Thứ sáu tuần 2 thường
niên
Chúa chọn Nhóm Mười Hai
(Mc 3,13-19)
1.
Trong việc rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu không muốn làm việc một mình mà muốn
cho con người cộng tác vào công việc quan trọng này. Vì thế, Người đã tuyển chọn
Nhóm Mười Hai để Ngài huấn luyện và trao cho họ tiếp tục sứ mệnh của Người.
Nhóm Mười Hai này sẽ là cột trụ, là nền tảng Giáo hội mà Người sẽ thiết lập sau
này; vì thế, Đức Giêsu phải để các ông luôn ở với Người, gần kề Người. Người
tin tưởng họ và trao cho họ sứ mệnh cao cả này.
2.
Điều cơ bản nhất mà chúng ta phải tuyên xưng trước tiên khi nói về Giáo hội, đó
là Giáo hội là một mầu nhiệm, do đó, chúng ta không thể so sánh hay xếp Giáo hội
vào bất cứ một tổ chức trần thế nào. Tin Mừng hôm nay như muốn đưa chúng ta vào
trong bản chất mầu nhiệm của Giáo hội ấy.
Chúa
Giêsu thiết lập Nhóm Mười Hai để các ông ở với Ngài và được Ngài sai đi rao giảng.
Ngài trao ban cho các ông quyền năng mà chính Ngài đã từng sử dụng: chỉ có các
Tông đồ mới có quyền trừ quỉ, mới có quyền cử hành các bí tích, và chỉ nhữg ai
mà các ông trao quyền cho mới được cử hành các bí tích. Chúa Giêsu trao phó cho
các Tông đồ kho tàng mạc khải, chỉ có các ông mới có khả năng và có quyền giải
thích kho tàng ấy và giảng dạy đúng ý muốn của Chúa. Trong Nhóm Mười Hai, Chúa
Giêsu đặt Phêrô làm thủ lãnh để cai trị và trở thành mối giây hữu hình trong
Giáo hội; Ngài hứa ở với Giáo hội mỗi ngày cho đến tận thế : như Ngài đã ở với
các Tông đồ ngay từ buổi đầu, thì hơn 2000 năm qua, Ngài vẫn tiếp tục ở với và
trong Giáo hội (Mỗi ngày một tin vui).
3.
Trong việc lựa chọn này, Chúa chọn họ là những người bình thường, không giầu
có, không danh tiếng. Họ cũng chẳng là người có thế lực trong xã hội. Họ không
là những học giả mà chỉ là những người bình dân, đơn sơ. Chọn làm Tông đồ là
Chúa Giêsu đã muốn làm thay đổi cả thế giới. Công việc của Chúa Giêsu không đặt
trong tay những người mà thế giới cho là
những vĩ nhân, nhưng ở trong tay những người bình thường như các Tông đồ.
4.
Chúa gọi và chọn họ không tự cho mình được chọn hoặc ứng cử, nghĩa là Chúa ở vị
thế cao hơn. Chúa là trung tâm chứ không
phải họ được quyền lấy mình làm chuẩn; như thế, điều kiện đầu tiên để trở thành
Tông đồ là do được Chúa chọn. Các môn đệ ở lại với Người, nghĩa là họ được tách
ra khỏi đám đông và đến; điều kiện thứ hai là khi được gọi, họ phải ở tách
riêng ra, nghĩa là có sự thay đổi đời sống
nên tốt hơn...
Trong Giáo hội, việc được chọn
làm công việc này, chức vụ nọ là do Chúa chọn qua sự tuyển lựa của Giáo hội, chứ
không phải cha truyền con nối hay mình ứng cử. Vì thế, luôn phải đặt ý Chúa lên
trên hết và dù hợp với chúng ta hay không thì cũng phải biết thuận theo ý Chúa.
5.
Theo truyền thống, các bậc thầy bên phương Đông cũng như phương Tây, thường họ
có một số môn đệ, được coi như các cán bộ nồng cốt để tuyên truyền cho học thuyết
hay giáo thuyết của mình như Soacrate, Platon, Aristote bên phươngTây; như Lão
Tử, Khổng Tử, Đức Phật Thích Ca bên phương Đông... Tại sao Chúa Giêsu không chọn
cho mình nhiều hơn hay ít hơn ? Có lẽ Ngài muốn chọn con số 12 tượng trưng cho 12
chi tộc Israel ?
Trong
số 12 Tông đồ, chúng ta thấy :
Gioan và Giacôbê, những người trẻ nóng tính,
Matthêu, một người thu thuế cho đế quốc,
Simon, một thành viên của nhóm cuống tín,
Phêrô, anh dân chài thất học.
Những con người quá đỗi bình thường
ấy có thể làm được gì lớn lao cho Chúa và cho đời ?
Chúa Giêsu chọn họ để họ ở với Người và Người ở với
họ, để từ một nhóm người bé nhỏ, tội lỗi, tình yêu của Thiên Chúa được rao giảng,
con người tìm được hạnh phúc thật.
Chúa ơi, cho con ở với Chúa thật sâu, để con có sức
mạnh mà thành người hữu ích cho đời (Epphata).
6. Truyện
: Chúa tuyển chọn 12 Tông đồ.
Một tác giả tưởng tượng việc Chúa Giêsu chọn các
Tông đồ như sau : Sau những đêm dài cầu nguyện, Ngài rảo bước khắp nơi nhưng
không chọn được người nào, Ngài đành đăng quảng cáo, nhưng trong số những người
đến trình diện Ngài, Ngài cũng không chọn được ai.
Ngài đành tổ chức thế vận hội.
Môn đầu tiên là cầu nguyện : nhiều người biểu diễn cầu nguyện rất hay nhưng
Chúa không chọn được ai cả. Môn thứ hai
là thờ phượng cũng thế. Môn thứ ba là giảng thuyết, cũng chẳng được ai.
Chán nản vì mất thì giờ vô ích,
Chúa Giêsu rời vận động trường để ra bở biển hóng gió và ở đây Ngài thấy đám
dân chài. Ngài đứng quan sát và nhận ra có một số người để hết tâm hồn vào công
việc. Ngài nghĩ thầm họ là những người có quả tim. Và thế là Ngài chọn họ làm
Tông đồ của Ngài.
Lm Giuse đinh Lập Liễm
Đà
Lạt