Thứ sáu
tuần 4 Mùa Chay
Nguồn
gốc của Đấng Messia
(Ga 7,1-2.10.25-30)
1. Bài Tin Mừng hôm nay kể lại : Đức
Giêsu trở lại Galilê vào dịp Lễ Lều của người Do thái, đây là một trong những lễ
lớn nhất và vui nhất của họ. Người ta mừng lễ này cả một tuần lễ, từ ngày 15 đến
ngày 21 tháng Bảy.
Nhân dịp này người Do thái tranh luận
về nguốn gốc của Đức Giêsu. Họ cho rằng Đấng Messia phải có nguồn gốc lai lịch
rõ ràng, còn Đức Giêsu thì họ không biết
xuất thân từ đâu. Nhân đó Đức Giêsu nói cho họ biết lai lịch và nguồn gốc
của Ngài là Chúa Cha “Ta bởi Ngài, và chính Ngài đã sai Ta”. Nhưng nói như thế
càng khiến họ muốn giết Ngài hơn. Tuy nhiên hiện giờ “họ chưa làm gì Ngài được
vì chưa tới giờ Ngài”.
2. Sự kiện xẩy ra tại Giêrusalem vào dịp
Lễ Lều và lễ tạ ơn sau ngày mùa, Đức Giêsu
vào Đền thờ và giảng một cánh công khai, làm cho những người biệt phái tức
giận vì họ không thể nào chấp nhận được những điều Ngài nói về bản tính thần
linh của Ngài. Họ biết nguồn gốc lai lịch
của Ngài : con bà Maria, con ông thợ mộc Giuse, quê ở làng Nazarẹth bé nhỏ, nghèo hèn, bản thân Ngài cũng chỉ là một
anh thợ mộc, thế mà Ngài lại tự nhận mình
là Con Thiên Chúa, từ Thiên Chúa Cha mà đến và ngang hàng với Chúa Cha.
Họ cho là Ngài lộng ngôn phạm thượng, họ nhất định không tin Ngài, dù bao nhiêu
chứng cớ Ngài đưa ra cũng không đánh động được lòng dạ chai đá của họ, họ nhất
quyết từ chối, đó là quyền tự do của họ.
3. Họ thắc mắc với câu hỏi : Ông Giêsu
là ai ? Họ thắc mắc và bàn tán theo quan
niệm sai lầm của họ :”Ông này chẳng phải là Giêsu, con bác thợ mộc Giuse đó
sao” ?
Nhưng Đức Giêsu kêu lớn tiếng :”Các
ông biết tôi ư ? Các ông biết tôi xuất thân từ đâu ư ? Tôi đâu có tự mình mà đến.
Đấng đã sai tôi là Đấng chân thật”. Đó
là tiếng kêu của một người không được người khác nhận biết đúng thực về mình, bởi
vì Đức Giêsu không chỉ là người phàm như họ lầm tưởng, mà là Con Thiên Chúa, là
Đấng được Chúa Cha sai đến cứu độ con
người. Ngài chấp nhận sống nghèo hèn để đem lại giầu sang cho con người, Ngài
chấp nhận đau khổ để đem lại hạnh phúc cho con người, một con người hiến thân để
đem lại sự sống cho muôn người, thế mà không ai chịu tin theo Ngài.
4. Cuộc tranh luận giữa Đức Giêsu và
những người biệt phái kéo dài rất dai dẳng, nhưng Ngài cũng chẳng làm cho họ
tin Ngài được, trái lại càng ngày họ càng muốn giết Ngài. Cái gì đã khiến họ
khó tin vào Đức Giêsu như thế ? Thưa chính là vì họ tưởng họ biết quá rõ về
Thiên Chúa và về Đấng Messia của Thiên Chúa : họ tưởng họ biết Thiên Chúa là
ai, Đấng Messia từ đâu đến, biết rành Thánh Kinh, biết rõ luật Maisen... Tất cả
những gì ở ngoài cái khung hiểu biết ấy của họ thì họ đều coi là sai lạc, là từ
Satan...
Tôi có nghĩ rằng tôi đã biết tất cả về
Chúa và về ơn cứu độ không ? Tôi có sẵn sàng và ngoan ngoãn để Chúa dạy tôi những
điều bất ngờ không ?
5. Lý do sau cùng khiến họ không tin
Ngài và tìm cách hại Ngài, không phải vì
Ngài lỗi luật sabat, đó chỉ là cái cớ bên ngoài mà thôi, mà đúng ra Ngài là cái
gai trước mắt họ, làm họ khó chịu : vì Ngài nguy hại cho họ, họ mất hết uy thế,
mất miếng ăn. Họ ra tay bắt Ngài, nhưng họ không làm gì được Ngài vì giờ của
Ngài chưa đến.
6. Truyện : Aristide người công
chính.
Aristide là một tướng lãnh và chính trị
gia nổi tiếng thanh liêm tại Hy Lạp vào thế kỷ V trước công nguyên.
Ông thanh liêm đến nỗi cả nước đã tặng
cho ông một danh hiệu cao quí là “Aritide người công chính”. Nhưng ông càng được
nhiều người ca tụng thì lại càng bị nhiều người ganh tị chống đối. Ông bị tướng
Ténistoles âm mưu muốn triệt hạ ông. Người ta muốn cho Aristide bị kết án và bị
lưu đầy trong vòng 10 năm. Bản án đã được thi hành bằng một trò chơi dân chủ
quái ác.
Theo thể thức biểu quyết thông thường
của người Hy Lạp thời cổ, mỗi một người công dân được phát cho một vỏ sò trên đó
họ sẽ viết lên ý kiến của mình. Trong trường hợp của tướng Aristide, ai đồng ý
cho ông bị lưu đầy, thì viết tên ông lên vỏ sò, và người ta sẽ đem nộp vỏ sò ấy
tại một nơi công cộng giữa phố chợ.
Có một thị dân nọ không biết viết, thấy Aristide đang đứng ở
một góc phố và chưa một lần biết mặt ông là ai. Thấy ông, người thị dân
này đến nhờ ông viết tên của người bị kết
án lên vỏ sò. Aristide viết tên của mình lên vỏ sò theo yêu cầu của người lạ mặt.
Ông trao vỏ sò lại cho thị dân và hỏi
ông ta :
- Tại sao ông lại bỏ phiếu ủng hộ việc
lưu đầy Aristide ?
Người đàn ông mới trả lời như sau :
- Tại sao tôi bỏ phiếu ủng hộ việc lưu
đầy ông ta ư ? Bởi vì tôi không chịu nổi sự kiện ai cũng gọi ông ta là Người
Công Chính, thế thôi !
Lm Giuse Đinh Lập Liễm
Đà
Lạt