậu đồng
thời cũng là Đấng nhúng nhường và tôn trọng tự do của con người: sẵn lòng chia
gia sản theo đòi hỏi của con và chấp nhận để con bỏ nhà ra đi. Ngài như thể thu
mình lại để nhường chỗ cho con người. Không phải chỉ con người mới cởi giày trước Thiên Chúa, mà chính Thiên Chúa cũng cởi giày trước mầu nhiệm con
người, vì lòng con người cũng là phần đất
thiêng thánh.
Thiên Chúa là Cha nhân hậu
cũng là Đấng luôn chờ đợi và tha thứ: Ngài vẫn hướng về đứa con và nuôi hy vọng ngày con trở về.
Ngay khi con về còn ở đàng xa, Cha đã thấy con, nhận
ra con, và chạy đến ôm chầm lấy con. Ngài
không thất vọng, dù không đi tìm con như tìm con chiên lạc, nhưng không thúc ép
người con phải hoán cải, mà chỉ biết ngóng trông, đợi chờ. Tội người con thứ thật
quá lớn, nhưng tình thương của Cha còn lớn hơn tội của anh. Cha thương anh vì anh đã lầm lỡ; không chấp nhất anh
vì tội cũng đã làm anh phải khốn khổ rồi. Người
cha như không cần nghe con mình xin lỗi, vì sự trở về của anh đã là lời thống hối ăn năn. Tuy người con thứ trở về
cũng chỉ vì gặp bước đường cùng chứ chẳng phải vì thương mến Cha, nhưng điều
quan trọng là anh đã về nhà và đang sống trong vòng tay Cha.
Thiên Chúa là Cha nhân hậu
cũng là Đấng luôn tỏ ra hoan hỉ và vui mừng, bày tiệc linh đình khi thấy con quay
về đường ngay nẻo chính. Ngài là người Cha luôn hào phóng, sẵn sàng phung phí
tài sản cho con đi hoang, rồi lại phung phí khi con trở về, chẳng nghĩ đến mình
phải mất, chỉ nghĩ đến con cần phải được. Đó cũng là Thiên Chúa từng đau khổ với
con người, vì con người và cho con người. Ngài đau nỗi đau của con người khi họ
cố tình lìa xa Cha để chạy theo các thần tượng.
Tiếc thay, người con cả xem ra còn tệ hơn người
người con thứ. Anh ta sống như người làm công, không yêu cha, không hiểu cha,
nên phản kháng quyết liệt trước lối hành xử quá bao dung của cha đối với đứa em.
Cha đã chạy ra đón người con thứ về nhà thì cũng đi ra năn nỉ người con cả vào
nhà. Người cha không muốn mất đứa con nào. Mỗi con người đều có giá trị vô song
trước mặt Thiên Chúa. Ngài đã tạo nên từng con người với tất cả sự phong
phú để làm nên nhân vị con người ấy. Ngài hỗ trợ cho con người ấy phát triển
đến mức tối đa, để cuộc đời người ấy thành một tác phẩm cho Ngài và cho đồng
loại.
Bài Tin
Mừng cho ta nhận biết hạnh phúc lớn nhất không phải là tài sản vật chất, mà
nhận ra mình có chỗ trong trái tim Chúa. Chúa yêu thương ta dù ta hư hỏng, bất
trung. Chúa yêu ta không phải vì ta ngoan ngoãn, hay giỏi giang được việc,
nhưng vì mình là con cái.
Trở về
với Chúa đòi ta dang tay đón lấy người anh em. Trong tương quan hòa hợp với
Chúa với mọi người, ta mới thực sự là chính mình, không còn ảo tưởng như người
con thứ, không còn ghen ghét như người anh cả, để sống an vui và hạnh phúc
trong gia đình Thiên Chúa. Ôi đẹp thay mối tình vô cùng cao cả của Thiên Chúa
là người Cha nhân hậu, để chúng ta cùng chúc tụng và cảm tạ đến muôn đời.
Cầu nguyện
Cha chẳng nề khi thân con
ô uế,
choàng tay ôm với tình thương tràn trề,
như thuở ban đầu con từng được yêu quí,
mà vì bất hiếu con đã bỏ ra đi.
Cha chẳng để ý gì tội con
phạm,
lại vui mừng làm tiệc đám linh đình,
thật sung sướng tràn đầy tình cha con,
chẳng có gì làm sứt mẻ hao mòn.
Tình thương Cha chẳng thể
nào sánh ví,
thế mà lại có những lần con ganh tị,
khi có người trong sa lạc trở về,
con lại tìm mọi cách để khinh chê,
không đón nhận vì sợ mình lép vế,
con quên mình đã về từ tội lệ.
Cha yêu con chỉ vì con là
con,
cho dẫu con ngoan hiền hay hư hỏng,
vì thế mà tình Cha luôn thi thố,
để mỗi người có chỗ trong tim Cha,
Xem ra con cũng như người
anh cả,
ở trong nhà nhưng lòng vẫn lạc xa,
chưa hiểu nổi mối tình Cha sâu thẳm,
chỉ nhắm đến công bằng và hợp lý,
khiến mất đi lòng bao dung nhân hậu,
chẳng lạ gì mà đời con thô lậu.
Xin cho con một trái tim
cháy sáng,
để biết sống tình yêu Cha vô hạn,
luôn ứng xử nhẹ nhàng và thanh thoát,
tạo an bình và hạnh phúc hòa chan. Amen.
Lm. Thái Nguyên
Youtube: https://www.youtube.com/watch?v=1TAaTYk16-Y