SỨC MẠNH CỦA LÒNG TIN
Chúa
Nhật 20 Thường Niên năm A : Mt 15, 21-28
Suy niệm
Người phụ nữ đến với Chúa Giêsu là một người đàn bà xứ
Canaan, mà người Do Thái lại khinh ghét người ngoại bang. Do đó, khi xin Ngài chữa bệnh cho con gái, chắc bà không
ngạc nhiên khi thấy Đức Giêsu im lặng, còn các môn đệ Ngài tỏ ra khó chịu. Sau
đó Chúa Giêsu xác định cho bà rõ:“Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của
nhà Israel mà thôi”. Thế nhưng bà vẫn cứ van nài. Cuối cùng Chúa
Giêsu nói một câu nghe rất sốc:“Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném
cho lũ chó con”.
Tại sao Chúa Giêsu lại có thể cư xử thiếu tình người như
vậy, đang khi Ngài đến là để mang ơn cứu độ cho mọi người : “Anh em hãy đi
và làm cho muôn dân trở thành môn đệ Ta, làm phép rửa cho họ” (Mt 28,19).
Chắc chắn Ngài có dự định và mục đích riêng khi làm như thế.
Điều quan trọng là Chúa Giêsu muốn thử thách đức tin của
bà này. Nếu bà thật sự không có đức tin, Ngài không thể giúp bà được gì cả.
Điều này đã từng xảy ra khi Ngài trở về quê Nadarét: “Người đã không thể làm
được phép lạ nào tại đó... vì họ không tin” (Mc 6, 5-6). Thử thách đức tin
là điều cần thiết, vì ơn lành Chúa ban quá lớn lao, đòi con người phải có khả năng
mở rộng lòng để lãnh nhận.
Trước câu nói nặng của Chúa Giêsu, không ngờ bà lại bình tâm
đón nhận và đáp lại với lời lẽ thật khôn ngoan, nhẹ nhàng và khiêm tốn: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được
ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống”.
Chúa Giêsu đã thử thách và bà đã vượt qua bằng sự kiên
trì; bà đã thắng được lòng tự ái bản thân, tự ái dân tộc. Bà nhận ra vị trí của
mình, nhưng cũng nhận biết mình đáng được hưởng “những mảnh vụn”, chứ không quá
quị lụy như kẻ thấp hèn. Bà chân thành nói lên nguyện vọng và tin Chúa không
thể từ chối mình. Lòng
tin và sự khiêm tốn của bà thật đáng thán phục. Chúa Giêsu liền đáp ứng ngay: “Này bà, lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn
sao thì sẽ được vậy”.
Để làm được như thế, bà phải rất thương yêu đứa con yếu đuối,
không thể tự làm gì để cứu mình. Bà trở thành đại diện cho những kẻ bé nhỏ,
nghèo hèn; là phát ngôn viên của những người cô thế cô thân, những người không
thể dựa vào đâu ngoài việc kêu cầu lên Thiên Chúa.
Tuổi trẻ rất mạnh mẽ, nhưng cũng dễ yếu đuối và buông xuôi
trước những thử thách. Dường như chúng ta thiếu xác tín mãnh liệt về ơn gọi của
mình để sống cho đến mức độ cuối cùng, và cũng không có cảm thức rằng số phận
của người khác liên hệ đến cách sống ơn gọi của ta. Quả thật, chúng ta dễ rút
lui khi bị từ chối. Người phụ nữ Canaan chứng minh cho ta thấy kiên trì là một
nhân đức, vì nó lay chuyển được tấm lòng của Thiên Chúa. Bà cho thấy việc bày
tỏ nguyện vọng tốt lành, nhất là để trợ giúp kẻ khác, thì không phải là chuyện
yếu kém để phải cả nể hay giữ kẽ, để phải nổi lên tự ái, nhưng là chuyện của
trách nhiệm và tình liên đới trong đời sống nhân loại.
Thiên Chúa thường thử thách con người, nhất là những ai
yêu mến Ngài, đến nỗi thánh Têrêsa Avila phải kêu lên: “Chúa đối xử với bạn
thân của Chúa như vậy, hèn chi Chúa ít bạn thân là phải!”. Thật vậy, Chúa
muốn là bạn thân với mỗi người, nhưng dường như con người rất sợ làm bạn thân
với Chúa. Chính vì tình thân mà Chúa muốn thử thách lòng trung thành của chúng
ta. Chính trong sự thử thách mà chúng ta được thanh luyện để lớn lên hơn nữa
trong tình yêu, trong sự thật, sự thiện, và đáng hưởng vinh quang với Chúa (x.
Rm 8, 30).
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu!
Có những tình cảnh thật đáng thương,
và đáng cứu giúp như người đàn bà Canaan,
biết mình là kẻ ngoại bang không xứng đáng,
nhưng vẫn chân tình đến với Chúa nài van.
Xem ra thái độ Chúa hững hờ,
hy vọng đợi chờ mà Chúa vẫn làm ngơ,
bà không bỏ cuộc mà lại rất kiên trì,
bị ví như chó con, bà cũng thấy là hợp lý,
nhưng cho dù là lũ chó con,
vẫn đáng hưởng mảnh vụn rơi từ bàn chủ.
Không ngờ câu nói quá tuyệt vời,
nhẹ nhàng khiêm tốn sáng ngời lòng tin,
nên khiến Chúa phải cho bà toại nguyện,
ban ơn cứu chữa như lời bà xin.
Điều đó cho con biết phải kiên trì,
phải yêu quí ân ban và quyết chí,
vì có khi Chúa làm như thinh lặng,
để xem con có khao khát thật chăng?
Những lúc gặp gian nan và thử thách,
là để Chúa thanh luyện thêm sự tốt lành.
Có nhiều lần con tự ái kiêu căng,
không xứng với ơn lành mình lãnh nhận,
con quên rằng tất cả là hồng ân,
chứ bản thân con có đáng gì,
vì mọi sự là từ lòng thương xót Chúa.
Sự kiện hôm nay cho con suy ngắm,
Chúa không cứng nhắc theo nguyên tắc,
nhưng mở lòng để hành động rất tự do,
để cho Thánh Ý Cha luôn dẫn dắt.
Con phải biết linh động và thay đổi,
để sinh ích lợi cho phần rỗi tha nhân.
Thay đổi không phải là thiếu ý chí.
nhưng là uyển chuyển cho đúng lý,
cho phù hợp với Thánh ý của Chúa Cha.
Ước gì con luôn biết mở ra,
để Chúa hành động làm lớn rộng Nước Trời.
Amen.
Lm. Thái Nguyên