Thứ ba tuần
thánh
Báo
trước sự phản bội.
(Ga 13,21-33.36-38)
1. Đức Giêsu ăn mừng lễ Vượt Qua với
các môn đệ lần sau hết, quen gọi là bữa Tiệc Ly. Bài Tin Mừng hôm nay kể lại việc Đức Giêsu đã báo trước cho các môn đệ
biết : có một người sẽ phản bội, sẽ nộp Ngài. Ngay cả đến lúc đó, nghĩa là sau
thời gian gần ba năm huấn luyện các môn đệ, Đức Giêsu còn gặp phải một Giuđa phản
bội Ngài và một Phêrô tự phụ đến chối Ngài. Thật không gì đau buồn cho Đức
gIêsu hơn là khi nhìn thấy kẻ Ngài đã chọn
lại phản bội Ngài. Ngài nhìn thấy Giuđa rời bàn tiệc để đi vào đêm tối, đi vào
con đường từ chối tình yêu của Ngài. Ngài nhìn thấy và báo trước cho Phêrô rằng
ông sẽ chối Ngài ba lần.
2. Chúng ta chiêm ngắm Đức Giêsu và đi
vào tâm tư của Chúa trong giây phút quan trọng này, có hai điểm quan trọng được
nêu bật ở đây : Ngài là một vị Thiên Chúa nhập thể làm người như chúng ta; là
con người, Đức giêsu xúc động mạnh mẽ, tâm hồn xao xuyến sâu xa trước Cuộc
Thương khó sắp trải qua, trước sự không hiểu và sắp phản bội của các môn đệ, của Giuđa phản bội và của
Phêrô tự phụ chối Chúa.
Là một vị Thiên Chúa, Đức Giêsu ý thức
rõ ràng điều sắp xẩy ra cho mình và gọi đó là việc tôn vinh Thiên Chúa. Giờ tử
nạn là giờ tôn vinh. Thiên Chúa được tôn vinh, chính Chúa được tôn vinh và con
người được tôn vinh, được hòa giải với Thiên Chúa, được lãnh nhận sự sống đời đời
(Mỗi ngày
một tin vui).
3. Còn ông Phêrô thì sao ? Chúng ta thấy
ông luôn là con người hăng say, rất tình cảm. Khi nghe Chúa báo trước về cái chết
của Ngài, ông thề sẵn sang chết với Ngài. Những kẻ nghĩ mình vô tội đang cố tìm
ra kẻ có tội... Chính Phêrô nhanh nhảu muốn tìm ra kẻ tội đồ, nhưng cũng chính
ông tuy không phải là kẻ bán Thầy lại là kẻ chối Thầy, bỏ trốn... như lời Chúa
đã cảnh báo. Nhưng có cái hay là khi ông được Chúa nhìn ông, tức thì ông đã
nhìn ra cái tội chối Chúa của ông, và
ông đã ra ngoài ăn năn khóc lóc thảm thiết.
4. Còn anh Giuđa ? Đây là kẻ Đức Giêsu đã báo trước một cách rõ
ràng :”Thầy chấm bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy”, rồi Ngài cầm một miếng
bánh trao cho Giuđa”. Thánh Gioan cho tội của Giuđa là tội phản Thầy, tội rất nặng.
Mặc dầu Chúa đã dùng lời nói và việc làm
để loan báo, cảnh giác và tỏ tình thương đối với Giuđa, nhưng vì tính ham mê tiền
của đã che lấp lòng trí, ông đã phản bội Chúa. Ông coi mạng sống của kẻ khác, của
Thầy mình không nặng bằng tiền ! Với Giuđa, tiền trên hết, là tất cả ! Bởi coi
khinh mạng sống của người khác và coi trong đồng tiền, rốt cuộc đời-ông-rách-nát
!
5. “Giuđa liền ra đi, lúc đó trời đã tối”
: Trời đã tối, ở đây tượng trưng cho giờ của mãnh lực bóng tối hoành hành. Một
hành vi xấu xa tội lỗi có thể làm u ám, hoen ố môi trường xã hội. Đó là những
gương xấu, làm ảnh hưởng đến tha nhân và cộng đoàn.
Người đời thường nói :”Hoàng kim hắc
thế tâm nhân” có nghĩa là đồng tiền làm đen tối lòng người. Mắt đã bị đồng tiền
che mờ đi rồi thì không con nhìn ra công lý, không còn nhìn ra công tình thương.
Nói rõ ra, Giuđa đã đánh mất lương tâm.
Người da đỏ giải thích lương tâm như
sau : Đó là một khối ba góc ở trong tim ta. Khi ta làm gì tốt thì nó nằm yên.
Khi ta làm gì xấu, nó quay và đâm các góc nhọn vào ta. Nếu ta cứ làm điều xấu,
các góc nhọn của nó mòn dần và không làm ta cảm thấy gì nữa cả (Weapons and
Workers).
6. Chúng ta thấy sự yếu đối là đặc tính
của con người, của Giuđa, của Phêrô... nhưng cách hành xứ của mỗi người mỗi
khác sau khi đã phạm tội. Giuđã đã tuyệt vọng đi thắt cổ chết. Còn ông Phêrô
? Cái làm cho Chúa thương Phêrô không phải
là sự hăng hái của ông nhưng có lẽ là sự thống hối của ông. Sau khi đã chối Thầy,
Phêrô đã ăn năn khóc lóc về sự hèn yếu của mình, có thể nói đó cũng là một hình
thức phản bội. Đối với chúng ta hôm nay
cũng vậy, Chúa không bao giờ chấp tội lỗi yếu đuối của chúng ta, nhưng cái mà
Chúa chờ đợi ở chúng ta là lòng ăn năn sám hối.
7. Truyện : Tội vô ơn của một đứa con.
Người con trai của một nhà truyền giáo
bị bắt giữ, và bị qui cho tội phản động. Anh ta bị xét xử, kết án và cầm tù. Người
cha già nua của anh, vốn nổi tiếng là người có học thức và là một Kitô hữu tốt
lành, đã chạy đi khắp nơi tập hợp được hàng trăm chữ ký ký vào tờ đơn xin ân xá
cho anh. Ông tìm đến tận Washington gặp Tổng thống Grant trình bầy tờ đơn đó và
van xin tha thứ cho con trai ông, nhờ vào những công lao đóng góp của cha mẹ
anh ta.
Được sự phê chuẩn của Tổng thống, người cha già nua đó vội vã đón xe lửa đến nhà tù gặp con trai.
Cầm trên tay tờ giấy được ân xá, ông
nói với con trai :
- John ạ, cha có một tin vui mang đến
cho con đây. Tổng thống Grant đã chấp
thuận ơn xin ân xá của cha. Con có thể trở về nhà với cha ngay bây giờ,
và kịp gặp được mẹ con trước khi mẹ con qua đời !
Nhưng con trai ông không đáp lại một lời.
Người cha nói tiếp :
- Con có hiểu cha nói gì không , John
? Đây là tờ giấy chứng nhận con đã được ân xá.
Anh con trai vô ơn đó trả lời :
- Thưa cha, con rất tiếc đã làm buồn
lòng cha, nhưng con đã quyết định không đi theo hệ thống chính trị này, và con
sẽ sống theo chọn lựa của con.
Trái tim của người cha già hầu như tan
nát. Ông ngã nhoài xuống hàng lưới sắt, và được một người gác ngục dìu đi.
Lm Giuse Đinh Lập Liễm
Nhà
nghỉ dưỡng Đà Lạt